Ngươi đã giết đại ca ta?
Phụ nhân kia nghe Chu Báo nói như vậy, sắc mặt đại biến.
- Im ngay!
Cung chủ Triêu Thiên Cung quat lớn, hắn cố nặn ra nụ cười với Chu Báo, nói ra:
- Chu đạo hữu không nên hiểu lầm, tại hạ Lâm Không, cung chủ Đông Hải Triêu Thiên Cung, tông môn chúng ta không có liên quan tới Tần gia, đây là phu nhân của ta, Tần Mộng Dao, xuất thân Nam Lĩnh Tần gia, cho nên vừa rồi mới vô lễ như vậy, nếu có chỗ đắc tội, mong rằng Chu đạo hữu rộng lòng tha thứ.
- Tần Mộng Dao? Lâm Không, Triêu Thiên cung?
Con mắt Chu Báo nhíu lại, nhìn thấy người của Đông Hải Triêu Thiên Cung, hắn lại nhớ tới thời điểm Tiểu lôi Âm Tự hiện thế và chuyện xảy ra sau đó, hắn có cùng người của Đông Hải Triêu Thiên Cung phát sinh ma sát, nhưng bây giờ nhìn thấy thái độ và bộ dáng của Lâm Không, hiển nhiên là không muốn trở thành kẻ địch của mình, đương nhiên, Chu Báo cũng không muốn là địch của Triêu Thiên Cung, cái Triêu Thiên Cung này cũng không phải tông môn ở Trung Thổ, mà là một tông môn ở Đông Hải, sau khi nhìn thấy thực lực của Yêu Tiên, cho dù cho Chu Báo gan to mật lớn, cũng không muốn có kẻ địch là Yêu Tiên.
Nhưng Tần Mộng Dao này lại xuất thân Nam Lĩnh Tần gia, mà vừa rồi mình vừa dùng cường lực giết sạch lực lượng trung kiên của Tần gia, trong đó có một tên Tôn Giả cấp Chân Tiên, còn biến tổng bộ của Tần gia thành đất bằng, cừu hận như vậy, chẳng khác nào mới thù diệt môn cả.
Với tư cách là một trong cửu đại thế gia trong thiên hạ, Nam Lĩnh Tần gia lũng đoạn thị trường muối biển, cũng đã sớm làm người ta đỏ mắt, nếu không có thực lực cường đại thủ hộ, lợi ích khổng lồ như vậy sẽ bị người trong thiên hạ tranh đoạt, hiện tại chiến lực đỉnh phong của Tần gia bị diệt, ngay cả hộ thành đại trận của Tần gia cũng bị hủy, có thể thấy, dù cho Chu Báo không động thủ giết người Tần gia, Tần gia cũng sẽ bị các thế lực khác chia cắt, mắt thấy một thế gia trong cửu đại thế gia trong thiên hạ sắp tiêu tán, cho dù có Tần Mộng Dao che chở cho một ít tông nhân nên không đến mức bị diệt tộc, nhưng vinh quang ba ngàn năm của Tần gia đã không còn tồn tại, có thể làm cho nàng không cừu hận Chu Báo sao?
Chính vì như thế, Chu Báo mới cảm thấy Tần Mộng Dao này chính là ẩn họa, trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt nhìn Tần Mộng Dao đầy bất thiện.
Nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Chu Báo, trong lòng Lâm Không căng thẳng, Tần Mộng Dao này là thê tử của hắn, không chỉ thế, trọng yếu nhất chính là Tần Mộng Dao có Liệt Hỏa Chân Mạch, chính là nhân tuyển tốt nhất của Kim Quang Liệt Hỏa Kiếm, mà nàng cũng là chiến lực trọng yếu nhất trong tương lai của Triêu Thiên Cung, cho nên không mong muốn Tần Mộng Dao có việc gì, mà hắn cũng nhìn ra, tên Chu Báo này còn cường đại hơn so với những tin đồn hắn nghe được, thậm chí thời điểm đối mặt với hắn, trong nội tâm xuất hiện tâm lý sợ hãi như có như không, loại tâm lý này phát ra từ sâu trong lòng, ở sâu trong huyết mạch cũng có một cảm giác sợ hãi, loại cảm giác này, rất lâu rồi hắn không cảm nhận được.
Nếu không như thế, nếu không có cảm giác sợ hãi áp chế trời sinh này, thời điểm Chu Báo cướp lấy Kim Quang Liệt Hỏa Kiếm thì hắn đã động thủ.
- Chu đạo hữu xin yên tâm, tuy Mộng Dao xuất thân từ Tần gia, nhưng nàng đã sớm là thê tử của ta, đã không còn liên quan gì tới Tần gia!
