Thủ Hộ

Chương 165: Liên minh giữa Saber và Rider




Lakjhal sau khi đến quận Yatabana để dò thăm thông tin về Soichiro từ sở trị an khu vực cùng hàng xóm của hắn ta thì cậu đưa ra một kết luận.

“Một tên cuồng chính nghĩa và vô cùng ngây thơ”.

Lakjhal đóng một cái nhận định “có thể lợi dụng” lên Soichiro sau đó trở về thông báo với Wase về việc có thể đề nghị hợp tác với nhóm này.



Trong căn biệt thự của mình, Soichiro sau khi nghe Wase trình bày toàn bộ mọi việc thì liếc nhìn Saber:

-Cô nghĩ thế nào Saber?.

Saber lạnh lùng nhìn thiếu niên toàn thân trang phục đen và nói:

-Bản năng của tôi luôn nhắc nhở rằng không thể tin tưởng bọn họ, my Master.

-Cứ việc những điều chúng ta nói là hoàn toàn chính xác vào lúc này?.

Lakjhal cất tiếng đạm bạc khiến Saber nhíu mày sâu hơn.

Nàng cảm giác thiếu niên trước mắt là một người vô cùng quen thuộc đối với mình, điều này khiến nàng vô cùng khó chịu, Saber đã lục thật sâu trong ký ức nhưng hoàn toàn không có thân ảnh của thiếu niên.

Soichiro suy nghĩ một lúc sau đó lên tiếng:

-Ta nghĩ vào thời điểm này thì một liên minh là điều bắt buộc, có thể chấp nhận điều này.

Wase cũng cười rạng rỡ:

-Hợp tác vui vẻ.

Saber nhìn Lakjhal đưa tay đến và hừ lạnh sau đó nàng cũng đưa tay bắt lấy.



Lakjhal cảm giác có vẻ mình mới là kẻ bị dán cái mác “có thể lợi dụng” từ khi về khu biệt thự này.

Sáng nấu ăn, lau dọn, phục vụ điểm tâm đến tối cậu lại cùng Saber ra ngoài trinh sát,…

Cậu bao trọn gần như mọi việc từ lớn đến bé bởi các cô hầu trong nhà đều bị Soichiro đuổi đi khi cuộc chiến Bàn Cờ bắt đầu.

Lakjhal thậm chí còn có thể thấy nụ cười vui vẻ của Saber khi nhìn cảnh cậu loay hoay tất bật trong bếp.

Và hậu quả của nụ cười thầm để Lakjhal bắt gặp, bữa tối của Saber chỉ có mỗi chén cơm trắng kèm với muối hột.

-Ngươi muốn gây chiến hả Rider?.

-Hả ngươi nói gì ta không hiểu!...

Lakjhal nhìn vẻ sừng sộ của Saber thì ngoảnh mặt đi huýt sáo giả như không biết.

Wase và Soichiro thì cắm cúi ăn cơm tựa như không thấy việc đang diễn ra, hiển nhiên cũng đã quen với kiểu này.

Saber nhếch môi:

-Một tên chỉ suốt ngày lau nhà, rửa bát như ngươi thì làm sao hiểu một chiến binh suy nghĩ gì!....

Yên lặng!....

Wase và Soichiro lặng lẽ buông đũa sau đó chuồn ra ngoài, câu nói vừa rồi của Saber đã chọc vào thùng thuốc nổ.

Trong nhà bếp vang lên tiếng gầm giận dữ:

-Bà già, hôm nay không cho mụ biết chảo gang vào đầu có màu gì ta thề mặc sẽ cởi truồng mặc tạp dề.

Loảng xoảng!...

Tiếng đĩa bát ném vào tường vỡ vụn.

-Ngươi nghĩ gì mà lại chỉ cho ta ăn cơm trắng với muối, như thế làm sao ta đủ sức chiến đấu hả lão già!...

Rầm!... Xoảng!...

Tiếng bàn ghế bị lật và xoong nồi đổ bể.

Wase đưa cho Soichiro một bịch snack và nói:

-Xem ra tối nay họ hăng hái hơn mọi khi nhỉ.

-Xem phim hành động kiểu này đúng là khó có thể chán được.

