Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1065: Phong sạ khởi, Địa Sát Hỏa Kỳ Lân





Yên Vân Phỉ tiếp nhận hai hài tử, trên mặt lộ ra một tia bất đắc dĩ và cười khổ, nói:

- Ngược lại là mấy huynh đệ, đều có thư đến, còn có Vân Yên tỷ tỷ, ngày hôm trước cũng sai người đưa tới một phong thư, nói đúng mấy ngày nữa sẽ tới thăm ta!

- Vậy thì cứ để bọn họ tới!

Chu Báo cười cười, nói:

- Hiện tại ta không thể nhúng tay vào chuyện của thế tục, cho nên, những chuyện trước kia ta giao cho nàng, nếu như cảm thấy mệt mỏi, thì cứ giao cho bọn Giang Hiểu xử lý là được, đối với những chuyện này, không cần quá phí sức!

- Vâng!

- Khách khí làm gì, ta và nàng là phu thê, cũng không phải là thần tử, đừng làm vẻ xa lạ như vậy, Chu Báo kéo Yên Vân Phỉ tới bên cạnh, ôm nàng và hai nữ nhi vào trong lồng ngực, trên mặt hiện ra nụ cười.

- Hiện tại a, ta cảm thấy, cảnh như thế này tồn tại mãi mãi, không muốn cảnh này qua đi!

Sau khi Chu Báo không để ý tới tục vụ, trải qua một đêm trong rảnh rỗi, nhàn rỗi ở trong nội viên vui đùa với hai nữ nhi, sau đó vận động với Yên Vân Phỉ, thời điểm này có hứng thú thì vận động liên tục, hoạt động gân cốt một chút, có đôi khi, hắn cảm thấy mình bây giờ giống như một nhân sĩ lui về hưu.

Nhưng trên thực tế thì sao?

Suốt ba tháng thời gian, phần lớn thời gian hắn đều trốn bên trong Thần Uy Hải, vừa tu luyện Động Huyền Thần Quang của mình, vừa tu luyện và tôi luyện quyền pháp, đồng thời bắt đầu tìm hiểu tin tức về các bí mật của Đại Thế Giới, tất cả đều chú ý.

Không có cách nào không chú ý cả!

Từ khi Huyền Quy thượng nhân nói cho hắn biết bí mật của Vạn Tinh Hải, Chu Báo vẫn hoài nghi, năm đó Thượng Cổ Cửu Thập Cửu Đế là người canh giữ phong ấn của một Thái Cổ ma đầu, như vậy, Bích Lạc Đại Đế cũng có quan hệ tới việc phong ấn một con Thái Cổ ma đầu.

Tuy loại khả năng này không lớn, bởi vì mỗi nơi phong ấn một ma đầu, đều có một tấm Hư Không Đồ, bất quá vạn nhất Bích Lạc Đại Đế nổi điên lên thì làm sao bây giờ?

Phải biết rằng Thái Cổ ma đầu có được thực lực hủy thiên diệt địa, nhưng đồng thời toàn thân của nó là bảo bối, nếu như có biện pháp luyện hóa chúng hoàn toàn, sẽ đạt được chỗ tốt không thể nói hết, nếu như Bích Lạc Đại Đế thực sự có tâm tư này, đem Bạch Lạc Thiên trong Tam Thập Tam Thiên của mình làm nơi phong ấn thì không phải là không có khả năng.

Cho nên, mượn ba tháng này, bởi vì có quan hệ tới thời gian, ngoại giới ba tháng trong Bích Lạc Bí Cảnh có thời gian cũng dài hơn, Chu Báo mượn cơ hội này, đem toàn bộ Bích Lạc Thiên quan sát một lần, tuy cũng phát hiện ra rất nhiều chỗ thần bí, nhưng lại có thể xác định chúng không có quan hệ tới phong ấn Thái Cổ ma đầu, lúc này mới yên lòng lại.

Về phần bầu trời trong Đại Thế Giới không ổn định, Chu Báo cũng không muốn đi quản, hiện tại, bầu trời Đại Thế Giới đã hoàn toàn có bộ dáng của Đại Thế Giới, bên trong Thái Dương Chân Hỏa và Thái Âm Chi Khí đã ngưng tụ thành một mặt trời một mặt trăng, bắt đầu có ngày đêm luân chuyển, mặc dù chỉ là giai đoạn ban đầu, nhưng cũng đã ra dáng lắm rồi, nguyên khí triều tịch cũng bắt đầu vì quy tắc đại đạo yếu bớt, không gian sinh tồn tầng thấp của thảm thực vật và sinh vật bậc thấp đã rộng hơn, có một số ít trong hoàn cảnh này đã bắt đầu khai mở linh trí, bắt đầu hấp thu nhật nguyệt tinh hoa.

