Thư Linh Ký

Chương 182: Q6 – UYỂN ƯỚC - CHƯƠNG 180: CHỨNG MINH




Q6 – UYỂN ƯỚC – CHƯƠNG 180: CHỨNG MINH

Editor: Luna Huang
Vực ngoại thực ma đột nhiên xuất hiện, triệt để cắt đứt tiên triển.

Nhưng bây giờ, tiên triển có thể tiến hành hay không, kỳ thực đã không ai để ý nữa, bởi vì tất cae lực chú ý của tu chân giả, đều tập trung ở tin tức để kẻ khác rung động kia ——
Vực ngoại thiên ma giới? Thiên ma xâm lấn? Linh Thư cung?

Lượng tin tức khổng lồ, để tất cả mọi người rơi vào kinh ngạc mờ mịt, cũng không phải bọn họ không muốn tin tưởng, nhưng thế giới quan thành lập nghìn năm qua, đột nhiên trong nháy mắt đã bị hoàn toàn phủ định, đổi lại là ai cũng sẽ bán tín bán nghi.

Dưới tình huống như vậy, mấy nghìn danh tu chân giả làm ra quyết định cuối cùng, chính là theo Cố Thất Tuyệt đến cánh đồng hoang vu, dưới vết rách thật lớn đỏ tươi như máu, đợi chứng cớ khác xuất hiện.

Dựa theo thuyết pháp của Cố Thất Tuyệt, mấy canh giờ qua đi, đợt thứ hai vực ngoại thực ma đợt thứ hai phá vỡ kết giới, lần thứ hai xâm nhập Doanh Châu giới, bất đồng với trước, nhóm vực ngoại thực ma càng hung mãnh, số lượng cũng càng khổng lồ.

“Nếu như đây là thật…” Những tu chân giả nửa tin nửa ngờ, nghĩ đến cái loại tình cảnh kinh khủng này phủ xuống, không khỏi đồng loạt hoảng sợ biến sắc.

Chỉ tiếc, bọn họ hiện tại dù cho phi kiếm truyền thư, cũng không kịp gọi các đại tiên thành đến tiếp viện, nên đến cuối cùng, chỉ có thể tạm thời tụ họp lại, do Ngọc La nữ quân tu vi cao nhất phối hợp chỉ huy.

Hai canh giờ sau, ngay trên cánh đồng hoang vu khi màn đêm buông xuống, mấy nghìn danh tu chân giả đã trận địa sẵn sàng đón quân địch, vô số phi kiếm pháp khí lóng lánh quang mang, gào thét rung động huyền phù dựng lên, đồng loạt chỉ hướng vết rách huyết sắc trong hư không.


Trong đêm tối lờ mờ, đạo vết rách đỏ tươi như máu kia, giống như là vết thương khổng lồ trong hư không, không ai có thể nhìn rõ cảnh tượng trong vết rách này, nhưng cách mỗi một đoạn thời gian, trong vết rách sẽ phun ra sương mù dày đặc đỏ tươi, truyền đến tiếng gào thét để kẻ khác mao cốt tủng nhiên…

Thấy như vậy một màn, tu chân giả trận địa sẵn sàng đón quân địch tất cả đều sắc mặt nghiêm nghị, Ngọc La nữ quân thần tình ngưng trọng ngẩng đầu lên, dừng ở vết rách đỏ tươi trong hư không, nhịn không được tự lẩm bẩm: “Chẳng lẽ nói, thật sự có thiên ma giới tồn tại?”

Vọng Thư Uyển
“Kỳ thực ngươi đã tin.” Bác đang bồi Sơ Sơ các nàng chơi trò chơi, thuận tiện cười híp mắt quay đầu trả lời, “Đừng lo lắng, nói như thế nào ngươi cũng người của Linh Thư cung là chúng ta, cô nãi nãi sẽ bảo vệ ngươi.”

“Ách, ai là của ngươi người của Linh Thư cung các ngươi?” Ngọc La nữ quân hơi ngạc nhiên.

