Thông Thiên Chi Lộ

Chương 213: Mua đơn dược




"Vị huynh đài này, không hiểu lấy được tin tức Cơ Nhã sắp thành đạo lữ song tu của người ta là ở đâu?" Vất vả lắm mới định thần được, Ngụy Tác hỏi tu sĩ lùn mập áo xám.
Tu sĩ lùn mập áo xám kinh ngạc: "Sáu bảy ngày trước, tại hạ nghe được ở Vạn Thọ thành, nghe nói Cơ Nhã thị bị Đông Dao thắng địa thiếu chủ chấm, sắp về với Đông Dao thắng địa."
Ngụy Tác hít sâu một hơi, hỏi: "Có đáng tin không?"
"Có rất nhiều tu sĩ bàn luận việc này, chắc không phải vô căn cứ." Tu sĩ lùn mập áo xám nhìn gã đáp.
"Đa tạ huynh đài, tại hạ có việc cần đi trước, xin tạm biệt chư vị." Nói đoạn, Ngụy Tác nhảy khỏi tử mộc chi, mặc cho bọn tu sĩ mặt rỗ đẳng kinh ngạc tột bậc, lướt nhanh khỏi cốc.
"Lẽ nào y có quan hệ gì với Cơ Nhã?" Tu sĩ lùn mập áo xám nhìn theo bóng lưng gã, bất giác lẩm bẩm.
"Tâm địa y rất tốt, nếu huynh đệ của mỗ vì lời khuyên của y mà từ bỏ ý định gia nhập Huyền Phong môn, sau này có cơ hội sẽ báo đáp y." Nhi tu sĩ mặt rỗ nhìn theo Ngụy Tác, chợt dấy lên ý nghĩ này.
"Thật ra có chuyện gì?"
Nếu bọn tu sĩ mặt rỗ nhìn thấy sắc mặt Ngụy Tác sẽ nhận ra nét cực độ âm trầm.
Lần trước gặp mặt Cơ Nhã, Ngụy Tác biết dù Đổng Thanh Y giở trò gì, lật đổ cả Trân Bảo các thì Cơ Nhã cũng không nghe lời hắn.
Nếu tu sĩ lùn mập áo xám nói đúng, Trân Bảo các khẳng định xảy ra biến cố kinh nhân nào đó.
Ngụy Tác không ngại dùng phương thức tổn thất nhiều linh thạch, trực tiếp tiêu hao một viên Hợp hư đơn và một nhánh Tử hồ hoa để đề thăng nhất giai tu vi, vì muốn tiết kiệm thời gian, e sẽ có biến cố.
Đột nhiên nghe được tin này, lẽ nào còn không khiến Ngụy Tác kinh nộ dị thường.
Nhưng nơi này cách Linh Nhạc thành ít nhất cũng bảy, tám ngày, dù nóng lòng đến đâu cũng vô dụng.
Nên dù đùng đùng nổi giận, mặt mũi tối sầm, ra khỏi phạm vi của Thần vương kim chu thì gã triệt để lãnh tĩnh.
Hơi trầm ngâm một chốc, gã liền đi về một nơi trong Mê Vân thành trung, chòm trong hoàng sắc quang tráo.
Trong đó là một quần thể kiến trúc gồm mấy chục gian điện vũ, là phường thị lớn nhất trong thành: Mê Vân phường. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lúc này gần như mọi tu sĩ trong Mê Vân thành đều đến Linh Chi cốc xem nhiệt náo, ngôi thành mênh mông có cảm giác trống rỗng.
Hai đệ tử Mê Vân tông đứng ở cửa Mê Vân phường phụ trách đón khách, thấy Ngụy Tác đi tới thì tỏ vẻ kinh ngạc, lấy làm lạ sao gã không đến Linh Chi cốc xem nhiệt náo mà đến phường thị.
Hai đệ tử Mê Vân tông tu vi đô đạt đến Thần hải cảnh tứ trọng thập phần chuyên nghiệp, Ngụy Tác đứng ngoài hoàng sắc quang tráo, không biết bên trong có gì, định hỏi thì một đệ tử Mê Vân tông đã chủ động nghênh đón, thong thả hành lễ: "Tiền bối tựa hồ lần đầu đến Mê Vân phường? Cấm chế của bản phường chỉ hạn chế tu sĩ thi pháp, tiền bối yên tâm vào trong."
