Thủ Hộ

Chương 132: Huấn luyện dành cho Esdeath




Ess đứng lặng người trước ba ngôi mộ trong nghĩa trang của đế quốc.

Cô không khóc, không buồn, Ess chỉ bình thản đứng nơi đó đạm mạc nhìn phần mộ của ba vị thuộc hạ trung thành.

Lakjhal tựa người vào gốc cây gần đó, cậu có thể cảm giác được không khí nén lại vì sát khí khổng lồ phát ra từ Ess.

Ess để xuống trước ba ngôi mộ ba thanh kẹo đã hơi chảy nước, đây là cô mua cho ba người thuộc hạ khi đi dạo cùng Lakjhal vào hôm qua. Cô ngồi xuống trước ba ngôi và thì thầm

-River, Nyau, Daidara,… ba thuộc hạ trung thành của ta,… các ngươi đã chết vì yếu đuối, yếu đến nỗi…. để ta trả thù.

Sát khí khủng khiếp như làm không khí nơi nghĩa trang đông đặc lại.

Cô xoay người bước đi khỏi nơi này không hề liếc mắt lại. Lakjhal bước đến bên bên cạnh và cùng Ess rời đi nghĩa trang.



Ess trên đường trở về bỗng nhiên hỏi Lakjhal:

-Vì sao chàng không nói cho ta biết trước chuyện này, nếu chàng nói thì tam thú sĩ đã không cần phải thực hiện nhiệm vụ và hy sinh.

Lakjhal đứng lại, gió lạnh thổi mái tóc đen tuyền của cậu tung bay tang thương.

Lakjhal lúc này như cùng cả thế giới hoàn toàn tách biệt cô độc:

-Vì nàng vẫn chưa chịu hiểu, nàng vẫn còn xem nhẹ mọi lời nhắc nhở của ta, nàng không hiểu được cuộc sống trong tinh không tàn khốc đến mức độ nào Ess.

-Vì thế chàng dùng cái chết của họ để đánh thức ta?.

-Đúng vậy, chính vì nàng quá yếu nên mới phải trả thù cho họ mà không phải bảo vệ họ khỏi việc hy sinh tính mạng.

Lakjhal lạnh lùng, nghiêm khắc nói không thương tiếc với Ess. Ess cười đau thương:

-Chàng tàn nhẫn lắm đấy Lakjhal.

Lakjhal hờ hững nói:

-Để bảo vệ nàng thì cho dù phải thực hiện những điều khiến nàng đau đớn ta cũng sẽ làm.

Ess hít sâu một hơi và ánh mắt kiên định hẳn lên:

-Ta đã hiểu. Hãy làm cho ta mạnh mẽ hơn nữa được chứ Lakjhal?.

Lakjhal đến ôm Ess thật chặt vào lòng và thì thầm bên vành tai cô:

-Ta sẽ khiến nàng trở nên mạnh mẽ hơn nữa, mạnh mẽ đến ngày nàng không cần ta bảo vệ, mãnh mẽ đến ngày nàng có thể bảo vệ ta.

Ess tựa vào ngực Lakjhal, bờ vai cô run rẩy trong lòng cậu, trong làn gió lạnh thấp thoáng những giọt nước lấp lánh.



Trong một căn phòng thuộc quân đội hoàng gia, sáu người sở hữu đế cụ được triệu tập từ các nơi trên đế quốc đến. Hiện tại sáu người đang đợi đội trưởng của họ đến để được chỉ thị tiếp theo.

Đúng lúc này một người mang mặt nạ tiến vào và tấn công sáu người nhanh như chớp giật.

Người mang mặt nạ mạnh không sử dụng đến đế cụ nhưng đàn áp sáu người cả về tốc độ, sức mạnh lẫn kỹ năng chiến đấu.

Rầm!....

Khi cô bé toàn thân trang phục màu đen bị ném bay ra ngoài thì mặt nạ của kẻ đến cũng bị chém xuống.

-Đế cụ sử dụng thuần thục lắm, ta rất hài lòng với các người,….

-Tướng quân Esdeath!...

Hai người trong số họ nhận ra người đến sau khi mặt nạ rơi xuống thì kinh ngạc thốt lên.

Esdeath mỉm cười tự tin nhìn sáu người rồi nghiền ngẫm nói:

-Màn ra mắt được chứ?... chúng ta cũng nên đặt một cái tên ấn tượng cho nhóm mới chứ nhỉ?... Jeagers (Thợ săn) thì sao?.

Sáu người đồng thời đứng lên và nói:

-Vâng!... Đội trưởng.

Esdeath búng ngón tay nói tiếp:

-Và giới thiệu cho các ngươi thành viên thứ bảy. Tuy không có đế cụ nhưng anh ta rất mạnh, All Killer đến từ phương bắc.

Lakjhal mang mặt nạ đen che kín gương mặt, không chừa ra ngoài bết kề chi tiết nào kể cả ánh mắt và tai khiến người đối diện nhìn vào cảm thấy rất ngột ngạt.

Cái mặt nạ này là do Ess lựa chọn cho Lakjhal, cô nói nhìn cậu mang cái mặt nạ này rất thần bí và ngầu, thế nhưng Lakjhal lại chỉ cảm thấy cái mặt nạ này khá điên.

Hai người đã tranh cãi trong suốt buổi sáng trên đường đến đây chỉ vì cái mặt nạ.

Lakjhal từ sau mặt nạ cất lên âm thanh khó nghe rồ rồ:

-Chào!

Esdeath vỗ vai Lakjhal và nói:

-Cứ gọi cậu ta là All, nhìn cậu ta thế thôi chứ dễ nói chuyện lắm.

