Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1218: Hắc Sơn Đại Thế Giới, Hắc Sơn lão yêu





Sau khi đi ra từ trong Bích Lạc Đại Thế Giới, Vương Xà có chút bất mãn nói.

Hiện giờ sinh linh bên trong Bích Lạc Đại Thế Giới đã ngày càng nhiều rồi, nhưng cũng không có nhân loại, tất cả đều là sinh linh bản thổ trong Bích Lạc Đại Thế Giới, Bích Lạc Đại Thế Giới pháp tắc hoàn thiện, nguyên khí dồi dào, yêu thú bên trong tu thành Yêu Tiên rất nhiều, đã chiếm cứ rất nhiều nơi hẻo lánh của Bích Lạc Đại Thế Giới, xưng vương xưng bá, ngoài tu luyện ra Vương Xà còn đi qua Bích Lạc Đại Thế Giới một đoạn thời gian, nổi lên một chút xung đột với những Yêu Tiên kia, cho nên đối với nhưng Yêu Tiên sinh tồn trong Bích Lạc Đại Thế Giới hết sức bất mãn.

- Bọn hắn nguyên vốn là sinh linh trong Bích Lạc Bí Cảnh, ta tu bổ hoàn thiện Bích Lạc Đại Thế Giới cũng không có nghĩa Bích Lạc Đại Thế Giới này liền hoàn toàn thuộc về ta, ta cũng không có ý tứ tham gia phát triển Đại Thế Giới này, cứ thuận theo tự nhiên đi, tự ngươi đã muốn đi gây chuyện, trách được ai đây? !

Chu Báo cười nói

- Hơn nữa, ngươi cũng đâu ăn phải thiệt thòi gì? !

- Ta nói là, ngươi đã nhận được một Đại Thế Giới, phải chỉnh hợp nó tốt, đừng quên, ở bên trong Đại Thế Giới của ngươi có nhiều Yêu Tiên như vậy ah, thực lực của bọn hắn, cũng hề kém bất kỳ thế lực nào ở Thất Thần Vực, hay cả Thiên giới ah, có thế lực lớn như vậy, ngươi có thể quét ngang cả Thiên Giới rồi!

- Lúc nào Vương thủ tọa cũng cảm thấy hứng thú với chuyện hùng bá thiên hạ thế, sao hả, ân, tu luyện Đế Hoàng chi đạo sao!

- Tu luyện Đế Hoàng chi đạo ngược lại không đến mức, bất quá nghiên cứu một chút cũng có, ta chỉ thấy tiểu tử ngươi nắm lấy bảo sơn mà không biết, có chút không đáng mà thôi!

- Vương Xà ngươi cũng không biết, tiểu tử này quá cẩn thận thôi!

Tống Tử Phật nghe xong cười nói.

- Nếu như hắn thật sự không cố kỵ thì đã sớm phóng xuất đám Yêu Tiên bên trong Bích Lạc Đại Thế Giới ra ngoài rồi!

- Cố kỵ, hắn có gì cố kỵ, hắn không phải đã nắm giữ toàn bộ Bích Lạc Đại Thế Giới sao? !

- Bích Lạc Đại Thế Giới là tiểu thế giới của Bích Lạc Đại Đế, Bích Lạc Đại Đế đã diễn biến nó thành Bích Lạc Bí Cảnh, tất có thâm ý, chỉ là hiện giờ Bích Lạc Bí Cảnh đã biến thành Bích Lạc Đại Thế Giới, hắn vẫn không phát giác ra tung tích và khí tức của Bích Lạc Đại Đế, trong nội tâm không bỏ xuống được, không dám quá mức làm càn với Bích Lạc Đại Thế Giới thôi!

- Tống Tử Phật nói rất đúng, ta càng khống chế thuần thục với Bích Lạc Đại Thế Giới, lại càng thấy được bên trong có vấn đề, cho nên, không dám xem thường!

Chu Báo gật đầu nói.

Vương Xà nhìn hai người nhất trí ý kiện, bất đắc dĩ nở nụ cười khổ

- Tốt rồi, không nói mấy cái này nữa, hiện giờ chúng ta cảnh giới đại thành, có phải nên có cừu báo cừu, có oán báo oán hay không?

Trả thù, nhất định phải trả thù, chuyện này không có gì phải nói cả.

