Thông Thiên Đại Thánh

Chương 814: Đến truy tung (2)





- Tiểu Báo Tử, có một việc, không biết ngươi có từng nghĩ tới chưa?!

Đúng lúc này, Vương Xà đột ngột mở miệng, thần sắc cũng trở nên nghiêm túc

- Là chuyện gì?!

Trong nội tâm Chu Báo có chút dừng lại, hỏi.

- Gia nhập Thiên Long Đạo ta? !

Vương Xà nói ra.

- Chuyện này, sư tôn cũng đã đề cập qua với ta, hắn bảo ta hỏi ngươi có nguyện ý gia nhập Thiên Long Đạo, mà không phải là một thế lực bên ngoài của Thiên Long Đạo hay không, chỉ cần ngươi gia nhập Thiên Long Đạo, như vậy, Cửu Thiên Nguyên dương đại pháp cũng không phải là đồ vật muốn mà không được, nói không chừng qua vài năm, sư tôn cao hứng lên, sẽ truyền Cửu Thiên Nguyên Dương đại pháp này cho ngươi cũng nên!

- Gia nhập Thiên Long Đạo? !

Chu Báo không thể tưởng được Vương Xà lại nói vậy, lông mày nhẹ nhảy lên, cân nhắc được mất trong đó.

Nói là được mất, nhưng lại nói tiếp, cũng không mất đi gì cả, ngược lại sau khi trở thành đệ tử chính thức của Thiên Long Đạo, làm việc sẽ có Thiên Long Đạo ở sau lưng làm chỗ dựa, dũng khí sẽ tăng lên được không ít

-Đây là một ý kiến hay, bất quá ngươi cũng biết, ta tự do đã quen, không thích bị người ước thúc!

- Ta đương nhiên biết rõ, ngươi bây giờ coi như là phân cương một vực, chủ chính một phương rồi, tại Tây Bắc kia chính là một thổ hoàng đế, cho ngươi gia nhập Thiên Long Đạo chẳng qua cũng chỉ là trên danh nghĩa thôi, đừng quên, trong Thiên Long Đạo ta cũng có trưởng lão đấy, đến lúc đó cho ngươi một chức vị trưởng lão truyền công, không cần làm bất cứ chuyện gì cả, coi như Thiên Long Đạo ta bị diệt vong ngươi cũng không cần động thủ, chỉ phải chịu trách nhiệm truyền đạo thống của Thiên Long Đạo ta xuống là được rồi, hơn nữa lúc Thiên Long Đạo ta đang hưng thịnh, ngươi có thể chuyện gì cũng không hỏi đến, bình thường còn được hưởng cung phụng cao hơn những trưởng lão khác một bậc, ngươi thấy thế nào? !

- Chỗ tốt này cũng quá nhiều nha, vậy điều kiện đâu?

Chu Báo cười hắc hắc.

- Chức vị như vậy, hậu đãi như vậy, chỉ sợ coi như là Tán tiên Thông Huyền Bí Cảnh cũng muốn đoạt lấy a? !

- Đó là đương nhiên, hiện giờ truyền công trưởng lão trong Thiên Long Đạo là một vị Tán tiên, bất quá mười năm về sau, hắn phải độ lôi kiếp lần hai, lấy được Chân Tiên vị, độ qua thì thành tựu Chân Tiên chi nghiệp vị, sẽ không còn ở Thiên Long Đạo nữa, độ không qua, hết thảy khói tan vân tiêu, cũng không thể nào ở trong Thiên Long Đạo!

- Nói cách khác, mười năm về sau, trưởng lão truyền công của Thiên Long Đạo tất phải đổi chỗ!

Chu Báo nói:

- Bất quá, ta không tin, Thiên Long Đạo các ngươi chỉ có một gã Tán tiên, ngươi để ta đi tranh giành vị trí này, quả thực là si tâm vọng tưởng ah!

- Vậy cũng chưa chắc, còn có mười năm nữa mà, mười năm về sau, tự có kết quả!

Vương Xà cười nó. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

- Mười năm về sau, ta cũng không thể nào đột phá Thông Huyền Bí Cảnh, điểm này, ngươi còn rõ hơn ta mà!

Chu Báo lạnh lùng nói.

- Đúng vậy a, có lẽ mười năm sau ngươi cũng không đột phá được Thông Huyền Bí Cảnh, nhưng cũng không có quy định nói là trưởng lão truyền công của Thiên Long Đạo nhất định phải là Thông Huyền Tán tiên mới được ah, ngươi phải biết rằng, trưởng lão truyền công tu vị chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là xem niên kỷ, trưởng lão truyền công cũng không cần chiến đấu, trên thực tế một môn phái nếu như muốn để trưởng lão truyền công đi chiến đấu vậy thì bọn hắn cách bị diệt cũng không xa nữa, cho nên, tuổi càng trẻ, ưu thế càng lớn, mà đây chính là ưu thế lớn nhất của ngươi!

