Thủ Lĩnh Ám Vệ Xuất Đạo Ở C Vị

Chương 95




Edit + beta: Iris

Một tháng sau khi toàn tập phim phóng sự 《 con đường võ giả 》 lên sóng, một tài khoản mới đăng ký có tên "hiệp hội những người hành nghề võ thuật trong ngành giải trí" đã đăng tải trang Weibo thứ nhất.

Weibo này là một bức thư ngỏ* dài 5 trang, trong đó có 2 trang là ý chính, 3 trang sau là ký tên.

*Thư ngỏ (ngỏ ý) là thư dùng để yêu cầu, đề đạt công khai một nội dung, vấn đến nào đó. Thư ngỏ thường có nội dung "mở", nội dung có thể gửi đến nhiều người, nhiều đối tượng. Trong thư ngỏ, người gửi thư thường giới thiệu sơ qua về cá nhân, đơn vị mình về một sản phẩm, dịch vụ, sự kiện sắp sửa diễn ra.

Lúc fans của Tạ Bình Qua thấy cậu share Weibo này thì mờ mịt, khi thấy tên cậu đứng đầu ở trang chữ ký, tâm trạng của bọn họ từ mờ mịt biến thành khiếp sợ.

Chuyện gì đây? Tên đầu trang?

Những fans nhận ra điều này đã đi đọc lại ý chính, càng đọc càng cảm thấy mình khiếp sợ quá sớm.

Nói đúng ra, bức thư ngỏ này là một thông báo công khai về một thỏa thuận trong ngành, tất cả mọi người cũng trực tiếp tuyên bố rằng tại phòng ký tên thư ngỏ, tất cả những người đã ký vào bức thư đã thỏa thuận rất chi tiết.

Tạ Bình Qua đã soạn thảo bản dự án của thỏa thuận này, Chương Nghị Duy thì tập hợp các nhân viên có liên quan tiến hành chỉnh sửa và đưa ý kiến cụ thể, đây cũng là lý do tại sao chỉ có tên của hai người không được xếp theo danh mục và bính âm mà trực tiếp ký tên vào hai vị trí đầu tiên.

【 Từ khi lọt hố tập đầu tiên của 《 Theo đuổi ước mơ đi 》 Tôi cảm thấy hoang mang quá... Nhớ lúc đó tôi chỉ định thích một thần tượng nhỏ mà thôi, kết quả thích thích một hồi, đối phương vậy mà biến thành đại lão có thể dẫn đầu việc ký kết các hiệp định trong ngành! 】

【 Tôi cũng vậy... Lúc trước biết cậu ấy tham gia diễn 《 Thí Thần 》 tôi đã rất sốc, bây giờ thấy cậu ấy dẫn đầu việc soạn thảo thỏa thuận ngành còn sốc hơn, đến mức không biết phải nói thế nào. 】

【 Thành lập hiệp hội ngành nghề, bổ sung các hóa học về tự bảo vệ an toàn, xây dựng nền tảng đánh giá và phản hồi đa năng cho các đạo diễn, nhà làm phim, chỉ đạo võ thuật và các công ty chế tác, hiệp hội sẽ thúc giục mỗi tổ võ thuật của đoàn phim ký kết cam kết an toàn cá nhân với các bên liên quan, đưa ra danh sách đa cấp các thiết bị và biện pháp an toàn, cung cấp dịch vụ tư vấn y tế... Có vẻ như đây là một hiệp nghị xoay quanh vấn đề an toàn cá nhân của những người hành nghề trong ngành? 】

【 Đúng vậy đó, thật ra tôi nghĩ vấn đề lớn nhất trong này là họ không coi mạng người là mạng người! Có thể giải quyết được tình hình này hẳn là sẽ tốt hơn rất nhiều. 】

【 Không phải là họ không coi trọng mạng sống con người, mà là thế giới bên ngoài không coi trọng mạng sống của họ. Người bên ngoài giới có thể cảm thấy bản thân trả thù lao cho vai võ phụ cao hơn diễn viên quần chúng thì có thể muốn làm gì thì làm, trên đời này vĩnh viễn có rất nhiều người thiếu tiền, bọn họ đồng ý mạo hiểm vì tiền, dần dà, chuyện cứ thế phát triển thành như vậy. 】

......

Nếu nói người qua đường và fans sau khi công bố thư nhỏ mới biết được chuyện này, vậy người trong nghề đã biết được chuyện này sau cuộc gặp gỡ đó.

Những nhân viên hậu trường khác không phản đối chuyện này, dù sao bọn họ cũng không cần phải trả giá bất cứ thứ gì, hơn nữa thỏa thuận này cũng không đặt ra quá nhiều ràng buộc đối với bọn họ, bọn họ cũng có thể giảm bớt gánh nặng tâm lý.

