Thông Thiên Đại Thánh

Chương 633: Chân Thủy Linh Hải (3)





- Phía dưới Linh Hải có nguy hiểm sao?

Tiểu Báo Tử nhìn thấy, có chút kỳ quái hỏi Thanh Linh, vừa rồi nghe Thanh Linh nói Linh Hải tốt đẹp như vậy, hắn còn tưởng đó là thiên đường, nhưng tại sao biểu hiện hiện tại của ba người Cơ Dạ Nguyệt giống như đi vào đầm rồng hang hổ?

- Đương nhiên là có nguy hiểm, Linh Hải chỉ khôi phục tới thời đại Viễn Cổ cơ bản nhất thì cũng bỏ đi, dù sao thời đại đó của chúng ta không phải Thái Sơ khởi nguyên, thời đại khai thiên tích địa, rất nhiều thứ đã biến mất. Nhưng sau khi Linh Hải hình thành, nếu nó thai nghén ra sinh linh, tồn thời gian rất lâu không nói, bởi vì thời đại bất đồng, cho dù Linh Hải thật sự thai nghén ra sinh linh, có trời mới biết nó có thai nghén ra sinh linh thời đại Thái Cổ hồng hoang, Thái Sơ khởi nguyên hay không? Cho nên, sau khi Linh Hải hình thành, bước thứ hai chính là gieo hạt, đem những thứ của thời đại Thái Cổ Hồng hoang, Thái Sơ khởi nguyên đã từng xuất hiện, đem hạt giống tánh mạng đã từng tiêu vong của chúng, ném vào trong Linh Hải, bởi như vậy, cho dù thai nghén ra có điểm khác với thời đại Thái Cổ hồng hoang, Thái Sơ khởi nguyên, cũng không chênh lệch quá lớn.

Nói đến đây, Thanh Linh xuất hiện một tia thần sắc cổ quái trên mặt.

- Nhưng muốn làm được việc này, cũng không dễ dàng, bởi vì Không Hải và các phương sĩ khác đều biết, bất cứ sinh linh nào tồn tại cũng có tương sinh tương khắc, sống nhờ vào nhau, có rất nhiều thiên tài địa bảo sinh trưởng ở những hoàn cảnh cực kỳ khủng bố, có rất nhiều thứ được hồng hoang dị thú bảo hộ, cũng chỉ có địa phương như vậy, mới có thể tạo ra thiên tài địa bảo, cho nên, thời điểm gieo hạt, không chỉ đem những thứ thiên tài địa bảo này ném xuống, mà những thứ sống dựa vào chúng đã chết cũng ném xuống, nếu không, kết quả chẳng có gì, ngươi cho rằng công việc đó dễ dàng sao, ngươi cho rằng có thể nhẹ nhõm là tạo ra hoàn cảnh giống hệt Thái Cổ hồng hoang, an an ổn ổn chờ ngươi thu hoạch sao?

- Cái gì gọi là an an ổn ổn chờ ngươi thu hoạch chứ, nghe ý tứ của ngươi, thì tạo ra Linh Hải cũng không phải là một chuyện dễ dàng!

Tiểu Báo Tử nói ra, thuyết pháp của Thanh Linh, hắn nghe cũng đã hiểu, trong vấn đề này có liên lụy tới hệ thống sinh thái, giống như trên thảo nguyên, ngươi chỉ nuôi dê và đánh chết sói, cuối cùng dê là càng ngày càng nhiều, tuy trên thảo nguyên vẫn có cỏ ăn, nhưng khi số lượng dê vượt quá khả năng của thảo nguyên, kết cục cuối cùng, dê sẽ chết đói, lý luận này đặt ở kiếp trước của Tiểu Báo Tử, là một đạo lý rất đơn giản, nhưng từ giọng nói của Thanh Linh, hắn nhịn không được mà tán thành.

- A, cùng thành công sáng tạo ra, tạo ra Linh Hải, thai nghén ra ngàn vạn sinh linh, so sánh với quá trình sáng tạo, thì vấn đề tiêu hao thời gian không đáng nhắc tới!

Thanh Linh nói ra, ngữ khí cũng trở nên nghiêm túc, nói:

- Tiểu tử, ngươi phải hiểu được một việc, thế giới này mọi vật đều cân đối, nghiêm khắc mà nói, không tồn tại nào có thể ảnh hưởng đến chuyện này.

- Có lẽ vậy!

- Không phải có lẽ, mà là sự thật, khi đạt được một thứ gì đó, thì phải có một thứ khác lưu lại, mà cái giá mà ngươi phải bỏ ra ở thời điểm đó không xuất hiện, nhưng khi thời gian qua đi, ngươi sẽ từ từ hiểu được, đương nhiên, những đạo lý này, cần phải trải qua thời gian tích lũy mới hiểu được, một mao đầu tử như ngươi hiểu được mới là kỳ quái.

