"Sơn môn Âm Thi tông không chịu được hả?"
"Ta xem qua rồi, nền Âm Thi tông không như Bắc Linh thành, dù trồng Diệt tiên đằng, vạn nhất thú triều đổ tới, có thổ độn yêu thú thì hiệu quả phòng ngự không cao..."
"..."
Ngụy Tác cùng Cơ Nhã vừa nói, thân ảnh hai người xuất hiện ở một linh điền.
Linh điền này nằm giữa hoàng ngọc điện vũ trong Âm Thi tông. Hoàng ngọc điện vũ chừng nghìn trượng, trừ chủ điện bọn Cơ Nhã thường tu luyện, phía sau có điện ngách và chỗ cho nội môn đệ tử được Kim đơn tu sĩ chọn. Hiện tại hoàng ngọc đại điện chỉ có bọn Cơ Nhã ở nên điện ngách và những chỗ khác còn trống. Linh điền nằm trong điện ngách, có cấm chế không ngăn linh khí, nhưng hạn chế tu sĩ đi vào. Linh điền, vốn dành cho Kim đơn đại tu sĩ của Âm Thi tông trồng linh dược quan trọng.
Bọn Cơ Nhã mới ở trong tòa đại điện này chưa bao nhiêu ngày nên linh điền trống trơn, không trồng gì.
Cơ Nhã còn thoáng đỏ mặt, ánh mắt đong đưa, cùng Ngụy Tác đến trước linh điền, nét mặt thoáng e thẹn.
Đến trước linh điền, Ngụy Tác mục quang lóe lên, lấy từ nạp bảo thủ trạc một khối Thanh nham ngọc, khoét một hốc đoạn lấy ra một viên lục sắc tinh thạch nhét vào, vùi Thanh nham ngọc xuống đất.
Tay Ngụy Tác có bạch quang lóe lên, lấy Bảo nguyên ngọc hạp ra.
Mở Bảo nguyên ngọc hạp, gã lấy một cọng rễ xanh biếc, vỏ ánh lên tử kim sắc quang hoa, thơm như lan hoa ra đặt vào lỗ trên tảng Thanh nham ngọc.
Cọng rễ này là Thanh hư đằng.
Trồng Thanh hư đằng, quan sát gần một tuần trà, thấy Thanh hư đằng đã ăn vào Thanh nham ngọc thì gã mới thở phào.
Bọn Phong Tri Du đã xung kích kim đơn thành công, những thứ có thể giúp bọn Cơ Nhã tăng tiến thần thông cũng đều cho họ rồi, viên ngọc ghi Địa Mẫu cổ kinh thì gã đã đưa cho Cơ Nhã từ từ tham ngộ, giờ là lúc gã tính chuyện đề thăng tu vi và thần thông.
Nhánh Thanh hư đằng này gã lấy được không dễ, vì nó mà chọc đến cả ba đại địch: Huyền Phong môn, Chân Võ và Vô Kỵ thiên cung. Phần lớn nhánh Thanh hư đằng đại đã bị gã luyện hóa cùng Kim lôi thần mộc, tu thêm hai linh căn. Nhưng Thanh hư đằng có thể tăng cường thần huyền pháp tướng, đối với gã đương nhiên hữu dụng.
Gã định sẽ lập động phủ tại Vân Linh đại lục, phòng bị thú triều có thể tới bất cứ khi nào, Thiên khung ở đây tuy khá hơn Thiên Huyền đại lục nhưng theo ghi chép thì cũng như các đại lục khác, chỉ còn mấy chục năm.
Lúc đến Linh Cữu thành, gã đã tra xét địa mạch chung quanh, sơn môn Âm Thi tông tuy địa thế hiểm yếu, dễ thủ công khó nhưng địa mạch không vững, lại cách Thiên khung không xa nên gã định chọn chỗ khác kiến lập một động phủ.
Theo kinh nghiệm đối phó thú triều, mười vạn dặm trong ngoài Thiên khung dày đặc yêu thú, nên động phủ phải gần Vân Linh đại lục trung bộ, không thì phải ngoài mười vạn dặm trong man hoang hoang nguyên.