Đối với một tu sĩ mà nói, thống hận nhất chính là cái gì? Không phải giựt tiền cướp sắc, cũng không phải giết người phóng hỏa, cũng không phải có thù gì với ngươi, thống hận nhất chính là lúc mình độ lôi kiếp bị người tập kích, bị người quấy rầy, đặc biệt là sau khi độ lôi kiếp thành công, về cơ bản mỗi người đều có một thời kỳ suy yếu, trong thời gian này nếu bị người chiếu cố thì như vậy rất có thể cố gắng cả đời đều hóa thành nước chảy, loại này cảm giác đột nhiên từ Thiên Đường rơi xuống Địa Ngục, ai cũng không muốn nếm thử, nhưng tu sĩ cao cao tại thượng này, tự nhiên cũng không muốn.

Cho nên, đương nhiên, quấy rầy tu sĩ độ kiếp, muốn nhân lúc sau khi người khác độ kiếp cháy nhà hôi của, đây là chuyện khiến người khác thống hận nhất trong giới tu hành, vận khí của ngươi không tốt, không thể tránh được một kiếp này, thân tử đạo tiêu thì cũng thôi đi, một khi tránh khỏi, sống lại, đó chính là cừu hận không chết không ngớt a!

Trở về tử Hoang Cổ Tinh Vực ba năm, cũng là vài chục năm trong Bích Lạc Đại Thế Giới, trong đầu Vương Xà đã nẹn một ngụm uất khí rồi, nếu không phát tác thì hắn chắc sẽ không bỏ qua.

Chu Báo cũng cực kỳ khó chịu, tuy rằng hắn cũng làm một chút ít thủ đoạn vụng trộm với Linh Tiêu Điện, nhưng những thủ đoạn, những hành vi này đều giữ kín không nói ra, Linh Tiêu Điện cũng không biết những chuyện đó là do hắn làm, dưới tình huống không có bất kỳ chứng cớ nào bọn hắn cũng dám nửa công khai ra tay với mình, hơn nữa còn chọn lúc độ kiếp mà ra tay, cái này không khỏi quá để mình vào mắt rồi.

Người chính là như vậy, luôn nghĩ đến cái tốt của mình, đứng trên lập trường của mình để cân nhắc vấn đề, hắn cũng không nghĩ xem, không chỉ nói mình âm thầm làm những chuyện kia, mà những chuyện mình làm ngoài sáng mấy năm qua, ảnh hưởng tạo thành đối với Linh Tiêu Điện cũng đủ để Linh Tiêu Điện nổi lên ý niệm quyết giết với hắn rồi, thế đạo này chính là như vậy, mạnh được yếu thua, giết ngươi, nào sẽ nói lý do với ngươi chứ?

- Hai gia hỏa các ngươi, không thể bớt làm loạn một chút sao!

Tống Tử Phật nhìn hai tên gia hỏa đằng đằng sát khí trước mặt, không khỏi có chút buồn cười.

- Linh Tiêu Điện, Thiên Ngoại Thần Sơn và Du Tiên Quan phải đối phó, nhưng không phải đối phó lúc này.

- Sao hả, chẳng lẽ chúng ta còn phải đợi bọn hắn đến tìm chúng ta gây phiền phức sao?

- Chúng ta cần bọn hắn ngăn cản tai ương cho chúng ta!

Tống Tử Phật nói.

- Ba năm rồi, từ lúc tiểu tử này đánh vỡ Hư Không Tiên Giới, đã ba năm rồi, ba năm thời gian, những Đại Thế Giới có tốc độ nhanh có lẽ cũng sẽ có hành động.

- Có nghiêm trọng như ngươi nói không? Những Đại Thế Giới khác thật sự sẽ xâm lấn Thiên Giới Đại Thế Giới chúng ta sao?

- Đương nhiên, Thiên Giới Đại Thế Giới là người phát ngôn của Hư Không Tiên Giới năm đó, đệ nhất Đại Thế Giới, trong thời không mê cung vô tận tồn tại rất nhiều đạo tràng của Thượng Cổ đại năng, thậm chí Thái Cổ Đại Năng, trước đó Lôi Đế hành cung các ngươi cũng đều đi, phải biết rằng ngoại trừ Lôi Đế ra, vào Viễn Cổ Chư Thần thời đại, Thiên Giới Đại Thế Giới cũng là thế giới trung tâm của Chư Thần, thời đại Thượng Cổ, còn có người tìm được qua cung điện của Viễn Cổ Chư Thần nữa

Nói đến đây, Tống Tử Phật dừng thoáng một chút, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười

- Nói không chừng mảnh thổ địa chúng ta đang đặt chân hiện giờ, tùy tiện một hạt tro bụi, tồn tại trong một cung điện của Viễn Cổ đại thần, đây cũng không phải là chuyện không thể nào.

