Thủ Hộ

Chương 162: Cuộc chiến Bàn Cờ, Rider cấp độ Knight




Hành tinh Tatiai.

Trong một căn phòng mục nát ở ngoại ô thành phố Fuyusi nước Nhật.

Một thanh niên tóc đen gầy yếu dùng máu tươi khắc các ký tự và ma trận cổ đại. Hắn đọc các ma ngữ tối nghĩa.

“Đến từ tối tăm… những anh linh vĩ đại…thần linh nguyền rủa… máu tươi tẩy lễ… hy vọng không thành mang theo thù hận, hy vọng, cảm xúc bừng cháy… khát khao vĩ đại đang say ngủ dưới thánh vật cổ đại… hãy đáp lại lời của ta, my Servant….”

Ma trận sáng lên và một dáng người từ từ hiện ra. Thanh niên nhìn ký hiệu trên mu bàn tay và mỉm cười hào hứng:

-Là Rider cấp độ Knight, ha ha ha, ta sẽ không còn bị khinh thường nữa, ta cũng là người tham gia cuộc chiến Bàn Cờ vĩ đại, Vương Miện Thống Trị, ước nguyện,… tất cả sẽ chứng minh cho ta – Ronald Wase không phải chỉ là một tên thất bại.

Ma trận bùng cháy mạnh sau đó tắt lịm, một dáng người cao gầy toàn thân hắc y lẳng lặng đứng nơi đó và nghiền ngẫm nhìn thanh niên đang cười có phần hơi điên, dáng người cao gầy lên tiếng:

-Nếu ngươi là Master của ta thì hãy đưa ra dấu hiệu.

Wase lật mu bàn tay trái có một hình săm cách điệu quân ngựa trong cờ vua. Hắn đánh giá thiếu niên và nói:

-Nếu ngươi là một anh linh cổ đại thì hãy xưng ra tên tuổi để ta biết, Rider.

-Có cần thiết không?.

-Cần thiết, ta cần biết khả năng của ngươi để có thể đưa ra kế hoạch chính xác.

-Được rồi.

Lakjhal mang theo Wase lao đi vùn vụt trong thành phố sau đó đáp xuống sân thượng một tòa nhà cao tầng. Cậu đạm mạc nhìn hắn và cất tiếng:

-Ta là Varon, là kỵ sĩ trưởng dưới trướng vua Anoth xứ Lapis cổ đại.

Thanh niên trầm ngâm lục lọi từ trong tri thức của mình sau đó lắc đầu:

-Chưa hề nghe đến xứ Lapis, cũng không biết vua Anoth là ai?.

Lakjhal gật đầu thản nhiên:

-Cả xứ Lapis đã bị quân thù chôn sống và đốt sạch, không để lại dấu vết là chuyện bình thường.

Wase ánh mắt kinh khủng:

-Là tận diệt quốc gia?.

Lakjhal gật đầu sau đó giọng hơi thương cảm:

-Vị vua nhân từ bị chính những người mình tin tưởng nhất phản bội, kẻ trung thành bất lực nhìn quốc gia tiêu vong, hy vọng của nhà vua sẽ vĩnh viễn là hy vọng của hắn cũng là lời nguyền cho hắn.

Wase nhìn sâu vào ánh mắt của thiếu niên hắc y, hắn tinh tường ánh mắt đó mang theo cảm xúc hoàn toàn chân thật. Wase trầm ngâm một lúc sau đó cất tiếng:

-Trước mắt chúng ta cần tìm một nơi để làm căn cứ, sau đó phải tìm kiếm thông tin về những kẻ khác cũng tham gia cuộc chiến Bàn Cờ.

Lakjhal gật đầu và nói:

-Ngươi hãy lo việc tìm căn cứ, ta sẽ đi thám thính thông tin về các Master cùng Servant khác. Nếu cần thiết thì hãy thẳng tay hành động, cuộc chiến Bàn Cờ là nơi dùng máu để đổi lấy chiến thắng, lòng nhân từ sẽ chỉ nhận được cái kết bi thảm mà thôi.

Wase gật đầu sau đó hai người chia nhau hành động.



Ess từ từ mở mắt.

Một cỗ thông tin chảy vào tâm trí cô, Ess biết rằng đây là thông tin do Lakjhal để lại.

-Cuộc chiến Bàn Cờ, Servant, Master, Vương Miện Thống Trị,… Quá thú vị.

Lúc này một thiếu nữ sâu trong ánh mắt bừng cháy một ngọn lửa nhiệt huyết nhìn ký hiệu trên tay và nói:

-Một Berserker cấp Queen, thật khó tin.

Ess liếm môi nhìn thiếu nữ đang hưng phấn và lên tiếng tự giới thiệu:

-Master, ta là Công Chúa Chiến Tranh của Đế chế cổ đại Amis. Hân hạnh được ra mắt người.