Hiện tại Ngụy Tác định chọn một hòn đảo ở Chập Khí hải. Chập Khí hải cách Thiên khung cực xa, cơ bản không lo bị đại quy mô thú triều quét qua, động phủ ở hải vực thì yêu thú không phải thủy hệ, không biết phi độn sẽ không tới được.
The kế hoạch, Ngụy Tác chuẩn bị cùng bọn Cơ Nhã hội hợp xong sẽ đến Hải Tiên tông gặp Hiên Viên lão tổ rồi từ Hải Tiên thành vào Chập Khí hải lập động phủ.
Thiên Kiếm tông thần huyền đại năng Hoàng Phủ Tuyệt Luân xuất hiện khiến gã phải e dè, Hoàng Phủ Tuyệt Luân có pháp bảo tựa hồ tìm được gã, nên đành thay đổi kế hoạch, ở lại Âm Thi tông một thời gian, đến khi đủ sức chống lại Hoàng Phủ Tuyệt Luân thì sẽ kiến lập động phủ. Không thì dù bị Hoàng Phủ Tuyệt Luân truy sát, gã thoát được nhưng động phủ lập lên bị hủy thì cũng không dễ chịu gì. Thần thông và kiến thức của thần huyền đại năng hơn xa tu sĩ thông thường, gã không chỉ chạm vào một thần huyền đại năng, ai dám chắc Hoàng Phủ Tuyệt Luân và Hứa thần quân, thậm chí Huyền Phong môn chủ Diệp Huyền Thành sẽ không moi ra thứ gì khiến Động Hư bộ pháp cũng bó tay.
Với tuổi tác và tu vi của gã, xung kích Thần huyền cảnh cơ hồ là tất nhiên, dược lực Thanh hư đằng tích lũy thêm ngày nào có lợi ngày ấy nên gã cứ trồng xuống đã rồi tính. Vạn nhất có việc phải rời Âm Thi tông thì gã có Bảo nguyên ngọc hạp, mang Thanh hư đằng đi di thực không thành vấn đề.
Thanh hư đằng là thứ Ngụy Tác luôn quan tâm.
Phệ tâm trùng và Hỗn nguyên ngân oa cũng cần xử lý.
Phệ tâm trùng còn đang ngủ, không hề có dấu hiệu tỉnh lại, nhưng gã có nhiều thi thể cao giai yêu thú, số lượng phổ thông yêu thú tới mười vạn, trong đó có không ít yêu đơn thích hợp cho Hỗn nguyên ngân oa tu luyện. Sắp tới sẽ dùng để nuôi dưỡng Phệ tâm trùng và giúp Hàn Vi Vi nuôi dưỡng Hỗn nguyên ngân oa.
Hiện tại Lý Tả Ý có lần rõ ra kinh văn Liệt khuyết tàn nguyệt hay không còn là câu hỏi, nhưng gã có Thiên đế vẫn tinh tàn thiên của Phong Ngô Thương, tức là Bắc minh đấu chuyển, nhiên nguyên thiên pháp, dùng để phối hợp với Thiên long quần tinh tôi thể thuật và Thiên long huyết hóa thạch thì sẽ tôi luyện nhục thân.
Trừ ra, quan trọng nhất là luyện chế phi kiếm. Hiện tại gã có luyện bảo trọng khí Cửu tiêu ly hỏa lô lấy được từ Đông Hoang tông, tinh kiem luyện từ vỏ tinh kim khôi lỗi và Tinh thần bạch lạc kim tinh thì còn nửa Đông hoang trấn yêu tháp chứa Cửu u minh thiết và Hoang cổ trọng kim, cả Thiên huyết vẫn thiết lấy được ở phái này, rồi Phần thiên thần lô chứa đỉnh cấp tinh kim cùng cấp với Hằng vũ tinh kim, Đế văn tinh kim lấy được của các lão bất tử Huyền Phong môn, Hắc đồng và Cổ khanh kim...
