Thủ Hộ

Chương 182: Trở về khu nghiên cứu. Mười hai Transforce đầu tiên và Tinh cầu Galatron




Arthur đi xuyên qua một cổng truyền tống và đến một không gian trắng rộng lớn, giữa không gian này là một căn nhà nhỏ giản dị với chung quanh là một cây ăn trái được trồng hơi vụng về, giữa khu vườn được đặt một bộ bàn ghế gỗ, nơi đó đang có một ông lão râu tóc trắng xóa ngồi đọc sách thư thả.

Không có dao động ma lực, không có khí chất uy nghiêm,… ông lão chỉ đơn giản ngồi đó đọc sách nhưng lại cho Arthur cảm giác cả thế giới đều vận động theo mỗi nhip thở của ông lão.

Nàng từng nghe Lakjhal nhắc đến cảnh giới này, một loại cảnh giới tâm linh – Phản Chiếu Tự Nhiên.

Khi Arthur quan sát ông lão thì ông lão cũng âm thầm quan sát Arthur và kinh ngạc.

Từ trên người thiếu nữ mang lại cho hắn cảm giác muốn thuần phục dưới chân nàng, trở thành con dân của nàng, chịu sự che chở của nàng… cảm giác đó mỗi lúc một cường liệt khi hắn quan sát Arthur càng lâu.

Đây không phải ma lực, không phải bất kì loại lực lượng nào nhưng nó lại vô cùng đáng sợ bởi cái nó dẫn dắt chính là linh hồn – điều cơ bản nhất của sinh mệnh có sự sống.

Uy Ngiêm Đế Vương, đây là một định danh cho thứ lực lượng tỏa ra từ Arthur do ông lão nhận định.

Arthur mỉm cười tự nhiên:

-Ngài không định mời ta ngồi sao, vị lão giả này.

-A, là ta thất thố, mời ngồi.

Thiếu nữ tóc bạc khép nép lùi về bên cạnh lão giả, nàng biết khi thầy đang có thái độ như thế này đồng nghĩa với việc đối phương có đẳng cấp ngàng hàng, từ trước đến nay nàng chỉ thấy thầy đón tiếp Ma Thần Vương Fuzeus, Tổng Thế Thiên Sứ Grofo mới có thái độ như thế này.

Lão giả vuốt râu tự hào giới thiệu:

-Bên cạnh ta là học trò đắc ý nhất – Altearia Suzuha, tuy chỉ mới hai mươi hai tuổi nhưng đã là một triệu linh đế, ở cả lãnh thổ nhân loại được xem như thiên tài đứng đầu.

Arthur cười ôn hòa:

-Rất tốt. Không biết ngài là?.

Ngữ khí của nàng bình thản tựa như việc Altearia là thiên tài căn bản không lọt vào mắt nàng, điều này cũng khiến đánh giá của lão giả đối với nàng cao thêm một tầng, lão giả vuốt râu tự giới thiệu.

-Ta là Grimoer Clutural, triệu linh thần tối cao của nhân loại. Hôm nay thất lễ cho mời Arthur tiểu thư đến đây chỉ vì muốn xác nhận một chuyện.

Lão giả ánh mắt ông nghiêm nghị xoáy thẳng vào Arthur:

-Các ngươi có phải ngoại tộc?.

Athur bình thản nhìn vào ánh mắt như hố đen tinh không của Grimoer:

-Nếu phải thì sao?.

-Không phải nhân loaị thì chắn chắn sẽ có dị tâm.

Arthur đã biết lão giả có ý tứ gì. Nàng ngắm nhìn cả không gian màu trắng và cất tiếng:

-Không gian này là do ngài cưỡng ép dùng sức mạnh xé toạc không gian để mở ra, đúng chứ?.

Grimoer tự hào, kể cả Fuzeus và Grofo cũng phải kinh thán trước điều này. Thế nhưng câu nói tiếp theo của Arthur lại đả kích lão trầm trọng, nàng híp mắt nói:

-Quá sức tệ hại.

Grimoer vỗ bàn đứng lên đầy tức giận, nhưng Arthur hồn nhiên không để ý nàng tiếp tục nói:

-Sau khi trở thành triệu linh thần đỉnh cao, có phải ngài luôn cảm giác được một cánh cửa nào đó đè nặng trên đầu?. Ngài cho rằng còn có thể đột phá nhưng lại không tìm được hướng đi.

Grimoer hơi thở gấp gáp hơn một chút, những điều thiếu nữ tóc vàng nói đúng là những điều đã dằn vặt hắn trong suốt thời gian dài, hắn hít sâu một hơi.

-Ngươi có ý gì?.

-Ta là ngoại tộc, ta có dị tâm, ta nói ngài tin sao?.

