Không chỉ người Tiên Cung rời đi, người Tam đại tông môn khác cũng rời đi, sắc mặt lúc ly khai rất khó coi, lúc này, Linh Tiêu Điện thật sự quá đáng rồi.
- Chuyến đi Vạn Tinh Hải lần này, chúng ta tổn thất thảm trọng, mọi người cũng đều thấy được, tuy Vương Xà còn sống trở về, bất quá chỉ còn thở ra một hơi, ta muốn lập tức mang hắn về Tiên Cung chữa thương, nếu chư vị không nóng vội, không ngại theo ta đến Tiên Cung một chuyến, đợi đến lúc thương thế hắn chuyển biến tốt đẹp, liền lập tức nói mọi chuyện đã trải qua với mọi người, chư vị nghĩ thế nào?
Ra khỏi Truyền Tống Trận, Bạch Hổ nói với môn nhân Tam đại tông môn.
- Cũng tốt, chúng ta tới Tiên Cung mấy ngày a!
Long Lôi Cung Đại Trưởng lão bày tỏ thái độ đầu tiên.
Đại Luân Tự và Dao Trì cũng gật đầu đồng ý, về phần Linh Tiêu Điện, Tứ đại tông môn căn bản không hỏi ý kiến bọn hắn, hơn nữa Bạch Hổ càng nói rõ không chào đón người Linh Tiêu Điện, thỉnh bọn hắn trở về đợi tin tức khiến vị trưởng lão của Linh Tiêu Điện kia giận đến xì khói, bất quá dù sao cũng là Linh Tiêu Điện đuối lý trước, hắn cũng không nên kiên trì, chỉ là vẻ mặt bực bội, dẹp đường hồi phủ.
Đã cứu Vương Xà ra, Chu Báo cũng không muốn ngốc ngốc ở lại chỗ này, liền chuẩn bị ly khai, không ngờ Bạch Hổ kéo hắn lại.
- Chu Báo, trước tiên trở lại Tiên Cung với ta, sau đó nói rõ chuyện Vạn Tinh Hải!
Ba ngày sau, dưới tác dụng của phần lớn linh đan diệu dược, rốt cục Vương Xà cũng đã hồi phục, dưới ánh mắt tha thiết của cả đám người, hắn chậm rãi nói ra những điều trải qua trong chuyến đi Vạn Tinh Hải.
Sự tình Vạn Tinh Hải hết sức đơn giản, đơn giản khiến trái tim người cảm thấy băng giá, lần thăm dò Vạn Tinh Hải này của Ngũ đại tông môn căn bản không có thành hàng, vừa ra khỏi Truyền Tống trận, hào quang Truyền tống trận biến mất, liền bị đả kích cực lớn.
Một quả Thái Âm chân lôi phát nổ tại chỗ, sau đó, Cổn Long Vương cầm đầu mười mấy tên Tôn Giả hung ác hạ độc thủ với những người Ngũ đại tông môn tiến vào thăm dò Vạn Tinh Hải.
Tinh anh Ngũ đại tông môn chết tại chỗ hơn năm thành, năm thành khác đào tẩu, nhưng Thái Âm Chân Lôi nổ từ đầu, cho dù không chết cũng bị trọng thương, lại đối mặt với mười mấy tên yêu tiên cấp Tôn giả truy sát, kết quả có thể nghĩ.
Đương nhiên, hiện giờ có thể nghĩ cũng chỉ là có thể nghĩ, bởi vì dưới tình huống như vậy, Vương Xà có thể còn sống sót đã là vạn hạnh rồi, mà tu vi, thực lực của hắn, trong nguyên một đám tinh anh ngũ đại tông môn cũng không bắt mắt, lại tinh thông Thiên Xà Liễm Tức Thuật, còn có vài thủ đoạn nhỏ không mấy người biết, xem như tránh thoát một kiếp, nhưng cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình mà thôi, nào biết được tình huống của những người khác chứ.
Chính vì thực lực của hắn không cao, cũng không khiến Thiên Quân như Cổn Long Vương chú ý, cho nên mới thuận lợi thoát khỏi sự truy sát, hơn nữa tại một chỗ thần bí trong Vạn Tinh Hải còn nhận được máu huyết Côn Bằng, tiến hành luyện hóa, nhận được chỗ tốt cực lớn.
