Thư Linh Ký

Chương 194: Q6 – UYỂN ƯỚC - CHƯƠNG 192: ĐIỂM DANH




Q6 – UYỂN ƯỚC – CHƯƠNG 192: ĐIỂM DANH

Editor: Luna Huang
“Sơ Sơ? Có!”

“Tiểu Sơ? Có!”

“Tiểu Tiểu Sơ? Có!”

Trong ánh trăng mờ nhạt, đón huyết vụ ma triều cuộn trào mãnh liệt mà đến, kèm theo tiếng điểm danh của Bác, ba tiểu la lỵ nâng cao ngực nhỏ, mở to mắt to, rất tự hào bước ra một bước nhỏ, còn không quên rất chỉnh tề giơ tay nhỏ bé lên.

Manh manh lật tới lật lui, Nhạc Ngũ Âm thấy thật là muốn ôm về nuôi, bất quá lập tức phản ứng kịp: “Ai, Bác đại nhân ý của ngươi là, kỳ thực Sơ Sơ các nàng mới là át chủ bài của chúng ta?”

“Đúng a.” Bác rất đắc ý vung cổ ngựa lên, nhìn vẻ mặt của Sơ Sơ bọn họ, như là đang nhìn tiểu nữ nhi nhà mình thi đạt điểm tối đa, “Sơ Sơ các nàng, gần đây học Tam Tự kinh rất chăm chỉ, Vô Ưu lại làm cho các nàng…”

Oanh!

Hầu như đồng thời, huyết vụ cuồng triều cuộn trào mãnh liệt mênh mông, đã nổ vang đánh thẳng tới, mấy trăm con thực ma dữ tợn dường như vẫn thạch thiêu đốt, từ trong hư không nổ vang rơi xuống, tàn bạo gầm thét chạy như điên tới.

Nhưng cũng chính là trong nháy mắt này, đón tiếng gầm gừ dữ tợn của bọn họ, ba tiểu la lỵ nâng ngực nhỏ, lắc quai hàm trẻ con mập mập, sau đó rất chỉnh tề từ trong lòng ngực lấy tử kim hồ lô ra.

“Cái này là?” Nhạc Ngũ Âm đột nhiên ngạc nhiên mở to hai mắt.


“Rống!” Huyết Đao chạy như điên tới, đột nhiên sinh lòng không ổn rít gào.

Không còn kịp rồi, dưới ánh trăng mờ nhạt, ba tiểu la lỵ đồng loạt giơ tử kim hồ lô lên, nhắm ngay thực ma dữ tợn tàn bạo vọt tới, vẻ mặt dáng điệu thơ ngây, nãi thanh nãi khí hô một tiếng ——

“Giải… Giải đao*!”

Ân, bổ sung nói rõ một chút, bởi vì gần đây đang ở lúc thay răng sữa, nên phát âm của Sơ Sơ các nàng có chút tiếng gió, phát âm không phải là quá chuẩn.
Vọng Thư Uyển – Luna: * – ý là muốn gọi Huyết Đao nhưng phát âm thành chữ giải là con cua ý

Nhưng đây không quan trọng, quan trọng là, thanh âm non nớt manh manh của các nàng, dĩ nhiên như là có pháp lực, thản nhiên quanh quẩn ở trên hư không.

Dường như ma xui quỷ khiến, Huyết Đao mặc dù có chuẩn bị tâm lý, nhưng đón quang mang tử kim hồ lô, lại nghe non nớt của Sơ Sơ các nàng, không tự chủ được thốt ra: “Bổn ma… Bổn ma ở!”

Răng rắc!

Lời còn chưa dứt, ngay trong nháy mắt này, ba tử kim hồ lô đột nhiên răng rắc một tiếng, quang mang tử kim từ đó ầm ầm bắn ra, trực tiếp bao phủ Huyết Đao cùng tất cả thực ma dữ tợn ở bên trong.