Soichiro cầm lon nước ngọt có gas lên tu một hơi và sóng vai với Wase xem trận đại chiến nhà bếp đang diễn ra kịch tính.



Lakjhal cùng Saber sóng vai tiến về kho đông lạnh cạnh bờ sông, mặt mũi hai người vẫn còn hơi có vết băng dán y tế bởi trận chiến vừa diễn ra.

Đêm trước, Lakjhal đã dò la được tin tức về Lancer cùng Master của hắn, sau đó cậu phát hiện đêm nay sẽ diễn ra một cuộc gặp gỡ giữa Lancer, Caster cùng hai Master.

Hai người nấp sau một chiếc container và lặng lẽ chờ đợi.

Tiếng động cơ vang lên sau đó là hai dáng người bước ra từ trong một chiếc MVS sang trọng.

-Là Caster, thanh niên kia hẳn là Master của hắn.

Saber biết mình không bằng Rider trong việc quan sát tình hình chung nên nói:

-Ngươi tính thế nào?.

Lakjhal trầm ngâm sau đó nói:

-Đợi, một lát nữa ta sẽ từ trong bóng tối đón tiếp những vị khách không mời, chẳng hạn như Archer, Assassin.

Saber biết việc Lakjhal đang thực hiện vô cùng nguy hiểm, nàng nhíu mày nói:

-Thế ta phải làm gì?.

-Bởi vì ngươi rất ngốc nên ngươi cứ ngồi đây. Nhớ kỹ, chờ khi kẻ thứ ba tiến vào cuộc đấu gặp bất lợi thì hãy tiến vào rồi hợp tác với hắn cầm cự trước Caster và Lancer.

Một chút lo lắng vừa xuất hiện lập tức bị dập tắt trong lòng Saber, nàng hừ lạnh xoay đi.

Saber hoàn toàn không thấy được ánh mắt dịu dàng, ôn hòa của Lakjhal lúc này đang nhìn nàng.

...

Lancer từ trong trên một container đáp xuống trước Caster cùng Master của hắn.

Đó là một thanh niên tóc đen rối tung tùy ý, gương mặt điển trai với một nốt ruồi dưới mắt phải.

Trên người hắn vận một bộ chiến giáp nhẹ màu đen gọn gàng, trong tay hắn là hai thanh trường thương một đỏ một vàng.

Lancer nhìn quanh và nói:

-Không bị theo dõi chứ hả?.

-Yên tâm.

-Ồ vậy là lỗi của ta rồi!... Ra đi.

Lancer ngoái đầu lại và nói, một thiếu nữ tóc xanh xinh đẹp tuyệt mỹ cất bước tiến vào. Trong tay nàng là hai thanh kiếm tỏa ra băng giá lạnh lẽo:

-Sao ngươi phát hiện được ta Lancer?.

Lancer nhếch mép cười nhạt:

-Lần sau ngươi nên chú ý đến chung quanh một chút, đừng cứ lúc nào cũng khiến mọi thứ gần bình đóng băng lại.

-Hai ngươi muốn vây công ta à?.

Berseker thản nhiên liếc nhìn Caster và Lancer. Lancer lắc đầu:

-Với tinh thần một hiệp sĩ cổ đại, ta mong muốn một trận đấu công bình với ngươi.

Berseker ồ lên sau đó xoay hai thanh băng kiếm trong tay và nói:

-Ta rất ưa thích nhìn dòng máu của một chiến binh kiêu dũng như ngươi vấy khắp bầu trời.

KENG!...

Hai người nhanh như ánh chớp triển khai giao đấu, xung lực lan tỏa khiến không khí quay cuồng.

Rầm!... Rầm!... Rầm!...

Lancer xoay hai thanh trường thương trong tay và trượt về sau tiến vào thế thủ, hắn nhìn hai tay rung lên và nhếch môi:

-Lực lượng mạnh mẽ lắm, thứ này không nên thuộc về một quý cô xinh đẹp đâu.

-Thương thuật của ngươi rất sắc bén, lại đến.

Oanh!...

Hai người chiến ý thiêu đốt mạnh mẽ hơn trước và xáp vào nhau đánh cận chiến.

Đột nhiên đúng lúc này, một hỏa trụ tấn công từ phía sau Berseker và khóa kín hướng lui của nàng.

Phập!...

