Thông Thiên Chi Lộ

Chương 583: Mỗ cũng muốn cướp




"Đi, chúng ta đón họ vào rồi tính."
Ngụy Tác nói với nữ tu và Âm Lệ Hoa đoạn lướt đi, không thu cả Hắc minh cốt quân và thiên long hài cốt.
"Đạo lữ của y đến rồi? Là nhân vật thế nào?"
Thấy Ngụy Tác mừng ra mặt, như muốn lao ra ngay, nữ tu chợt có ý nghĩ đó.
"Bảy trăm linh thạch một lần, là ám ngữ? Sao lại nghĩ ra câu này?" Âm Lệ Hoa thấy có phần cổ quái.
...
Cơ Nhã, Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh đứng ngoài linh quang quang, Trương Châu Dự và Sư Phi Thanh đứng sau. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Năm người chằm chằm nhìn linh quang quang tráo, tuy trừ Ngụy Tác ra, không ai vô sỉ đến độ dùng câu đó làm ám hiệu nhưng năm người vẫn rất lo lắng.
Vạn nhất Ngụy Tác không ở trong mà là cái bẫy thì sao?
"Vì sao không có tiếng động?"
Chỉ một chốc nhưng Hàn Vi Vi thấy rất lâu.
"Vạn nhất y có gì bất trắc thì sao?"
Tiểu mỹ nữ mông cong đột nhiên nhớ đến việc không thể trở thành luyện đan sư hợp cách, lần đầu rời Trân Bảo các tu luyện đã gặp gã, tuyệt đại đa số nhưng việc sau này, kể cả giết yêu thú kiếm linh thạch đều theo gã an bài. Nàng ta đâm ra sợ hãi, trước kia chỉ thấy có sư tỷ là đủ, giờ mới đột nhiên phát hiện nếu không còn y thì mình không biết làm gì nữa.
"Các vị đến rồi, mỗ còn sợ có chuyện gì, mau vào đi."
Hàn Vi Vi đang ảo tưởng vạn nhất Ngụy Tác có chuyện gì thì linh quang quang mạc đột nhiên xuất hiện một khe hở, một bạch diện tu sĩ cực kỳ hưng phấn thò thụt nhìn quanh, vẫy tay với bọn nàng ta.
"Ngươi là ai?" Đầu óc Hàn Vi Vi nhất thời chưa phản ứng kịp.
"Không nhận ra giọng ta... A, xin lỗi, quên mất là ta dùng Dịch thanh hoàn." Ngụy Tác thấy ai cùng giả trang, vừa quen vừa lạ nên nhất thời quá kích động, thấy không có ai thì vuốt lên mặt để lộ chân diện mục, "Không có vấn đề gì chứ?"
"Ngụy Tác..." Cơ Nhã thấy gã thì mềm nhũn gã xuống.
"Cơ Nhã, sao nàng lại..." Ngụy Tác mới thấy Cơ Nhã đã nhận ra nàng đột phá đến tu vi Kim đan kỳ, vốn định trêu chọc nhưng thấy nàng mềm nhũn ngã xuống thì giật mình, chân nguyên ôm lấy nàng vào lòng.
"Ngươi còn hỏi nữa?" Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh, cả Trương Châu Dự, Sư Phi Thanh cùng vào linh quang quang mạc.
Linh quang quang mạc vừa khép lại, Hàn Vi Vi nhìn chăm chắm nói: "Ngươi có biết sư tỷ nghe rằng ngươi bị thiếu chủ gì đó bắt thì lo lắng, đi qua bao thành trì cũng không nghỉ, không thì tu sĩ Kim đan lưỡng trọng tam trọng cũng không thể đến nhanh thế được, ngươi còn hỏi sao hả?"
"Ngụy Tác..." Nam Cung Vũ Tinh không mắng, thấy gã vẫn nguyên lành thì mắt nàng ươn ướt.
Vốn Trương Châu Dự và Sư Phi Thanh định bước lên vỗ vỗ vai gã nhưng thấy tế thì lại rất biết điều đứng im.
