Thủ Hộ

Chương 131: Ám sát xuất hiện!




Lakjhal xắm vai một thiếu niên công tử nhìn vô cùng yếu ớt, xinh đẹp đi bên cạnh Ess.

Cô dắt tay Lakjhal đến từng quầy hàng và thử các món ăn vặt trên con đường ở phố Enies trong thủ đô.

Hai người ghé vào một quầy kẹo và Ess mua lấy hai cây kẹo mút bự chảng, cô đưa cho Lakjhal một cây và ngồi xuống đong đưa chân thoải mái thưởng thức cây kẹo trong tay.

Leone nấp mình trên một mái nhà cách đo không xa và cắn răng thật chặt.

Cô đã từng nghe được thông tin về người yêu của Esdeath trong các báo cáo, cô dự định ám sát Esdeath vốn muốn dựa vào việc tấn công, áp chế Esdeath bằng tên ẻo lả kia nhưng cô không dám.

Sau khi sử dụng đế cụ Lionel cô mới cảm giác được sự kinh khủng của Esdeath, cô cảm giác được sự đè nén cảm xúc giết người kinh khủng của Ess đằng sau gương mặt bình thường đang vui vẻ bên người yêu.

Leone kiên nhẫn chờ đợi, chỉ cần có cơ hội.

Đến rồi!....

Ngay lúc này Esdeath quay lưng về một người bán hàng rong để mua kẹo bông. Leone vận dụng tốc độ cực hạn của đế cụ và phóng đến nắm chặt lấy chiếc cổ gầy yếu, mong manh của Lakjhal như chớp.

Người bán kẹo bong cho Ess bỗng nhiên vung lên một loạt những sợi dây cực bén giăng kín mọi lối thoát của Ess. Cô quay lại nhìn Lakjhal đang bị Leone nắm cổ và thản nhiên nói:

-Cuối cùng cũng chịu lòi đuôi.

Và cũng ngay lúc này Leone mới biết mình sai lầm nơi đâu.

Thiếu niên nhìn mỏng manh yếu ớt, đang bị nắm trong tay cô bỗng nhiên dùng ngón tay đâm đến, tốc độ nhanh đến nỗi Leone chỉ thấy được một thứ gì đó mờ nhạt hướng về phía mình.

Phập!....

Lakjhal rút ngón tay dính máu đỏ tươi và vặn gãy cánh tay đang nắm lấy cổ mình của Leone không để cô có thời gian phản ứng.

Phía bên kia Ess đang dùng năng lực băng giá của mình để dày vò người bán kẹo rong.

Người bán kẹo rong hay nói chính xác là một trong những thành viên quan trọng của Night Raid – Rabac với đế cụ Cross Tail.

Ess lúc này đang vô cùng hưng phấn, ánh mắt cô tràn đầy bạo ngược, mỗi kiếm đâm ra đều không mang tính giết người mà đều dùng để tàn phế đối thủ. Rabac hét lên thật lớn:

-Chạy ngay Leone.

Sau đó cậu ta tung hàng trăm sợi dây thép giăng thành một tấm lưới phủ lấy Ess cùng với Lakjhal.

Lakjhal đạm mạc nhìn Leone biến mất trên mái nhà và quay sang Rabac:

-Ngươi không chạy?.

-Ta chạy không nhanh bằng cô ta.

-Lý do thú vị, vào tù thôi cậu bé.

Lakjhal nhấn bước và xuất hiện sau lưng Rabac.

Bốp!...

Rabac bị đánh ngất xỉu.

Ess bước đến rồi liếm môi với ánh mắt hưng phấn như người đầu bếp nhìn con cá tươi ngon trên thớt:

-Nên sử dụng kiểu hành hình nào đây?. Cậu nhóc này có vẻ rất cứng xương…

Lakjhal hơi vỗ trán chịu thua.

Tính cách hiếu chiến của Ess khiến cô có một vấn đề nhỏ trong tâm lý, cô rất thích tra tấn kẻ bại trận một cách tàn khốc.

-Không cần đâu Ess, ta đã để một thứ truy tung dấu vết trong người Leone, đợi khi cô ta trở về căn cứ của Night Raid thì chúng ta sẽ dẫn quân đến tận sào huyệt của bọn chúng.

Lakjhal vỗ vai cô và nói sau đó cậu lấy ra một quả miếng kim cương hình vuông rồi vẽ một số ma trận đơn giản lên nó.

Một màn ảnh trong suốt phóng lên từ miếng kim cương trong ánh mắt kinh ngạc của Ess. Lakjhal nhìn biểu tình của cô thì mỉm cười:

-Thứ này là một phép thuật của tộc Rồng dùng để trinh thám – Amernois. Nếu nàng thích thì ta sẽ chỉ cho nàng cách tạo ra thứ này, nhưng nàng sẽ phải học thêm về Long ngữ, ký tự cổ đại của tộc rồng, kiến thức nhập môn về vẽ trận pháp,….

-Chàng có cách nào để tạo ra thứ này mà không cần phải học nhiều thế không?.

-Nàng có cách nào để nấu ăn ngon mà không cho gia vị bừa bãi không?.

Mặt Ess tối sầm lại, Lakjhal rõ ràng đang trêu cô. Ess bĩu môi và quay nhìn vào hình ảnh quan sát.

Leone trong hình ảnh đang dần hồi phụ vết thương nơi vai do Lakjhal gây ra và chạy vào một khu rừng.

