- Cái gì! Có thể ra khỏi đây.
Tiểu Báo Tử vội vàng nói ra, hắn đang lo lắng là mình sẽ bị nhốt trong cái Tiểu Thế Giới này không ra được, trên đời này sẽ không còn gì thú vị nữa.
- Đó là một cánh cửa, chính là cánh cửa tiến vào Tiểu Thế Giới này, cũng là cánh cửa rời khỏi Tiểu Thế Giới, là cố định, cho nên, chỉ cần ngươi phá vỡ cánh cửa này, là có thể đi ra ngoài, sử dụng Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật và Đại Tiêu Dong Thuật đều có thể làm được điểm này.
Lời nói của Thanh Linh như chém đinh chặt sắt, lộ ra ngữ khí không cần hoài nghi.
- Chẳng lẽ ta phá hủy địa phương khác không được sao?
Tiểu Báo Tử lại hỏi, Đại Tiêu Dong Thuật và Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật đúng là có thể phá vỡ không gian, thậm chí Tam Giới Tiểu Na Di của hắn cũng có thể làm được điểm này.
- Nói nhảm, đương nhiên không được! Mặc dù nói cái Bích Lạc Thiên này nằm cố định ở phía trên Thái Hạo tiên khí, nhưng dù nói thế nào, kiện Thái Hạo tiên khí kia chỉ liên kết và kết nối với cánh cửa đó, cả Bích Lạc Thiên, nói theo một ý nào đó, ở chung quanh nó là hư không vô tận. Ngươi chỉ có thể mở cánh cửa cố định, mới có thể ra ngoài, phá vỡ địa phương khác. Ngươi phải đối mặt với hư không vô tận, cho dù có thể đi ra ngoài, không nói ngươi có thể không còn sống sót hay không, cho dù ngươi còn sống sót, cũng bị mất phương hướng trong chỗ sâu của thời không.
Thanh Linh mỉm cười, trong giọng nói toát ra ý tứ:
"Không có văn hóa thật đáng sợ" rất rõ ràng, làm cho Tiểu Báo Tử cảm thấy rất khó chịu.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
- Nói cách khác, ta chỉ có thể phá ngay cánh cửa mới có thể rời khỏi đây?
Tiểu Báo Tử rất buồn bực nói ra.
- Đúng, nếu như ngươi nguyện ý, hiện tại có thể động thủ.
- Ta còn không có ngu như vậy, sẽ không động thủ vào lúc này!
Tiểu Báo Tử cười lạnh nói ra:
- Đây chính là Thái Hạo tiên khí, mà môn phái có được Thái Hạo tiên khí, cho dù không có danh tiếng gì, thì thực lực cũng không dưới Thiên Long Đạo, nhất định là một quái vật khổng lồ, mà dùng Thái Hạo tiên khí để trấn áp số mệnh, nhất định nó được đặt ở trọng địa môn phái, do người có thực lực nhất trông coi, chung quanh nhất định sẽ có vô số trận pháp cấm chế cường đại, ta cứ mạo muội xông ra như vậy, chẳng phải là muốn chết!
Biết rõ mình có thể đi ra ngoài, tâm tình của Tiểu Báo Tử tốt hơn, trầm tĩnh lại, nhưng suy nghĩ vốn hỗn loạn cũng từ từ lắng xuống.
- Trước kia ta có nghe nói Cơ Dạ Nguyệt xuất thân từ một môn phái vô cùng thần bí, xem ra đúng là không sai, môn phái có được Thái Hạo tiên khí trấn áp số mệnh, cho dù hiện thế, thực lực nhất định sẽ áp chế danh môn đại phái như Thiên Long Đạo, Minh Nghĩa Kinh Viện một đầu. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là những môn phái này không có tiên khí giống như Thái Hạo tiên khí.
- Khí tức trên người của Cơ Dạ Nguyệt này gây cho ta cảm giác quen thuộc, hình như ta đã gặp phải nhân vật có khí tức giống như vậy.
Thanh Linh nói ra.
- Ngươi ngàn vạn lần không nên nói cho ta biết, Cơ Dạ Nguyệt đến từ môn phái truyền thừa từ thời đại Thượng Cổ nhé?
Tiểu Báo Tử nghiêm nghị nói ra.
- Không có khả năng, trên người của tiểu nữ nhân này có một ít khí tức và nội khí giống với Bích Lạc Đại Đế, nhưng nội khí bổn nguyên lại hoàn toàn khác với Bích Lạc Đại Đế, khẳng định không phải là chân khí của Bích Lạc Đại Đế, có lẽ đây là kết quả khi tu luyện trong Bích Lạc Thiên và thu thập Bích Hà linh khí, nhưng vừa rồi chúng ta bay vài vòng trong Bích Lạc Thiên này, tại sao lại không phát hiện ra sự tồn tại của Bích Hà linh khí?