Khi đang nói chuyện, dù Tần Mộng Dao không tỏ thái độ gì, nhưng ánh mắt của nàng cực kỳ lăng lệ ác liệt, tuy trong lòng Tần Mộng Dao không phục, nhưng vì không muốn gây ảnh hưởng tới địa vị và danh dự của Lâm Không, cho nên không dám nhiều lời.
- Thật không có liên quan sao? Ta thấy không nhất định là như vậy đâu, nếu như không có liên quan thì lúc này nàng không xuất hiện ở đây, cũng không có khả năng ra tay công kích ta!
Lâm Không mỉm cười, lúc này, hắn đã khôi phục lại bộ dáng nhất môn chi chủ, nói ra:
- Hay là thế này, sau này sẽ không như vậy nũa, ta có thể cam đoan với đạo hữu, sau này Mộng Dao sẽ không gây phiền toái cho đạo hữu, nếu như có lần sau, đạo hữu cứ ra tay diệt sát nàng là được!
Lời này nói thì linh hoạt nhẹ nhàng, nhưng Tần Mộng Dao cảm nhận được một cổ khí lạnh thổi qua cơ thể, vô ý thức liếc nhìn Lâm Không, lại bị ánh mắt băng hàn của Lâm Không liếc nhìn, từ sâu trong lòng sinh ra cảm giác sợ hãi, cúi đầu, không dám nhiều lời.
- Đã như vầy, ta sẽ cho ngươi mặt mũi, chỉ cần nàng không đi gây phiền toái cho ta, ta sẽ không để ý tới nàng ta!
Chu Báo gật đầu nói ra.
- Mặt khác, tại hạ còn có một việc, muốn phiền toái đạo hữu!
Nhìn thấy Chu Báo không chút do dự mà đáp ứng, trong lòng Lâm Không vui vẻ nói ra.
- Ngươi muốn thu hồi thanh kiếm kia?
Chu Báo giống như đoán được hắn muốn nói gì, khẽ cười nói ra.
- Chuyện này có chút phiền toái, tuy ta không xem thanh kiếm này vào đâu, nhưng dù nói thế nào đi nữa, thì nó chính là chiến lợi phẩm của ta, ta đã cho ngươi mặt mũi mà bỏ qua cho nàng ta, nếu như lúc này trả lại thành kiếm, chuyện này truyền ra ngoài, sẽ có người nói ta sợ Đông Hải Triêu Thiên Cung các ngươi, chuyện này thì không ổn chút nào, mà ta cũng không công mà trả thanh kiếm cho các hạ.
Lâm Không như đã tính trước, nói ra.
- Ta sẽ cho đạo hữu một cái giá đền bù hợp lý!
- Đến bù tổn thất?
Chu Báo mỉm cười, nói ra:
- Được rồi, nếu cung chủ có thể đưa ra một món hợp lý để đền bù tổn thất!
Lâm Không cười cười, từ trong lòng nói lấy ra một vật.
- Thế nào, vật này có thể đền bù tổn thất cho đạo hữu không?
- Hỏa Hồng Tình?
Nhìn thấy con mắt Hỏa Hồng Tình, ánh mắt Chu Báo ngưng trọng.
- Đúng vậy, chính là Hỏa Hồng Tình được xưng là Vĩnh Hằng Chi Mâu, đạo hữu, ngươi xem...
Không chờ hắn nói xong, đã thấy Chu Báo nâng tay lên run nhẹ một cái, một đạo kim quang hiện ra, bay thẳng về phía Lâm Không.
Lâm Không đại hỉ, cũng buông tay ra, tùy ý cho Chu Báo cuốn Hỏa Hồng Tình đi.
Vào lúc này, thân hình Chu Báo biến mất không thấy gì nữa.
- Đúng là rất nhanh a, tên Chu Báo này đúng là quá mức lợi hại, trách không được Đại Vương bảo ta không được trêu chọc tên này!
Căn bản không phát hiện Chu Báo rời đi vào lúc nào, trong lòng Lâm Không hoảng sợ.
- Cung chủ!
- Được rồi, việc này dừng ở đây, trở về đi!
Lâm Không lạnh lùng nhìn Tần Mộng Dao, nói ra:
- Đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, ta hi vọng sau này sẽ không xảy ra chuyện như thế nữa, nếu không, ngươi cũng hòng rời khỏi Triêu Thiên Cung.
Tần Mộng Dao không dám nhiều lời, ngoan ngoãn đi theo sau lưng Lâm Không, rời khỏi Nam Lĩnh.
Về phần kết cục của Tần gia như thế nào, nàng tạm thời không hỏi tới.
...
