Thông Thiên Đại Thánh

Chương 964: Thương Lan Cự Thú (2)





Trong biển rộng, yêu thú và ma thú vô số kể, đặc biệt là yêu thú ma thú cấp thấp nhiều vô số kể, những yêu thú này thường trí tuệ rất thấp, cũng không hiểu được chút thuật pháp nào cả, thậm chí ngay cả yêu khí cũng không hiểu, nhưng da thịt của bọn hắn thật sự quá mức rắn chắc, những thứ này đều là trời sinh, sinh tồn ở sâu trong biển cả vô tận, trải qua vô số năm tiến hóa, cường độ thân thể của những yêu thú ma thú cấp thấp này nếu so với cửu phẩm cường giả trên đại lục thật vất vả mới tu luyện ra được thì cường hãn hơn vô số lần, bằng không thì cũng không thể nào chịu đựng được áp cực lớn của nước, càng tiến vào sâu dưới biển, yêu thú như vậy lại càng nhiêu.

Giống như Thương Lan Cự Thú vừa rồi, còn có bạch tuộc khổng lồ quấn lấy Thái Hư Phi Châu nữa.

Bọn hắn cũng không có lực lượng gì đặc thù cả, ưu thế duy nhất chính là thân thể của bọn hắn, nhưng chỉ dựa vào lực lượng thuần túy, bọn hắn có thể tạo thành uy hiếp đối với Thái Hư Phi Châu, thậm chí còn bỏ qua công kích của kiện Thuần Dương pháp khí này.

Thái Hư Phi Châu là Thuần Dương pháp khí, nhưng cũng không thể nào chịu nổi công kích không gián đoạn như vậy a! Thương Lan Cự Thú tựa hồ đã được giải quyết, nhưng tám cái xúc tu cực lớn vừa xuất hiện này lại quấn lấy Thái Hư Phi Châu, cho dù bọn hắn ra tay, giải quyết hết tám cái xúc tu cực lớn này thì còn có thể có nhiều yêu thú xuất hiện hơn nữa, ở trên biển này, không thiếu nhất chính là những vật này, việc này cũng không dừng lại như thế, lại có năm sáu đầu Thương Lan Cự Thú bơi về phía bọn hắn, vây chung quanh Thái Hư Phi Châu, nhưng cũng không xông lại, hiển nhiên đang chờ đợi cơ hội, Thương Lan Cự Thú cũng không có trí tuệ như vậy, giải thích duy nhất khi xuất hiện loại tình huống này chính là chúng đang bị người khác âm thầm điều khiển.

- Ngọc công tử, tiếp tục như vậy không được, phải nhanh chóng rời đi, chúng ta chịu không nổi đâu!

Đỗ Đại Ma Tướng nói với Ngọc Nam Thiên nói, chín tên kim y nhân đứng sau lưng Ngọc Nam Thiên cũng lộ ra vẻ lo lắng.

- Ta biết rõ, ta sẽ lập tức ra quyết định, bất quá dưới sự trùng kích của mấy đầu Thương Lan Cự Thú kia, chỉ sợ phải làm khổ chư vị rồi.

Nói thật ra, chủ nhân của những Thương Lan Cự Thú này cũng không dễ đối phó.

- Thương Lan Cự Thú đều giao cho ta đi!

Chu Báo đứng ở mạn thuyền bên trái bỗng nhiên nói ra.

- Hãy nhanh chóng thoát khỏi những xúc tu chết tiệt này đi đã!

- Tốt!

Nghe được lời nói của Chu Báo, Ngọc Nam Thiên cảm thấy thật bất ngờ, trên thực tế không chỉ Ngọc Nam Thiên, những người khác cũng đều thật bất ngờ, ai cũng không nghĩ tới Chu Báo đúng lúc này sẽ chủ động xin đi giết giặc.

Cảm giác được ánh mắt khác thường của mọi người, khóe miệng Chu Báo khẽ nhếch lên, không nói gì, cũng không giải thích.

Ngọc Nam Thiên đứng ở đầu thuyền, thấp giọng khiển trách một tiếng, chung quanh Thái Hư Phi Châu nổi lên kim quang, mãnh liệt chớp động vài cái, vậy mà huyễn trở thành một quang nhận màu vàng óng cực lớn.

Phía trên quang nhận màu vàng óng này, phù văn lưu chuyển, từng đợt khí tức vô cùng sắc bén nhanh chóng cắt những xúc tu khủng bố kia thành hai đoạn, dịch nhờn đậm đặc màu xanh lá từ chỗ cắt chảy ra ngoài, phiêu tán trong nước biển chung quanh, lộ ra thập phần dữ tợn, tám đầu xúc tu bị cắt đứt toàn bộ, chủ nhân của xúc tu hiển nhiên cũng nhận lấy tổn thương, trên nửa xúc tu còn lại rung rung lên, sắc lạnh, thanh âm the thé từ sâu trong nước biển truyền đến, trong thanh âm tràn đầy thống khổ và phẫn nộ.

- Đi mau!