Có một số nhà làm phim và công ty chế tác có phần không hài lòng, nhưng gần đây có không ít đại đạo diễn đã bày tỏ rõ sự ủng hộ, thứ hai theo danh sách bọn họ đưa ra, mức tăng chi phí của mỗi đoàn phim theo hiệp nghị mới thực sự là hữu hạn, ít nhất so với chi phí bồi thường khi đoàn phim có người xảy ra chuyện thì có lời hơn -- Điểm này được thể hiện thông qua báo cáo phân tích chi phí, báo cáo này phân tích và so sánh chi phí của các hiệp nghị mới và quy định cũ đối với các loại đoàn phim khác nhau, rất lạnh lùng nhưng hiệu quả, ít nhất các nhà làm phim và công ty chế tác đã đọc báo cáo này đều không phản đối việc ký kết hiệp nghị ngành và tuyên bố thư ngỏ.

Cũng vì bọn họ không phản đối nên hiệp hội này mới có thể chính thức thành lập.

Nhìn những người đã ký thư ngỏ và bắt đầu share thư ngỏ, người ngoài giới bắt đầu thảo luận về vấn đề này, trong nhóm chat được thành lập cho vấn đề này, mọi người lần lượt gửi những bao lì xì và icon rơi lệ.

Ba tuần! Từ khi thành lập nhóm này cho đến khi hoàn thành vấn đề này, tổng cộng đã mất 3 tuần! Đây là điều bọn họ không thể tưởng tượng được vào ba tuần trước.

【@ Tạ Bình Qua @ Chương Nghị Duy, vất vả rồi. 】

【@ Tạ Bình Qua @ Chương Nghị Duy, tôi tin hầu hết mọi người trong nhóm đều nghĩ đến việc này, nhưng hầu hết họ chỉ nghĩ mà thôi, nếu không có hai người, tôi sợ trong một năm, năm năm hoặc mười năm tới cũng không thể làm được điều này. 】

【@ Tạ Bình Qua, xin lỗi, ban đầu tôi còn nói suy nghĩ của cậu rất kỳ lạ, bây giờ nghĩ lại, không phải suy nghĩ của cậu kỳ lạ, mà là tôi quá vô năng hèn nhát. 】

【@ Tạ Bình Qua, giúp chúng tôi gửi lời cảm ơn đến Tạ tổng. 】

【 Đúng vậy, giúp chúng tôi gửi lời cảm ơn đến Tạ tổng. 】

......

Tuy mọi người đều hiểu rõ Tạ Minh Duệ là vì Tạ Bình Qua nên mới tìm người lập hai bản danh sách và báo cáo phân tích chi phí, đóng góp lớn nhất cho toàn bộ sự việc, nhưng điều này không có mâu thuẫn với lòng cảm kích của bọn họ đối với anh.

Nếu không có hai văn bản này, thì hiệp hội của bọn họ có thể được thành lập hay không, và hoạt động được hay không sau khi thành lập là cả một vấn đề.

Tạ Bình Qua cũng biết rõ điểm này, cậu nằm trên đùi Tạ Minh Duệ nhìn một đống tag trong nhóm, đưa tay đẩy cuốn sách trong tay Tạ Minh Duệ sang một bên, lắc lắc điện thoại trước mặt anh: "Điện hạ, bọn họ kêu em cảm ơn anh."

Tạ Minh Duệ buông sách xuống: "Em là người nghĩ ra chủ ý, anh chỉ là tìm vài người mà thôi. Cho dù không có anh, chỉ cần em tiêu đủ tiền thì vẫn có thể làm ra hai văn bản này."

Tạ Bình Qua mặc kệ chuyện này: "Nhưng em muốn cảm ơn anh mà, điện hạ, anh là người tốt nhất trên đời này."

Tạ Minh Duệ mỉm cười, anh nhìn đôi mắt sáng ngời của Tạ Bình Qua, nhẹ giọng nói: "Vậy em định cảm ơn anh thế nào?"

Tạ Bình Qua nhìn giờ trên điện thoại, hỏi: "Làm bữa tối cho điện hạ nhé?"

Tạ Bình Qua nói, giả bộ muốn ngồi dậy.

Tạ Minh Duệ đè vai cậu lại, hiển nhiên không muốn cậu rời đi: "Bình Qua muốn lấy oán trả ơn hả?"

Nghe anh nói như vậy, Tạ Bình Qua rất muốn tỏ vẻ ủy khuất oán giận "Điện hạ anh không yêu em", nhưng chiêu này của Lộ Tiểu Phong, cậu thật sự học không được, còn chưa nói ra đã tự cười trước.

Tạ Minh Duệ thấy dáng vẻ này của cậu liền biết cậu đang nghĩ gì, cũng vui vẻ: "Lộ Tiểu Phong đưa cái gì cho em đó?"

