Thủ Hộ

Chương 111: Vượt qua đường hầm không gian




Lakjhal và Erza, Misaka, Vilia ngồi trong một căn biệt viện ở Phúc Huyền thành, Bộ châu, nước Hạ.

Ba cô gái rất hào hứng với những điều Lakjhal đã trải qua trong hàng chục năm nay, cậu cũng không dấu diếm mà thoải mái kể ra tất cả. Erza cười hì hì nói:

-Thế, xem ra anh chàng của chúng ta cũng khá đào hoa đấy chứ, còn hai cô gái nữa đang chờ đợi anh trong mòn mỏi,…

Lakjhal nghe được mùi chua chua từ Erza nên hơi cứng người lại:

-Anh chỉ làm theo những gì con tim dẫn đường, không cố tình gì cả, không phát hiện ra em lại có cảm xúc gọi là ghen đấy Erza, nhớ khi xưa hai chúng ta cùng đấu kiếm bên bờ biển….

Erza mặt đỏ bừng gắt lên:

-Đủ, không cho nói.

-Ồ!....

Vilia thâm ý liếc mắt Erza khiến cô lúng túng loay hoay không biết phải làm sao.

Misaka ngồi điềm nhiên uống trà, cô rất thích không khí hiện tại, được ở cạnh Lakjhal một lần nữa, được trò chuyện, được đắm mình trong ánh mắt quan tâm của cậu.

Vilia lúc này nhẹ giọng lên tiếng:

- Lakjhal!... Anh hãy nói cho chúng em biết rằng anh có yêu chúng em hay không?. Hãy thẳng thắng để chúng em có thể quyết định tiếp.

Lakjhal thở dài:

-Mọi người đã biết câu trả lời thì tại sao phải cố chấp!... Anh chỉ xem các em là người quan trọng trong cuộc đời như một người bạn chí thân, còn người anh yêu vĩnh viễn chỉ có một – là Arthur.

Ba cô gái trầm lặng đi, bản thân họ đều là những người kiêu ngạo, có quyền lực đỉnh cao, sắc đẹp tuyệt mỹ.

Họ chấp nhận cùng yêu một người con trai, cũng chấp nhận những người con gái khác đến bên cạnh người con trai của họ, nhưng khi nghe chính người trong lòng nói chỉ xem mình như bạn thì sự chấn động mãnh liệt vẫn khiến trái tim ba cô gái đau đớn.

Vilia nhìn ánh mắt trong suốt, sâu thẳm và kiên định của Lakjhal thì mỉm cười nhẹ:

-Người con trai chỉ yêu duy nhất một người con gái, họ có thể quan tâm chăm sóc nhiều cô gái nhưng người họ yêu mãi sẽ chỉ một người. Tạo hóa cho vạn vật tình yêu thật là ích kỷ. Nhưng người con gái thì chỉ có thể yêu duy nhất một người con trai, em đã yêu anh hơn 60 năm rồi, chờ đợi cũng hơn 60 năm rồi, em sẽ theo bước chân anh mãi đến hơi thở cuối cùng.

Erza kiên định nói:

-Khi xưa em chỉ muốn một góc nhỏ nơi trái tim anh. Hiện tại em đã có được điều mình muốn, em sẽ sóng vai cùng anh trên con đường này.

Misaka vốn không nói lời nào lúc này cũng ngẩng lên mỉm cười với Lakjhal:

-Em sẽ theo anh.

Cô gái vẫn ít nói như khi nào nhưng mỗi lời Misaka phát ra đều là những lời chân thành nhất.

Lakjhal ngẩng nhìn tinh không cao xa và thuật lại cho ba cô gái nghe về “Sứ mệnh” của mình. Những điều mà họ sẽ phải đối mặt khi cùng cậu bước đi trên con đường này



Sáng hôm nay Lakjhal đã để lại trụ sở của công ty Bạch Vân một thiết bị liên lạc do chính cậu tạo ra, Lakjhal dặn dò nhân cách khác của mình rằng hãy đưa nó cho Ngọc Văn khi cậu ta trở lại nơi này.

Hoàn tất mọi chuẩn bị cậu trở về biệt viện, ba cô gái đã đứng đợi tại đó. Lakjhal bước đến và lấy ra ba thiết bị liên lạc hình chiếc nhẫn rồi đưa nó cho mỗi người:

-Mọi người hãy ở lại Goddiment, hiện tại anh vẫn chưa đủ khả năng để mang theo bất kỳ ai đi theo, đi xuyên qua đường hầm không gian là cực độ nguy hiểm. Khi nào muốn trò chuyện với anh thì hãy sử dụng chiếc nhẫn này, mọi người cũng nên đi chu du trên thế giới trong thời gian anh rời đi, Goddiment có rất nhiều huyền bí cùng cơ may để các em tăng lên thực lực của mình.

Lakjhal nói rồi vẽ ra trên không trung một ma trận tạo thành cánh cổng đen ngòm hình tròn, cậu lập tức bước xuyên qua cánh cổng, chỉ có một tiếng thời gian trước khi ma trận mất ổn định vì không người kiềm giữ.