“Đương nhiên là ngươi a.” Bác rất mau mắn đánh giá nàng, “Ngô, lão Cố còn chưa nói với ngươi sao… Lão Cố, ngươi đang làm gì thế?”

“Đang trị thương.” Cố Thất Tuyệt rất hư nhược nằm trên ghế nằm, giơ một tay của quấn đầy băng vải lên, “Vừa rồi phát lực thật mạnh, tay của ta hình như gãy xương rồi… Ngô, Ngũ Âm nữ quan, lại bao thêm một tầng.”

“Ai tin a, quân thượng ngươi vuuằ rồi còn đánh một đoàn thực ma.” Nhạc Ngũ Âm nhỏ giọng thầm thì, bất quá vẫn là xuất ra băng vải dính đầy mực nước, băng thêm vài tầng cho hắn, gói tay hắn như một đòn bánh chưng.

Một đám bệnh tâm thần!


Ngọc La nữ quân đã mục trừng khẩu ngốc, sau đó chờ nàng nhìn thấy Cố Thất Tuyệt vươn tay về phía mình, cơ hồ là theo bản năng lui về phía sau, tràn ngập cảnh giác nói: “Chậm đã, ngươi muốn làm gì?”

“Món tiên hàng đó…” Cố Thất Tuyệt hữu khí vô lực nhìn nàng.

“Món tiên hàng nào?” Ngọc La nữ quân ngạc nhiên nửa ngày, đột nhiên phản ứng kịp, “Ngươi là nói, trước bổn quân ở tiên triển mua được…”

Oanh!

Còn chưa kịp nói xong, trong vòm trời bóng đêm hôn ám, đột nhiên cuồng bạo rung động.

Trong sát na, tất cả tu chân giả ở đây, tất cả đều đồng loạt ngẩng đầu nhìn lại, rồi lại không khỏi hoảng sợ biến sắc ——

Giờ này khắc này, đạo vết rách huyết sắc kia nguyên bản đang chậm rãi khép lại, dĩ nhiên như là bị lực vô hình xé ra, từng chút từng chút mở rộng kéo dài, vụ khí đỏ tươi như máu, không ngừng từ trong vết rách cuộn trào mãnh liệt bắn ra, ngay cả tiếng gầm gừ dữ tợn, cũng biến thành càng ngày càng rõ ràng.

“Tới rồi.” Cố Thất Tuyệt như có điều suy nghĩ ngẩng đầu.

Oanh!


Giống như là đang chứng minh lời của hắn, hư không bỗng nhiên cuồng bạo rung động, vết rách thật lớn kia như là bị lực lượng kinh khủng xé mở, bộc phát ra huyết vụ mênh mông cuộn trào mãnh liệt.

Một cái chớp mắt qua đi, trong huyết vụ cuộn trào mãnh liệt này, mấy trăm đạo hồng quang gào thét lao ra khỏi vết rách, dường như vẫn thạch thật lớn thiêu đốt sôi trào, cuồng bạo đánh xuống cánh đồng hoang vu.

Oanh oanh oanh! Rầm rầm rầm!

Cánh đồng hoang vu kịch liệt rung động, mặt đất bị đánh ra cái hố sâu đạt mười mấy trượng, trong bụi mù sôi trào tràn ngập này, mấy trăm thân ảnh không rõ bộc phát ra tiếng gầm gừ cùng hung cực ác, dữ tợn tàn bạo chậm rãi quật khởi.

Gần trong nháy mắt, khí tức cùng hung cực ác, bao phủ mấy trăm trượng phương viên, những tu chân giả hoảng sợ ngẩng đầu lên, đợi được thấy rõ những người xâm lăng tàn bạo dữ tợn này, chợt thần hồn run run ——

Đúng vậy, tất cả đều là vực ngoại thực ma, thân thể của mỗi một con, đều khổng lồ kinh khủng hơn mấy con mấy canh giờ trước đã thấy, răng nanh trắng hếu lóng lánh quang mang trong bóng đêm, tràn ngập vụ khí đỏ bừng như máu khuếch tán!