- Bích Hà linh khí, có tác dụng gì?
Hiện tại Tiểu Báo Tử trở nên tham tài, vừa nghe hai chữ linh khí, trái tim liền rung động, giống như nhìn thấy tình nhân trong mộng, bạn gái mối tình đầu.
- Không có lợi ích gì!
Thanh Linh trả lời làm cho hắn ủ rũ.
- Bích Hà linh khí, ngươi có cảm thấy không khí trong Bích Lạc Thiên này, chỉ tinh thuần hơn một chút so với nguyên khí bình thường, linh tính thì nặng hơn một chút hay không.
- Thật?
Tiểu Báo Tử có chút không tin, đương nhiên hắn không tin, bốn chữ Bích Hà linh khí, hắn đã cảm thấy đó là đồ tốt.
- Đương nhiên là thực, Bích Hà linh khí chẳng qua chính là linh khí bình thường nhất trong Bích Lạc Thiên, thời đại Thượng Cổ, Bích Lạc Đại Đế thiết yến tại Bích Lạc Thiên, tổ chức Vạn Yêu Đại Hội, ta cũng được mời, cũng được gặp Bích Lạc Thiên một lần, khi đó, tại đây Bích Hà đầy trời, những đám mây trên bầu trời đều do Bích Hà hình thành, ngưới nói xem Bích Hà linh khí có trân quý không, nhiều lắm nó chỉ tinh thuần hơn không khí một chút mà thôi.
- Mẹ kiếp, vì cái gì mà lão tử không sinh ra ở thời đại Thượng Cổ chứ? Xuyên việt vào cái thời đại thiếu thốn tài nguyên này chứ, ngay cả đồ bỏ của ngươi ta cũng thành bảo bối!
Trong lòng của Tiểu Báo Tử cũng thầm ai oán.
- Dạ Nguyệt sư muội, lúc trước ngươi đến Trung Nguyên tham gia Thiên Hạ Anh Hùng Đại Hội, có lẽ đã đạt được kiện Bát Cực Linh Lung Tháp, nhưng cuối cùng vì lệnh của sư môn mà buông tha cho, nghĩ đến, có lẽ lần tiến vào đây chính là đền bù tổn thất cho ngươi phải không?
Thời điểm này, đứng bên cạnh Cơ Dạ Nguyệt, một nam nhân hơi lớn tuổi nói ra, mới mở miệng, đã hỏi chuyện ở Thiên Hạ Anh Hùng Đại Hội.
Tiểu Báo Tử cũng vểnh tai lên, tuy trận chung kết Thiên Hạ Anh Hùng Đại Hội hắn không tham gia, nhưng cũng biết, trong trận đấu cuối cùng, đột nhiên Cơ Dạ Nguyệt tuyên bố bỏ quyền, không công tiện nghi cho tên Tây Trữ Vương thế tử Yên Phi.
- Tuy trong trận chiến cuối cùng, ta bỏ quyền, nhưng cho dù ta không có bỏ quyền, người chiến thắng cuối cùng cũng không phải là ta.
Cơ Dạ Nguyệt đáp lời, âm thanh nhu hòa uyển chuyển, giống như tiếng chim sơn ca hót, lọt vào trong tai, hết sức thoải mái.
- Tây Trữ Vương thế tử Yên Phi, thực lực không dưới ta, dù ta có che dấu thủ đoạn, nhưng hắn cũng không kém, nếu đánh đến cuối cùng, hươu chết về tay ai thì không biết được.
- Sư muội quá khiêm tốn, ngươi chính là nhân vật thiên tài ngàn năm có một, tuy trẻ tuổi, nhưng đã bước vào hàng ngũ Thất phẩm, còn dựa vào chính mình cố gắng, luyện thành cương khí, Thất phẩm đại thành. Còn được sư phụ ban cho pháp khí hộ thân, đừng nói là một Thất phẩm Yên Phi, cho dù gặp phải cường giả Bát phẩm, cũng có phần thắng, làm sao có thể bại chứ!
Một người còn lại vội vàng lên tiếng, trong giọng nói, lộ ra một tí nịnh nọt.
- Cường giả Bát phẩm dễ thắng dễ thắng sao? Cường giả Bát phẩm đứng yên cho ngươi đánh sao?
Cơ Dạ Nguyệt cười cười.