Trường thương màu đỏ trong tay Lancer đâm vào vai trái Berseker khiến máu đỏ phun ra. Hắn lập tức nhảy lùi về sau và gằn giọng với Caster:

-Ngươi có ý gì?.

Caster thu hồi sách ma thuật và ồ ồ đáp:

-Chúng ta không nên phí thời gian trên người ả. Giải quyết nhanh thôi.

Ngay lúc Lancer muốn lên tiếng thì một âm thanh vang vọng vào tai hắn.

“Dưới danh nghĩa Master của Lancer, ta dùng Nguyền Ngôn ra lệnh cho Lancer phối hợp với Caster tiêu diệt Berseker.”

-Master!...

Lancer chưa kịp dứt lời thì cả người hắn đã cháy nhẹ ánh sáng đỏ sau đó tâm trí của Lancer như chịu điều khiển cực hạn, hắn nặng nhọc thốt ra:

-Có lỗi… rồi… Berseker.

Caster cũng lấy ra một lưỡi hãi và vây cứng lấy Berseker.

Berseker vung hai thanh kiếm băng giá một vòng và liếm môi, hai mắt bốc lên chiến ý đậm đặc:

-Ta không trách ngươi Lancer, xem ra hôm nay không phải là ngày đẹp trời cho một cuộc đấu danh dự giữa các chiến binh.

Oanh!...

Lancer vung thương đâm đến mạnh mẽ tạo thành xung chấn nhỏ trong không khí.

Berseker quét kiếm gạt đi và trở thanh kiếm còn lại phòng thủ sau lưng:

Keng!...

Lưỡi hái của Caster và kiếm của Berseker chém vào nhau tóe ra tia lửa sáng ngời. Lancer ngay lập tức trở mũi của hai thanh trường thương chụm lại với nhau và nhấn bước đến như chớp.

-Civ!...

Keng!...

Berseker nghiêng người né được nhưng Lancer lại nhếch môi:

-Aun!...

Ánh sáng đỏ từ một trong hai thanh trường thương chiếu đến cổ nàng.

Ting!...

Mũi giáo trong tay Lancer đâm chuẩn xác đến cổ Berserker nhưng nơi đó đã xuất hiện một lớp băng đá màu xanh thẫm.

-Năng lực thật tuyệt thật. Cố gắng vượt qua nhé Berseker!... Cre!... Xio!... Dae!... Miy!...

Hành loạt ánh sáng từ hai thanh trường thương trong tay Lancer cắt chém đến người Berseker kèm theo hàng loạt nhát đâm chuẩn xác.

Lớp giáp băng đá trên người nàng nứt vỡ.

Crack!...

Và một dòng máu tươi từ trái tim Berseker vẩy lên. Lancer cũng không cho rằng mình đã chiến thắng nên nhíu mày, Caster lúc này cũng đã thi triển phép thuật hoàn thành:

-Đã xong, tránh ra đi Lancer.

Lancer nhún người rời khỏi vòng chiến đấu.

Cánh cửa màu đen từ từ hiện ra trên đỉnh đầu Berseker, hàng trăm cánh tay như đến từ ác ma địa ngục mang theo hơi thở chết chóc gào thét cuộn tràn về thiếu nữ tóc xanh.

Berseker vẫn còn vết máu nơi tim đang lặng yên đứng đó bỗng dưng nở nụ cười tận hưởng:

-GREATTTT!...

Crank!....

Vết thương nơi trái tim Berseker hóa thành băng sau đõ vỡ vụn và hoàn toàn khép lại, nàng cắm hai thanh kiếm băng trong tay xuống đất sau đó thì thầm nhẹ nhàng:

-Battle Field Level... ONE!...

Băng giá đông cứng chiến trường sau đó hàng loạt kiếm, thương, giáo, rìu làm từ băng đá có đủ mọi hình dạng xuất hiện.

Ngay lúc này thì những bàn tay mang theo binh khí và khí tức khủng bố cũng đã áp đến đầu Berseker.

Berseker ngẩng mặt, ánh mắt nàng bừng cháy thứ ánh sang chiến đấu mãnh liệt.

Rầm!... Oanh!...

Những thùng container cực lớn bị xé vụn, mặt đất chung quanh chiến trường tan vỡ…