Một người cao to cũng mang mặt nạ quái dị không kém Lakjhal bước đến và đưa tay ra nói:

-Chào cậu, tôi là Bord đến từ đội hỏa táng, cũng rất thích sưu tầm mặt nạ, xem ra chúng ta có cùng sở thích.

Cái đ…….

Lakjhal nghe được tiếng cười khẽ của Ess thì mặt xám đi, bàn tay nắm chặt. Cậu truyền âm vào tai Ess:

-Bài luyện tập sáng nay xem ra vẫn chưa đủ thấm cho nàng nhỉ, hãy chờ đợi ngày mai và đừng mong thấy mặt trời ngày mốt.

Ess truyền âm lại cho Lakjhal bằng một giọng an ủi:

-Được rồi, chàng xem cũng có người rất thích chiếc mặt nạ ta lựa chọn cho chàng đó chứ.



Mặt trời chiếu xuống vùng núi ở ngoại ô rất xa thủ đô.

ẦM!...

Ess bị ném ngược về sau đến sáu trăm mét mới miễng cường dừng lại.

Cô xoay người đứng lên sau đó vung kiếm đột kích đến dáng người đang liên tục nén không khí thành hàng trăm thanh giáo và ném về cô như mưa.

Rào!... Rào!... Rào!...

Mặt đất chị những mũi giáo không khí đâm thành cái sàng.

Ess cẩn thận điều chỉnh di chuyển của mình ít dư thừa nhất và đợi cho đợt tấn công qua đi lại tiếp tục đột kích đến.

Hàng nghìn thanh giáo không khí khác hiện lên trước mặt cô. Ess chăm chú dùng ánh mắt quan sát đường di chuyển và tìm khe hở.

Đợt tấn công thứ ba thì hàng vạn thanh giáo không khí như che rợp cả một mảng bầu trời đổ về phía cô. Ess cười lên hưng phấn và xoay kiếm trong tay điên cuồng lao vào giữa cơn mưa giáo.

Rầm rầm rầm!....

Mặt đất hàng nghìn mét bị cày xới khủng khiếp dưới đợt tấn công.

Ess lui ngược về sau và khóe miệng tràn máu tươi, vai và chân cô đã xuất hiện hàng chục vết thương lớn nhỏ, thế nhưng trong ánh mắt Ess càng thiêu đốt chiến ý khủng khiếp hơn.

Ess dùng năng lực băng giá tạo ra hai thanh kiếm băng dài hơn 3 mét và phóng người đến dáng người cách đó gần nghìn dặm.

Lakjhal nhìn Ess đang trong trạng thái tận hưởng chiến đấu thì vung tay lên.

Một thanh trường thương dài hơn ba mét lưu chuyển khí thể đen trắng xuất hiện nơi tay cậu.

Lakjhal cầm thương quét mạnh đến Ess.

Hai người dùng cận chiến quấn lấy nhau và lật tung mặt đất trong bán kính hơn 3 dặm.



Ess ngồi trên một tảng đá và thở nặng nề.

Lakjhal đứng một bên và phân tích những khuyết điểm của cô trong trận chiến:

-Nàng quá chú trọng vào khả năng cận chiến, nàng vẫn chưa điều khiển trạng thái hưng phấn của mình khi gặp đối thủ mạnh. Nhát kiếm này đã dùng lực quá yếu, cả góc độ cũng chệch đi mười khắc…. Hơn nữa…

Ess chăm chú lắng nghe và ghi nhớ, không thể không nói thiên phú học tập và thiên phú của cô cực kỳ cao.

Cô cũng rất có tính sáng tạo trong trận đánh, chỉ hơn một tuần gần đây thì Ess đã có thể cầm cự dưới sự tấn công của Lakjhal trong hơn 30 phút.

Hai người sau khi kết thúc buổi luyện tập thì trở về kinh thành.

Khi bước vào trụ sở của Jeagers mới được thành lập thì cô bé tóc đen Kurome bước đến báo cáo ngắn gọn:

-Đã phát hiện hành tung mới của Night Raid. Wave và Bord đang điều tra. Mr.Stylish đã dẫn theo đội người cải tiến di chuyển về vùng rừng phía nam.

Ess nhíu mày lại:

Tên bóng hoang tưởng này lại tự ý hành động, có lẽ ta phải đích thân đuổi theo mới được.

Cô dẫn theo Lakjhal xoay người ra bên ngoài để lại Kurome không tim không phổi ngồi ăn kẹo trong phòng.



-Chàng thấy thế nào về việc lần này Lakjhal?.

-Mr.Stylish có thể đã phát hiện trụ sở của Night Raid, hắn vốn thuộc đội nghiên cứu trực tiếp dưới quyền tể tướng Arai. Ta nghĩ có lẽ hắn nhận được mệnh lệnh gì đó chẳng hạn như bắt sống để moi thêm thông tin về quân đội cách mạng?.

Hy vọng là tên bóng đó đừng chết quá sớm. Chàng mang ta đến đó được không Lakjhal?.

Ess chậc lưỡi rồi ra vẻ khó khăn nói.

Lakjhal mỉm cười thâm ý:

-Ta nhớ trong chuyến du lịch đến Hồ Rune lần trước nàng đã nôn vào người ta khi đến nơi?.

-Lần này sẽ không.

-Thế gấp đôi tốc độ lần trước nhé. Bám chắc vào,…. quàng tay vào cổ ta thân mật vào…. đúng thế… Lên đường!…

VÙ!.....

Lakjhal nhún nhấn phóng vụt đi khỏi mặt đất kèm theo một tiếng hét oán hận của Ess:

-Ta sẽ giết chàng Lakjhal!.........