- Ngươi nói cũng có đạo lý, bất quá, ta cũng phải lo lo lắng lắng, dù sao đây cũng không phải là việc nhỏ.

- Ngươi cứ chậm rãi cân nhắc đi, dù sao ngươi còn thời gian mười năm cơ mà!

Vương Xà nói, đang khi nói chuyện, Thái Uyên Lệnh trong ngực Chu Báo bỗng nhiên phát sáng lên.

- Chúng ta đã đến nơi rồi!

Nguyên lai trong bất tri bất giác, ba người đã đến được đích.

- Ha ha, kế tiếp, chúng ta phải ở địa phương quỷ quái này tìm vận may rồi !

Nhìn vô số ngọn núi lơ lửng trước mắt, phảng phất ẩn chứa vô cùng bảo tàng, ba người đều trở nên hưng phấn, bất quá sau hưng phấn, là vấn đề mang tính thực chất.

Nghĩ đến tao ngộ vừa rồi, ba người đối với nguy hiểm trong Thái Uyên Thiên đều đã có một bước nhận thức mới, chẳng qua chỉ nghỉ chân một chút, liền gặp phải yêu thú cường đại như Thôn Vân Thú, nếu là cẩn thận tìm tòi, không chừng còn có thể đụng phải thứ gì đó phiền toái cũng nên.

Bất quá nói đi thì phải nói lại, chính vì có nhiều nguy hiểm như vậy, mới có khả năng đạt được chỗ tốt rất lớn, trên đời này mặc dù có chuyện không làm mà hưởng, nhưng cũng lhông nhiều lắm.

- Thế nào, Tiểu Báo Tử, chúng ta tách ra hành động, hay là hợp cùng một chỗ đây? !

Vương Xà ngẩng đầu nhìn Chu Báo một cái, hỏi, Thái Uyên Lệnh ở trên người Chu Báo, hành động lúc này tự nhiên lấy hắn làm chủ.

Ánh mắt Chu Báo dừng lại thoáng trên người hai người một lát, cười nói:

- Ta thấy mọi người tiến vào Thái Uyên Thiên đều có mục đích của mình, vẫn nên tách ra hành đồng đi, ước định tốt một thời gian địa điểm hội họp là được!

Chu Báo có mục đích của mình, hắn phải tìm tài luyện luyện chế Định Phong Châu, cũng không muốn có mấy người ở bên người, mà hiển nhiên, hai vị này cũng có cách nghĩ giống hắn, nghe xong lời của Chu Báo, tất cả đều lộ ra vẻ hài lòng.

- Vậy tốt, Thái Uyên Thiên trọn vẹn có thể mở ra một tháng, chúng ta liền hẹn một tháng sau tương kiến ở chỗ này là được, nơi này là đại uyên thiên, không phải hiện thế, cho nên sống chết tự do thiên định, Mạc huynh, ngươi xem thế nào? !

Vương Xà gật đầu đồng ý cách nghĩ của Chu Báo, ngẩng đầu hướng Mạc Âm Dương hỏi.

- Rất tốt!

Mạc Âm Dương nhẹ gật đầu, hắn sở dĩ đi theo bên cạnh Chu Báo chẳng qua là vì tiến vào Thái Uyên Thiên thôi, hắn cũng đã nhìn ra, hai tên này đều không phải là hạng hiền lành, mình vẫn nên tránh xa một chút thì tốt hơn, nếu không cẩn thận bị bọn họ nuốt thì cũng không biết đi nói lý lẽ với ai nữa.

Ba người thương định xong xuôi, Mạc Âm Dương dẫn đầu rời đi Vương Xà nói với Tiểu Báo:

- Ta nói, ngươi vẫn nên đưa Thái Uyên Lệnh cho ta đi, bằng không thì nếu ngươi chết chỗ này ta cũng phải chôn cùng sao?!

- Nói nhảm!

Chu Báo khẽ đảo tròng mắt.

- Ta có thể nói cho ngươi biết, Vương Tọa, ngươi cũng đừng trù ẻo ta, vạn nhất ta thật sự bị diệt, vậy thì ngươi cứ chờ trong Thái Uyên Thiên này thêm ngàn năm nữa đi!

Lời này cũng không phải không có căn cứ, trong lịch sử, có rất nhiều người tiến vào Thái Uyên Thiên đều có thể sống sót, nhưng vì người mang theo Thái Uyên Lệnh chết hết, cho nên bị vây trong Thái Uyên Thiên không ra được.