Thủ Hộ

Chương 106: Rời đi




Trận Thánh chiến kinh thiên động địa, nhật nguyệt đảo chiều đã trôi qua mười năm.

Một dàn nhân vật thuộc thế hệ trẻ nổi lên như sóng cồn lực áp các thế hệ trước. Vô số thiên kiêu vào đời lịch lãm để lại truyền kỳ về mình.

Trong đó đáng chú ý nhất chính là ba người được mệnh danh "tối cường tân tinh" Dương Lam, Lạc Hạ, Xuyết Đông. ba người đánh khắp đại giang nam bắc, quét ngang thế hệ vô địch được xem như thủ lĩnh thế hệ mới nổi.

Thứ hai chính là một tổ chức thần bí nổi lên trong thiên quốc mang tên “công ty Bạch Vân”, đây là một tổ chức có cơ cấu kỳ lạ, người đứng đầu tổ chức được gọi Giám đốc, các thành viên khác có chức vụ cũng khá kỳ lạ như nhân viên, trưởng phòng....

Thế nhưng không thể không nói Bạch Vân có sức ảnh hưởng thẩm thấu rất lớn đến thiên quốc, nó cung cấp mọi vật dụng sinh hoạt hằng ngày cho mọi người dân trên lãnh thổ.

Thậm chí là vũ khí, áo giáp, trang bị quân sự cho triều đình, cho đến pháp bảo, đan dược của tu sĩ.

Công ty Bạch Vân đã từng có lần bày bán Thánh Bảo kinh động khắp năm thế lực.

Các thế lực lớn đã thăm dò rất nhiều nhưng lại không thể có bất kỳ thông tin nào về người đứng sau màn. Chỉ biết được đứng đầu tổ chức này là hai người được gọi là Hall giám đốc và Văn giám đốc.

Hơn năm năm trôi qua và các thế lực cũng đã chấp nhận sự tồn tại của Công ty Bạch Vân.

Cho đến thời điểm hiện tại các thánh nhân vẫn giám sát nhưng vẫn chưa thấy tổ chức này có động tác tiêu cực nào, mọi việc tổ chức này chú trọng đều nhằm vào buôn bán trao đổi kiếm lợi nhuận.



Trong một phủ đệ xa hoa ở cạnh Nguyệt Ảnh hồ.

Hai thiếu niên tuấn mỹ đang ngồi ngắm cảnh ở một đài các vươn ra giữa hồ, một người mái tóc bạch kim ánh mắt vàng rực, khí chất lãnh tỉnh, người còn lại tóc đen tuyền ánh mắt thăm thẳm như trời đêm.

Hai thiếu niên như tụ tập tinh hoa trời đất chung quanh vào mình.

Thiếu niên tóc bạch kim hớp một ngùm trà và tựa vào lan can hít sâu một hơi thở tươi mát của thiên nhiên:

-Chiến tranh quả nhiên luôn là nơi cho thương nhân chúng ta kiếm lợi tốt nhất. Đúng chứ giám đốc Hall.

-Nơi đây chỉ có hai chúng ta thì hãy gọi mình bằng Lakjhal, Hall chỉ là biệt danh thôi giám đốc Văn

-Được rồi, đùa với cậu không thú vị tí nào. Nghe nói bộ phận dịch vụ phía Bắc phạm vi thế lực Yêu Thánh cung vừa thông báo về, khách hàng muốn đặt hàng mười món Thánh Bảo, chi phí thì họ sẽ thanh toán bằng Thiên Văn thạch.

Lakjhal nhíu mày:

-Mình đã nói là vấn đề trao đổi cậu quyết định, mình không biết giá cả thế nào là ổn.

Ngọc Văn thở dài, rồi lắc ngón tay:

-Chúng ta đã từng có mấy đơn đặt hàng lớn với bên phía Yêu Thánh Cung, nhưng giao dịch lần này quá lớn có thể dẫn phát các thế lực khác chú ý. Chỉ với chín món Thánh Bảo mà chúng ta đã quấy lên một hồi tai kiếp hơn vạn năm, thế thì mười món Thánh Bảo…

Lakjhal trầm tư chấp nhận.

-Nếu không chúng ta chia giao dịch lần này làm năm lần và cứ hai năm lại giao dịch với bên họ một lần để giảm sự chú ý.

Ngọc Văn cười thâm trầm:

-Ý hay. Mình sẽ thông báo xuống bên dưới…

Lakjhal bỗng giật mình đưa tay ngăn cản:

-Không, lâp tức từ chối giao dịch, đây là cái bẫy…

Ngọc Văn mỉm cười:

-Xem ra cậu cũng phát hiện, nếu giao dịch này được thực hiện thì Công ty chúng ta cũng sẽ bị xóa sổ. Giao dịch mười kiện Thánh Bảo chẳng khác nào tự nhận chín món Thánh Bảo quấy lên tai kiếp lần trước cũng xuất phát từ tay chúng ta cả.