Ngụy Tác gật đầu, nói ngay: "Tại hạ có một bằng hữu trong lúc săn yêu thú đã bị trọng thương, muốn mua đơn dược liệu thương, tình hình tương đối khẩn cấp."
Hai đệ tử Mê Vân tông tỏ vẻ hóa ra là thế, đệ tử đón gã cũng nghiêm túc hẳn: "Vậy thì xin tiền bối đi theo tại hạ."
"Tiền bối đợi một chút." Dẫn Ngụy Tác vào đại sảnh một dãy điện vũ, đệ tử Mê Vân tông này đi nhanh vào trong, nhanh chóng dẫn một bạch diện trung niên tu sĩ mặc áo đen đi ra.
"Nghe nói vị huynh đài này có bằng hữu trong lúc săn yêu thú đã bị trọng thương, muốn mua đơn dược liệu thương?" Rảo bước ra, bạch diện trung niên tu sĩ tu vi Chu thiên cảnh lưỡng trọng không thừa lời, vừa quan sát Ngụy Tác vừa hỏi: "Không rõ bằng hữu của vị huynh đài này thụ thương thế nào?"
"Bị man thú làm tổn thương nội phủ, xương ngực cũng gãy." Ngụy Tác bình tĩnh nói, "Lúc trước có dùng mấy viên Tục mệnh đơn, nhưng không ngăn được thương thế ác hóa, không rõ quý phường thị có bán linh đơn thích hợp."
"Không có linh đơn cứu trợ, vị bằng hữu đó tối đa chọi được bao lâu?" Bạch diện tu sĩ hỏi, sợ Ngụy Tác hiểu lầm thì giải thích: "Huynh đài không đưa người đó tới nên tại hạ đành phán đoán thương thế."
Mắt gã hơi ánh lên: "Đại khái không quá mười canh giờ."
"Mười canh giờ hả? Thương thế đích xác cực nặng." Bạch diện tu sĩ hơi trầm ngâm: "Bất quá chỉ bị man lực va phải thì không khó lắm, trong bản phường có ba loại đơn dược, là Phẩm chân đơn, Tiểu tạo hóa đơn, Tiểu trường sinh đơn, đều có thể giúp được."
"Mỗ cần loại linh nghiệm nhất, luyện hóa nhanh nhất." Ngụy Tác nói ngay.
Bạch diện tu sĩ nói: "Tốt nhất đương nhiên là Tiểu trường sinh đơn, chỉ là giá cao hơn hai loại kia, hai nghìn hạ phẩm linh thạch."
"Giá này tại hạ chấp nhận được." Ngụy Tác bảo bạch diện tu sĩ: "Không biết Tiểu trường sinh đơn cần bao nhiêu thời gian sẽ khiến được bằng hữu của tại hạ phục nguyên?"
Bạch diện tu sĩ ngẫm nghĩ: "Theo những gì huynh đài nói thì chừng năm ngày tĩnh dưỡng là nội phủ sẽ khỏi, chỉ cần không kịch liệt động dụng chân nguyên, sẽ không khiến thương thế ác hóa, bất quá xương gãy phải mấy mấy ngày nữa mới lành lại được."
Ngụy Tác gật đầu: "Không rõ quý phường còn đơn dược tốt hơn Tiểu trường sinh đơn chăng?"
"Hả?" Bạch diện tu sĩ mắt lóe dị quang, hơi trầm ngâm: "Nếu chỉ cần dược hiệu liệu thương tốt hơn thì bắc phường còn một viên Bách thảo đơn, với thương thế của bằng hữu của huynh đài, dùng Bách thảo đơn đoạn tĩnh dưỡng vài ngày thì không còn gì đáng ngại, chỉ là dược lực của nó rất phức tạp, sẽ giảm bớt tỷ lệ tu sĩ kết đơn, mười người có đến chín không cách nào kết thành kim đơn. Tu sĩ có hi vọng tu luyện đến Phân niệm kỳ ngũ trọng đều không lựa chọn sử dụng đơn dược này,mua được cũng chỉ phòng khi chẳng đặng đừng."
