Thủ Hộ

Chương 81: Dial thần thoại




Nami phân nhóm để tìm kiếm thông tin về đảo trên trời Skypiea.

Tên đần hay tỏ ra ngu ngơ không đúng thời điểm Guro sẽ đi với Robin, Nami đi chung với Luffy và Zoro để quản hai tên chuyên kiếm rắc rối, Chopper, Usopp cùng Sanji sẽ ở lại canh thuyền.

Guro đi chung quanh và chỉ chỏ hỏi thăm đầy hứng thú với mọi thú.

Cậu sống trong khu rừng Upper Yard và bị truy sát suốt gần 15 trời nên gần như không biết thế giới bên ngoài như thế nào.

Robin cũng kiên nhẫn giới thiệu mọi thứ từ đồ ăn, đồ lưu niệm, trang phục,… cho Guro.

Bỗng nhiên ánh mắt Guro sáng lên, cậu chạy đến một quầy lưu niệm và nhìn chằm chằm vào một mớ vỏ ốc bị vứt trong góc. Guro níu lấy Robin và nói:

-Mình muốn mua chúng Robin, mua cho mình nhé….

Robin hơi bất đắc dĩ khi nhìn thấy ánh mắt ngập nước như cún con của Guro, cô quay sang và hỏi ông chủ quầy lưu niệm:

-Chỗ vỏ ốc này bao nhiêu Beri thế ông chủ.

-100000 Beri.

Lão chủ quầy trông khá nham hiểm ra cái giá như cứa cổ. Robin mỉm cười nhặt lên một cái vỏ ốc và nói:

-Nơi này có vết nứt nhỏ và có từ khá lâu nên giá trị của một món đồ bể thì chưa hẳn là cao lắm, trên mép vỏ ốc có vết sần sùi chứng tỏ thứ này không bán được,… 1000 Beri cho tất cả chỗ này,…

-20000 Beri, chàng trai này có vẻ rất thích nó.

Ông chủ mặt nhăn nhúm lại và cắn răng nói lên cái giá.

-2000 Beri, và tôi sẽ không hét lên rằng của hàng này bán đồ cũ đã vỡ nát.

Robin mỉm cười nguy hiểm đe dọa.

-5000 Beri quý cô xinh đẹp, chúng tôi vẫn cần kiếm tiền lời.

Lão chủ quầy lưu niệm gào lên đau khổ cái giá cuối cùng.

Robin mỉm cười rút tiền đưa cho lão và nháy mắt nói:

-Chúng tôi luôn là những người thông cảm với người khác.

Guro hốt hết mớ vỏ ốc và vui vẻ hát vang theo sau Robin, lão chủ quầy gục trên bàn nước mắt tuôn ra như suối:

-Có quỷ mới biết các ngươi có hay không thấu hiểu cho người làm ăn chúng ta.



Guro hai mắt ngập nước cảm động nói với Robin:

-Cảm ơn cậu Robin, cậu thật tốt với mình quá….

Robin thản nhiên:

-Đây là tiền của Nami đấy!....

Crack!...

Guro hóa thành tượng đá và vỡ vụn.

Tưởng tượng đến gương mặt của Nami khi biết mình đã tiêu tiền của cô ấy thì Guro mặt biến thành trái khổ qua. Robin hỏi Guro:

-Tại sao cậu lại cần những vỏ ốc này đến thế Guro?.

Guro ánh mắt nhấp nháy nói:

-He he he, bí mật thú vị, khi về thuyền mình sẽ nói với mọi người.

Hai người tiếp tục đi tiềm kiến tin tức về con đường đến Skypiea.



Đến trưa thì tất cả đã tập trung trên Going Merry. Luffy, Guro, Zoro mặt mũi bầm dập. Chopper sốt sắng hỏi:

-Các cậu sao thế?.

Nami bực mình cằn nhằn về việc ba người bị sỉ ngục tại quán rượu và việc Luffy và Zoro không chịu đánh trả. Sanji cùng Usopp vốn thường ngày cợt nả bỗng nghiêm túc, Sanji hít một hơi thuốc:

-Các cậu ấy đã thắng trận đánh đó.

Usopp khoanh tay tưa vào lan can tàu:

-Đánh nhau với một lũ hải tặc đáng thương không có tí ước mơ và sống tạm bợ chờ chết trên đảo này thì chẳng có gì hãnh diện cả.

Nami nhìn thấy Guro cũng gật đầu thì cô thở dài nói:

-Lúc con trai các cậu thất khó hiểu. Thế… ông tướng này sao lại bầm dập vậy?.

Guro đáng thương lao vào lòng Nami mếu máo nói:

-Robin đánh mình!...

BINH!...

Sanji tung chân đá văng tên khốn ưa lợi dụng hoàn cảnh này:

-Đừng có lợi dụng,… thằng dê xồm….