Lakjhal thở dài một tiếng:

-Sao cậu cứ phải kéo mình vào mấy việc này.

Ngọc Văn liếc nhìn bầu trời nói:

-Mình phải trờ về Ẩn Vũ Trụ, mình đã rời đi nơi đó quá lâu, rất nhiều việc cần mình đích thân xử lý, tổ chức chúng ta đến lúc đó phải giao lại cho cậu.

Lakjhal nhấp một chung trà rồi nói:

-Còn về bên tập đoàn Drufal, kẻ đưa cậu đến Goddiment cậu tính sẽ giải quyết như thế nào?.

-Không cần biết mục đích như thế nào nhưng chúng ta phải cảm ơn hắn không đúng sao?.

-Ha ha ha…

Hai thiếu niên cất tiếng cười trong trẻo vang vọng khắp hồ nước.



Thời gian lại thấm thoát trôi qua mười năm.

Công ty Bạch Vân sau khi Ngọc Văn rời khỏi thì trực tiếp nằm dưới sự quản lý của Lakjhal. Công ty Bạch Vân hiện như mạch máu của thiên quốc với việc thâm nhập và lũng đoạn tất cả các dịch vụ, ngành nghề.

Tổng thu nhập của tổ chức này cao bao nhiêu không người biết đến, thế nhưng có thể phỏng đoán là thu nhập hàng tháng của nó không kém hơn thu nhập của cả triều đình mỗi năm.

Năm thế lực lớn đều có móc nối kinh doanh với Công ty Bạch Vân. Các thánh nhân cũng chấp nhận xem tổ chức này ngang hàng để đối đãi.

...

Trong một căn phòng rộng lớn dưới lòng đất.

Một thiếu niên tóc đen đang đứng vẽ ma pháp trận.

Lakjhal lúc này đang tạo ra nhân cách thứ mười ở nước Hạ.

Cậu đã cho chín nhân cách trươc đi du lãm khắp nơi, thậm chí là bên ngoài nước Hạ để tu luyện, tăng cường trải nghiệm cảm xúc.

Nhân cách thứ mười này được Lakjhal để lại nhằm nắm giữ Công ty Bạch Vân. Cũng đến lúc cậu tiến về phía địa điểm kế tiếp sau khi thu thập đủ máu của năm thần thú.

Mục tiêu của chuyến hành trình là thiên quốc Vạn Nhật.



Ánh nắng buổi sớm nhẹ nhàng chiếu lên các bia mộ phía sau núi của Nhất Kiếm phái.

Một thiếu niên tóc đen tuyền dài quá eo đang đứng lặng người nơi đó. Trước mặt cậu là ba bia mộ vừa được thắp hương nghi ngút.

“Đệ tử Thiên Vân an nghỉ, sư tôn Siêu Trần lập”.

“Sư tổ Siêu Trần an nghỉ, đệ tử Lạc Hạ lập”.

“Lạc Hạ an nghỉ, kẻ vô danh lập”.

Ba tấm bia mộ thê lương lượn lờ hương khói.

Một do Sát Diệt kiếm tiên lập cho Thiên Vân khi nàng tẩu hỏa nhập ma mà thân vẫn đạo tiêu. Tấm khác lại do chính tay Lakjhal cho Sát Diệt kiếm tiên khi ông mất đi trong cuộc Thánh chiến.

Bia mộ cuối là Lakjhal lập cho chính mình.

Cậu chôn đi một phần tình cảm chân thật nơi đáy lòng đối với sư phụ và sư tôn xuống đất, cậu muốn để phần tình cảm ấy có thể làm bạn với họ nơi u minh.

Cậu sẽ không quên lý do mà hai người mất đi, không bao giờ quên bởi người khiến họ đau khổ và hy sinh mạng sống chính là cậu.

Lakjhal trở dài ngẩng nhìn bầu trời mang theo ánh nắng ấm áp buổi sớm:

-Dưới tinh không này tất cả vĩnh viễn chỉ là kiến hôi. Một ngày nào đó ta sẽ đứng trên tinh không và tìm được câu trả lời cho cuộc đời mình. Hãy đợi ta nơi đó – “Sứ Mệnh”. Ta nhất định sẽ đến.

Thân ảnh thiếu niên vào giờ khắc này bỗng dưng cao lớn, vĩ ngạn hơn vạn dặm tầng mây, ánh mắt thiếu niên mang theo vô tận quyết ý như thánh kiếm đâm thẳng tinh không vô ngần.



Ngoài khơi nước hạ, Lakjhal nhìn đất nước mà mình đã ở nơi này để lại tầng tầng sóng gió, cậu xoay người hóa thành Vua Chiến Tranh cao 99 mét bật tung năm đôi cánh rộng lớn và hóa thành một dải sáng màu trắng biến mất sau kết giới lục địa.