"Ngươi còn ra vẻ vô tội hả." Mắng gã đoạn Hàn Vi Vi thấy mặt gã ủ đột thì càng bực mình, không nén được tóm tay gã cắn mạnh.
"A!"
Hàn Vi Vi kinh hô vì da tay Ngụy Tác không sao còn nàng ta ê răng.
"Ngươi dám dùng chân nguyên với ta?" Hàn Vi Vi nhìn gã không dám tin.
"Ta đâu có dùng chân nguyên." Ngụy Tác vẫn tỏ ra vô tội, kỳ thật đúng thế, việc gã bị bắt là do Hứa Thiên Ảo tự nói, hiện tại khiến răng Hàn Vi Vi đau là Tinh quang mãng thân, không liên can đến chân nguyên của gã.
Ngụy Tác đã phát giác thần thức Cơ Nhã quá kiệt quệ, thấy gã không sao, tâm thần lỏng ra là gục xuống ngay, nghỉ ngơi một hồi là không sao nên gã thở phào. Thấy Trương Châu Dự và Sư Phi Thanh rất biết điều, rút đi để bọn Cơ Nhã đứng cạnh gã,chỉ gật đầu toán coi như chào thì gã cảm động lắm.
"Không dùng chân nguyên, da ngươi bằng sắt hả? Họ là?" Hàn Vi Vi chụp tay gã thì đột nhiên thấy nữ tu và Âm Lệ Hoa đi ra.
"Âm Lệ Hoa?" Cơ Nhã có gặp Âm Lệ Hoa nên nhận ra, hiện tại thần thức nàng mới phục hồi, định giãy ra nhưng Ngụy Tác không buông khiến nàng đỏ mặt.
"Âm Lệ Hoa, sao nàng ta lại ở đây?" Lúc Ngụy Tác đế Âm Thi tông giết Diệp Linh thì Hàn Vi chưa tỉnh lại nhưng được nghe Cơ Nhã nói về Âm Lệ Hoa, nên thấy nữ tu yêu mị mắt ướt này thì ngẩn người.
"Đây là đạo lữ Cơ Nhã của y?"
Nữ tu mắt ánh lên quang hoa.
Bọn Cơ Nhã đã dịch dung nhưng thuật pháp của nàng dễ dàng nhìn ra dung nhan chân thực.
"Ba nữ tu này đều tuyệt sắc, Cơ Nhã quả nhiên không hổ là Linh Nhạc thành đệ nhất mỹ nữ."
Nữ tu vốn chỉ hiếu kỳ, xem đạo lữ của gã thế nào, xong sẽ cùng Âm Lệ Hoa về Vân Linh đại lục tạm tránh, vì nàng hiểu Huyền Phong có thực lực cỡ nào. Nàng và Ngụy Tác hiện tại không thể chống nổi.
Nhưng thấy mặt của Cơ Nhã và Nam Cung Vũ Tinh, Hàn Vi Vi rồi thấy Cơ Nhã giãy ra không được, nằm trong lòng gã thì nàng lại thấy không thoải mái, nữ tu như Cơ Nhã đích xác khiến nam tu nào cũng mong mỏi có đạo lữ tương tự, nhưng trong lòng nàng có cảm giác khôn tả.
"Đây là Lam đạo hữu, có giao tình sinh tử với ta, lại cứu mạng ta." Ngụy Tác gật đầu với nữ tu, quay sang chào bọn Trương Châu Dự, "Đi, những ngoắt ngoéo trong này nhất thời không thể giải thích rõ, vào trong đã, thật ra hiện giờ chúng ta chưa an toàn."
"Ngụy Tác, vị này là? Ngươi không sợ Cơ Nhã ghen?"
Vào tĩnh thất, Ngụy Tác kéo tay Nam Cung Vũ Tinh. Tuy nàng chỉ gọi gã một tiếng, chưa kịp nói gì nhưng gã hiểu trong thời gian này, nàng lo lắng lắm. Động tác của gã, giữa đạo lữ với nhau là không cần nói bằng lời, chi Nam Cung Vũ Tinh hiểu hết tâm ý gã, nhưng lại khiến Âm Lệ Hoa tròn mắt.