Grimoer cảm giác đầu mình không đủ dùng, tự hắn đã đạp vào cái hố do mình đào. Grimoer mệt mỏi ngồi xuống:

-Ngươi muốn điều gì thì hãy nói thẳng đi.

-Sự phớt lờ của các ngài, ta chỉ muốn xây dựng một đất nước trên đại lục này, và ta chỉ cần các ngài làm như không thấy là được.

-Không được!.

-Vậy chúng ta còn gì để đàm phán sao?.

Grimoer trầm giọng:

-Cô bé, ngươi cho rằng ta không dám bắt ngươi lại để đào móc tâm trí sao?.

Altearia giật mình, nàng vội truyền âm đến Grmoer về Lakjhal.

Hắn nhíu mày lại, sự việc khó giải quyết nếu quả thật em trai của thiếu nữ này là một tên nguy hiểm như thế.

Grimoer ngồi lại suy tính, nếu bỏ qua cơ hội này thì hắn sẽ không còn cơ hội để nhìn thấy cánh cửa đột phá tầng thứ này nữa. Arthur đạm nhiên ngồi đợi.

Một lúc lâu sau, Grimoer nặng nề thở dài, khuôn mặt hắn như già đi thêm mấy chục tuổi:

-Ta nghĩ chúng ta có thể đàm phán về vấn đề này.



Arthur ngồi trong chiếc ghế chính giữa gian phòng, Ess và Lakjhal đứng hai bên xoa bóp vai cho nàng. Arthur sảng khoái nói:

-Ừm,… dùng sức thêm chút nữa,… đúng rồi ngay chỗ đó,… Aaaaa,… dễ chịu quá….

Ess oán hận nói:

-Chừng nào chị mới chịu nói kết quả đàm phán.

-Ha ha ha,… còn không xem ai đi đàm phán,… dĩ nhiên là phải thắng lợi trở về rồi.

Lakjhal trầm tư:

-Bọn họ có yêu cầu gì không?.

-Khi chúng ta trở thành một đế quốc thì hằng năm phải giao nộp ba phần mười quốc khố để cung cấp cho lực lượng phòng giữ biên ngoại.

Lakjhal nhếch môi:

-Ba phần mười, tính toán khá cao đấy.

Arthur lắc đầu giễu cợt:

-Xem ra em cũng thấy được, bọn họ tự cho là đúng, đưa ra điều kiện này chỉ thừa thãi. Dù sao đến một ngày nào đó tất cả đều sẽ là con dân của ta, binh lính của ta, cung cấp tài chính cho bọn họ chỉ là một điều dĩ nhiên ta sẽ phải thực hiện, chỉ khác ở vấn đề thời gian.

Lakjhal cười:

-Họ không nhìn được tham vọng của chị, ánh mắt họ hạn chế trong thế giới này quá nhiều. Lần này em có mang về một nhóm vũ khí lớn cho binh lĩnh của chúng ta.

Lakjhal nói rồi lấy ra một thanh kiếm nhẹ hình dáng phổ thông. Cậu thuyết minh tính năng:

-Quân Trang Bảy Sắc. Nó tích hợp chức năng chuyển đổi thành bốn dạng vũ khí cơ bản cho chiến tranh là đại kiếm, trường kiếm và khiên đỡ, thương, cung. Một dạng trọng giáp và một dạng khinh giáp, cuối cùng là chuyển đổi thành dạng găng tay gọn gàng. Tổng thể có bảy hình dạng phù hợp với đa số đội hình cũng như môi trường tác chiến. Đợt vũ khí lần này có tổng thể mười nghìn đầu Quân Trang Bảy Sắc. Số này em nghĩ là sẽ do chị bố trí hợp lý hơn, Ess có thể không cẩn trọng trong việc chọn người sử dụng thích hợp.

Không để ý đến Ess tức giận nhìn mình, Lakjhal lấy ra một cuốn sách cũ kĩ mục nát:

-Cái này là do em làm thôi, thực chất nó được em ghi chép cách đây mới vài hôm. Trong này là một số kĩ thuật phát triển nông nghiệp, chăn nuôi cơ bản nhất, phù hợp với tình hình phát triển của thành Griode hiện tại, chị lập đưa nó cho tổ quản lý và kế hoạch để họ tự nghiên cứu.

Arthur xem xét cuốn sách trong tay, còn Ess thì chơi với Quân Trang Bảy Sắc đến quên cả trời đất. Arthur gấp lại cuốn sách và nói:

-Em lại định trở về khu nghiên cứu?.

-Ừm, hai đứa nhóc trên đó cần sự quan tâm của e…

-Hai đứa nhóc nào?.