Trọng yếu nhất là, bên trong Bích Lạc Thiên có được tài nguyên vô tận, linh vật, đều tùy ý cho hắn lấy, tuy đại đa số đồ vật trong đó hắn không dùng đến, nhưng nếu dùng chúng tăng cường thực lực thủ hạ dưới tay, vẫn là lựa chọn không tệ.

Nhưng mà, hắn cũng không dám quá phận, tuy bầu trời Đại Thế Giới không có người nào nghi vấn lên đầu của hắn, mà vật tư cần thiết của Vũ Dương Lĩnh đối với Đại Thế Giới mà nói là chín trâu mất một sợi lông, nhưng dù là chín trâu mất một sợi lông, cũng không được tính là giọt nước trong biển rộng, nhưng nếu làm quá rõ ràng, khẳng định không thể lừa gạt được những người đang nhìn chằm chằm vào hắn, sẽ hoài nghi, tuy Chu Báo không quá để ý tới điều này, nhưng nếu lan truyền ra ngoài, sẽ có chuyện phiền toái.

Thời gian ba tháng, bởi vì đan phương bị tiết lộ, nhu cầu về dược liệu xuất hiện tình hình tranh mua tranh đấu đoạt dược liệu vô cùng quỷ dị, đại dược thương, tiểu dược buôn bán đều phát đạt.

Lúc này trong tràng phong ba tranh mua dược liệu này, An Viễn Đường cho thấy tài lực khủng bố của mình, đem dược liệu của hai chủng đan dược này trên thị trường mua mất một phần ba, trừ việc đó ra, còn tranh mua rất nhiều dược liệu không phải là dược liệu trong đan phương, nhưng tình huống như vậy, đã không có người nào để ý.

Dù là cửu đại thế gia, hay là một ít môn phái võ lâm, đối với hành vi này của An Viễn Đường có bực mình cũng không không dám nói ra, tuy An Viễn Đường là Thương gia, nhưng sau khi tranh đoạt dược liệu, cũng không dùng để buôn bán, mà dùng xe ngựa vận chuyển chúng trên Vũ Dương Đạo đi tới Vũ Dương Lĩnh, mà trong lộ trình mấy mươi vạn dặm này, những người áp tải xe ngựa cũng không một ai là cao thủ Thất phẩm cả, các thế lực đều trông thấy mà phát thèm, nhưng không ai trong bọn họ có ý định động thủ cả.

Nam Lĩnh Tần gia chính là vết xe đổ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Mà trong đó, tranh đoạt hung ác nhất chính là cửu đại thế gia, đương nhiên còn có An Viễn Đường, nhưng bởi vì vận chuyển trên Vũ Dương Đạo cho nên không ai dám động thủ, nếu động thủ sẽ bị tên điên Chu Báo tới thăm, hắn là người dùng sức của mình đánh tan một thế gia ngàn năm, những thế lực này, tự hỏi mình có thực lực mạnh hơn Tần gia hay không.

Đương nhiên, bọn họ cũng không biết rõ Chu Báo đã bị năm đại tông môn và bát đại thế gia bức bách không cách nào nhúng tay vào chuyện của thế tục, nếu không, nói không chừng việc này còn diễn ra nhiều lần, về phần những thế lực biết rõ Chu Báo không thể nhúng ta vào chuyện thế tục, cũng không dám vọng động ra tay, năm đại tông môn cũng không tính, cũng không thèm để ý tới chuyện này, mà bát đại thế gia, tuy cắm rễ ở thế tục, nhưng trong gia tộc đều có người đứng trong hàng Tiên Tịch, nếu như dám gây phiền toái cho hắn, Chu Báo không đi tìm người của gia tộc này, nhưng lại có thể ước chiến với Thông Huyền Tán tiên, ra tay giết người, đây không phải là chuyện thế tục, đến Khi đó, chẳng phải muốn khóc cũng không dám khóc hay sao?

Một thế gia ngàn năm không có Tán Tiên tọa trấn, căn bản là không có lực lượng để xưng hùng, chỉ có thể được gọi là thế lực nhị lưu, cho nên bát đại thế gia, không ai có lá gan dám đâm sau lưng của hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn đoàn xe đi trên Vũ Dương Đạo, mà con đường đi thông Vũ Dương Đạo, gống như không có cuối cùng.

