Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ

Chương 7: Chương 7





Hàn Thịnh Vĩ đi đi lại lại vài vòng trong văn phòng, sau khi luôn cân nhắc vẫn quyết định về nhà trước rồi nói.

Anh lấy chìa khóa xe đang để trên bàn rồi mở cửa văn phòng đi ra ngoài, vòng qua đại sảnh văn phòng chỉ thấy vị trí quầy lễ tân trống không, không biết Tiết Yến Yến đi nơi nào.


Hàn Thịnh Vĩ thấy thế không khỏi nhẹ nhàng thở ra rồi bước nhanh đến cửa chính của công ty.Tuy ông nội và em gái của mình thường xuyên mân mê mấy cái lá bùa thần thần đạo đạo nhưng về chuyện này Hàn Thịnh Vĩ vẫn luôn khịt mũi coi thường.

Chẳng qua xuất phát từ sự tôn trọng với ông nội, sự yêu thương với em gái nên ngoại trừ bên ngoài Hàn Thịnh Vĩ ngẫu nhiên lấy chuyện Thiên Nhất Phái chỉ có hai người mà một mực trêu đùa Hàn Hướng Nhu ra thì cũng không đánh giá gì nhiều về việc hai người tôn sùng huyền học, căn bản là anh không tin mấy cái đồ chơi đó.***Huyền học: Là huyền bí học hay còn gọi là khoa học huyền bí (Occult Science), được biết đến như một tên gọi chung của các môn khoa học huyền bí như Tử Vi, Kinh Dịch, Phong Thủy, Thần Số Học,… Những vấn đề xoay quanh huyền học là sự tìm hiểu về mặt tâm linh sâu sắc của mọi sự vật, hiện tượng hay cái cốt lõi nhất trong sự vận hành của Vũ Trụ.

(Nguồn ungdungthansohoc)Nhưng nghĩ tới việc bản thân không thể hiểu được đi hôn một cô gái mà chính mình không hề thích là Hàn Thịnh Vĩ cảm thấy mình giống như bị trúng tà vậy.

Đến lúc này cũng bất chấp tin hay không tin, suy nghĩ đầu tiên của Hàn Thịnh Vĩ chính là tìm ra cái lá bùa mà em gái đưa cho mình.Lái xe về đến nhà, Hàn Thịnh Vĩ đổi giày rồi trực tiếp đi lên phòng ngủ ở tầng ba, anh mở ra ngăn kéo trên tủ đầu giường thì thấy một lá bùa xếp thành hình tam giác được để ngay ngay ngắn ngắn ở trong.Hàn Thịnh Vĩ duỗi tay cầm lên lá bùa đó, khi ngón tay chạm tới lá bùa thì trong nháy mắt anh có cảm giác nóng rực lên, còn chưa đợi đến lúc anh ném lá bùa ra thì lá bùa trong tay biến thành một đống tro tàn.

Mùi hương hoa đào như ẩn như hiện trên người Hàn Thịnh Vĩ cũng tan thành mây khói trong tích tắc đó.Nháy mắt, Hàn Thịnh Vĩ cảm thấy não bộ của mình khôi phục lại sự tỉnh táo.Tuy vừa rồi Hàn Thịnh Vĩ biết rằng sự việc mình gặp phải hơi quỷ dị nhưng vẫn cứ mất hồn mất vía nhớ tới nụ hôn với Tiết Yến Yến, thậm chí còn có cảm giác xúc động muốn trở về tìm Tiết Yến Yến.


Nếu không phải anh có ý chí mạnh mẽ thì chắc lúc này đã sớm ở văn phòng thân mật với Tiết Yến Yến rồi.Hiện giờ lá bùa đã thiêu đốt hương hoa đào còn sót lại trên người Hàn Thịnh Vĩ không còn dư thừa, lúc này Hàn Thịnh Vĩ mới tính tảo hoàn toàn rồi lập tức toát ra mồ hôi lạnh.Đôi mắt nhìn tro tàn trên mặt sàn, vẻ mặt của Hàn Thịnh Vĩ cực kỳ phức tạp, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì anh sẽ không tin mấy chuyện thần thần đạo đạo này là sự thật.Nhìn sang đồng hồ trên cổ tay, lúc này cách thời gian tan tầm còn hơn ba giờ nữa nhưng Hàn Thịnh Vĩ không muốn về công ty.

