Thú Nhân Tinh Cầu

Quyển 4 - Chương 49




“Đang nhìn ta sao?” Ngang cúi đầu, nhẹ nhàng cắn một ngụm bên môi Arcelor, gương mặt bày ra nụ cười châm chọc.

“Đúng vậy, đang nhìn kẻ đầu sỏ.” Arcelor tức giận liếc trắng cả mắt, ngoài miệng tuy nói như vậy nhưng cơ thể cũng rất hưởng thụ, yếu ớt dựa vào người thú nhân.

Ngang cười không nói lời nào, bàn tay chuyển từ thắt lưng qua phần bụng hơi ngô cao, vuốt ve làn da bóng loáng kéo căng. Bé con trong bụng lập tức cảm giác được ba ba đang ở cạnh, không an phận đá ưng nhân một cước.

“Được rồi, đừng có sờ!” Arcelor than nhẹ một tiếng, gạt tay đối phương: “Ngươi sờ nó lại động, vất vả chính là ta!”

Ngang vội vàng rụt tay về, chỉ có thể dùng ánh mắt trông mong nhìn đứa con chưa chào đời, muốn sờ lại không dám.

“Tiếp tục a, đừng dừng.” Arcelor xoay thắt lưng, ý bảo đối phương tiếp tục mát xa mình. Ngang nuốt nước miếng, đại chường một lần nữa xoa bóp thắt lưng ưng nhân, hận không thể dùng miệng thay thế, nhào tới liếm mút một phen!

“Ân a………. nơi đó……. dùng sức một chút…….”

Ưng nhân từ từ nhắm mắt lại, gò má đỏ ửng, miệng không ngừng phun ra tiếng rên rỉ mơ màng câu dẫn người. Trên thực thế cậu cũng rất thoải mái, bởi vì mang thai nên luôn có cảm giác xương sống và thắt lưng rất đau, Ngang dần dần cũng luyện thành một tay mát xa lão luyện. Lực đạo vừa phải không sai chút nào, hơn nữa nhiệt độ lòng ban tay của y ấm hơn người bình thường, xoa bóp thế này so với ngâm ôn tuyền còn thoải mái hơn!

Nghe thấy tiếng rên rỉ động lòng người, trán Ngang đổ mồ hôi, phải dùng hết tự chủ mới khắc chế được dục vọng đang rục rịch.

“Là nơi này sao…… còn nhức không?” Y tựa vào bên vành tai trắng nõn, phun ra hơi thờ ồ ồ, nhiệt độ cũng nóng bỏng so với bình thường.

“Chính là nơi đó…….. A! Đừng sợ loạn──ân a………” Arcelor đột nhiên hô nhỏ một tiếng,  cái đuôi mẫn cảm bị người sờ loạn, một trận tê dại lập tức lủi khắp toàn thân.

Cậu thở hổn hển vài cái liền mềm nhũn nằm trên người thú nhân. Trong đầu Ngang nhất thời ong ong chấn động, y tách hai chân Arcelor, bàn tay to chậm rãi theo bắp đùi tìm kiếm.

“A……….đừng…….. ngô a…….” Cơ thể mẫn cảm căn bản không thể chịu nỗi kích thích, Arcelor xụi lơ trên người thú nhân, đùi càng mở rộng hơn.

Ngang cơ hồ không thể tự hỏi! Dục vọng mãnh liệt từng đợt ập tới, hạ thể lập tức ngạnh lên! Y cắn chặt răng, giữ chặt vòng đang vô thức vặn vẹo của Arcelor, bàn tay ấm nóng kề sát da thịt trần trụi của cậu, đầu ngón tay vuốt ve làn da bóng loáng.

Arcelor cũng cảm nhận được cơ thể Ngang biến hóa, lồng ngực rắn chắc áp sát lưng mình, phân thân gắn gượng nóng rực trong nháy mắt trướng lên đâm vào mông mình!

“Ngươi? A, không……. A a………”

Arcelor vừa định lên tiếng chất vấn thú nhân thì một giây tiếp theo bàn tay không biết xấu hổ kia đã tiến vào giữa hai chân──dục vọng bị nắm giữ, cậu căn bản vô lực phản kháng, chỉ có thể đứt quãng phát ra tiếng rên rĩ dâm mĩ, theo động tác của Ngang mà lắc lư cơ thể.

“Ngươi cũng nhịn rất lâu rồi, ngoan, hảo hảo hưởng thụ đi.”

“Ngươi!………Vô sỉ!” Arcelor xấu hổ đến đỏ bừng mặt, cắn răng hết nửa ngày mới phun ra được hai chữ.

“Được được, ta là vô sỉ. Ngoan, đừng nghẹn không tốt.” Âm thanh Ngang trở nên trầm thấp, nhiệt khí cơ hồ phun vào lổ tai đối phương.

Y liếm môi đầy tình sắc, một tay kéo cằm để Arcelor nghiêng đầu qua. Ưng nhân a một tiếng, mơ màng mở mắt, ngay sau đó, đôi môi đã bị đối phương thô bạo bắt được. Đầu lưỡi không ngừng tiến vào chỗ sâu tìm kiếm, đầu lưỡi thô ráp ra vào, đùa giỡn với một đầu lưỡi khác.