Bất quá, tại địa phương như Vạn Tinh Hải kia, coi như là lấy được nhiều chỗ tốt hơn nữa, cũng không có cái rắm gì để dùng, Vương Xà này được chỗ tốt, dưỡng thương tốt, trong nội tâm liền muốn dùng Thiên Xà Liễm Tức Thuật của mình và lực lượng mới lấy được, thông qua truyền tống trận có lẽ không có vấn đề gì, bởi vì Cổn Long Vương dẫn theo đám Tôn Giả đều tập trung truy sát những người sống sót khác, cho nên, hắn về tới Truyền tống trận, tìm cơ hội truyền tống về.
Nguyên bản đều hết sức thuận lợi, Cổn Long Vương chỉ để lại hai gã Tôn giả thủ hạ ở đó, hơn nữa hai người này cũng không phải tận tâm như vậy, dù sao thì lấy thực lực của bọn hắn, tất cả sự vật trong phương viên trăm dặm đều không thể giấu được linh giác của bọn hắn.
Thế nhưng tên Vương Xà này dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật, phát động Truyền tống trận trước ánh mắt sửng sốt của bọn hắn, bất quá, Tôn Giả dưới trướng Cổn Long Vương cũng không phải phế vật, Truyền Tống trận bị phát động, liền bị bọn hắn phát hiện, đánh Vương Xà trọng thương, bất quá, chính vì Truyền Tống trận đã phát động, cho nên hai gã Tôn Giả kia cũng không dám truy tung quá mức, bởi vì rất có thể sẽ khiến Ngũ đại tông môn phản kích, cho nên Vương Xà này mới có thể may mắn chạy về.
- Người khác đều chết, chạy chạy, ngươi cái tên này chẳng những đạt được máu huyết Côn Bằng, còn có thể sống sót trở về, nếu đổi thành ta, cũng nhất định sẽ ghen tỵ mà chết rồi!
Trong một mảnh yên tĩnh, Tống Tử Phật là người thứ nhất mở miệng nói chuyện, dùng mọi loại ánh mắt như cười mà không phải cười nhìn Vương Xà.
Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
- Ngươi tiểu tử này, ngược lại mệnh rất lớn đấy!
- Đúng vậy a, mạng của ta đích thật là lớn, bất quá, còn phải đa tạ đại sư hôm nay nói giúp cho tại hạ!
- Ngươi không phải cám ơn ta, mà là ta phải tạ ngươi, nếu như không phải mượn cơ hội hôm nay, ta thật đúng là không có ý tứ khiến Chu Báo giúp ta giải trừ cấm chế rồi, ngươi nói có đúng không, Chu Báo?
Chu Báo hừ lạnh một tiếng, không nói một lời, xoay người rời đi.
- Tính tình tiểu tử này thật đúng là không tốt!
Chứng kiến Chu Báo ly khai, Tống Phật Tử nhếch miệng nở nụ cười.
- Con mẹ nó, thằng này thiện tại thế mà lại là một trong Tứ đại Kim Cương của Tiên Cung các ngươi a, nếu tính tính cứ như thế này, rất có thể khiến một sự tình trở nên không thể vãn hồi, khó có thể chuyển hoàn!
- Lời này của ngươi có ý tứ gì?
Sắc mặt Vương Xà không vui, liếc nhìn Tống Tử Phật.
- Còn có thể như thế nào, thằng này thật sự là quá thiếu kiềm chế rồi, hôm nay thiếu chút nữa đã hạ sát nhi tử Ngọc Thái Hư, may mắn là hắn cũng không có đắc thủ, bất quá, nếu như hắn thật sự đắc thủ, ngươi cho rằng Ngọc Thái Hư sẽ nhịn cơn tức này hay sao?
- Thì sao, Ngọc Thái Hư hắn có thể làm, Tiên Cung chúng ta tự nhiên cũng có thể làm, không có gì lớn đấy, chẳng lẽ Tiên Cung chúng ta là người sợ phiền phức sao?
- Đương nhiên Tiên Cung các ngươi không sợ, bất quá, hiện tại chính là thời buổi rối loạn, nếu trong ngũ đại tông môn chúng ta xảy ra nội loạn, sẽ không tốt!
Tống Tử Phật biểu lộ ra một tia ý vị thâm trường.
- Sự tình thăm dò Vạn Tinh Hải, che dấu như thế, như thế nào lại đụng phải Cổn Long Vương? Trùng hợp như vậy sao? Cổn Long Vương có thâm cừu đại hận với chúng ta, không đơn giản như vậy a, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng bọn họ trong lúc vô tình đụng phải hay sao?
- Khẳng định không thể nào đụng phải trong lúc vô tình!
Nói đến vấn đề này, sắc mặt Vương Xà liền nghiêm túc lên.