Anh đứng dậy đi vào phòng tắm xả nước lạnh lên người, mang áo sơ mi đã bị Tiết Yến Yến chạm qua ném vào giỏ đựng quần áo bẩn rồi xuống tầng vào phòng bếp tìm ít thức ăn còn thừa từ bữa trưa rồi tùy tiện ăn lót bụng hạ hỏa.Lưu Thục Cầm tỉnh dậy khỏi giấc ngủ trưa, thấy con trai mình đang có dáng vẻ buồn bã ỉu xìu nằm xoài ra sô pha thì hơi kinh ngạc: “Sao sớm thế này con đã trở về rồi? Công ty không có việc gì hả?”Hàn Thịnh Vĩ xoa xoa cái trán đang hơi nhói đau rồi buồn bực thở dài: “Công ty còn một đống tài liệu còn chưa xử lý đâu, nhưng mà hôm nay con gặp phải chuyện kỳ quái, con muốn chờ em con trở về thì hỏi nó một chút.”Lưu Thục Cầm nghe vậy không khỏi cười một tiếng: “Không phải là con không tin những chuyện này sao? Giờ như thế nào lại nhớ tới việc nhờ em gái con vậy?”Hàn Thịnh Vĩ nhớ tới bộ dáng hôm nay của mình giống như là bị khống chế tâm trí vậy nên không còn dám mạnh miệng nữa, tùy tiện cầm lấy một cái gối ôm ôm vào trong ngực và dùng vẻ mặt đáng thương nhìn Lưu Thục Cầm: “Mẹ, con nói với mẹ này, nếu hôm nay ý chí của con không mạnh mẽ thì mẹ sẽ có con dâu đấy.”Lưu Thục Cầm vừa nghe xong liền mở to hai mắt nhìn con trai: “Sao? Con bị con gái nhà người ta c**ng bức hả?”Hàn Thịnh Vĩ thẹn quá hóa giận bật dậy chứng minh sự trong sạch của bản thân: “Mẹ! Mẹ suy nghĩ cái gì vậy? Con không hề bị như thế.”Lưu Thục Cần chẹp chẹp miệng, biểu hiện trên mặt có vẻ như hơi tiếc nuối: “Không c**ng bức thành công nha?”Hàn Tịnh Vĩ mệt tim ghé lên trên sô pha, một câu cũng không muốn nói nhiều.Đến lúc Hàn Hướng Nhu về tới nhà thì nhìn thấy bộ dáng muốn chết không muốn sống của Hàn Thịnh Vĩ, cô vừa thay giày vừa đánh giá giữa mày của anh trai rồi nở nụ cười vui sướng khi người gặp họa: “Anh, hôm nay anh gặp được chuyện gì thế? Sao hoa đào nát lại đột nhiên nở rộ như vậy?”Nháy mắt Hàn Thịnh Vĩ nhảy ra khỏi sô pha rồi tiến lên vài bước đến trước mặt Hàn Hướng Nhu hỏi với vẻ mặt khiếp sợ: “Em đã nhìn ra được?”“Đã nhìn ra, cũng đoán được.

Có phải anh đã thân mật với cô ấy rồi phải không? Mùi hương hoa đào nát nồng nặc như vậy mà.” Hàn Hướng Nhu ghét bỏ nhăn lại cái mũi rồi lấy tay phẩy phẩy hai cái: “Khẳng định là anh không mang theo bùa em đã đưa cho.”Hàn Thịnh Vĩ cười mỉa hai tiếng: “Đây không phải anh đổi quần áo nên quên mang theo sao.” Anh sợ Hàn Hướng Nhu tức giận nên vội vàng bổ sung: “Anh phát hiện không thích hợp một cái là lập tức trở về lấy lá bùa em cho, nhưng lá bùa đó anh chạm vào một cái là hóa thành tro rồi.” Anh cúi đầu ngửi ngửi cánh tay vẻ hơi khó hiểu: “Không ngửi thấy mùi hoa đào nát nào mà.”Hàn Hướng Nhu không nói thêm nữa mà chuẩn bị trở về phòng đi thay quần áo, Hàn Thịnh Vĩ vô cùng đáng thương đi theo sau cầu xin: “Em gái ruột của anh, em phải cứu anh trai em đi.


Em không biết đâu hôm nay tâm trí anh giống như bị mê hoặc vậy, dọa người quá.

Anh sợ ngày mai cô ta lại đến quyến rũ anh, đến lúc đó không nhất định anh có thể khống chế được bản thân đâu.”.