Tiểu Báo Tử bĩu môi, không nói thêm gì nữa, ngẩng đầu lên, đem lực chú ý tập trung lên người đệ tử Dao Trì, Cơ Dạ Nguyệt nhảy xuống đã nửa canh giờ, Vu Khánh Dũng và Ngũ Lăng Tiêu vẫn đứng đợi ở cửa động, lo lắng nhìn chằm chằm vào đó.

- Này, Cơ Dạ Nguyệt xuống lâu như vậy, sẽ không gặp chuyện phiền toái chứ?

- Sẽ không có chuyện gì, ít nhất hiện tại nàng còn chưa chết, nếu không, thi thể nàng đã bị đưa lên, nàng chỉ là một người bình thường, dù có tu vi Thất phẩm, nhưng tinh khí trong cơ thể không tinh khiết, nếu chết ở dưới đó, thi khí sẽ tạo thành ô nhiễm cho Chân Thủy, ngươi phải hiểu được, nếu có thể khôi phục thời đại Thái Sơ khởi nguyên là vĩ đại đến cỡ nào, mà nơi này lại dó con người tạo ra, cho dù thành công, cũng có thiếu hụt rất lớn, bởi vậy, ở trong Linh Hải, tất nhiên sẽ có cấm chế phòng ngừa ô nhiễm đến từ bên ngoài. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Thanh Linh thản nhiên nói ra.

- Từ trong những lời này của ngươi, hình như càng ngày càng khó nghe a.

Tiểu Báo Tử nghe được Thanh Linh nói tới thi khí, biến thành thây khô, lại nhớ đến bộ dáng xinh đẹp mỹ lệ của Cơ Dạ Nguyệt, hình thành hai thái cực tương phản, tâm tính liền xấu đi.

- Tiểu tử, ngươi quan tâm nàng như vậy làm gì, ngươi sẽ không vì những lời nói ngưỡng mộ của nha đầu này mà quên cả trời đất rồi chứ, đừng quên, bây giờ ngươi và nàng đã ở thế đối địch, nơi này chính là bí cảnh của Dao Trì Phái, ngươi xâm nhập vào đây, chính là địch nhân a.

Tiểu Báo Tử nghe thấy, sắc mặt đỏ lên, không nói thêm gì nữa, chỉ qua chốc lát, rốt cục nhìn thấy Cơ Dạ Nguyệt từ dưới cửa động xuất hiện.

- Sư muội, phía dưới thế nào?

Nhìn thấy Cơ Dạ Nguyệt đi ra, sư huynh và sư đệ đều vây nàng lại, vẻ mặt vô cùng quan tâm.

- Khá tốt, phía dưới chỉ có mấy con bò sát bình thường, đã bị ta giải quyết!

Cơ Dạ Nguyệt thở ra một hơi, tuy lời nói thập phần nhẹ nhõm, nhưng khí tức lại dồn dập.

- Không thể nào, một cường giả Thất phẩm, lại có bộ dáng thở gấp như vậy?

- Tiểu tử, chuẩn bị sẵn sàng đi, nửa canh giờ sau, chúng ta phải đi xuống.

- Tại sao phải đợi nửa canh giờ sau?

- Bởi vì nửa canh giờ sau, mấy tên gia hỏa này, hoặc là chết, hoặc là rời khỏi đây, hoặc là trọng thương không thể nhúc nhích, sẽ không tạo thành uy hiếp cho ngươi!

Thanh Linh nhẹ nhõm nói ra.

Tiểu Báo Tử nghe xong, không nói thêm điều gì, chỉ là yên lặng khởi động Bách Độc Hàn Quang Chướng, trên người chớp động một vầng sáng màu xanh nhạt, sau đó, lại có một vầng sáng màu kim sắc từ trên người hắn hiện ra, chín đầu Hỏa Long ẩn hiện trong kim quang, ba đầu quay chung quanh đỉnh đầu của hắn, hai đầu dưới chân, còn bốn đầu thì quay chung quân thân thể của hắn, chiếm giữ phía trên cương khí của hắn.

Cũng không phải hắn hoàn toàn không đợi được như lời của Thanh Linh, mà là lúc ba người nhảy xuống mấy hô hấp, thì có một cổ uy áp không lồ từ dưới động truyền lên, hạo hạo đãng đãng (*Đại quy mô), giống như trường giang đại hà, cuồn cuộn lao tới, đem phương viên mười dặm bao trùm vào trong.

- Uy thế thật lợi hại!