- Trong chuyện này khẳng định có mờ ám, Hải Vực rộng lớn, vô cùng thần bí, chỉ dựa vào đôi lời đám tiền bối chúng ta lưu lại cũng có thể thấy được, Hải Vực có thực lực vô cùng cường đại, bất quá chúng ta cũng không cần lo lắng quá mức, dù sao thì Thất Thần Vực cũng có cấm chế cường đại, dù yêu tiên Hải Vực có bản lĩnh thông thiên cũng không có khả năng tiến vào Thất Thần Vực gây khó xử với chúng ta, bằng không thì với thực lực của Hải Vực, đã sớm quét ngang Thất Thần Vực chúng ta rồi, như thế nào lại để chúng ta tồn tại nhiều năm như vậy?
Nói đến đây, Vương Xà nhìn về Tống Tử Phật với ánh mắt cổ quái, đồng thời, thanh âm của hắn cũng biến lớn lên, trong giọng nói lộ ra một cỗ kiên quyết vô cùng lăng lệ ác liệt.
- Hơn nữa, coi như là Hải Vực có thực lực, muốn đối phó với Thất Thần Vực chúng ta, Tiên Cung ta cũng sẽ không vì cái gì gọi là quá nghĩa, vì đại cục mà hi sinh người một nhà, cùng lắm thí cá chết lưới rách, mọi người liều chết mà thôi, cho nên, con mẹ nó, đừng nói nhảm những lời như thế trước mặt ta!
- Ách!
Tống Tử Phật bị hắn nói như vậy, cơ bắp trên mặt thoáng cái cứng ngắc đi, ngượng ngùng nhìn Vương Xà một cái, phẩy tay áo bỏ đi.
Tống Tử Phật phảng phất như không chứng kiến biểu lộ khó coi của hắn, ánh mắt nhìn khắp bốn phía, quét mắt nhìn những người Tam đại tông môn còn lại.
- Hiện tại, sự tình đã rõ ràng, mọi người xem xem, bây giờ nên làm sao?
...
...
- Con mẹ nó, Con mẹ nó, tên Vương Xà chết tiệt kia, lão tử bất quá chỉ là diễn trò mà thôi, ngươi không khách khí như vậy sao?
Tống Tử Phật thấp giọng nói thầm, thân thể sáng ngời, đi dạo chung quanh, mặc dù cách khỏi đại sảnh, nhưng hắn cũng không có ly khai phạm vi Tiên Cung.
- Ngươi diễn trò, con mẹ nó cũng chỉ là diễn trò, hai con hát mà thôi.
Ngay tại thời điểm hắn nói thầm, Chu Báo đột ngột xuất hiện bên cạnh Tống Tử Phật.
- Sự tình Vạn Tinh Hải lần này, ngươi thấy thế nào?
- Ồ?
Trông thấy Chu Báo đột nhiên xuất hiện, Tống Tử Phật hơi sững sờ.
- Ta còn tưởng rằng ngươi vừa thấy mặt ta đã trở mặt chứ!
- Hừ, đã giải khai cấm chế trên người ngươi, ta còn trở mặt cái rắm à, ngươi nắm giữ nhiều bí mật của ta như vậy, ta làm sao dám trở mặt với ngươi?
Tống Tử Phật nhìn khóe miệng Chu Báo chứa đựng một tia cười lạnh, sắc mặt khẽ động, cười hắc hắc, nói.
- Một chút chuyện mà ta nắm giữ, đều là hư cả, bây giờ, chiến lực bên ngoài của ngươi cũng có thể va chạm với Bát kiếp Chân Tiên rồi, nếu ta không nhìn lầm, thời điểm ngươi đối phó với Bích Tủy Thanh Diệp kia, hẳn là vận dụng một phần lực lượng Quân Thiên Tiên Khí kia, chút nhược điểm kia của ngươi đã không còn là nhược điểm nữa rồi, hiện giờ, coi như Linh Tiêu Điện đã biết bí mật kia của ngươi, chỉ sợ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, ta biết rõ tính cách của ngươi, khẳng định còn có át chủ bài mà ngay cả ta cũng không biết, nếu ta thật sự muốn uy hiếp ngươi, tiểu tử ngươi có thể tiêu diệt ta!
- Ta nào có bản lĩnh đó a!
Chu Báo lắc đầu cười nói.
- Giữa hai người chúng ta, tuy còn chưa chính thức hiểu rõ, nhưng cũng coi như có chút giao tình, cũng đừng có nói những lời không có tác dụng này, ta hỏi ngươi, lúc này đây, cơ hội ta đi Vạn Tinh Hải có lớn hay không?
