Thú Nô

Chương 10




Thời gian vội vã trôi qua, chớp mắt Phong Tình đã ở học viện này ba tháng, trong không ít chuyện vướng víu, tuy Emi luôn phóng ánh mắt khủng bố tới, nhưng cũng không có hành động gì thương tổn Phong Tình.

Lưu Vân vẫn thích dính lấy hắn, làm cho hắn thường phải tiếp nhận ánh mắt phi đao của Tô Triệt. Bài tập Triệu hoán hệ càng ngày càng khó, bất quá, được cái có vũ khí bí mật Shogula, Ericter đôi khi cũng chạy tới giúp vui, nói là “Muốn học tập lớp hệ triệu hoán”, có hai người họ, mọi thứ xem như có kinh mà không có hiểm, mỗi lần làm tốt bài tập Triệu hoán hệ đều có mấy ngày nghỉ ngơi, lúc rảnh rỗi Phong Tình vào học lớp Thủy hệ, mới đầu học sinh Thủy hệ cũng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Phong Tình, thời gian lâu sau, cũng không cảm thấy khó chịu nữa.

Giai đoạn trước ngẫu nhiên có người cố ý gây hấn, chỉ vào hắn mắng hắn ghê tởm, hoặc là cố ý phóng lệch ma pháp, lệch đến muốn trúng hắn luôn, mỗi lần cũng đều là có kinh không có hiểm, thật ra hắn không tránh được, đều là Shogula ẩn nấp đâu đó giải nạn cho hắn, còn tại sao những người đó lại như vậy, có thể có liên quan tới Emi, hắn không biết cũng không muốn biết, những kẻ gây hấn này đều bị Shogula thầm lặng “xử”, giáo huấn cho một trận.... Hắn cũng lười so đo.

Làm Phong Tình cao hứng nhất chính là, hắn tìm được một chỗ nghỉ ngơi rất tốt, Thư viện trường học.

Thư viện trường học có ba lầu, Phong Tình bây giờ có thể lên lầu một cùng lầu hai, lúc muốn lên lầu ba lại bị ngăn lại, hỏi thế nào mới có thể lên lầu ba, ông lão giữ cầu thang lầu ba cũng cười không đáp, không thể lên thì không lên, sách ở lầu một cùng lầu hai cũng đủ để hắn xem, đều là ma pháp, võ kỹ. Giáo trình liên quan tới học thuật gì cũng có, lại rất kỹ càng tỉ mỉ, còn có cả tri thức địa lý về thế giới này, quan hệ giữ các quốc gia, vân vân...

Có thời gian rảnh lại đến thư viện tiếp thu tri thức, người trong thư viện rất ít, trên cơ bản mỗi lần đến xem sách cũng chỉ có hắn cùng cái ông lão kỳ quái canh lầu ba thư viện, rất yên tĩnh, hắn thường xuyên đọc đọc rồi ngủ quên.

Lại nói, ông lão trong thư viện râu thiệt là dài, đầu đầy tóc trắng chỉ tới bả vai, râu bạc lại kéo xuống tận đất!!! Còn dài hơn cả thân ông lão!!!

Mới đầu, sau khi ngủ đều tỉnh lại ở thư viện, lúc sau đại khái là bị Ericter phát hiện, mỗi lần tỉnh lại đều phát hiện mình nằm trên giường trong ký túc xá, rồi mới cảm thấy thật uất ức gượng gạo, cũng không dám nhìn thẳng Ericter.

Ericter vẫn ôn nhu chăm sóc hắn...

Shogula...

Thần bí trước sau như một, ngẫu nhiên thấy ở cùng Ericter, lúc khác thì chỉ có khi triệu hoán mới xuất hiện.

Bất quá có một lần, hắn vì tránh né ma thú đuổi bắt, trong tình thế cấp bách quên triệu hoán, một mình đơn độc không có Lưu Vân nhắc nhở, Ericter cũng không ở đó, cho đến lúc Shogula hiện thân, khi đó hắn cũng mém chút táng thân dưới móng thú... Sau đấy bị Shogula giáo huấn hảo một chặp.

Trái lại, rất ít khi thấy Shogula dường như chuyện gì cũng thờ ơ lại xuất hiện với bộ dạng tức giận như thế.

*********************************

Trong thư viện Học viện Phare.

“Ha ha, lại tới đọc sách nữa, tiểu gia hỏa thật sự chăm chỉ.”

Phong Tình kinh ngạc ngẩng mạnh đầu, ông lão này ngoại trừ nói mấy câu khi hắn muốn lên lầu ba, lúc khác đều không để ý đến mình, hôm nay thế nào bỗng nhiên chào hỏi hắn?

“Ngạch, ân.....” Thật không quen...

“Muốn lên sao ?” Lão nhân chỉ chỉ thang lầu.

Phong Tình ngó ngó lên, rất muốn đi lên, nhưng sao bỗng nhiên lại để hắn lên?

“Bên trên chỉ cho học sinh nghiêm túc đi vào.”

Lão nhân nhìn ra nghi hoặc của Phong Tình, thở dài nói.

“Hài tử bây giờ ai cũng trợn mắt lên cao, cũng chưa có người nghiêm túc đọc sách, nghiêm túc học tập.”

Là vì hắn luôn tới nơi này đọc sách?

“Lấy cái này đi.” Lão nhân đưa cho Phong Tình một xâu chìa khoá đủ mọi màu sắc.

“Đây là chìa khoá lầu ba, chìa khoá cùng màu với ống khóa. Cố lên, ngươi là một hài tử chăm chỉ.”

Phong Tình tiếp nhận chìa khoá, kinh ngạc nhìn lão nhân rời đi.

Sách lầu ba quả nhiên nhiều hơn hai tầng phía dưới, liếc bức tường nhìn không tới bên kia, yên tĩnh, Phong Tình tán thưởng, đặt mình trong biển sách, phát hiện sách lầu ba đều khó hiểu hơn phía dưới, còn có nhiều sách có ký hiệu kỳ quái, đại khái là ngôn ngữ chủng tộc khác, cũng có thể là một loại chú ngữ ma pháp hắn xem không hiểu.

Quanh quẩn mấy ngày ở lầu ba, ngẫm lại, cuối cùng vẫn xuống lầu hai, sách lầu một rất rõ ràng dễ hiểu đều xem hết, lầu hai cũng có dạy không ít ngôn ngữ tộc khác, trước tiên vẫn nghiên cứu sách lầu hai một phen trước cái đã.

Ông lão kia sau khi tự cấp cho hắn chìa khoá đã không thấy tăm hơi, rõ là kỳ lạ....