Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1209: Linh khí phun trào




"Lưu manh đáng chết, không thể nhẹ hơn, ôn nhu hơn hả!"
"A, không phai chứ, thần thức và tu vi của ta khống chế mọi thứ đều tuyệt... Không nên chậm, không sợ bọn Thủy Linh Nhi cười sao?"
"Ngươi... thế mà còn chưa đã, chân ta nhũn rồi, định giết ta hả."
"Sao thế được, xem này, ra đã chuẩn bị rồi, Hoang cổ ngọc tâm lan sẽ khiến tinh thần nàng phấn chấn, luyện hóa là sẽ đột phá nhất trọng tu vi."
"Cái gì, còn một lần nữa hả?!"
"Đương nhiên, tu vi đột phá sao lại một lần là vừa lòng."
"Ngươi!"
"Được rồi, Hàn đại tiểu thư, vợ ngoan, tu luyện đi, không thì ta cứ om nàng ra rồi lại ôm vào thì... ta xem tình hình của họ đã."
"Cút!"
"Ha ha!"
...
Ngụy Tác từ địa động tĩnh thất chui ra, đắc ý như vừa mới phất.
"Thiên cấp trung giai thuật pháp Huyền sát đại pháp mà ta cũng tu luyện đến tiên giai uy năng, đúng là kinh thiên địa khấp quỷ thần."
Bất quá khó trách gã đắc ý, thể chất đặc biệt của Hàn Vi Vi quả hợp với Tây tịnh lưu ly, lần song tu này khiến uy năng Huyền sát quỷ trảo trực tiếp đột phá tiên giai. Tu sĩ thông thường dù có Huyền sát đại pháp nhưng không có nhục thân, dương nguyên còn hơn cả viễn cổ thiên long như Ngụy Tác, lại càng không có nhiều kim đơn cấp, thần huyền cấp đạo lữ, một lần song tu thỉ thu được Huyền sát âm khí bằng một phần gã và Hàn Vi Vi, như thế dù ngày đêm khổ tu cũng không thể đề thăng Huyền sát quỷ trảo đến tiên giai uy năng, tới được đạo giai đã là tốt rồi.
"Không phải chứ?"
Ngụy Tác lướt ra, thấy bọn Cơ Nhã thì tròn mắt.
Việc này sẽ khiến các tu luyện cuồng chỉ biết dựa vào linh thạch và linh đơn bế quan khổ tu thế nào?
Hiện tại không chỉ bọn Cơ Nhã đột phá nhất trọng tu vi, cả Diệp gia huynh muội và Độc Cô Vũ Vân tu vi thấp nhất cũng đạt Phân niệm ngũ trọng, sắp xung kích kim đơn.
"Trước đây sao ta không phát hiện chỗ thế này! Không thì đừng nói chân tiên, đế thiên cũng được kia."
Gã lại gào lên.
Bất quá gã gào như thế nhưng hiểu rõ không có Hoang cổ bản thảo kinh thì đến đây cũng vô dụng. Còn hoa y thanh niên có Hoang cổ bản thảo kinh không may mắn như gã, không biết việc Hoang tộc và Linh tộc đại chiến, không thì đã phát hiện Lạc cúc hoang nguyên có vấn đề, đến Hoang tộc linh viên này thì tất đã quân lâm thiên hạ, xưng bá bát phương, chấn cổ thước kim.
Tuy gào lên mấy tiếng nhưng thân ảnh gã loáng lên, vào trong ngọn núi trong linh viên tra xét.
Gã lên đỉnh núi có linh viên tra xét, vì linh dược như Tử hồ hoa không nhiều, cho Diệp gia huynh muội và Độc Cô Vũ Vân sử dụng lúc đột phá kim đơn thì không hẳn trăm phần an toàn, chỗ chảy ra linh khí trên đỉnh núi ít nguyên khí bất lợi, nếu bố trí pháp trận thì họ đột phá kim đơn sẽ không còn nguy hiểm.
"Hừ... Hoang cổ lam toản thảo! Đúng là ở đâu cũng có kinh hỉ?"
Gã vừa lên đỉnh núi thì thấy một cái ao chừng năm trượng vuông, linh khí và nước suối tuôn trào, chưa kịp xem linh mạch còn lại bao nhiêu linh khí thì thấy ở đáy ao có ba nhánh cỏ như lam sắc tinh thạch cứng nhất, biến đáy ao thành màu lam thì gã kêu lên.
Hoang cổ lam toản thảo, theo Hoang cổ bản thảo kinh thì là linh dược chứa linh khí đến mức thần huyền luyện hóa cũng tu vi đại tiến mà còn công dụng tăng cường thần thức.
Trong số linh dược gã thấy, ba nhánh Hoang cổ lam toản thảo có giá trị nhất.