- Lúc này xảy ra chuyện lớn như vậy, lại có Hải Vực nhúng tay vào, coi như là có Vạn Tinh Hải Tinh Đồ, ngũ đại tông môn cũng đều sẽ cực kỳ thận trọng, muốn mở ra Vạn Tinh Hải truyền tống trận lần nữa, không phải chuyện dễ dàng như vậy!
- Ta ngược lại không thấy như vậy!
Chu Báo lắc đầu nói.
- Ta tin tưởng, lần thứ hai đến Vạn Tinh Hải sẽ khởi động rất nhanh!
- Tại sao ngươi cho rằng như vậy?
- Sự tình rất đơn giản, cũng không phải chỉ có Vương Xà còn sống, còn có những người khác còn sống, chỉ là bọn hắn không có vận khí như Vương Xà, có thể trở về mà thôi, quan trọng nhất là, tuy Vương Xà bị trọng thương, nhưng lại nhận được máu huyết Côn Bằng, Côn Bằng là Thái Cổ hung thú, đã nhận được máu huyết Côn Bằng, chỉ cần đợi một thời gian, thực lực Vương Xà tất nhiên sẽ đột ngột tăng mạnh, tiềm lực phát triển to lớn, vô cùng vô tận, điều này nói rõ cái gì? Điều này nói rõ Vạn Tinh Hải thật sự có lợi ích thật lớn, thật sự có bảo vật, ngươi nói bọn hắn sẽ trơ mắt ra nhìn Hải Vực độc đắc chỗ tốt trong Vạn Tinh Hải sao?
Tống Tử Phật nghe Chu Báo nói, gật gật đầu.
- Cũng có đạo lý, Vương Xà này đích thật có vài phần số mệnh, vậy mà lại nhận được máu huyết Côn Bằng, cơ duyên như vậy, đủ để kích thích lòng tham của tất cả mọi người, trước lợi ích khổng lồ như vậy, nguy hiểm không thể ngăn cản bọn hắn, ngươi ngược lại có khả năng tiến vào danh sách, bất quá, khả năng sẽ không lớn!
- Vì cái gì?
- Thứ nhất là vì lợi ích, Vạn Tinh Hải tồn tại lợi ích thật lớn, điểm này đã được Vương Xà chứng minh qua, ngươi đã đắc tội với hai đại gia tộc Linh Tiêu Điện, chiến lực lại mạnh như vậy, ngươi cho rằng bọn họ sẽ để ngươi đi khắp nơi trên bảo địa nhiều tiên duyên như vậy sao? Thứ hai, trong mắt bọn họ, tu vi ngươi bây giờ không chỉ là cửu phẩm, không có người biết rõ ngươi đã đột phá Thông Huyền Bí Cảnh, vạn nhất đạt được cơ duyên gì tại Vạn TInh Hải, một lần hành động đột phá Thông Huyền Bí Cảnh, bởi vì không phải trong Đại thế giới này, tất nhiên ngươi sẽ không chịu ước thúc của Tạo Hóa Kim Sách, điểm này Linh Tiêu Điện rất không muốn xem đấy, bởi vậy, lúc này, lực cản lớn nhất của ngươi là Linh Tiêu Điện rồi!
Nói đến đây, hắn chợt dừng lại một hồi, nói ra.
- Nếu ngươi thật sự muốn đi Vạn Tinh Hải, cách duy nhất là khiến Tiên Cung toàn lực ủng hộ ngươi, chỉ có như vậy ngươi mới có hy vọng!
Dừng ở trong hư không vô tận, nhìn chung quanh Tinh Hải vô tận, tâm thần Chu Báo kích động từng đợt.
Hắn không phải là trú lưu lần đầu tiên trong hư không, bất quá, lần thứ nhất trước đó, hắn ở tinh vực kia, vốn là một khu vực tại bầu trời Đại thế giới, gọi là Thái Cổ tinh vực, là một nơi xa xôi thâm sơn cùng cốc, cho dù là tại thời kỳ Thái Cổ cũng là một chỗ thần bí, địa hình thập phần đặc thù, khắp nơi đều là thời không vô cùng vô tận, dù là Chân Tiên cấp bậc Thiên Quân, thậm chí trăm Nhân Tiên, bị hãm vào cũng rất khó trở ra, ngày ấy sở dĩ hai người có lòng tin dám xâm nhập vào tinh vực là nhờ vào ngân sương thành bảo, bất quá chỉ là ý vào ngân sương thành bảo mà thôi.