-Ta là Yuko De Embles Avian, ngươi có thể gọi ta là Yuko. Rất vui được gặp ngươi, my Servant.

Cả hai nhìn nhau và đều nở nụ cười, họ hiểu được ánh mắt của nhau, ánh mắt của sự khát vọng chiến thắng mãnh liệt, cả hai người chỉ ngay giây phút gặp mặt đã hình thành một mối liên kết mạnh mẽ giữa Master và Servant.



Lakjhal đến quận Yatabana, cậu cảm nhận được có một Servant nơi đây.

Hành trình lần này ngoài việc chính là thu hồi mảnh linh hồn của Arthur thì còn một sự kiện khác khiến cậu cảm giác khá bất ngờ.

Vương Miện Thống Trị lại chính là một trong các mảnh vỡ Sức Mạnh hòa lẫn Linh Hồn của “Thần”.

Cuộc chiến Bàn Cờ cũng do chính nó bày ra mục đích nhằm tìm được chủ nhân chân chính phù hợp với mình.

Lakjhal biết rằng nếu dùng sức mạnh để trấn áp thì sẽ không được sự tán thành của Vương Miện Thống Trị, thế nên cậu phong ấn tất cả sức mạnh và lấy trạng thái cơ bản nhất để tham dự cuộc chiến Bàn Cờ.

Lakjhal đáp xuống một con đường vắng lặng của quận Yatabana, ánh đèn đường chập chờn.

Những con bướm đêm nhẹ nhàng lả lướt dưới ánh sáng mờ nhạt.

-Ra đi Caster, thủ thuật ảo giác che mắt của ngươi không tác dụng đâu.

Lakjhal lên tiếng nhưng không có bất kỳ lời đáp lại, cậu nhẹ nhàng ngửa bàn tay và một thanh trường thương màu bạc xuất hiện nơi tay câu.

Vụt!....

Ánh sáng lạnh lóe lên và đâm vào một con bướm đêm đậu trên kính chiếu hậu chiếc ô tô gần đó.

Xoẹt!...

Chiếc ô tô bị thổi bay mui, con bướm đêm rơi xuống sau đó bốc cháy.

Một dáng người gầy yếu bước ra từ trong ngọn lửa, dáng người cất giọng nói ồ ồ cực kì khó nghe.

-Là Lancer?. Ta không hứng thú đấu với tên cơ bắp ngươi. Không biết ngươi có muốn cùng ta săn mồi?.

Lakjhal thu hồi trường thương và cất giọng hờ hững.

-Nói nghe.

-Một thằng nhóc bên trong khu biệt thự này đang thực hiện nghi thức triệu hồi, chung quanh khu biệt thự có tường ma thuật, ta sẽ mở tường sau đó chúng ta hãy vào đó và làm thịt thằng nhãi.

-Ồ!...

Lakjhal liếc nhìn vào sau tường ma thuật của khu biệt thự, quả thật có điều này, khí tức ma thuật triệu hồi vô cùng mạnh mẽ đang diễn ra trong khu biệt thự này, cậu giả vờ trầm tư sau đó lên tiếng:

-Được thôi. Mở tường ma thuật đi

Caster thi triển ma thuật, hàng chục bàn tay ánh sáng màu tím đâm vào cánh cổng, cánh cổng sáng lên sau đó bừng cháy tạo thành một tường năng lượng. Caster lấy ra bốn chiếc dùi và ném vào sau đó lẩm nhẩm chú ngữ.

Oanh!....

Cánh cổng bị mở ra một lỗ hổng. Caster quay đầu nói với Lakjhal:

-Nhanh vào thôi.

Lakjhal thả người tiến vào, sau đó đột nhiên trở ngược trường thương đâm vào Caster. Caster chỉ kịp trợn mắt lên và thốt:

-Ngươi…

Phập!...

Caster bị thanh thương đâm treo ngược lên, bỗng dưng Caster lè lưỡi nở nụ cười bằng một góc độ quỷ dị:

-Đùa thôi, thằng cơ bắp ngu xuẩn.

Lỗ hổng khép lại, Caster hóa thân từ một con bướm đêm xuất hiện bên ngoài, thân xác bị treo ngược trên trường thương bạc bốc cháy và hóa thành một con bướm đêm rơi xuống đất.

Lakjhal đâm mạnh trường thương vào tường ma thuật nhưng lại bị dội ngược về, xem ra thứ này khắc chế năng lượng của các anh linh rất mạnh.

Lakjhal đạm mạc liếc Caster sau đó thu hồi trường thương và cất bước tiến vào sau khu biệt thự, nơi đang diễn ra nghi thức triệu hồi Servant.