- Chẳng lẽ bọn hắn biết rõ nơi hạ lạc của những cung điện, đạo tràng này sao?

- Những môn phái truyền thừa từ thời Thượng Cổ đến nay biết rõ rất nhiều tin tức, tuyệt sẽ không giống như Thiên Giới Đại Thế Giới, tin tức gì cũng đều bị đoạn tuyệt, đây cũng là một điểm ta cảm thấy kỳ quái nhất, Thượng Cổ, Trung Cổ, hiện thế, Thượng Cổ còn chưa tính, nghe nói là chuyện do đám Phương Sĩ kia làm ra, nhưng Trung Cổ thì sao, vì sao truyền thừa cũng lại đột nhiên đoạn tuyệt, các ngươi biết không? Từ trong điển tịch của Đại Luân Tự, cho tới bây giờ cũng không nói qua những chuyện này, giống như mấy đại tông môn của Thất Thần Vực đều quật khởi trong vòng một đêm vậy, quá mức cổ quái, trong chuyện này có thể có một ít đại bí mật, thân phận như chúng ta không thể nào biết được. Lúc nói đến đây, trên mặt hắn lộ ra vẻ tiếc nuối.

- Nếu như lúc ấy ngươi giết Ngọc Thái Hư mà hoàn toàn rút ra thần hồn của hắn thì nói không chừng có thể biết rõ một ít bí mật của Thiên Giới Đại Thế Giới.

Chu Báo và Vương Xà nhìn bộ dáng không sao cả của Tống Tử Phật, trong đầu liền man mát a, giả hòa thượng suốt ngày cười tủm tỉm, phảng phất như Phật Di Lặc này, tâm địa cũng không phải độc bình thường a, mới mở miệng đã là rút hồn luyện phách, lại là dùng trên người điện chủ Linh Tiêu Điện, lá gan này cũng thật quá lớn.

- Đừng nói chuyện không có tác dụng nữa, bây giờ nói cũng đã chậm, rút hồn luyện phách, tình huống lúc kia, kỳ thật ta cũng chống không được bao lâu, nào có thời gian nhàn rỗi chứ

Chu Báo cười khổ nói.

- Không nói những chuyện không có tác dụng này nữa, nghe ý của ngươi là không tán thành chúng ta đi tìm ba nhà gây phiền toái sao?

- Không phải không tán thành, ta chỉ không tán thành các ngươi đấu với bọn họ quá ác, lưỡng bại câu thương thôi, đối với ai cũng không có lợi, rất có thể tiện nghi những Đại Thế Giới khác.

Nói đến đây, sắc mặt nguyên bản có chút cười hì hì của hắn theo thời gian cũng yên tĩnh lại.

- Bên cạnh không nói, hai đại tinh vực có quan hệ với Vạn Tinh Hải trên thực tế đã thông qua truyền tống pháp trận tìm được Thiên Giới Đại Thế Giới, có ý tứ lần nữa đến Tiên Giới, hắc hắc, lấy thực lực của hai đại tinh vực, sớm cũng đủ để dựng thành truyền tống pháp trận song hướng rồi, ba năm này cũng không có động tĩnh, không bình thường a!

- Có phải là đã liên hiệp với những tinh vực khác không?

Chu Báo khẽ động trong lòng, hỏi.

- Có khả năng này, nhưng sẽ không quá lớn, ngươi không thấy mấy năm này người của hai đại tinh vực vụng trộm tiến vào Tiên Giới đã càng ngày càng ít sao? Có lẽ cho tới giờ cũng không thiếu, bất quá sau khi bọn hắn đến đều hành quân lặng lẽ, âm thầm hành động, chờ đợi thời cơ, nội ứng ngoại hợp.

- Có đạo lý.

Chu Báo nghe xong, tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, mãnh liệt thoáng cái đứng lên.

- Làm sao vậy?

- Ta nói vừa rồi đi ra sao lại cảm giác được có chút kỳ quái, Vũ Dương Lĩnh này của ta tựa hồ nhiều hơn không ít cường giả, còn có một chút nhân vật có khí tức cổ quái nữa, ta vốn cũng không để ý, bây giờ nghe ngươi nói như vậy, ngược lại cảm thấy trong đó có một ít rất khả nghi.

- Vũ Dương Lĩnh này của ngươi bây giờ ở Thất Thần Vực cũng cũng coi là một phương thế lực rồi, uy thế cho dù là Đại Tấn vương triều cũng xa xa không kịp, bọn hắn tới nơi này dò xét tin tức cũng là bình thường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tống Tử Phật lơ đễnh nói.