Ba cô gái mím môi nhìn dáng người khuất sau cánh cổng, các cô không dám thốt thành lời bởi họ sợ lên tiếng thì nước mắt sẽ rơi xuống, họ không muốn người con trai đó bận lòng.

Cả ba âm thầm thề phải càng trở nên mạnh mẽ hơn nữa, sau đó ba người dắt tay nhau bước ra ngoài và bắt đầu cuộc hành trình chu du tại Goddiment.



Bên trong đường hầm không gian, khắp chung quanh là lôi điện đủ màu sắc vô cùng khủng bố, lực hút xoáy ốc kinh khủng mỗi lúc một mạnh.

Lakjhal lúc này đã biến thân thành Vua Chiến Tranh tầng sáu và lao đi như một tia chớp trong đường hầm.

Không người ổn định ma trận nên đường hầm không gian mỗi lúc một bất ổn, lực hút từ các vũ trụ khác đang kéo hướng bay của Lakjhal chệch khỏi quỹ đạo.

OANH!....

Lakjhal nhanh chóng bay hết tốc lực và liên tục đảo chiều để có thể ổn định tuyến đường. Cậu cũng liên tục vẽ các ma trận khác để định hướng cổng ra.

RẦM!....

Một loạt tia sét đánh xuyên qua cơ thể Vua Chiến Tranh khiến Lakjhal thống khổ nhưng cậu cắn răng, cậu xem nó như một loại tôi luyện thân thể.

Đây rồi!....

Cổng ra đã ở trước mắt, cùng lúc đó ma trận đã mất đi tác dụng, và đường hầm lập tức hỗn loạn không thể tả bởi lực hút từ các vũ trụ khác.

UỲNH!....

Lakjhal lập tức biến thân tầng bảy Vua Chiến Tranh và phóng đi như một tia sáng ra ngoài.

Sau khi xuyên qua cánh cửa thì cậu cũng mất đi trạng thái Vua Chiến Tranh vì sử dụng quá độ lên đến thứ tầng bảy.

Lakjhal dùng một chút ý thức còn sót lại tụ tập nguyên tố chung quanh hình thành một lớp ngọc thạch bảo vệ thân thể, sau đó cậu hóa thành một đạo ánh sáng rơi nhanh xuống.



Sáng ngày 18 tháng 11 năm 2002. Kênh Tin tức nóng của Tokyo đưa tin mới nhất.

Một thiên thạch đã rơi xuống vùng ngoại ô, các tổ chức chính phủ đã cử nhân viên đến điều tra nhưng không có bất kỳ vật gì còn sót lại ngoài một hố lớn đường kính 100 mét.

Các nhà nghiên cứu cũng đã vào cuộc tìm hiểu về thiên thạch này bởi các nhà thiên văn đã không thể phát hiện bất kỳ tín hiệu nào về việc có thiên thạch sẽ rơi,…..



Trong một căn nhà khá tiện nghi ở gần trung tâm thành phố, Aikawa Tamaki đang ngồi chống cằm đối diện tảng thiên thạch màu trắng tinh xảo, viên thiên thạch cao hơn người bình thường một chút, có dạng lập thể rất cân xứng không phải do tự nhiên hình thành.

Cách đây hai ngày, trên đường du lịch từ Okinawa về thì hắn trông thấy tảng thiên thạch này xuất hiện từ trong một hố đen trên trời và rơi xuống vùng rừng gần đó.

Là người ưa thích mạo hiểm cùng những điều huyền bí nên Tamaki không ngần ngại lái xe đến và vác tảng thiên thạch này về nhà.

Hắn đã thử mọi cách để phá tảng thiên thạch nhưng vô dụng, đến cả khoan kim cương cũng vô dụng trước chất liệu của tảng thiên thạch này.

Đúng lúc này thì có âm thanh mở cửa.

-Em về rồi!...

Tamaki nghe tiếng của bà xã nên hào hứng chạy ra kéo cô vào.

-Em xem đi Yoshina, đây là tảng thiên thạch mà báo đài vẫn đưa tin đấy, kakaka… thấy chồng em giỏi không?.

Yoshina nghe thế thì bĩu môi khi nhìn thấy mũi của ông xa đã hếch lên trời. Cô nói:

-Thế!... giờ anh định làm gì với nó, nhà kho chúng ta đã chất đầy những thứ quái dị rồi, không còn chỗ nhét nữa, hay là cho nó lên giường thế chỗ của anh nhé.

Tamaki nghe thế thì hóa đá và gào khóc nịnh nọt Yoshina, hai người bàn bạc rất nhiều về việc nên xử lí tảng thiên thạch này như thế nào.

Crack!...

Cả hai kinh ngạc quay đầu lại khi thấy thiên thạch nứt ra một khe tối tăm, ánh sáng đen trắng chiếu sáng cả căn phòng. Tảng thiên thạch vỡ vụn và hóa thành bụi phấn tan vào không trung.

Cả hai người há hốc mồm vì cảnh tượng trước mắt.

Một thiếu niên tuyệt mỹ có tóc đen tuyền quá eo, hai hàng lông mày dài đang khép hờ, cả thân thể tỏa ra khí tức thánh khiết, thần bí và phiêu miễu như thiên sứ bóng tối từ từ đáp xuống giữa phòng.