Tạ Bình Qua vốn không định bán đứng Lộ Tiểu Phong, nhưng dưới ánh đèn, ánh mắt Tạ Minh Duệ nhìn cậu thật sự quá đẹp, cậu kiên trì chưa được 3 giây đã bán đứng Lộ Tiểu Phong: "Cậu ấy share cho em 10 cuốn tiểu thuyết, 《 Tiểu kiều thê của bá đạo tổng tài 》《 Bá đạo tổng tài và cô thư ký 》《 Sau khi kết hôn theo hợp đồng, hắn cưng chiều ta đến tận trời 》 này nọ, sau đó hỏi em có phải chúng ta sống với nhau như vậy không?"

Mặc dù trước giờ chưa từng đọc mấy thứ đó, nhưng nghe thấy tên thì anh cũng biết nội dung của tiểu thuyết này không đứng đắn gì.

Anh vốn muốn nói "Lần sau trực tiếp từ chối nhận mấy thứ này", nhưng khi nhìn vào ánh mắt Tạ Bình Qua, suy nghĩ của anh hơi lung lay một chút, lúc nói ra biến thành câu khác: "Trong mấy cuốn tiểu thuyết đó, bọn họ sống với nhau như thế nào?"

Giọng Tạ Minh Duệ trầm thấp, không giống như ngày thường, nhưng lại rất giống giọng nói trong những đêm đặc biệt đó.

Tạ Bình Qua cảm thấy tim mình tự dưng đập nhanh hơn, một lúc lâu sau vẫn không nói nên lời.

Tạ Minh Duệ thấy tai cậu đỏ bừng, biết cậu nhận ra được ý của anh muốn làm gì, giọng nói khàn khàn mang theo chút ý cười: "Có muốn học theo hay không, nhân tiện... Tặng quà cảm ơn cho anh."

Tạ Minh Duệ nói, khoảng cách giữa hai người dần dần biến mất.

Đèn trong phòng không tắt, nhưng tấm rèm vốn được kéo ra đã được đóng lại bằng điều khiển từ xa, chặn lại ánh sáng với ánh sao.

Tạ Minh Duệ không nhìn thấy ánh trăng lên, nhưng điều này không gây trở ngại anh biết bóng đêm tối nay rất đẹp.

Đẹp đến say đắm lòng người.

Kết quả của một đêm hết sức tuyệt đẹp chính là, khi Tạ Bình Qua và Lộ Tiểu Phong gặp nhau lần nữa, câu đầu tiên cậu nói là "Tiểu Phong, cậu béo".

Vẻ mặt cậu vô cùng nghiêm túc, thấy thế nào cũng không giống đang đùa giỡn, khiến sắc mặt Lộ Tiểu Phong tái mét, kéo tay áo Hạ Mặc, muốn nhận được sự an ủi từ đối phương.

Hạ Mặc cẩn thận quan sát hắn một vòng: "Hình như có chút... Nhưng cậu béo lên cũng bình thường, ai biểu gần đây cậu ăn nhiều như vậy."

Lộ Tiểu Phong không ngờ bản thân thật sự béo, Tạ Bình Qua cũng không ngờ Lộ Tiểu Phong thật sự béo.

Chỉ là Tạ Bình Qua vẫn duy trì được biểu cảm, cho dù Lộ Tiểu Phong suýt nữa rơi lệ, cậu vẫn bình tĩnh trước sau như một.

"Cái này trách em sao? Buổi tổng duyệt cho buổi hòa nhạc hàng năm vất vả như vậy, ăn không đủ thì làm sao có sức mà tập nhảy? Làm sao em có đủ dũng khí để đứng cùng sân khấu với Bình Qua nếu không có sức để tập nhảy?"

Vệ Liên Đào đi ngang qua nghe được câu này, không khỏi liếc mắt nhìn Lộ Tiểu Phong một cái, ý trong mắt rất rõ ràng: Chẳng lẽ cậu tập nhảy thì có dũng khí đứng cùng sân khấu với Tạ Bình Qua sao?

Lộ Tiểu Phong vô thức muốn phản bác "Chẳng lẽ anh có dũng khí", nhưng nghĩ đến trình độ của đối phương, Lộ Tiểu Phong không thể không thừa nhận, đối phương quả thật có dũng khí.

Tạ Bình Qua không hiểu sắc mặt của hắn, được Hạ Mặc giải thích giùm: "Đội trưởng rất mạnh, dù tính cách hắn không hợp với quan hệ của bọn họ, nhưng Tiểu Phong vẫn rất bội phục hắn."

Tạ Bình Qua gật đầu, không có gì ngoài ý muốn.