Đỉnh cấp tinh kim nằm hết trong tay một tu sĩ thì quả cực kỳ kinh nhân, thiên cổ hiếm có, dù siêu cấp đại tông môn như Huyền Phong môn và Thiên Kiếm tông muốn có ngần ấy đỉnh cấp tinh kim, tốn mấy trăm năm vị tất có đủ.
Dùng các tinh kim này mà luyện chế phi kiếm thành công, phẩm giai tất thập phần kinh nhân.
"Thanh hư đằng này di thực ổn rồi. Vợ ngoan, chúng ta về tĩnh thất, ta phải tôi luyện tinh kim để luyện chế phi kiếm." Thở phào đoạn Ngụy Tác bảo Cơ Nhã.
"Không cần nữa... không phải huynh lất được Long thiềm châu của các lão bất tử Huyền Phong môn sao... huynh có ngần ấy yêu đơn, muội sẽ đi bảo Âm Lệ Hoa chuẩn bị nguyên liệu phối hợp, để luyện chế địa giai đơn dược... tĩnh thất của muội không rộng bằng gian của Vũ Tinh, huynh qua đó tôi luyện tinh kim đi." Cơ Nhã đỏ mặt, xua tay đoạn lao đi ngay.
"Không phải chứ? Làm gì có chuyện vợ ngoan lâu rồi không gặp phu quân lại chạy." Ngụy Tác thấy thế thì kêu lên, nhưng nhìn theo bóng Cơ Nhã, lại nở nụ cười ám muội.
"Không phải chứ? Làm gì có chuyện để đạo lữ đứng ngoài..." Ngụy Tác thấy Cơ Nhã đi rồi, gã đến tĩnh thất của Nam Cung Vũ Tinh thì bực mình kêu lên vì ở cửa treo ngọc phù viết "tu luyện Đại hoang vấn đạo kinh, bế quan ba ngày."
"Không phải chứ? Cũng thế hả?" Đến tĩnh thất của Hàn Vi Vi, Ngụy Tác tròn mắt kêu lên.
"Tu luyện Tây tịnh lưu li, bế quan ba ngày." Cửa tĩnh thất treo ngọc phù.
"Không có!" Ngụy Tác nước mắt lưng tròng.
Vòng thêm mấy lần, gã đến trước một tĩnh thất xa nhất, nơi Thủy Linh Nhi tu luyện, cửa không treo bế quan ngọc phù.
"Huynh... sao lại đến đây? Không phải huynh đi cùng Vũ Tinh và Vi Vi hả?" Ngụy Tác mới đến, Thủy Linh Nhi đã nhận ra, có vẻ ngạc nhiên, ánh nhìn có phần trốn tránh.
"Họ đều treo ngọc bài bế quan tu luyện." Ngụy Tác giải thích.
"Chuyện đó..." Thủy Linh Nhi tựa hồ cùng tròn mắt rồi ấp úng: "Huynh... huynh tìm muội... có việc gì?"
"Ta..." Ngụy Tác ngẩn người. Gã vốn định nói là ta có một bộ Địa Mẫu cổ kinh rất hữu dụng nhưng nghĩ lại, Địa Mẫu cổ kinh đang trong tay Cơ Nhã. "Thế nào, lâu rồi không gặp, gặp đạo lữ còn cần lý do hả. Ta đến cùng nàng lĩnh ngộ Huyền sát đại pháp." Cộng thêm Thủy Linh Nhi lúc này như tiên nữ lại đang né tránh ánh mắt, cực kỳ hổ thẹn khiến gã không nén được, hất đầu bước tới, đóng cửa tĩnh thất lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"A...!" Hồi lâu sau, trong tĩnh thất của Thủy Linh Nhi tựa hồ vang lên tiếng động như lúc ở chỗ Cơ Nhã.
"Cầm thú! Phì!" Linh Lung Thiên ở trong tĩnh thất đang nhắm mắt, đột nhiên mở bừng mắt, bực mình mắng.