- Hơn nữa ngươi cũng không nghĩ xem, chỗ này của ngươi nguyên bản là một lãnh địa, rồng rắn lẫn lộn, chỉ cần là cá nhân, đều có thể tiến vào, cũng không có cửa khẩu gì cả, bọn hắn trà trộn vào xem cũng không kỳ quái.

- Ngươi nói không sai, xem ra Vũ Dương Lĩnh này của ta quả thật phải tăng cường chút đề phòng rồi, không nên để những a miêu a cẩu gì đó cũng đều có thể tiến đến.

- Ngươi cũng đừng vội vã thanh lý lãnh địa như thế, làm vậy chỉ khiến ngươi bị nhìn chằm chằm vào thôi, mấy tôm cá nhãi nhép, trở mình không ra trò bịp bợm gì cả đâu.

Ngay khi ba người nói chuyện, Tống Tử Phật và Vương Xà đều dùng thần niệm của mình quét ngang ra ngoài, quét Vũ Dương Lĩnh của Chu Báo một lần, hiện giờ chiến lực của bọn hắn đều hoàn toàn vượt qua Nhân Tiên, đạt tới cảnh giới Thần Tiên, ba người liên thủ, đủ để quét ngang toàn bộ Thất Thần Vực, cho dù là mấy đại siêu cấp tông môn cũng không cách nào chống đỡ, tự nhiên cũng chướng mắt mấy tiểu nhân vật này.

- Tốt nhất không nên khinh địch, những tiểu nhân vật này thoạt nhìn không làm nên sóng gió gì, nhưng nếu không đề phòng thì không chừng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn đấy!

- Ngươi ngược lại cẩn thận, sao hả, chuẩn bị tự mình ra tay sao?!

- Thế thì không đến mức, để cho thủ hạ đề phòng một chút là được rồi.

Quả thật, lấy thực lực hiện giờ của hắn, tự mình ra tay đối phó mấy tên tôm cá nhãi nhép, mặc dù mình không cảm thấy gì, bất quá rơi vào trong mắt hai người này cũng có chút không tốt, rõ ràng là dùng đại pháo đánh con muỗi mà

May mà hiện giờ thủ hạ của hắn cũng không phải một hai con a miêu a cẩu nữa, thời gian vài chục năm, Chu Sẹo đã thành Tán tiên rồi, thủ hạ còn có một đám lớn cường giả, chuyện như vậy, để bọn hắn đi là thích hợp nhất.

Ba người hiện giờ hào hứng tăng vọt, lại trò chuyện trong chốc lát, bỗng nhiên Tống Tử Phật ồ lên một tiếng, thần sắc thoáng cái trở nên cổ quái.

- Làm sao vậy?

Nhìn thấy thần sắc Tống Tử Phật biến hóa, hai người Chu Báo và Vương Xà đều sững sờ, sắc mặt biến hóa cũng quá nhanh a?

- Hình như là một bằng hữu cũ

Tròng mắt Tống Tử Phật hơi híp, trong ánh mắt nhỏ hiện lên một tia tinh mang.

- Bằng hữu cũ?

Kinh nghiệm của Tống Tử Phật Chu Báo rất rõ, tại hiện thế, hắn một người bằng hữu cũng không có, bỗng nhiên lại nhắc đến bằng hữu cũ, vậy nhất định là đồ cổ rồi, mặt hàng thời kỳ thượng cổ đó nha.

- Gần đây làm sao vậy, không chỉ có người của Đại Thế Giới khác xuất hiện, ngay cả Đại yêu thời đại Thượng Cổ cũng xuất hiện.

- Hừ, hắn không phải gia hỏa của Thiên Giới Đại Thế Giới, hắn là gia hỏa Hắc Sơn Đại Thế Giới!

Tống Tử Phật âm hiểm nói, nói với hai người Chu Báo và Vương Xà.

- Thế nào, hai vị, giúp một việc, bắt lấy hắn được không?

- Người này đến cùng là ai, dùng thực lực của ngươi chẳng lẽ không làm gì được hắn sao?

- Vào thời đại Thượng Cổ, thực lực của hắn đã đạt đến tình trạng Tam hoa tụ đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên rồi, hơn mười vạn năm đã qua đi, ít nhất cũng có tu vị Thần Tiên, trên người của hắn cũng có vài món bảo vật, động thủ, ta không thể nào là đối thủ của hắn, hơn nữa đây là địa bàn của ngươi, nếu thật sự động thủ ở đây, nhất định sẽ khiến nơi này nát bấy, ta nghĩ ngươi cũng không muốn như vậy chứ?