"Âm sát chi khí quá nồng!" Linh Lung Thiên và Ngụy Tác cách "Âm dương phần" địa mạo ghi trong Địa Mẫu cổ kinh gần nghìn trượng thì lạnh buốt người.
"Chúng ta đừng xuống nữa, dừng ở đây, không thì xui xẻo mà dụ được bất tử quỷ vật quá mạnh thì phiền." Ngụy Tác dừng lại, bảo Linh Lung Thiên. Hiện tại đến gần mới nhìn rõ, ngọn núi xám nhạt bên dưới như do bột xương tụ thành, khí tức lạnh người phát ra từ đó. Cây cối trên núi đều đen bóng, như thể làm bằng tóc, khiến người ta rợn tóc gáy.
"Chúng sắp đuổi kịp rồi." Linh Lung Thiên gật đầu, thoáng sau đột nhiên bảo Ngụy Tác.
Mười mấy tích tắc sau, tinh quang sáng chói từ thinh không phía bắc xuất hiện, là thần huyền đại năng vô danh dẫn mấy lão bất tử đến.
"Mẹ nó chứ, nếu không dụ được bất tử quỷ vật lợi hại thì ta đành dùng chút xuân dược sau cùng." Thấy thần huyền đại năng đi cùng mấy lão bất tử đến, Ngụy Tác buột miệng.
"Dùng chút xuân dược sau cùng?" Linh Lung Thiên ngẩn người, nhất thời không hiểu.
"Không phải còn Thiên vân tinh hả?" Ngụy Tác nghiến răng nghiến lợi, "Khi hết cách thì dùng chỗ Thiên vân tinh lâu nay không đành dùng, tùy tiện bôi lên vật gì đó rồi ta dùng Động Hư bộ pháp đi vòng man hoang hoang nguyên sẽ tạo thành thú triều quy mô kinh nhân. Chúng không chết cũng tàn phế."
"Gian thương, không ngờ ngươi còn hậu chiêu!" Linh Lung Thiên tắt tiếng. Nó vốn tưởng đã hết cách, nhưng Ngụy Tác lại biến không thành có. Ở man hoang hoang nguyên này mà đem Thiên vân tinh hấp dẫn yêu thú, khẳng định sẽ bạo phát thú triều kinh nhân. Thiên vân tinh tuy chỉ hữu hiệu với đê giai yêu thú nhưng thú triều đại quy mô hình thành sẽ kinh động cao giai yêu thú. Nếu thu hút cao giai yêu thú bát cấp trở lên đến thì dù có ba thần huyền tọa trấn, Công Đức tông và Đăng Tiên tông cũng không thể vạn vô nhất thất. Quan trọng là thú triều đại quy mô đấu với tu sĩ, có cao giai yêu thú gia nhập thì tất có thêm cao giai yêu thú cảm tri được, thú triều sẽ càng lúc càng lớn.
"Chuẩn bị thôi." Ngụy Tác lấy Minh vương thảo phổ phổ thông thông ra, đồng thời cầm thêm mấy tấm phù lục.
Minh vương thảo còn gọi là Dẫn minh thần thảo, cần thái dương chân hỏa đốt, dược lực phản ứng với thái dương chân hỏa mới biến thành nguyên khí như thần dược khiến bất tử quỷ vật điên cuồng.
Hiện tại Dương chi điểu không có ở đây, Ngụy Tác đành dùng đê giai thái dương chân hỏa phù để đốt Minh vương thảo.
"Hai tên đó đến rồi." Linh Lung Thiên mắt lóe lên kim quang, bạch quang hiển hiện, rõ ràng là "Liên hoa kim ngư"của Đăng Tiên tông tông chủ.
"Mẹ nó chứ, Âm dương phần như Địa Mẫu cổ kinh ghi lại thì đừng để ta thất vọng, ít nhất cũng phải có thứ gì tương đương với cửu cấp yêu thú..." Thấy ba thần huyền đại năng xuất hiện, cộng thêm không dám chắc trong đó có gì có thể uy hiếp thần huyền nên Ngụy Tác thập phần khẩn trương, càng bị truy kịp, nguy hiểm càng lớn.
Ngụy Tác thấy đến lúc liền vung tay, kích phát thái dương chân hỏa phù, đồng thời dồn chân nguyên bao lấy thái dương chân hỏa chỉ vào Minh vương thảo.
Minh vương thảo chao chát, thái dương chân hỏa từ một tấm phù lục tựa hồ không đủ.
Không hề dừng lại, Ngụy Tác liên tiếp kích phát năm, sáu tấm thái dương chân hỏa phù, gã là tiên linh căn tu sĩ, cảm ngộ phần nào về thái dương chân hỏa, không dồn thái dương chân hỏa trong không trung lại.
Minh vương thảo bốc khói rồi cháy lên.
Minh vương thảo rốt cục cũng bị đốt cháy!
"Mong là dụ được gì đó lợi hại chút!" Minh vương thảo bốc cháy, Ngụy Tác thở phào, cầu thần bái phật đoạn vung tay, ném Minh vương thảo vào "Âm dương phần".
Không hề dừng lại, gã lại phát động Động Hư bộ pháp, có điều lần này gã và Linh Lung Thiên không rời đi mà chạy quanh, bình tĩnh như thường, Minh vương thảo đã dùng rồi, gã phải nắm chắc Công Đức tông tông chủ và Đăng Tiên tông tông chủ cũng đến. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Phải chạy cho nhanh!"