Lakjhal nhìn cảnh này thì cũng cất tiếng khen:

-Đế cụ của cô gái này thật đặc biệt, có thể nâng cao bản năng nhận biết nguy hiểm, nếu ta đoán không lầm thì cô ta đang đi hướng hoàn toàn khác với đường về trụ sở Night Raid.

-Đế cụ của cô ta ắt hẳn là Lionel, thuộc về Thú đế cụ, điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Ess giải thích cho Lakjhal sau đó ngậm lấy thanh kẹo và tiếp tục quan sát.

Đúng lúc này Leone đến bên một con suối và bắt đầu cởi quần áo.

Lakjhal vừa định giải thích nhưng thứ gì đó bay đến với tốc độ ánh sáng, đến cả cậu cũng không theo kịp.

Bốp!... Crack!....

Lakjhal quay hơn mười vòng trên không trung, bay ra xa và đập vào bức tường cách đó ba mươi mét, màn ảnh đang hiển thị hình ảnh cũng bị đóng băng và nứt vỡ. Ess thu bàn tay lại rồi thì thầm với đôi mắt vô cảm:

-Mình phải giết cô ta, giết cô ta, vặn cô ta thành thịt băm…. Con bò sữa khốn khiếp,… giết cô ta…

Lakjhal đứng lên từ đống đổ nát, không dễ dàng để chịu được sự yêu thương và những cơn ghen bất chợt của Ess. Có vẻ như cậu phải luyện tập khắc khổ hơn nữa để có thể đón nhận tình yêu mãnh liệt của cô nàng.

Cậu bước đến đưa hai tay bẹo gò má xinh xắn của Ess và nói:

-Dạo này nàng có vẻ đã mạnh lên khá nhiều rồi nhỉ, xem ra ngày mai chúng ta phải có một buổi đặc huấn nghiêm chỉnh mới được.

-Đau,… đau,… đau quá,… chàng buông ra,… đau quá….

Ess nâng hai gò má đỏ lên vì Lakjhal nhéo và ủy khuất xoay hai ngón trỏ vào nhau:

-Ta chỉ vì quán tính thôi, không cố tình, có cần hung ác đến thế không?.

Lakjhal đưa tay gõ vào trán Ess:

-Nếu nàng cứ còn cái quán tính đó thì chắc bộ xương già của ta sẽ nứt ra mất.

Ess quay đầu đi:

-Chàng nói như thể mình già lắm vậy.

-Uhm!... Ta đã hơn 100 tuổi rồi.

-Mới có một…. Cái gì!... hơn 100!...

Hai mắt Ess trừng lớn vẻ khó tin, sau đó cô đứng lên đi chung quanh Lakjhal xem xét cẩn thận. Lakjhal xoa đầu Ess và cười nói:

-Nhìn gì thế, ta quả thật đã hơn 100 tuổi rồi, nhưng độ tuổi này cũng chẳng khác gì một đứa bé sơ sinh trong tinh không, những cường giả tầng lớp của ta có tuổi thọ hằng triệu năm chỉ là bình thường thôi. Những người chuyên về thuật trường sinh thì tuổi thọ có thể lên đến hàng trăm triệu năm.

-Không phải chứ?!...

Ess liên tưởng đến tuổi thọ của những kẻ kia thì lầu bầu:

-Quái vật mà!...

Lakjhal nghe thế thì kiên nhẫn phân tích cho cô:

-Đại lục này chỉ chuyên về phát huy sức mạnh ngoại thân, dựa vào đế cụ để gia tăng chiến lực cho bản thân, họ không tu luyện năng lực tiềm ẩn trong cơ thể nên tuổi thọ chỉ có hạn, phương hướng này cũng không sai nhưng để phát triển thì rất rất khó khăn. Từ ngày mai trở đi nàng sẽ cùng theo ta tập luyện.

Ess hưng phấn gật đầu, cô nhìn được một thế giới mới rộng lớn hơn dành cho mình đang được dẫn dắt bởi Lakjhal.

Nhìn màn ảnh đã vỡ vụn thì Ess hơi áy náy, xem ra công sức của Lakjhal bỏ ra để giúp cô tìm căn cứ của Night Raid bị chính cô phá hủy.

-Lakjhal,… ta,… ta…

-Nàng nói là thứ này?.

Lakjhal thản nhiên lấy ra một miếng thủy tinh khác đang hiển thị hình ảnh Leone chỉ mặc bộ đồ lót bơi theo con sông về căn cứ.

Lakjhal nhìn thân hình nóng bỏng của Leone thì hơi tấm tắc.

Đùng!... Bốp!.... Binh!....

Ai đó lập tức được tặng mấy cú như trời giáng và chui vào tường nằm đo đất.



Hai người trở về biệt thự khi trời đã ngã màu hoàng hôn.

Lakjhal hơi uốn lưng, cậu cảm thấy trêu chọc cho Ess nổi ghen lên rất thú vị, thế nhưng điều kiện đầu tiên quyết là xương cốt phải đủ cứng để chịu đựng sự “yêu thương” của cô.

Khi hai người về đến phòng thì một binh sĩ chạy vào báo cáo:

-Báo cáo tướng quân, ba vị thú sĩ đã anh dũng hy sinh trong quá trình giao chiến với hai thành viên khác của Night Raid trên “Long thuyền”.