Ess đang chơi đùa bỗng dưng cắt ngang lời Lakjhal, cậu vẫn hồn nhiên không để ý mà mỉm cười hạnh phúc nói:

-Là hai đứa con trai của ta, khi nào có dịp ta sẽ dẫn nàng…. Ặc,… sao sắc mặt nàng trông khó coi thế Ess…

-L…A…K…J….H…HALLLLLLL!....

Ess nghiến răng ngiến lợi nhào lên vồ lấy Lakjhal, Arthur đau đầu ôm trán, nàng quả thật phải kính phục sự thộn của Lakjhal ở một vài khía cạnh nhạy cảm. Tên nhóc này vẫn chưa hiểu được tâm hồn của một thiếu nữ.



Ba tháng sau, Lakjhal sau một thời gian ở tại thành Griode để lo một số sự vụ thì rời khỏi Soul Dari tiến vào ngoại tinh không đại lục nổi.

Khi Lakjhal trở về dải thiên thể thì nơi đây đã có một nhóm mười hai robo mang hình dáng tiêu chuẩn của con người đứng đợi, cậu cũng liếc được một số vệ tinh quan sát được bố trí chung quanh dải thiên thể.

Fallen tiến đến trước, trên gương mặt sắt thép hiện lên một cười hàm hậu:

-Cha, người đã trở về, chúng con đã trợ giúp mười anh em khác đến với thế giới này. Chúng con sử dụng công nghệ người để lại để kiến thiết sơ bộ khu nghiên cứu.

Lakjhal hài lòng xoa đầu Fallen:

-Ừm!... các con làm rất tốt.

Một robo màu vàng dẫn đầu chín robo mới được sáng tạo tiến đến và nói:

-Xin cha hãy cho chúng con tên gọi.

Lakjhal suy nghĩ và mỉm cười ấm áp nói:

-Ta sẽ gọi chủng tộc của các con là Transforce – Tân Sinh Vĩ Đại. Mười người các con lần lượt sẽ là Thunderori, Windiz, Cloulius, Firea, Watemina, Irongale, Earthlees, Wooden, Skyfall và Oceanic.

Lakjhal cầm chiếc hộp vuông đang luân chuyển các ký hiệu màu đỏ xanh huyền ảo thì hơi mất mát nói:

-Đây là người anh cả của các con, ta đã không thể giữ được lời hứa ban tặng cho Số 0 một thân thể cùng linh hồn hoàn chỉnh. Anh của các con vẫn tồn tại trong chiếc hộp này ở thể vô thức, ta sẽ đăt tên cho anh con là All Spark – Chân Lý Sáng Tạo. Hãy bảo vệ anh của các con đến ngày nó có được thân thể hoàn hảo.

-Vâng thưa cha.

Mười hai Transforce cùng lên tiếng kính cẩn.

Những ngày tháng sau đó là cuộc sống vui vẻ của Lakjhal bên cạnh mười hai Transforce, số lượng các Transforce trên thiên thể cũng nhanh chóng tăng lên con số hàng nghìn.

Bằng trí tuệ vượt trội thừa hưởng từ Lakjhal, bằng nguồn tài nguyên sẵn có, cả dải thiên thể ảm đạm nay tràn ngập sự nhộn nhịp và tân sinh do các Transforce mang đến.

Lakjhal đang trầm tư bên bàn nghiên cứu thì Prime tiến vào và nói:

-Thưa cha, chúng con có vấn đề cần sự giúp đỡ của người.

Lakjhal gật đầu ôn hòa:

-Sao nào?.

-Chúng con đã tìm nhiều biện pháp nhưng không tìm được phương pháp để hợp nhất các thiên thể trong dải thiên thể này trở thành một khối.

Lakjhal tựa người ra sau ghế hơi suy nghĩ và nói:

-Con vào kho thí nghiệm cũ số 188, nơi đó có một hệ thống ma trận xung lực hấp dẫn có thể hữu hiệu cho việc này.

Prime hơi chần chờ sau đó đi pha một tách trà mang đến cho Lakjhal rồi nói:

-Vâng, cảm ơn cha, mong người hãy nghỉ ngơi nhiều hơn, Thunderori nói rằng dạo này người thường không ngủ.

Lakjhal nhấp một hớp và mỉm cười hoài niệm:

-All Spark khi xưa vẫn pha trà cho ta thế này,…

Prime trầm lặng không nói, hắn và các anh em khác đều biết cha đặt rất nhiều tình cảm vào anh cả All Spark. Hắn không biết nên dùng lời thế nào để an ủi người cha của mình, nhận ra biểu cảm của Prime nên Lakjhal đặt tách trà xuống và cười xòa:

-Con pha trà vẫn còn kém lắm, cố gắng lên chàng trai.

