Hơn hai trăm tu sĩ Thiên Huyền minh rời Phi Ngô lĩnh đầu tiên đều tỏ vẻ liều chết.
Tu sĩ Thiên Huyền minh trong tụ tập điểm trong Phi Ngô lĩnh đã phát hiện có tu sĩ Nghịch Hỏa minh đến gần nhưng họ cũng đã bị đối phương vây chặt.
Tuy đã đưa tin cầu viện nhưng nơi này cách sĩ tụ tập điểm gần nhất của Thiên Huyền minh tu hai vạn dặm, qua thực lực tu sĩ Nghịch Hỏa minh thì dù viện binh đến kịp cũng vô dụng.
Tiểu hình linh thạch khoáng mạch trong Phi Ngô lĩnh đã nhét đầy Tử tiêu lôi hỏa thạch, chuẩn bị ngọc thạch câu phần, linh thạch gom được đã chia cho hơn trăm tu sĩ nhanh nhất. Hai trăm tu sĩ Thiên Huyền minh này là cảm tử quân, xem có thể nhiễu loạn tu sĩ Nghịch Hỏa minh để tu sĩ Thiên Huyền minh mang linh thạch phía sau thoát thân hay không.
Nhưng tất cả đều sững ra.
Tới tám, chín trăm tu sĩ Nghịch Hỏa minh ở trong vạt rừng bên trái, trong đó ít nhất năm Kim đơn đại tu sĩ.
Tám, chín trăm tu sĩ Nghịch Hỏa minh hiện tại có mộ nửa cởi trần, lộ cả mông, nửa còn lại mặt đồ lót.
Lẽ nào là chiến thuật mới nhất của Nghịch Hỏa minh?
Toàn bộ để trần đối địch, để tỏ vẻ coi thường đối phương?
Hai trăm tu sĩ Thiên Huyền minh không nghĩ được gì nữa, không sao hiểu nổi. Trong tu sĩ tụ tập điểm vang lên tiếng kêu kinh hãi, "Sao thế, sao tất cả đều dừng lại?"
Hai trăm tu sĩ Thiên Huyền minh cảm tử không hiểu nổi vì sao tám, chín trăm tu sĩ Nghịch Hỏa minh đều cầm cành cây xiên thịt nướng vàng ruộm thơm lừng, dáng vẻ như không muốn mà cũng phải ăn, dở khóc dở cười, cực kỳ cổ quái.
"Các vị huynh đệ, không cần khẩn trương, những kẻ này thấy theo mỗ có thịt ăn nên quyết định thoát ly Nghịch Hỏa minh, gia nhập Thiên Huyền minh."
Hai trăm tu sĩ Thiên Huyền minh ngẩn ngơ, thanh sam tu sĩ cầm một cành cây xiên thịt nướng cười ha hả, cắm một miếng.
"..." Tám, chín trăm tu sĩ Nghịch Hỏa minh cơ hồ bật khóc.
Cái gì mà có thịt ăn thì thoát ly Nghịch Hỏa minh, ngươi lợi hại như thế, Kim đơn đại tu sĩ cũng không địch nổi, bọn ta dám nói không sao?
"Tiền bối... là?" Hai trăm tu sĩ Thiên Huyền minh chỉ có Kim đơn tu sĩ trung niên, mặc tử hồng sắc pháp y hiểu ra, hành lễ.
"Mỗ và Trưởng Tôn Cảnh là bằng hữu, từ Bắc La thành đến, nghe nói ở đây có chuyện nên tới." Ngụy Tác cười ha hả, chỉ vào một bạch mi lão đầu sưng u trên trán, mặc bạch bố nội y, còn đang run lên: "Mỗ định dùng lý phục người, giảng đạo lý với y, kết quả y không chỉ hiểu ra, ngoan ngoãn nghe lời mà còn đem Phi tuyết đại nghê mỗ thích ăn nhất ra nướng, mỗ gọi họ cùng đến ăn."
"Chương lão quái! Phi tuyết đại nghê đã tiến giai sánh với Kim đơn tam trọng của lão cũng bị nướng chín!"
Tu sĩ Thiên Huyền minh dù thế nào cũng từ cục u trên đầu và dáng vẻ Chương lão quái như sắp thổ huyết là hiểu.
"Lưu đạo hữu! Có tiền bối đại năng cứu viện! Mau dừng nổ linh thạch khoáng mạch!"
Nhất thời, Kim đơn tu sĩ mặc tử hồng sắc pháp y, để râu quai nón gầm vang. "Đa tạ tiền bối trợ giúp!" Đoạn hai trăm tu sĩ Thiên Huyền minh hành lễ với Ngụy Tác, kinh hỉ dị thường, biết có đại nhân vật phi phàm tới.
"Vù!" "Vù!" "Vù!" ...
Chỉ mấy tích tắc sau, từ một trong ba ngọn núi của Phi Ngô lĩnh bắn ra mấy trăm độn quang.
Thấy Ngụy Tác và tu sĩ Nghịch Hỏa minh giơ cao đường hồ lô thì tất thảy tu sĩ Thiên Huyền minh thậm chí không dám tin vào mắt mình.