Oanh, bị quang mang tử kim này bao phủ, vô luận là Huyết Đao hay mấy trăm con thực ma dữ tợn, thân hình chính rít gào vọt tới tất cả đều bị kiềm hãm, không tự chủ được dừng lại tại chỗ.

“Mơ tưởng!” Trong lòng Huyết Đao báo động cuồng hưởng, vẻ mặt vặn vẹo rít gào một tiếng, bộc phát ra huyết vụ mênh mông cuộn trào mãnh liệt, “Thư linh chết tiệt, các ngươi mơ tưởng… Ách?”


Được rồi, không có gì phát sinh cả.

Tử kim quang mang gào thét phóng tới, trong nháy mắt gần bao phủ chúng nó, vô thanh vô tức tiêu tán.

Huyết Đao cùng tổng số trăm con thực ma dữ tợn đứng ngẩn ngơ tại chỗ, mờ mịt hai mặt nhìn nhau, không có vết thương, không có ăn mòn ma khí, cũng không có xé rách thần hồn, thật giống như cái gì cũng chưa từng phát sinh qua.

“Đây, đây coi là cái gì?” Nhạc Ngũ Âm nghẹn họng nhìn trân trối.

“Đây, đây coi là cái gì?” Huyết Đao có nghi hoặc đồng dạng.

Nhưng gần một cái chớp mắt qua đi, nó cùng hung cực ác rít gào, lần thứ hai mang theo mấy trăm con thực ma dữ tợn, dường như triều dâng sóng dữ cuộn trào mãnh liệt mà đến: “Cố lộng huyền hư, tất cả đều…”

“Giải, giải đao ~” Ba tiểu la lỵ giơ tử kim hồ lô lên, lại mồm miệng không rõ hô một tiếng.

“Bổn, bổn ma ở!” Rống giận xông tới, Huyết Đao nhất thời lại không tự chủ được trả lời.

Lời còn chưa dứt, quang mang tử kim trong hồ lô lần thứ hai gào thét phóng tới, mấy trăm con thực ma dữ tợn rít gào vọt tới trước, nhất thời thân hình bị kiềm hãm, lại không tự chủ được đứng ở tại chỗ.

Bất quá, hệt như lúc nãy, gần một cái chớp mắt qua đi, chúng nó khôi phục năng lực hành động, lần thứ hai hung mãnh tàn bạo…

“Giải, giải đao ~” ba tiểu la lỵ lại hô một tiếng.


“Bổn, bổn ma ở!” Mấy trăm con thực ma dữ tợn lại đứng ở tại chỗ.

Mục trừng khẩu ngốc a, Nhạc Ngũ Âm cùng Ngọc La nữ quân các nàng nhìn trợn mắt hốc mồm, hoàn toàn không biết rõ tình huống: “Chờ một chút, hồ lô này, thần thông của hồ lô này là?”

“Điểm danh nha.” Bác rất đắc ý gõ móng ngựa một cái.

“Ai?” Nhạc Ngũ Âm sỏa hồ hồ mở to hai mắt.

“Điểm danh nha.” Bác lại rất nghiêm túc lặp lại một lần, tử kim hồ lô này không phải pháp khí phổ thông, vô luận là ai, chỉ cần bị nó điểm danh, sẽ ngoan ngoãn đứng ngay ngắn.”

Vắng vẻ, vắng vẻ, hoàn toàn yên tĩnh…

“Phốc ~” Một phần ba giây sau, Nhạc Ngũ Âm đột nhiên phun, “Đừng đùa, Bác đại nhân, chúng ta có thể nghiêm túc một chút không?”

“Ta rất nghiêm túc a.” Bác nghiêm trang trả lời, vẻ mặt đều viết nghiêm túc, “Tử kim hồ lô này, chính là lúc khai thiên tích địa, hồng hoang tiên đằng thượng sinh ra, sau lại truyền tới trong Linh Thư cung ta, do Vô Ưu tự mình luyện chế, lại trải qua Sơ Sơ các nàng mỗi ngày đọc Tam Tự kinh tiến hành rèn luyện nhiều lần…”

“Nên?” Nhạc Ngũ Âm cùng Ngọc La nữ quân các nàng đã choáng váng, thật vất vả mới phản ứng được, lắp bắp nói,: “Liền, cứ như vậy?”