Sắc mặt Đỗ Đại Ma Tướng bỗng nhiên biến đổi, bởi vì hắn thấy tám cái xúc tu bị chặt đứt kia vậy mà dùng một tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được sinh trưởng lại, Ngọc Nam Thiên cũng biết không tốt, mãnh liệt thúc dục Thái Hư Phi Châu trồi lên trên, cùng lúc đó, mấy đầu Thương Lan Cự Thú xông tới, hiển nhiên muốn đụng vào Thái Hư Phi Châu.

Tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Chu Báo, khóe miệng Chu Báo khẽ nhếch một tia cười lạnh về phía bọn họ, sương mù màu xanh quấn chung quanh tản ra, lộ ra kim quang của Thái Hư Phi Châu, xuyên thấu vào trong nước, sương mù màu xanh lập tức sáp nhập vào trong nước biển, biến mất vô tung vô ảnh.

Mọi người đều không rõ Chu Báo đang làm trò gì, mắt thấy mấy đầu Thương Lan Cự Thú kia cũng đã vọt tới Thái Hư Phi Châu, Chu Báo lại không tiếp tục động tác của hắn..

Oanh! Một tiếng vang thật lớn, con Thương Lan Cự Thú thứ nhất đánh lên Thái Hư Phi Châu.

- Chu Báo!

Việc này, Ngọc Nam Thiên phát hỏa, Chu Báo nói muốn giải quyết những Thương Lan Cự Thú này, vậy mà cái gì cũng không làm, đây là ý gì, chẳng lẽ nói chơi với mình sao?

- An tĩnh chút!

Chu Báo nhìn hắn một cái, thần sắc không thay đổi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Rầm rầm rầm bang bang.

Lại là vài tiếng tiếng nổ, mặt khác, mấy đầu Thương Lan Cự Thú cũng đập vào trên Thái Hư Phi Châu, đúng lúc này, mọi người mới phát hiện dị thường, Thương Lan Cự Thú xuất hiện lúc này thân đều dài vượt qua 300 trượng, theo đạo lý mà nói, lực trùng kích sinh và phải mạnh hơn lần trước nhiều mới phải chứ!

Bất đồng với lần trước, lần này xông tới, quả thực so với gãi ngứa thì không có gì khác nhau, trực tiếp đụng phải như vậy, sau đó bị bị bắn ra như kim quang Thái Hư phi châu, không có bất kỳ uy hiếp gì.

- Kháo!

Mọi người tập trung nhìn vào, ngược lại đều hít một hơi, nguyên lai mấy con Thương Lan Cự Thú kia đều đã chết, toàn thân cũng không có vết thương gì, thân thể khổng lồ trở mình lại, cái bụng trắng bóng hướng lên trên, thời gian dần qua bắt đầu phù lên, so với cá chết trên sông thì không có gì khác nhau.

Không chỉ Thương Lan Cự Thú, những sinh vật khác ở những hải dương phụ cận cũng giống như vậy, đại lượng tử vong, đều trôi lổi trong nước biển, vươn ra từ sâu trong nước, tám đầu xúc tu vừa mới khôi phục, bỗng nhúc nhích mãnh liệt, vậy mà tất cả đều rơi xuống, bản thể bạch tuộc khổng lồ cũng theo đó mà rút về biển sâu, không còn tiếng động nào.

Tử vong, trở thành sắc điệu chủ đạo của Hải Vực này.

- Độc, độc thật mạnh, những thứ này đều chết toàn bộ rồi!

Thời gian dần qua, Thái Hư Phi Châu nổi lên.

Nhìn sững sờ chung quanh nửa ngày, Trần Đao mới chua chát mở miệng nói.

Đúng vậy, độc, độc cực mạnh, Trần Đao hắn coi như nổi danh dùng độc tại Ma Môn đấy, trên người cũng ẩn tàng vô số chủng kịch độc, nhưng làm như Chu Báo, hạ độc giết chết hết thảy yêu thú trong phạm vi mười dặm hải dương như vậy, coi như là hắn sử dụng tất cả độc vật trên người cũng không có khả năng có được hiệu quả như vậy.

Nhưng Chu Báo lại làm được, Bách Độc Hàn Quang Chướng của hắn đã là Thuần Dương pháp khí, dung hợp các loại kịch độc lại một chỗ, chọn Thuần Dương, độc tính mạnh hơn vô số lần, hơn nữa hiện tại lại ở sâu trong nước, nước biển đã trở thành môi trường truyền bá độc tố tốt nhất, cho nên mới có hiệu quả kỳ diệu như vậy.

- Chết tiệt!

Sau sự kinh ngạc ban đầu, cơ bắp trên mặt Ngọc Nam Thiên bắt đầu run rẩy, vì độc tố Chu Báo thả ra không những tiêu diệu ma thú yêu thú chung quanh, thậm chí Thái Hư Phi Châu cũng bị ảnh hưởng.

Chỉ thấy kim quang tít mãi bên ngoài Thái Hư Phi Châu phát ra thanh âm xì xì, bị một tầng nấm mốc màu xanh nhàn nhạt ăn mòn, lập tức ăn mất một tầng.

- Mau thu hồi độc của ngươi lại!

Ngọc Nam Thiên hổn hển kêu lên, hắn biết rõ Chu Báo có Thuần Dương pháp khí, hơn nữa không chỉ một kiện, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới Chu Báo lại có Thuần Dương pháp khí âm độc như thế.