Trên thực tế, cho dù không có những cố kỵ này, bọn họ cũng không có lá gan động thủ trên Vũ Dương Đạo, bởi vì bọn họ cũng có hiệp nghị với Chu Báo, vẫn tồn tại một lỗ thủng, hoặc là nói, là Chu Báo nhất định phải thêm điều kiện này vào, đó là ta không nhúng tay vào chuyện thế tục, nhưng nếu có ai phạm đến trên đầu của Vũ Dương Lĩnh ta, dù là nguyên nhân gì, nếu dám động thủ trên lãnh địa Vũ Dương Đạo của Vũ Dương Lĩnh, hắn cũng có thể ra tay, điểm này, đây là một quy tắc ngầm cho bát đại thế gia, mỗi gia tộc ngàn năm đều có một lão tổ Thông Thiên Tán Tiên tọa trấn, lúc bình thường không hỏi qua chuyện trong nhà, nhưng một khi gia tộc trong tình cảnh sinh tử tồn vong, bị người bên ngoài đánh tới hang ổ, đương nhiên có thể ra tay, nếu không, sự tồn tại của bọn họ dùng để làm gì?

Đối với chuyện này, năm đại tông môn cũng không dị nghị, chỉ nằm trong phạm vi hạn định của Vũ Dương Lĩnh, nằm trong phạm vi quản lý của Vũ Dương Lĩnh, sau này lãnh địa của Chu Báo gia tăng, cũng chỉ có thể dùng phạm vi này để làm chuẩn, nếu không, đến khi tâm huyết Chu Báo dâng trào, muốn làm hoàng đế,công phạt khắp nơi, những nơi bị công phạt đó, chính là phạm vi của Vũ Dương Lĩnh, thì hắn có thể nhúng tay vào thế tục, vạn nhất nếu hắn công chiếm toàn bộ Trung Thổ Vực, chẳng phải là hắn sẽ nhúng tay vào bất cứ chuyện gì trên Trung Thổ Vực hay sao?

Đối với chuyện này Chu Báo cũng không có dị nghị, bởi vì Vũ Dương Đạo dài tới mấy mươi vạn dặm, tính toán nó vào trong phạm vi của Vũ Dương Lĩnh, tuy chuyện này đã trải qua một phen tranh luận gay gắt, cuối cùng vẫn khẳng định chuyện này.

Lúc ấy sứ giả của bát đại thế gia không có tư cách xen miệng vào, nếu như không phải cho năm đại tông môn mặt mũi, Chu Báo còn muốn đuổi toàn bộ bọn chúng ra ngoài, chỉ hội đàm với sứ giả của năm đại tông môn, cho nên, tuy lúc ấy bát đại thế gia có thể tham dự hội đàm mang tính chất lịch sử này, nhưng lại không có bất cứ quyền lên tiếng nào.

Ngay cả như vậy, trong lòng của họ cũng không dám có một chút bất mãn nào, sợ Chu Báo ngỗ nghịch, trở mặt với bọn họ, giết người tại chỗ.

Mà những chiếc xe chở dược liệu đi thông tới Vũ Dương Lĩnh, có thể luyện chế bao nhiêu Đoán Cốt Đan, bao nhiêu Định Mạch Đan? Có thể tạo ra bao nhiêu cao thủ, bao nhiêu cường giả a?

Không có người nào tính ra, bởi vì cũng không có người nào có thể tính toán ra, rốt cuộc An Viễn Đường có bao nhiêu dược liệu, chính là vì An Viễn Đường cường thế thu mua, lũng đoạn, khiến cho dược liệu vốn khan hiếm nay giá lại tăng lên gấp đôi, giết chóc, cũng càng thêm thảm thiết, đến bây giờ, ba tháng qua đi, còn không có dấu hiệu đình chỉ, mà bát đại thế gia, cũng có chút không chịu nổi, bắt đầu ngồi xuống đàm phán, những chuyện này đều là tục vụ, Chu Báo cũng không chú ý, về phần những dược liệu tiến vào lãnh địa của hắn, hắn cũng không có quan tâm, đan phương Đoán Cốt Đan và Định Mạch Đan đã truyền ra, luyện chế cũng không phải là chuyện khó khăn gì, năm đó hắn là một tiểu thí hài cũng có thể luyện chế được, với tài lực vật lực hiện giờ của Vũ Dương Lĩnh, không có lý do gì mà không luyện chế được, đúng không?