Mà trong mấy trăm con thực ma này, một con thực ma thật lớn thân thể cao tới mười mấy trượng, hiển nhiên hấp dẫn sự chú ý của mọi người hơn.

Con thực ma khổng lồ này, có ba đầu đồng dạng dữ tợn tàn bạo, cùng mười hai cánh tay đao phong hầu như rũ xuống tới đất, gần trong sát na, ba đầu của nó có gần trăm con huyết nhãn, nhìn phía những tu chân giả tà ác tàn bạo, như có công kích, đánh cho những tu chân giả lảo đảo lay động.

Đã từng thấy như vậy một màn, mấy nghìn danh tu chân giả không khỏi thần hồn rung động, Ngọc La nữ quân phản ứng cực nhanh, trong sát na thôi động linh lực, bộc phát ra chân hỏa cháy mạnh mênh mông cuộn trào mãnh liệt: “Chư vị đạo hữu, ổn định tâm thần, lâm trận đợi địch.”

vongthuuyen.com
Đúng vậy, có nàng làm mẫu, đại bộ phận tu chân giả đều rất nhanh tỉnh táo lại, nhưng ngay cả như vậy, trước loại ma uy thiên địch đã tới, vẫn có rất nhiều người không tự chủ được run run, đến hàm răng đều rung động khanh khách.


Hầu như đồng thời, thấy nhiều tu chân giả trận địa sẵn sàng đón quân địch như vậy, thực ma ba đầu dữ tợn kia, đồng dạng lộ ra thần tình kinh ngạc, nhưng gần một cái chớp mắt qua đi, nó vung ba đầu dữ tợn lên, bộc phát ra thanh nhe răng cười hiết tư để lý ——

“Thú vị, xem ra tộc Huyết Đao dân của bổn ma, đã bị các ngươi giải quyết rồi… Cũng tốt, phế vật không có ích lợi gì nên chết hết, để bổn ma thay chúng nó ăn tươi các ngươi, dùng huyết nhục của các ngươi, lấp đầy cái bụng đói kêu vang của bổn ma.”

“Nằm mơ!” Ngọc La nữ quân đối mặt nguy cơ sinh tử, ngược lại thì hoàn toàn tỉnh táo, mắt phượng lãnh dung thôi động chân hỏa cháy mạnh, “Tà ma, các ngươi, đến từ thiên ma giới?”

“Sách sách sách, vẫn còn biết thiên ma giới.” Con thực ma ba tam đầu dữ tợn này, lộ ra miệng đầy răng nanh trắng hếu, trong răng nanh còn có thể thấy huyết nhục, “Kiến hôi nhân tộc, trước khi bị bổn ma ăn tươi, các ngươi có thể biết tên của bổn ma, nhớ kỹ, tên của bổn ma, là —— Huyết Đao!”

“Rống!” Trong sát na, mấy trăm con thực ma dữ tợn, đồng thời ngửa đầu điên cuồng rít gào, chấn động toàn bộ cánh đồng hoang vu run rẩy kịch liệt, khuếch tán vô cùng sợ hãi ra.

Trong sợ hãi để kẻ khác hít thở không thông, thực ma ba đầu dữ tợn tự xưng Huyết Đao, mở gần trăm con huyết nhãn hung tàn, tham lam tàn bạo đảo qua mỗi một tu chân giả, cuối cùng đưa mắt rơi vào trên người của Cố Thất Tuyệt, phát sinh thanh nhe răng cười trầm thấp ——

“Là thư linh sao, vị đạo nên rất tốt, như vậy thì từ ngươi. . .”

Oanh!

Không có dấu hiệu nào, trong sát na này, nó chợt vọt tới trước.

Thân hình khổng lồ cao tới mười mấy trượng, kéo huyết vụ cuộn trào mãnh liệt mênh mông, cuồng bạo đụng vào trong trận pháp chân, mười hai cánh tay đao phong quét ngang mà qua, bị bám hàn quang bạo phong tuyết, hung hăng chém về phía Cố Thất Tuyệt ——

“Ăn. . .lên!”