- Hắc hắc, không thể ngờ lại có thể tìm được một khỏa Hỏa Hồng Tình, từ Ngoại Đan của ta ra, ta đã có được bốn khỏa Hỏa Hồng Tình, chẳng lẽ ta lấy chúng ra luyện chế Ngoại Đan nữa sao? Ta đã mở Chân Long Cửu Khiếu, cần nhiều Ngoại Đan như vậy để làm gì?
Trong lòng Chu Báo thầm nhũ.
Đúng thế, Hỏa Hồng Tình là tài liệu tốt nhất để luyện chế Ngoại Đan, nhưng hiện giờ Chu Báo đã mở Chân Long Cửu Khiếu, chân nguyên trong cơ thể vô cùng hùng hậu, hơn nữa nếu hắn nguyện ý, còn có thể mở thêm mấy khiếu huyệt ẩn dấu nữa, nhưng nếu làm như thế cũng không có bao nhiêu ý nghĩa, bởi vì sau khi mở khiếu huyệt, còn phải có được chân nguyên và pháp lực hùng hậu, nhưng bất kể như thế nào, chân nguyên pháp lực cũng cần thời gian để thu nạp, hiện tại Chân Long Cửu Khiếu và Hỏa Hồng Tình đã thu nạp tới cực hạn, nếu như mở thêm một khiếu huyệt nữa, hoặc lại luyện chế thêm một khỏa Ngoại Đan, như vậy, thời gian tu luyện mỗi ngày phải tăng lên gấp đôi, nếu luyện chế hai khỏa Ngoại Đan, vậy hắn cả đời sau này hắn không cần phải làm gì khác, chỉ dùng thời gian để tu luyện a.
Nhưng bất kể nói thế nào, hắn cũng là người có được Hỏa Hồng Tình a, đối với Hỏa Hồng Tình cũng có chút tình hương khói, hơn nữa Chu Báo cũng phát hiện, theo thực lực của mình càng ngày càng mạnh, Hỏa Hồng Tình càng ngày càng nặng, đây thuần túy là một loại cảm giác sâu trong huyết mạch, bởi vậy, sau khi nhìn thấy Hỏa Hồng Tình, hắn cũng không khỏi mà thay đổi.
- Mặc kệ, trước mang thứ này về, Hỏa Hồng Tình là thứ có thể khống chế Tạo Hóa Kim Sách, chỉ sợ trong đó có liên lụy tới bí mật thời Thượng Cổ, Thanh Linh đáng chết bị phong ấn quá lâu, cho nên có một số chuyện không rõ ràng lắm, bằng không thì, đi hỏi hắn cũng không phải chủ ý xấu.
Chu Báo nghĩ đến Thượng Cổ Đại Yêu Thanh Linh trong truyền thuyết, cảm thấy thật tức giận.
Thực lực hắn tới mức này, đặc biệt là khi luyện hóa chân thân Chu Yếm, sau khi tiến hành sáng thế ở Bích Lạc Thiên, mỗi lần nghĩ đến chuyện thời Thượng Cổ, luôn cảm giác được một cổ lo lắng, loại lo lắng này không có căn cứ cụ thể, hoàn toàn xuất phát từ Hỏa Hồng Tình.
Sau khi khống chế được nửa cuốn Tạo Hóa Kim Sách, hắn cảm giác được con mắt của mình đã sinh ra biến hóa có chút thần diệu, đó là một loại cảm giác muốn tiến giai, nhưng lại thiếu khuyết một cơ hội, hơn nữa sau khi tiến giai, biến thành cái bộ dáng gì, hắn cũng không nói rõ được, nhưng sau đó, mỗi một lần nghĩ đến Tam Thập Tam Thiên, nghĩ tới chuyện thời Thượng Cổ, trong đôi mắt của hắn luôn mang theo cảm giác bất an.
Mà loại bất an này, càng làm cho nguyện vọng tăng tiến thực lực của mình càng cao hơn, nhưng nguyện vọng này của hắn cũng không dễ thực hiện, bởi vì thực lực của hắn đã đạt tới cổ chai, cho dù là nguyên thần thứ hai hay là bản thể, đều chưa chuẩn bị tốt việc độ lôi kiếp, hắn còn cần tích lũy.
Nếu như chỉ muốn vượt qua một lần lôi kiếp, hoặc hai ba lần lôi kiếp cũng không sao cả, nhưng dã tâm của Chu Báo rất lớn, hắn muốn một lần ít nhất vượt qua sáu lần lôi kiếp, thành tựu Thiên Quân nghiệp vị, thậm chí, dã tâm của hắn càng lớn, vượt qua bảy lần, tám lần thậm chí là chín lần lôi kiếp, nhưng tất cả đều này cần phải có tích lũy, cho dù là Chu Báo có được chân thân Chu Yếm, nhưng cũng không dám nói mình có thể trong một lần vượt qua nhiều lôi kiếp như vậy, cho nên, hắn cần thời gian tích lũy và nội tình, từ từ cảm ngộ lực lượng và tầm thần, lúc này mới có cơ hội, có nắm chắc làm được điểm này.