Nhiều năm như vậy, Vũ Dương Lĩnh đã hình thành một hệ thống quản lý nguyên vẹn, cơ cấu hành chính, dù là chuyện lớn, cũng không cần Vương gia như hắn hỏi tới, hắn cho thủ hạ quản lý đã là ân huệ lớn, hắn muốn làm, chính là bảo hộ điểm mấu chốt của lãnh địa, đồng thời phân phối đan dược cho những ai, dù sao động thái của Vũ Dương Lĩnh, phương hướng phát triển, vẫn cần Chu Báo xử lý.

Tuy Chu Báo đối với chuyện này rất phiền chán, nhưng đây là chuyện bất đắc dĩ.

Vĩnh Bình năm năm, những động tĩnh lớn và ầm ĩ lộn xộn qua đi.

Lại nói một ngày này, rỗi rãnh nhàm chán cực độ, Chu Báo đang bế quan tu luyện thì bỗng nhiên nội tâm khẽ động, chỉ cảm thấy tâm huyết dâng trào, giống như có đại sự xảy ra, không khỏi nhíu mày.

Trải qua tu luyện gần một năm, hắn muốn đột phá tới Hoán Huyết, nhưng không biết tại sao, khoảng cách từ Định Mạch Giới tới Hoán Huyết Giới luôn có một tầng khoảng cách nhỏ, giống như có một tấm màng mỏng ngăn cách, dù chọc thế nào cũng không phá nổi, trong nội tâm có chút lo lắng, hiện tại tâm huyết dâng trào, trong nội tâm xuất hiện một dự cảm không tốt, hắn cũng không giống như cao nhân trong truyền thuyết, có bổn sự tính toán mọi chuyện, nhưng cũng không phải là không có biện pháp, lập tức rời khỏi Thần Uy Hải, trở về Vũ Dương Lĩnh, gọi Giang Hiểu tới, hỏi kỹ càng gần đây thiên hạ có xảy ra chuyện lớn gì không, vốn hắn không có nắm chắc bao nhiêu phần, nhưng hỏi ra mới biết có chuyện.

- Ngươi nói dưới Thanh Kiếm Sơn ở Tùy Châu có địa hỏa dưới mặt đất, xuất hiện tung tích thần thú Kỳ Lân?

Lông mày Chu Báo nhíu lại, liếc mắt nhìn Giang Hiểu, nói.

- Tin tức là thật!

- Chuyện này thì thuộc hạ không biết, nhưng gần đây chỉ có chuyện này gây xôn xao, cho dù không là thật cũng biến thành thật, Thiên Long Đạo và Bái Hỏa Huyền Giáo đã phái người đi, bát đại thế gia và Ngũ Thường Viện cũng phát đi không ít cao thủ, bên An Viễn Đường, thuộc hạ cũng đã phái người đi, nhưng chỉ nói với bọn họ là đi xem xét chuyện này cho rõ ràng, không cho phép tranh đoạt!

- Ta biết rồi, ngươi làm không sai, ngươi đi xuống đi!

- Vâng!

Bởi vì Chu Báo gọi hắn đột ngột, đuổi hắn đi cũng đột ngột, tuy Giang Hiểu cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không dám trái lệnh, khom người rời đi.

Chuyện này cũng không phải là chuyện mà Chu Báo muốn hỏi, nhưng thời điểm Chu Báo nghe hắn nhắc tới thần thú Kỳ Lân, Chu Báo liền cảm giác được trong huyết mạch của mình truyền ra một tin tức kỳ quái.

Tùy Châu dưới Thanh Linh Kiếm Xích Diễm Môn có một địa hỏa mạch, mà ở dưới hỏa mạch có ẩn giấu một con Địa Sát Hỏa Kỳ Lân.

Chuyện này, không có người nào rõ ràng hơn so với Chu Báo, Đại Tiêu Dong Thuật của hắn bắt đầu từ đầu Hỏa Kỳ Lân này mà có được, mà một thân Kỳ Lân cương khí, cũng là do huyết mạch của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân ban tặng, hắn vốn cho rằng Địa Sát Hỏa Kỳ Lân ẩn nấp sâu trong hỏa mạch tiềm tu, ẩn thân dưới hồ dung nham, căn bản là không có người nào phát hiện tung tích, nhưng lại không biết ẩn tàng như thế thì sao bị lộ được, làm cho thiên hạ nóng bỏng vì nó.

Thời điểm trong lòng của hắn xuất hiện tin tức kỳ quái này, đột nhiên tâm huyết của hắn bành trướng, sau đó, trong thần thức của hắn xuất hiện môt đoạn tin tức tu luyện.

- Khốn kiếp, trách không được lão tử luôn không thể đột phá Hoán Huyết Giới, thì ra là có chuyện như vậy!