“Đúng vậy.” Bác rất kỳ quái hỏi ngược lại, “Nếu không thì sao, các ngươi cảm thấy hồ lô này có thể làm gì?”

“Ta, ta cho rằng…” Nhạc Ngũ Âm lắp bấp, cũng không biết bản thân đang nói cái gì, “Ta còn tưởng rằng, hô tên của đối phương xong, liền… Cẩn thận!”

Trong sát na này, đám thực ma dữ tợn mới vừa thoát khỏi trong trạng thái bị điểm danh, đã lần thứ hai tàn bạo vọt tới, Huyết Đao hiển nhiên tiếp thu giáo huấn vừa rồi, trực tiếp nhảy lên một cái, thân hình khổng lồ dường như liệp ưng, từ trong hư không rít gào vọt tới.


vongthuuyen.com
“Giải, giải đao ~” ba tiểu la lỵ giơ tử kim hồ lô lên.

Phanh, Huyết Đao vừa thả người nhảy lên, trực tiếp ầm ầm rơi xuống, sau đó mấy trăm con thực ma dữ tợn, toàn bộ đều tới đứng ngay ngắn.

Bất quá, cũng chính là gần một cái chớp mắt, mấy trăm con thực ma dữ tợn thoát khỏi được, lần thứ hai hung ác độc địa rít gào, mở miệng đầy răng nanh trắng hếu, tàn bạo giơ đao phong sắc bén lên.

“Giải, giải đao ~” ba tiểu la lỵ mở to mắt to ngập nước, tiếp tục giơ tử kim hồ lô lên.
Rất tốt, lời còn chưa dứt, Huyết Đao cùng tổng số trăm con thực ma vừa giơ đao phong lên, đột nhiên lại đứng ngay ngắn tại chỗ.

Đúng thật là hồ lô điểm danh a!

Nhạc Ngũ Âm nhìn đến túc nhiên khởi kính, Ngọc La nữ quân cùng đám nữ tu cứ như vậy tập thể nghẹn họng nhìn trân trối, vẫn duy trì tư thế vây xem, nhìn tình cảnh kỳ quái trong chiến trường ——

Ân, chơi trò người gỗ, cùng tràng diện này không sai biệt lắm…

Chỉ cần ba tiểu la lỵ, nãi thanh nãi khí gọi tên, mấy trăm con thực ma dữ tợn sẽ nghiêm trang đứng ngay ngắn, đợi được quang mang tử kim vừa tán mất, chúng nó lại hung ác độc địa xông về phía trước, sau đó vừa xông lên mấy trượng xa, bị ba tiểu la lỵ gọi, lại không tự chủ được đứng ngay ngắn…

Tròn một khắc đồng hồ trôi qua, mấy trăm con thực ma dữ tợn, dĩ nhiên ngạnh sinh sinh chỉ tiến được ba mươi trượng, Huyết Đao đều phẫn nộ đến sắp hỏng mất, rõ ràng thư linh đang ở trước mắt, làm thế nào cũng không qua được…

“Sau đó?” Nhạc Ngũ Âm vẻ mặt cổ quái, nhịn không được quay đầu nhìn Bác, cùng với mỹ nhân váy xanh nhu nhu nhược nhược.

“Chờ.” Bác rất nhàn nhã vung tông mao ngân bạch lên, nhìn thực, dữ tợn ngoài mười trượng hơn, từng chút từng chút gian nan đi tới, rồi lại cười tủm tỉm quay đầu, nhìn phía cánh đồng tuyết bạo phong tuyết gào thét ——

“Sau đó, liền phải chờ lão Cố tới cứu tràng…”