Đúng vậy, lý giải, vào thời khắc này, Chu Báo vậy mà đang giảng giải cho bọn họ nguyên lý của đại truyền tống pháp trận này.
Cho dù là một gã cường giả thất phẩm tu vị thấp nhất trong đó, nghe vào trong tai cũng đều có thể lý giải, biến thành như tỉnh như si.
- Không tốt!
Trần Thọ Bạch nghe xong vài câu, phát hiện thanh âm của Chu Báo như khắc sâu vào đầu vậy, trong nội tâm kinh hãi, phải biết rằng truyền tống pháp trận giữa vực và vực chính là bí mật bất truyền của Linh Tiêu Điện, không chỉ nói người bên ngoài, cho dù là tam chấp sự của Trần thị từ đường có địa vị hết sức quan trong ở Linh Tiêu Điện như hắn cũng không thể truyền thụ, đường cong của pháp trận này theo hắn thấy cũng chỉ là hai mắt một vòng hắc, căn bản một chút cảm giác cũng không có, cũng chỉ có người chính thức hiểu được không gian pháp tắc, có lý giải sâu đậm đối với không gian pháp tắc mới bị pháp trận tuyến đầu phiền phức này đả động, phát sinh loại tình huống như Chu Báo vừa rồi.
Sở dĩ Chu Báo lúc ấy lảo đảo cũng là vì hắn hiểu không sâu cái pháp trận này, cho rằng cũng không phức tạp, thoáng cái không quá để ý, cho nên mới xảy ra chuyện, còn bị người cười nhạo nữa. Nếu đặt trên người người bình thường, không chừng đã thẹn quá hoá giận rồi, nhưng Chu Báo lại không giống thế, tính tình của hắn trong nhu có cương, còn có rất nhiều thú vui độc ác thú vị, nếu người khác đã cười nhạo ngươi, như vậy, ngươi cứ dùng phương pháp của mình ngăn trở loại cười nhạo này về, pháp trận như vậy, nhìn xem không có phản ứng đó mới là dốt đặc cán mai với không gian pháp tắc, tinh thông không gian pháp tắc mới có thể có phản ứng với loại pháp trận này, đối một ít gia hỏa chứng kiến pháp trận liền chóng mặt mà nói, nhưng tiểu tử cười nhạo này căn bản chính là lấy vô tri làm thú vị, cho nên, Chu Báo cảm giác mình cần phải hảo hảo giáo dục bọn hắn một phen, để bọn hắn mở mang tầm mắt, tương lai vừa nhìn thấy pháp trận như vậy liền chóng mặt mơ hồ.
Cho nên, trong thanh âm của Chu Báo đã vận dụng pháp môn chấn động thần hồn, thanh âm này vừa đi ra ngoài, liền khắc sâu vào đầu óc của bọn hắn, trong đó còn mang theo lý giải của Chu Báo đối Đại Truyền Tống Trận Pháp này nữa, cũng truyền thụ một chút cốt lõi ra ngoài, nhưng Trần Thọ Bạch kia lại rất rõ ràng ý xấu của Chu Báo khi làm như vậy, cố tình kháng cự, nhưng thanh âm của Chu Báo thực sự quá có lực hấp dấn, một đoạn một đoạn pháp môn nói ra, thẳng như ba hoa chích choè, mà tuôn ra như kim liên vậy, so về với tiệt xán liên hoa của Tống Tử Phật cũng không thua kém bao nhiêu. Tiệt xán liên hoa của Tống Tử Phật là tinh thần tu vị thuần túy, mà Chu Báo lúc này nói ra còn bao làm không gian pháp tắc chí lý nữa, mấy câu công phu liền khiến mọi người hãm sâu vào trong.
- Ân, kỹ xảo cơ cấu thông đạo này cũng không tệ, đáng giá học tập, chỉ là ở phương diện xuyên thẳng qua không gian có chút vấn đề, chỉ sợ vì tìm kiếm ổn thỏa và an toàn tuyệt đối mà không để mắt đến tốc độ và hiệu suất, bởi vậy, người truyền tống người sẽ thừa nhận một ít không gian áp lực, cũng chỉ có cường giả tu vị đạt đến thất phẩm, luyện ra cương khí mới có thể thông qua pháp trận truyền tống như vậy, bằng không thì chỉ sợ người còn chưa truyền tống đến đích đã bị áp thành bụi phấn rồi. Nếu như có thể có được pháp môn của Khổ Hải Kim Kiều thời kỳ Thượng Cổ để cải thiện truyền tống pháp trận này thì sẽ rất hoàn mỹ, nhưng tiếc pháp môn Khổ Hải Kim Kiều đã sớm thất truyền nhiều năm, Thất Thần Vực căn bản không có người hiểu được!