"Nếu sử dụng Bách thảo đơn, có ảnh hưởng đến tu vi tiến cảnh chăng?" Ngụy Tác nói: "Nghe nói Tử hồ hoa có thể tiêu trừ dược lực bất lợi trong thể nội tu sĩ, nếu có Tử hồ hoa có trừ khử được dược lực bất lợi của đơn dược này?"
"Dược lực bất lợi của đơn dược này khác các loại khác, trước Kim đơn kỳ thì không có bất kỳ trở ngại nào." Bạch diện tu sĩ vi vi nhăn nhó: "Còn Tử hồ hoa, cũng là Tẩy tủy hoa, cực phẩm linh dược, đương nhiên có thể gột sạch dược lực bất lợi của Bách thảo đơn, chỉ là Tử hồ hoa quá hiếm có, chỉ nghe nói chứ cha được thấy. Tại hạ ở bản phường đã mười lăm năm nhưng chưa thấy nửa cọng Tử hồ hoa."
Ngụy Tác hơi trầm ngâm: "Bách thảo đơn giá trị bao nhiêu linh thạch?"
"Nếu huynh đài thật lòng muốn thì bản phường bán với giá ba nghìn hạ phẩm linh thạch." Bạch diện tu sĩ hơi bất ngờ.
"Tiểu trường sinh đơn, mỗ cần một viên, Bách thảo đơn cũng cần một viên." Ngụy Tác bình tĩnh nói với bạch diện tu sĩ.
"Hả? Xem ra huynh đài cần Bách thảo đơn để sử dụng trong lúc khẩn cấp?" Bạch diện tu sĩ hiểu ra, phẩy tay với đệ tử Mê Vân tông, "Lấy Tiểu trường sinh đơn và Bách thảo đơn đến cho vị khách nhân này."
"Đợi đã." Ngụy Tác mắt ánh lên: "Không rõ quý phường còn đơn dược có thể nhánh chóng đề thăng tu vi như Hợp hư đơn chăng, tại hạ muốn mua một viên."
"Đơn dược này thì không." Bạch diện tu sĩ lắc đầu, "Bất quá huynh đài có thể đợi thì chừng nửa tháng là có thể mua giúp."
"Tại hạ có việc, không thể đợi lâu như vậy, mua hai viên đơn dược này rồi tính." Ngụy Tác gật đầu, không nói thêm gì, lấy ra một linh thạch đại, đếm số linh thạch tương đương với năm nghìn viên hạ phẩm linh thạch đưa cho bạch diện tu sĩ.
Bạch diện tu sĩ không nói thêm gì, trực tiếp giao linh thạch cho đệ tử Mê Vân tông đứng sau lưng
Đệ tử này đi nhanh vào trong, một chốc sau bưng hai bạch ngọc đơn bình ra đưa cho Ngụy Tác.
"Màu vàng nhạt là Tiểu trường sinh đơn, màu lục là Bách thảo đơn. Huynh đài đừng nhầm." Thấy Ngụy Tác xem xét hai lọ thuốc, bạch diện tu sĩ dặn dò.
"Đa tạ. Tại hạ không thể chần chừ việc của bằng hữu, cáo từ." Khách sáo nói mấy câu với bạch diện tu sĩ, Ngụy Tác vội rời Mê Vân phường, đi nhanh đến phương vị truyền tống pháp trận trong thành.
"Người này thật kỳ quái, người ta tốn ba trăm hạ phẩm linh thạch đều vì từ thành khác truyền tống đến Mê Vân thành xem chiêu đồ đại hội của Huyền Phong môn, hiện tại đại hội mới bắt đầu, y lại bỏ ra ba trăm linh thạch xuất thành."
Đệ tử Mê Vân tông phụ trách truyền tống pháp trận hơi kinh ngạc, thầm lẩm bẩm, Ngụy Tác giao nạp ba trăm hạ phẩm linh thạch, tan biến trong ánh linh quang.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào [/QUOTE]