-Vâng.

-Được rồi, ta còn một số nghiên cứu cần hoàn thành, nếu cần gì cứ tự nhiên thông báo với ta, rõ chưa?.

-Vâng.

Prime đau lòng nhìn bóng lưng của cha bên ánh sáng của bàn làm việc nhưng hắn biết bản thân khuyên nhủ không được nên chỉ có thể thở dài lui ra.



Công việc tổ hợp dải thiên thể hoàn thành mỹ mãn, tiếp đó năm sáu tháng là thời gian học cải tạo hệ thống môi trường cũng như hệ sinh vật sơ bộ cho tinh cầu mới.

Các Transforce quyết định tổ chức một buổi tiệc thật lớn chúc mừng. Mười hai anh em cùng mang theo All Spark tiến vào phòng nghiên cứu chính.

Lakjhal đang chìm sâu trong minh tưởng và hấp thụ Illyse Genegid mở mắt và mỉm cười ám áp với các con của mình:

-Hôm nay có chuyện gì vui mà mười ba đứa khuôn mặt hớn hở đến thăm ta?.

Fallen tiến đến vui vẻ nói:

-Thưa cha chúng con cùng các Transforce đã kiến tạo và tổ hợp thành công dải thiên thể thành một khối tinh cầu vữngng chắc, chúng con muốn tổ chức một buổi tiệc cho toàn thể mọi Transforce, mong người nhân dịp này ra ngoài hít thở chút không khí mới bên ngoài.

Lakjhal cười:

-Ha ha ha,… nếu không phải việc đó ta còn tưởng các con quên mất ta rồi.

Các Transforce hơi lúng túng. Lakjhal cũng bước xuống và cùng đi ra ngoài.

Một tinh cầu khổng lồ với bán kính ước chừng hơn năm mươi nghìn kilomet, có được một hệ sinh thái môi trường tiêu chuẩn, một số thực vật lạ kì do các Transforce gây giống được trồng rải rác khắp tinh cầu. Biển cả, đồi núi, bầu trời, khí quyển….

Trên tinh cầu này có một điểm sáng nhỏ, chính là một thành phố sinh thái hiện đại do các Transforce dựng nên.

Các Transforce dùng phi thuyền kính trong suốt màu bạc khổng lồ đưa Lakjhal đi tham quan cả tinh cầu, họ tự hào giới thiệu mọi điều cho Lakjhal.

Mặc dù cậu có thể dùng Mieris để đọc được tất cả nhưng lại kiên nhẫn lắng nghe các con của mình khoe về thành tựu chúng đạt được.

Cậu có một cảm giác rất hạnh phúc khi chứng kiến được thành quả của những người con do mình sáng tạo.

-Các con làm rất tốt, các con khiến ta rất vui mừng, rất tự hào.

Các Transforce kích động nắm chặt tay lại khi nghe lời khen ngợi từ cha, họ cảm giác được một cỗ phấn khích lạ kì lan truyền trong cơ thể.

Tiếp dó Lakjhal cũng vạch ra một số điểm quan trọng còn thiếu sót của tinh cầu này.

Khi đoàn người tiến vào thành phố thì hàng trăm nghìn Transforce đang đứng hai bên đón chào. Tất cả họ đều rất kích động, hôm nay họ được gặp mặt “Cha”, gặp mặt người ban cho họ linh hồn, ban cho họ sự tân sinh, ban cho họ niềm tự hào khi là con của người.

Những tiếng hoan hô, tiếng vui mừng, đón chào bùng lên khắp cả thành phố.

Lakjhal bước lên trên đài cao và đưa tay áp xuống tất cả, cậu mỉm cười ấm áp:

-Các con của ta.

VÂNG THƯA CHA!....

-Ta rất tự hào khi được thấy thành quả các con đạt được trong suốt thời gian qua. Nó khiến ta rất chấn động, rất kinh ngạc và trên hết là vui mừng khi thấy các con sống hạnh phúc nơi này.

Đám đông bên dưới kích động vỗ tay liên hồi. Lakjhal mỉm cười nâng một ly rượu đặc chế của các Transforce lên:

-Hãy cùng ta tận hưởng niềm vui cho ngày tinh cầu này thành lập. Cho phép ta đặt tên nó là Galatron. Vì một tương lai cho Galatron.

VÌ MỘT TƯƠNG LAI CHO GALATRON!....

Đám đông bên dưới gầm lên thật lớn và buổi tiệc tưng bừng khắp cả thành phố bắt đầu diễn ra. Cả tinh cầu Galatron cũng được bao phủ bởi ánh sáng của đủ loại phép thuật, các vệ tinh cũng chiếu sáng chung quanh tinh cầu vô cùng rực rỡ.