Sắc mặt Arcelor đỏ ửng, hùa theo tiến công kịch liệt của thú nhân, chỉ cảm thấy đầu óc dần dần trống rỗng, không khí trong phổi cơ hồ cũng sắp bị rút cạn.

“A a …….. Ân…….”

Cậu run rẩy, theo tiếng cười ồ của thú nhân hoàn toàn mở rộng hai chân. Đôi chân thon dài run rẩy, đường cong từ vòng eo đến cánh mông bóng loáng mượt mà. Ngang cơ hồ không thể chờ đợi, cơ thể kích động nhích lên, lửa nóng đang chờ phát động vùi sâu vào giữa khe mông, cấp tốc cọ xát.

“Cùng nhau đi……” Âm thanh khàn khàn như lời mời gọi từ địa ngục. Ngang buông tha cánh môi cậu, ngược lại bắt đầu tham lam cắn mút xương quai xanh duyên dáng.

Nhiệt độ nóng bỏng phun bên tai, Arcelo theo phản xạ thở hổn hển, kìm không được ngưỡng đầu lên phát ra một tiếng than nhẹ mê người, dưới âu yếm của thú nhân dần dần lại biến hóa thành thở dốc dồn dập.

“Ân………A a………” Âm thanh không thể khống chế không ngừng bật ra khỏi miệng.

Ngang khó nhịn di chuyển hạ thân, nóng bỏng cực đại xâm nhập vào khe mông khép chặt, theo tầng suất giao hoan cấp tốc cọ xát.

Arcelor nắm chặt cánh tay rắn chắc của đối phương, cơ hồ bị động tác quá mức kịch liệt của Ngang trượt xuống, cơ thể vô thức lay động lên xuống theo cử động của y.

Ngang thỏa mãn gầm nhẹ một tiếng, đồng thời đôi tay vuốt ve ưng nhân lại càng mạnh mẽ hơn──bàn tay cực nóng nắm chặt dục vọng đã đứng thẳng, ngón tay thô ráp linh hoạt khiêu khích phần đỉnh ướt át.

“Hà a……….mau, mau một chút………” Arcelor vặn vẹo cơ thể, khóe mắt hơi ươn ướt. Dưới ma xát ngày càng nhanh của Ngang, nhẫn nại của cậu đã sớm tới cực hạn!

“Đừng nóng vội……..chúng ta cùng nhau!” Âm thanh của Ngang như hộc ra từ kẽ răng, mồ hôi che kín da thịt ngăm đen. Y phát ra tiếng rít gào khàn khàn, đại chưởng kìm chặt bên hông vợ, đồng thời đong đưa thắt lưng tráng kiện, để dục vọng ra vào giữa khe mông mềm mại.

“Ngang……Ngang……….A a──”

Tình dục ngày càng tăng cao, rốt cuộc tới cực hạn. Âm thanh trong trẻo hô lớn tên thú nhân, cơ thể Arcelor co rút một trận, phóng thích trong tay đối phương.

Ngang ồ ồ gầm lên, rất nhanh ưỡn thẳng sống lưng, dục vọng hung mãnh lại càng làm càn, cường hãn ra vào ma sát cánh mông. Vui thích tích lũy tới cực hạn, như thủy triều đột ngột lao ra, nháy mắt bùng nổ trong cơ thể.

Cuối cùng, hắn từ phía sau Arcelor, chôn phân thân vào sâu trong khe rãnh phát tiết dục vọng của mình.

………

Không khí tràn ngập mùi xạ hương của giống đực, Arcelor nằm nghiêng dựa vào trên người Ngang, lồng ngực còn không ngừng kịch liệt phập phồng.

“Ngươi…….hỗn đản!”

Cậu cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói, bàn tay đưa ra sau dùng sức nhéo thắt lưng Ngang. Thú nhân đau tới nhe răng trợn mắt, nhè nhẹ hút khí, gương mặt vẫn chưa rút đi tươi cười.

“Được, ta là hỗn đản.” Âm thanh không có chút nào hối lỗi, ngược lại còn mang theo ý cười nồng đậm.

“Vô sỉ!”

“Ừ, ta vô sỉ.”

“Ngươi là kẻ điên!”

“Ừ.” Ngang ôm lấy bầu bạn đang phẫn nộ, ôn nhu đặt xuống một nụ hôn: “Ngươi nói đều đúng cả, đáng tiếc hiện tại đã quá muộn, ngươi nhất định phải cùng kẻ điên hỗn đản này dây dưa cả đời.”

“Ngươi──!” Arcelor bất đắc dĩ ấn ấn thái dương phát đau, hoàn toàn không có biện pháp  với lí lẽ của thú nhân.

Bất quá…… Arcelor hừ lạnh một tiếng, con ngươi xám to hiện quang mang──cậu bây giờ vô lực kháng cự với ma xát của Ngang, nhưng ngày sau còn dài, còn rất nhiều cơ hội để chuyển bại thành thắng!

Cảm nhận được tâm tư của ưng nhân, Ngang hơi nheo lại ánh mắt, thân hình cao lớn vô cùng ôn nhu ôm bầu bạn. Y cười không nói, thâm tình tràn ngập ánh mắt, ôm chặt vợ trong lòng.