Cả nhóm khinh bỉ nhìn Sanji với ánh mắt “hãy xem lại chính mình hẵng nói”.

Guro đứng lên và hung hăng nói:

-Có nhiều tên muốn thả dê với Robin mình chỉ đập bọn chúng thôi, nhưng Robin đánh mình,… hic hic….

-CÁI GÌ!... thằng nào dám thả dê với Robin… ta sẽ nướng cả bọn!...

Sanji cả người bốc lửa. Guro cũng nhập bọn và nói:

-Bằm tỏi chúng!..

-Đánh nhau ê!....

Luffy hai mắt tỏa sáng nhập cuộc.

Cốp!... Cốp!... Cốp!...

Nami đấm cả ba lăn quay trên sàn và giận dữ gào lên:

-Thôi ngay mấy ông thần!... Lúc cần thì không thấy đâu, lúc không cần thì lại gây chuyện….

Robin bồi thêm:

-Guro lúc nãy sử dụng 5000 Beri của cậu để mua đồ linh tinh.

Bép!... Bép!... Bành Bành!... Bốp!... Binh!...

Nami phủi tay để lại Guro đang nằm co giật với gương mặt sưng vều như chiếc bánh phồng:

-Guro nợ mình 500000 Beri, mong cậu sớm trả nợ.

Guro nghe đến đó thì sùi bọt mắt trắng mắt, Chopper đến khám và nói:

-Hấp hối rồi.



Guro bày ra mớ vỏ ốc rồi nói:

-Trên Skypiea thì chúng được gọi là Dial, những vỏ ốc này theo mình đoán thì ắt hẳn có từ thời Chúa trời thứ nhất, vô cùng quý hiếm đấy.

Robin ngắm nhìn mấy chiếc vỏ ốc kỹ lưỡng:

-Chúng có niên đại khoảng 400 năm rồi.

Guro gật đầu và tiếp tục:

-Mỗi chiếc vỏ ốc này nếu bán theo giá Beri trên Skypiea thì mỗi chiếc phải có giá trị khoảng 10,000,000 Beri trở lên. Đấy là mình biết giá bèo bọt nhất.

Nami hai mắt biến hình, các con số liên tục chạy trong mắt cô:

-1,… 2,… 40,… 60,… 150,… 1,500,000,000 beri. Mình quyết định tăng khoản nợ của cậu lên 2,000,000,000 Beri đấy Guro.

Guro mỉm cười thoải mái nói:

-Nếu chúng ta đến được Skypiea thì còn cả thành phố vàng, 2 tỷ chả là gì đâu. Với nếu cậu hiểu được công dụng của đám Dial này thì cậu sẽ không còn cái ý tưởng bán chúng nữa.

Guro tiếp tục giải thích cho cả băng về tác dụng của Dial.

Dial có thời gian tồn tại càng lâu thì có năng lực càng lớn, Dial được chia làm năm loại.

Loại thứ phẩm, tác dụng cực nhỏ, chỉ có thể xem như đồ chơi trẻ em, loại này chỉ mới được hình thành.

Loại phổ thông, tác dụng bình thường và chiếm đa số, được ứng dụng trong cuộc sống hằng ngày của người dân trên Skypiea, thời gian của chúng từ một đến 10 năm.

Loại siêu năng, tác dụng mạnh mẽ và khá khó gặp, chúng có thể thay đổi thời tiết của một diện tích nhỏ, đốt trụi một mảnh rừng nhỏ,... Thường được dùng làm vũ khí của các thần binh, thời gian của những Dial này là từ 10 đến 50 năm.

Loại sử thi, là những Dial có lịch sử từ 50 đến 100 năm, chỉ có các thần quan mới được sử dụng chúng, chúng đã được xem như những vũ khí hủy diệt cực mạnh.

Loại thần thoại, những Dial này có lịch sử 100 đến 500 năm, chỉ có Chúa trời mới sở hữu và gần như không ai biết được công năng của nó như thế nào.

Còn tồn tại loại Dial truyền thuyết có tuổi tác từ 1000 năm trở lên, uy năng của chúng là không tưởng tượng nổi.

Những Dial trước mắt họ tuy rằng rạn nứt và cũ kỹ dễ vỡ nhưng chúng chỉ cần được hoạt động lại là sẽ thoát khỏi trạng thái sơ cứng.

Guro giải thích xong thì lấy ra một chiếc Dial và đập vỡ phần vôi hóa trên đỉnh vỏ ốc. Cậu đưa nó ra biển và nhấn nút.

ẦM!...

Một cột gió lốc thổi tung hơn 200 mét và đẩy Guro bay ngược về sau.

-Escasion –Dill.

Guro dùng Dill để đảo chiều chuyển động và tắt Dial. Cậu lau mồ hôi trên trán rồi nói:

-Chúng ta luôn cần có một cái hướng dẫn sử dụng trước khi dùng.

Cả băng nhìn vào đống Dial và ánh mắt sáng rực.