Đừng nói ba nhánh mà nước trong ao có ba nhánh này cũng nhiễm không ít dược lực, là linh dược bất phàm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Xem ra là tiểu gian thương lãi to, ba năm không mở hàng, mở hàng là ăn đủ ba năm."
Vận chuyển Địa Mẫu cổ kinh, đồng thời thần thức toàn lực dồn xuống, Ngụy Tác lại kinh thán, hút ba nhánh Hoang cổ lam toản thảo vào đơn bình và cắt một tảng đá thành bình đài, đặt cạnh linh trì để bố trí pháp trận.
Địa mạch trong Hoang tộc linh viên do tự nhiên hình thành, tức là Phù đồ do Hoang tộc đại năng hút sao xuống luyện thành thì linh mạch vốn có sẵn rồi.
Chả trách viễn cổ đại năng thích hút sao như thế, trong vì sao không chỉ có tinh hạch và vẫn kim để luyện chế pháp bảo, có khi còn cí linh mạch, nên vì sao không khác gì một viên linh đơn lớn.
Tuy sao bị hút xuống không còn ở tinh không, thiên vị thay đổi, linh mạch không thể hút thêm để tạo ra linh khí mới, dùng phần nào là cạn phần ấy nhưng linh mạch này tuy khô úa nửa nhưng vẫn Hải Tiên thành không biết bao nhiêu lần.
Bọn Cơ Nhã đột phá tu vi hút linh khí nhưng nhất thời không thể cạn hết. Linh mạch linh khí phun trào thành như dòng sông đổ tới, gần linh trì đã cách tuyệt nguyên khí bất lợi nê linh khí tinh thuần cực điểm. Diệp gia huynh muội và Độc Cô Vũ Vân đột phá kim đơn thì không có Tử hồ hoa đẳng cũng chắc sáu, bảy phần.
Ngụy Tác được Đại Lệ Thiên truyền thừa, rất có thiên phú về trận pháp và pháp phù phương, hiện tại tương đương với nửa đại cấm sư, phổ thông cấm chế với gã chỉ là chuyện vặt, chỉ thoáng chỗ là bạch sắc linh quang quang tráo và thanh sắc linh quang quang hiện lên cạnh linh trì.
Diệp gia huynh muội và Độc Cô Vũ đã đạt Phân niệm ngũ trọng điên phong, Ngụy Tác cuốn nguyên khí đưa tất cả vào hai linh quang quang tráo cbố trí sắn, bóp nát Thành đơn diệu thảo, rải đều dược lực vào thể nội họ.
Chỉ mấy chục tích tắc sau, tiếng nổ vang liên hồi, Diệp Cố Vi, Diệp Tiêu Chính và Độc Cô Vũ Vân rực đơn quang quang trụ, trên đầu hình thành lốc xoáy.
Khác nhau là mốc xoáy hình thành thì nổ vang, mặt đất rung lên, linh trì linh dịch phun như suối, nhũ bạch sắc linh khí nhìn rõ bằng mắt thường như lợi kiếm trào ra.
Ai nấy ngẩn ra, họ liên tục đột phá nên hút quá nhiều, khiến linh mạch như vỡ đê, linh khí tiết ra rất nhanh.
"Cũng được! Dù Phù đồ còn Hoang tộc đại năng thì đến đây cũng không còn gì, chúng ta đã vét sạch sẽ."
Ngụy Tác quét thần thức thì càng trấn định.
Bạch sắc linh vụ giữ lại được linh mạch linh khí tiết ra, linh khí phun trào càng khiến nồng độ trong linh viên cao hơn, khiến tu vi đề thăng càng nhanh. Theo tốc độ này thì nửa tuần hương sau, linh mạch sẽ cạn hết linh khí, bị họ hút sạch.
Diệp gia huynh muội và Độc Cô Vũ Vân đã kết đơn thành công, tiếp theo các hảo hữu và đạo lữ đột phá tu vi không có gì nguy hiểm, Ngụy Tác không hề khách khí, nuốt Hoang cổ thủy kinh đằng chứa thủy linh nguyên khí kinh nhân, đồng thời hóa ra Thủy hoàng thần linh, hút thiên địa linh khí càng lúc càng nồng.
Ngần ấy người cùng tu luyện, tốc độ hấp nạp thiên địa linh khí quả thật đáng sợ, nhưng không kịp tóc độ linh mạch phun như vỡ đê, nhất thời cả linh viên dày đặc linh khí, thậm chí sắp ngưng thành giọt, như có mưa.
"Ta sắp đột phá..."
Đợt đột phá thứ hai lại tới.
Không phải Kim đơn tu sĩ đột phá, mà các thần huyền đại năng Cực Âm thần quân, Hiên Viên lão tổ và Vũ Hoàng chân nhân đột phá tu vi!