Trong lời nói của Chu Báo lộ ra ý tiếc hận nồng đậm, nhấc chân liền bước chân vào trong truyền tống pháp trận.
Trên mặt mỉm cười nhìn mọi người.
Đám người kia lúc ban đầu thần sắc cực kỳ mở mịt, qua một hồi lâu mới tỉnh ngộ lại.
Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
- Ah --!
- Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì? !
- Không gian pháp tắc, nguyên lai không gian pháp tắc lại ảo diệu đến thế ... !
- Không thể tưởng được ta thậm chí có cơ hội nắm giữ không gian pháp môn huyền diệu như vậy ... !
- Lần này phát tài rồi, loại này pháp môn đối với việc tu thành của ta có trợ giúp thật lớn ah!
Phục hồi tinh thần lại, tiêng kinh hỉ xôn xao chung quanh.
Cơ hồ tất cả mọi người đã quên đi tình hình cười nhạo Chu Báo vừa rồi, mà ánh mắt bọn hắn nhìn Chu Báo cũng đều thay đổi, đặc biệt nguyên một đám người vừa rồi mở miệng cười nhạo Chu Báo đều lộ ra hết sức xấu hổ.
Đương nhiên, cũng có cơ linh đấy, sau khi lĩnh ngộ những gì Chu Báo giảng giải vừa rồi, bắt đầu chuyển ánh mắt về phía truyền tống pháp trận dưới chân Chu Báo, sau đó, bi kịch rồi.
- Ah nha ... !
- Ôi --!
- Ừng ực --!
Từng đợt thanh âm sởn gai ốc vang lên, người ở chỗ này đã ngã xuống tám phần, mấy người còn lại cũng đều lảo đảo, phảng phất như uống say vậy, chỉ có ba người còn đứng thẳng tắp, đó chính là Trần Thọ Bạch, Yến Vân Thiên và Trần lão gia tử, ba người đều không nhìn truyền tống pháp trận kia, cho nên bọn hắn không có chuyện gì.
- Vân Châu Chu Báo, Vân Châu Chu Báo, không thể tưởng được ngươi đối với không gian pháp tắc cũng hiểu rõ như vậy, ta hôm nay xem như phục rồi!
Trần Thọ Bạch liếc nhìn thật sâu Chu Báo, ánh mắt hơi nheo lại, hít một tiếng, không nói lời nào nữa, trực tiếp bước chân vào trong truyền tống pháp trận, Yến Vân Thiên và Trần lão gia tử cũng chỉ cười khổ, lần lượt bước chân vào truyền tống pháp trận.
Về phần một vài thủ hạ, đệ tử của Trần Thọ Bạch đều chưa khôi phục lại, đại đa số người đã bị pháp trận trùng kích quá lớn, thần hồn chấn động, tay chân mềm nhùn, mềm yếu vô lực, căn bản ngay cả lực lượng đứng lên cũng không có nữa.
- Nguyên Phong, Nguyên Cốc, chúng ta đi trước một bước, chờ sau khi các ngươi khôi phục lại, lại truyền bọn họ qua!
Đứng ở trong truyền tống pháp trận, Trần Thọ Bạch trong tay ngắt một Ấn Quyết, khởi động truyền tống pháp trận.
Chu Báo trông thấy, lúc Trần Thọ Bạch đánh ra Ấn Quyết, tay phảng phất dừng thoáng một phát, trong nội tâm không nhịn được cười một tiếng, xem ra Trần Thọ Bạch cũng nhận lấy ảnh hưởng, nếu là trước kia, hắn không hiểu được không gian pháp trận, đánh ra Ấn Quyết này chỉ là
"nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo" thôi, nhưng hiện giờ, dưới sự ảnh hưởng của Chu Báo, hắn đối với không gian pháp tắc đã có một loại lý giải cực kỳ khắc sâu, lúc vận dụng Ấn Quyết này tự nhiên sẽ nhớ lấy nguyên lý, cảm thụ được lực lượng mà Ấn Quyết này đại biểu, bởi vậy nên tay của hắn tự nhiên không nhanh như trước nữa.