"Sao còn chưa có bất tử quỷ vật bị dẫn ra, lẽ nào Âm dương phần không có bất tử quỷ vật lợi hại?"
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên ướt đầm lòng tay, ít nhất hơn hai mươi lão bất tử Công Đức tông và Đăng Tiên tông đã xuất hiện, ẩn ẩn hình thành một hình rẻ quạt bao vây. Thần huyền đại năng đứng trong tinh quang mang theo bốn lão bất tử, chỉ mấy mấy chục tích tắc là áp sát phạm vi song phương thi pháp chi. Ở hướng khác sau lưng thần huyền đại năng đó, "Liên hoa kim ngư" chở Công Đức tông tông chủ, Đăng Tiên tông tông chủ, Minh Đức và Trạm Đài Linh Lan đã hiện rõ mặt, chỉ chậm hơn mấy chục tích tắc.
Mục lực Ngụy Tác và Linh Lung Thiên hơn xa tu sĩ thông thường, nhìn rõ Minh vương thảo rơi trên mấy tàn cây trên đỉnh "Âm dương phần", Minh vương thảo vẫn đang cháy, dược khí không hề khuếch tán mà ngưng tụ lại, hình thành một viên thanh hắc sắc kết tinh, rơi xuống. Nhưng quanh "Âm dương phần" vẫn an an tĩnh tĩnh, không có gì thay đổi.
"Y lượn vòng ở đây, lẽ nào có âm mưu quỷ kế gì?"
"Chắc bị đuổi đến không nhịn nổi, định liều mạng ở đây."
"Hừ, ngần này người vây giết, dù có âm mưu quỷ kế cũng vô dụng dù y là thần huyền đại năng cũng không thoát được."
Ai cũng nhận ra Ngụy Tác và Linh Lung Thiên đang đợi, có điều cổ quái, nhang tất cả chỉ cẩn thận chứ không thái quá đề phòng.
Ba thần huyền đại năng, thêm hai mươi mấy lão bất tử thực lực kinh thiên, dù Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất ở đây cũng khó thoát.
"Ngươi còn định chạy đi đâu? Mau chịu chết đi!"
"Thiên hạ lớn đến đâu cũng không có chỗ cho ngươi dung thân!"
Hai lão bất tử đi cùng thần huyền đại năng trong tinh quang cất tiếng mắng, như cửu thiên thần lôi giáng xuống.
"Mẹ nó chứ, xem ra phải động dụng Thiên vân tinh còn lại rồi!"
Ngụy Tác tbực mình, liên tục phát động Động Hư bộ pháp, thoáng sau đã cách Âm dương phần mấy chục dặm, thần huyền đại năng đứng trong tinh quang và bốn lão bất tử vượt qua Âm dương phần, ngay cả Liên hoa kim ngư" cũng sắp tới Âm dương phần, theo tốc độ cháy, Minh vương thảo sắp tàn rụi, nhưng Âm dương phần vẫn tử khí trầm trầm, căn bản không có phản ứng.
Đúng lúc đó Ngụy Tác và Linh Lung Thiên đột nhiên tròn mắt, ngoái lại nhìn, Ngụy Tác cũng ngừng thi triển Động Hư bộ pháp.
Âm hàn khí tức rợn người bạo phát từ Âm dương phần trung.
"Oành!"
Ở lưng ngọn núi xám nhạt, một làn hôi sắc âm phong đột nhiên lao ra, một quái vật ngoại hình như đại bàng, mọc lông dài màu xam, liễu nhiễu hôi hắc sắc âm khí xuất hiện.
"Cái gì đây!" Ai nấy đều cả kinh.
Quái vật này mọc lông đen, như do vô số sợi tóc kết thành, thân cao hai trượng, khí tức cực kỳ âm lệ, như mặt trời đen từ trong nũi bay ra.
"Vù!"
Quái vật ré lên chói lói, tiếng rú khó tưởng tượng nổi.
"A!"
Thần huyền đại năng đứng trong tinh quang ở gần Âm dương phần nhất hơi lắc le, bốn lão bất tử đều rống lên, tai chảy máu, cơ hồ màng nhĩ đã bị chấn rách.
"Chuyện đó..." Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nuốt khan nước bọt, vật này ngay cả Linh Lung Thiên cũng chưa thấy. Tiếng rú như ma âm xung kích lợi hại, ngay cả Ngụy Tác và Linh Lung Thiên cũng thấy đau tai.
"Keng!"
Một lão bất tử mặc kim văn bát quái y tựa hồ có pháp bảo tự động hộ chủ, tự động kích phát. Là một cây thanh đồng sắc cổ kiếm, tốc độ kinh nhân, không khí chung quanh cũng cháy rực, bừng lên lam diễm. Qua uy thế kinh nhân thì thấy cổ kiếm ít nhất cũng là huyền giai trung phẩm pháp bảo.
"Phù!"
Bạch sắc quang diễm từ miệng hắc mao quái vật phun ra, cổ kiếm bị bạch sắc quang diễm giáng trúng thì thủng lỗ chỗ rồi bốc khói, biến thành một thanh sắt rỉ.
"Đây là cái gì!" Nhiều lão bất tử cấp đều biến sắc.
"Oành!"
Một tinh quang cự chưởng khổng lồ từ thần huyền đại năng vô danh phát ra, dấy lên gió lốc kinh nhân ấn vào hắc mao đại quái.