Nhưng mà, quá trình tích lũy cần thời gian vô cùng dài, dài đến mức Chu Báo cảm thấy không muốn nghĩ tới.
- Xem ra chỉ có thể đi bước nào tính bước đó!
Trong lòng của hắn âm thầm thở dài một tiếng, bỗng nhiên thần sắc của hắn biến đổi, trong mắt hiện ra một tia vui vẻ.
- Ha ha, không thể ngờ là trên đời này lại có gia hỏa không sợ chết, đúng là có can đảm tới hang ổ của ta gây chuyện.
Chỉ thấy thân hình của hắn lóe lên, hóa thành một lưu quang màu xanh, biến mất phía chân trời.
Cùng lúc đó, Tây Bắc Vũ Dương Lĩnh, lấy phủ lãnh chúa làm trung tâm, trong phương viên trăm vạn, hoàn toàn bị một tầng sương mù màu xanh bao phủ vào bên trong.
Trong sương mù, mười mấy tên cường giả, tay cầm các loại thần binh và pháp khí, tả xung hữu đột, bị vây hãm trong sương mù, cho dù có làm các gì cũng không thể thoát ra khỏi phiến sương mù này.
- Đáng chết, tại sao lại như vậy, chẳng phải tên Chu Báo kia đã rời đi sao? Tại sao lại có người có thể chủ trì trận pháp đáng chết này?
Người cầm đầu gầm thét, trong tay cầm một kiện Thuần Dương pháp khí ta ra quang mang màu xích sắc, đang bảo vệ toàn thân của hắn, nhưng mà, có thể bảo vệ cũng chỉ một mình hắn thôi a.
Ở bên cạnh hắn, cũng có một ngời cầm một kiện Thuần Dương pháp khí, thờ ơ lạnh nhạt, nhìn thấy bộ dạng người này thở hổn hển, giống như hắn đã hạ quyết tâm, cầm pháp khí trong tay, cái pháp khí này lập tức hóa thành một đạo cầu vòng màu xích kim sắc, mang theo hắn, lao ra khỏi Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, biến mất phía chân trời.
Người cầm đầu nhìn thấy tình huống này, dậm chân mắng to, nhưng hắn cũng không mắng bao lâu, xa xa ở phía chân trời, có một đạo ánh sáng lóe lên, mang theo sát khí băng hàn và khí tức giết chóc vô tình.
Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn...
Đại Tấn Vĩnh Bình năm bốn mươi chín, Vũ Dương Hầu Chu Báo thông báo cho Đại Tấn, lấy danh nghĩa Nam Lĩnh Tần gia giết đệ tử Chu gia, quét ngang Nam Lĩnh, diệt sát Nam Lĩnh Tần gia chín đại cường giả trưởng lão và gia chủ Tần Chính, lại sử dụng bí kỹ thuyết truyền mấy ngàn năm là Phiên Thiên Ấn san bằng căn cơ Nam Lĩnh Tần gia, đồng thời có lời đồn Chu Báo đã giết chết một cao thủ Tôn Giả cấp Chân Tiên lão tổ Tần gia, nhưng lời đồn này quá mức quỷ dị, người tin tưởng không nhiều lắm.
Giống như đã có dự mưu tốt, lúc Chu Báo rời khỏi Vũ Dương Lĩnh, vốn hai đại tông môn của Bắc Nguyên là Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung đồng thời phát động thế công vào Vũ Dương Lĩnh, mà lần tấn công này do nhị trưởng lão Côn Lôn Sơn Hàn Hải Vi cầm đầu, muốn trong một lần hành động san bằng Vũ Dương Lĩnh, nhưng không ai ngờ, trong Vũ Dương Lĩnh, thủ hạ của Chu Báo là Giang Hiểu bước vào cảnh giới cường giả Thất phẩm, mở Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, đem đội ngũ hai bên, mười mấy tên cường giả vây vào trong trận, một mực đợi Chu Báo trở về, trừ thiếu cung chủ Tịch Diệt Ma Cung thấy không đúng, quyết đoán chạy ra ngoài, mà bốn mươi tám tên cường giả của Công Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung, mà kể cả nhị trưởng lão Hàn Hải Vi cũng chết trận, mà Chu Báo dùng đầu của những người này, đặt ở cửa lớn Vũ Dương Lĩnh, phi thường bắt mắt.