Vì có quan hệ với Lộ Tiểu Phong và Hạ Mặc, nên cậu thỉnh thoảng sẽ đến xem sân khấu của nhóm debut này, nói một cách khách quan, nhóm này thật sự rất tốt, trong đó nổi bật nhất là Vệ Liên Đào và Hạ Mặc.

"Với lại, Bình Qua, đây là lần đầu tiên cậu và đội trưởng đứng chung sân khấu phải không?" Nhìn mọi người khởi động và chuẩn bị học hát, Hạ Mặc chợt nhớ ra điều gì đó.

Họ sắp tổ chức concert kỷ niệm 1 năm ra mắt, theo thỏa thuận trước cuộc thi 《 Theo đuổi ước mơ đi 》, bất kể các thí sinh chọn debut với tư cách thần tượng hay không phải thần tượng thì 9 người đều họ sẽ biểu diễn cùng nhau nhân dịp kỷ niệm một năm ra mắt.

Bọn họ sẽ cùng nhau hoàn thành màn trình diễn ca khúc kỷ niệm trên sân khấu, sau đó Tạ Bình Qua có ba bài solo, những người khác có hai bài nhảy nhóm, một bài nhóm nhỏ và một bài solo.

Cái mà Hạ Mặc đang nói đến bây giờ là bài hát kỷ niệm một năm do chín người cùng thực hiện.

Tạ Bình Qua nhớ là những gì xảy ra trong 《 Theo đuổi ước mơ đi 》 trong vòng 10 giây và gật đầu: "Đúng vậy, tôi và Vệ Liên Đào chưa từng hợp tác. Không chỉ có hắn, mà có vài người trong nhóm các cậu, tôi cũng chưa từng hợp tác."

Tạ Bình Qua nói, lão sư vũ đạo vỗ vỗ tay ra hiệu bọn họ tập hợp.

Đây không phải là lần đầu tiên nhóm nhảy hợp tác với lão sư vũ đạo, nhưng đây là lần đầu tiên hợp tác với Tạ Bình Qua, vì vậy có vài người trong nhóm nhảy nhịn không được quan sát, thậm chí còn nhỏ giọng thảo luận.

Một số thành viên trong nhóm không quen biết Tạ Bình Qua, thấy bọn họ như vậy thì trong lòng thấy hơi chua.

Chỉ với một năm trôi qua mà thôi khoảng cách giữa bọn họ và Tạ Bình Qua đã cách nhau một khoảng cách rất lớn.

Cậu là diễn viên chính của một bộ phim truyền hình nổi tiếng, là nhân vật chính của đại đạo diễn, là một nhân vật có sức ảnh hưởng sâu xa trong ngành.

Sẽ không có ai gộp bọn họ lại để thảo luận với nhau, thậm chí ngay cả khi so sánh tài nguyên đạt được với nhau cũng sẽ không so với Tạ Bình Qua.

"Thật ra chúng ta vẫn còn có thể cạnh tranh với cậu ta, chính là đợt biểu diễn concert kỷ niệm một năm này," Sau một hồi lên men trong lòng, cuối cùng có một thành viên nhịn không được ghé vào lỗ tai thành viên khác nói, "Buổi biểu diễn trước của Tạ Bình Qua là vào nửa năm trước, tớ thấy nửa năm nay cậu ta không có luyện tập, hẳn là bị thụt lùi rất nhiều."

Lời này được một người khác tán đồng, bọn họ cổ vũ và khuyến khích lẫn nhau cùng "đè ép" Tạ Bình Qua trên sân khấu, dẫn đến lúc học nhảy bọn họ nghiêm túc hơn ngày thường vô số lần.

Tạ Bình Qua cũng có nghe thấy những lời thì thầm của bọn họ. Cậu không cảm thấy bị mạo phạm, không cảm thấy tức giận, chỉ thấy rất hứng thú.

Vì hứng thú, nên lúc Tạ Bình Qua học nhảy cũng vô cùng nghiêm túc

Nửa năm qua, cậu quả thật không thường xuyên tập nhảy, nhưng không có nghĩa là cậu lơ là luyện tập, ngược lại cậu chưa từng bỏ lỡ rèn luyện khả năng kiểm soát cơ thể ngày nào.

Không những vậy, bởi vì Tạ Minh Duệ dạy cậu đánh đàn, nên sự hiểu biết về âm nhạc của cậu tăng vọt, không còn như nửa năm trước nữa.

Lộ Tiểu Phong nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cậu trong gương, tự nhiên có loại dự cảm không lành đã lâu không gặp.

Nửa tháng này bọn họ còn có thể ngủ... Không?

1

°°°°°°°°°°

Tác giả có lời muốn nói:

Bình Qua: wow, có người muốn khiêu chiến tôi! Vui quá!

Tiểu Phong: Bất an.jpg.

Hạ Mặc: Bất an.jpg.