"Khụ khụ..." Ngụy Tác ho khan, giải thích, "Đây là Nam Cung Vũ Tinh, cũng là đạo lữ của mỗ."
"Cũng là đạo lữ?" Âm Lệ Hoa lại quan sát gã, "Không ngờ đấy."
"Ta không phải đạo lữ của y." Thấy Âm Lệ Hoa nhìn mình, Hàn Vi Vi vội xua tay.
"À." Thấy nàng ta giải thích, Âm Lệ Hoa mỉm cười đầy thâm ý.
"Nàng ta cũng là đạo lữ của y?" Nữ tu nhìn Nam Cung Vũ Tinh, cảm giác khó tả càng rõ.
"Ngụy Tác, sao huynh lại gây thù với Chân Võ thiếu chủ Hứa Thiên Ảo, huynh bảo bọn muội chưa an toàn là vì sao?" Nam Cung Vũ Tinh đã định thần lại, hỏi gã.
"Việc này nói ra dài lắm, phải từ lúc ta cùng bọn Lệ Nhược Hải đêbs Thiên Huyền đại lục bắc bộ." Ngụy Tác mục quang lóe lên, "Đúng rồi, các nàng biết tin của Lệ Nhược Hải không?"
"Y đã về Linh Thú cung." Cơ Nhã nháy mắt, lần này Ngụy Tác không ôm chặt mà để nàng đứng dậy, "Bọn muốn lấy được từ Tâm Hữu Lan tấm Hộ thần cổ phù nên mới đến nhanh thế, Lệ Nhược Hải đã về Linh Thú cung, nhưng thất tán với những người khác." Cơ Nhã đỏ mặt giải thích.
"Hừ, cái gì mà sinh tử chi giao, cũng tham sống sợ chết không dám cùng bọn ta đi cứu ngươi." Hàn Vi Vi nghe Cơ Nhã nói đến Lệ Nhược Hải thì hừ lạnh.
"Y không phải tham sống sợ chết, là Linh Thú cung cung chủ, phải lo cho cơ nghiệp cả tông môn, y mà chết thì Linh Thú cung không phải chỉ mất mạng một hai người mà là vô số." Ngụy Tác mỉm cười thấu hiểu, đồng thời bĩu môi với Âm Lệ Hoa, "Cơ Nhã, Huyết Linh lão tổ xung kích Thần huyền cảnh không thành công, đã chết rồi, Âm Lệ Hoa hiện tại là nửa tông chủ Âm Thi tông, Hiên Viên lão tổ cũng đột phá đến tu vi Kim đan tam trọng, chúng ta có đến Vân Linh đại lục cũng có chỗ dựa."
"Như ngươi còn cần chỗ dựa?" Âm Lệ Hoa liếc gã.
"Phong đại ca không bỏ rơi ta chứ? Còn hai kẻ kia nữa?" Ngụy Tác cười hỏi Trương Châu Dự và Sư Phi Thanh.
"Họ chuẩn bị báo cừu cho huynh đệ nên ở lại, không đúng, chưa biết chừng sẽ báo cừu cho bọn mỗ, nếu huynh đệ thật sự lọt vào tay Chân Võ thì bọn mỗ chỉ liều mạng thêm chứ rồi cũng xong đời." Trương Châu Dự bảo: "Mau nói xem là việc gì, Chân Võ thiếu chủ sao lại dùng thủ đoạn tệ hại này đối phó huynh đệ, thân phận như y sao lại tranh chấp với một tán tu, lẽ nào huynh đệ cướp vị hôn thê của y?"
"Mỗ cũng muốn cướp vị hôn thê của y để chọc y giận chết nhưng quan trọng là phải cướp được." Ngụy Tác nghe Trương Châu Dự nói thế thì cười hắc hắc: "Bất quá mỗ đã phá hoại việc tốt của y, các vị chắc không ngờ vị hôn thê của y là ai
"
Y đúng là!" Nghe gã và Trương Châu Dự nói chuyện, nữ tu đột nhiên thấy ngứa răng muốn cắn gã.