"Thế nào, không ngon hả, không đồng ý với lời mỗ hay thấy thịt không ngon?" Ngụy Tác liếc Chương lão quái mặc áo lót trắng cạnh đó.
"Đồng ý, đồng ý, ngon, ngon lắm!" Bị Ngụy Tác liếc, Chương lão quái nhét cả miếng thịt vào miệng, thần sắc không thể khó coi hơn.
"Tai mỗ mà không có vấn đề thì vừa nghe thấy Nghịch Hỏa minh có đại nhân vật đến. Mỗ biết ai vì chủ nấy, nhưng đã cùng mỗ ăn thịt nướng nên mỗ không khó đễ, trả lời ngoan ngoãn là xong." Ngụy Tác nhìn Kim đơn tu sĩ mập ú rồi bảo Chương lão quái: "Đại nhân vật đó là ai? Thiên Cửu thần quân? Hay Trạm Đài Linh Lan?"
"Ta..." Chương lão quái biết trước nhân vật như Ngụy Tác thì cứng cỏi lắm cũng vô dụng nên nghiến răng rồi nói, "Ta không rõ, nhưng có lẽ là Bắc Minh thần quân."
"Bắc Minh thần quân Diệp Tử Mị? Kẻ được Bắc Minh tông truyền thừa? Không biết có lấy được Minh vương cảm ứng kinh không." Ngụy Tác lẩm bẩm rồi gật đầu, "Được lắm, được lắm, mỗ rất vừa ý, ăn thêm miếng nữa." Gã đưa miếng thị nướng trong tay cho Chương lão quái.
Chương lão quái suýt khóc. Thật ra thịt Phi tuyết đại nghê rất ngon nhưng nó được lão mất bao nhiêu công sức nuôi dưỡng, ăn sao nổi, lão thật sự hối hận mình có mắt không tròng, còn thả Phi tuyết đại nghê ra định xử lý đối phương, giờ đành nuốt lệ ăn thịt.
"Nếu thấy mùi vị không ngon, không ăn được thì không cần ăn." Chương lão quái trước mắt tối sầm ngất đi vì lão ăn được một nửa thì Ngụy Tác đột nhiên vỗ vai lão nói.
Tu sĩ Thiên Huyền minh từ Phi Ngô lĩnh tu sĩ tụ tập điểm đi ra đều không nói thành lời, Chương lão quái rất nổi danh, là cao thủ của Nghịch Hỏa minh.
"Bắc Minh thần quân hiện tại ở đâu, có tìm được không? Hoặc các ngươi truyền tin gì cho y dến nhỉ?" Ngụy Tác như không thấy thần sắc Chương lão quái sắp điên cuồng mà như hai bên thân thiết, xưng huynh gọi đệ, vỗ vai nói.
"Còn định đối phó Bắc Minh thần quân? Y mọc ở đâu ra mà định ăn chác Bắc Minh thần quân?" Ai nấy hít một hơi lạnh.
"Đúng rồi, Bắc Minh thần quân tu vi nào?" Ngụy Tác như thể nghĩ ra, vỗ Chương lão quái "thân mậtt" hỏi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"..." Người Thiên Huyền minh đều suýt ngất, khẩu khí như thế nhưng đối thủ tu vi gì cũng không biết? Y là người thế nào?
"Cụ thể thì không rõ nhưng hai mươi năm trước đã đột phá Thần huyền ngũ trọng." Chương lão quái chật vật nói, nuốt nước bọt, "Ta nhận lệnh tấn công nơi này, không rõ hành tung người khác, chỉ nghe nói thần quân có thể ở gần đây, phát tin cầu viện mà thôi, y có đến hay không thì ta không biết."
"Phát đi đã." Ngụy Tác biết Chương lão quái nói thật, lúc tới gã đã hỏi mấy Kim đơn tu sĩ bị bắt, câu trả lời cũng thế, đều phụng mệnh hành sự, chỉ biết phải làm gì, còn bao nhiêu tu sĩ Nghịch Hỏa minh làm gì ở nơi khác, kế hoạch với Tây Hải đại hội thế nào thì không biết. Xem ra cần bắt thần huyền đại năng mới xong.
"Cực quang phù đã bị các hạ thu vào nạp bảo nang." Chương lão quái nhăn nhó nói, tu sĩ Thiên Huyền minh đều biến sắc, "Tiền bối..."
"Yên tâm đi... Không có mỗ đến, các vị đều chết, cùng lắm đánh không lại thì chết chung." Ngụy Tác đưa một đống nạp bảo nang cho Chương lão quái chọn.
"Chết chung?!" Nửa câu trước của Ngụy Tác khiến tu sĩ Thiên Huyền minh yên lòng hơn nhưng nửa câu sau khiến họ suýt ngất.
"Bịch!"
Tu sĩ Thiên Huyền minh tắt tiếng, Chương lão quái kích phát ngân sắc pháp phù, hình thành một đạo ngân quang xung thiên, đoạn nổ thành tám dải bắn đi.
"Đừng để mỗ thất vọng, kẻ đến lợi hại một chút chứ." Nhìn đạo ngân quang xung thiên, Ngụy Tác cười hắc hắc, "Không thì món quà cho Trưởng Tôn Tiểu Như không đủ tầm."