Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 318: Chương 318: Tâm Sự Dưới Trăng




CHƯƠNG 318: TÂM SỰ DƯỚI TRĂNG

Editor: Luna Wong – tết đã qua, chúng ta cùng quay lại với cuộc sống ngày thường nào

Ban đêm, trăng sáng sao thưa.

Đoàn người cua Mạnh Thanh Hoan nghỉ ngơi tại vùng ngoại ô.

Bọn họ nhận được tin tức mọi người ở Mạnh phủ sau bảy ngày nữa, cả nhà sao trảm!

Nên, bọn họ hồi kinh sớm một ngày, liền có thể sớm đi hóa giải nguy hiểm.


Bóng đêm đã sâu, trong mơ mơ màng màng Mạnh Thanh Hoan từ trong giấc ngủ tỉnh lại, nàng xoa mắt nhập nhèm ngồi dậy, xốc mành xe ngựa lên.

Chỉ thấy dưới ánh trăng, Dạ Quân Ly đưa lưng về phía nàng ngồi trên cỏ, hắn thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn sao thưa thớt trên bầu trời, trong tay tựa hồ còn nắm vật gì, dáng người cao ngất kia tự dưng sinh ra một tia cảm giác bi thương, không khỏi để Mạnh Thanh Hoan cảm thấy yêu thương.

Mạnh Thanh Hoan rón rén xuống xe ngựa, đi tới bên người Dạ Quân Ly.

Nghe tiếng bước chân, Dạ Quân Ly ngẩng đầu nhìn lại, thanh âm ôn lãng thấp thuần hỏi: “Ngủ không được sao? Đang lo lắng cho cha nàng sao?”

Mạnh Thanh Hoan lắc đầu, ánh mắt rơi vào tấm bùa Dạ Quân Ly nắm trong tay, phù chú này nàng biết, là phù chú thông linh chi pháp Thương Minh dạy bọn hắn.

Nàng ngồi xuống bên người Dạ Quân Ly, đột nhiên tựa ở trên vai của hắn, vùi trong ngực của hắn nói: “Dạ Quân Ly, ta cảm thấy ngươi có tâm sự.”

Dạ Quân Ly đưa tay, ôm hông của nàng cười nhẹ nói: “Bổn vương đương nhiên có tâm sự, bổn vương bất quá chỉ là muốn thú nàng vi thê, thế nào cứ nhiều tai nạn như vậy? Nói nàng là yêu tinh, nhưng cũng không phải giả.”

Nghe được hai chữ tinh, Mạnh Thanh Hoan hoảng hốt nhớ tới lai lịch của mình, cùng với kiếp trước Bạch Thời Nguyệt nói. Đến tột cùng nàng vì sao tồn tại trên đời này?

Là vì Dạ Quân Ly sao? Hay là vì thiên hạ thương sinh?

Nàng chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Dạ Quân Ly đột nhiên nghiêm túc hỏi hắn: “Nếu như ta thực sự là yêu tinh chuyển thế, là họa tinh họa loạn Dạ Chiêu quốc, ngươi sẽ làm sao?”


Con ngươi yêu dị của Dạ Quân Ly hơi thu lại, bàn tay hơi cố sức ôm chặt nàng hơn một chút: “Ta mặc kệ nàng là ai, ta chỉ biết là nàng là nữ nhân Dạ Quân Ly ta muốn bảo vệ!”

Vọng Thư Uyển.com
“Nhưng ngươi chưa từng nghe qua hồng nhan họa thủy sao? Nếu như toạ thật mang đến họa loạn cho Dạ Chiêu quốc thì làm sao đây?” Mạnh Thanh Hoan cũng không biết mình làm sao, nàng chính là cảm thấy phiền muộn cảm thấy mê man, nên nói ra những lời này.

“Nàng muốn hỏi ta giữa thiên hạ và nàng ta sẽ chọn cái nào sao?” Ánh mắt của Dạ Quân Ly sáng quắc nhìn nàng.

Thần tình của Mạnh Thanh Hoan khẽ run, kỳ thực nàng muốn hỏi chính là, nếu như không có nàng bồi bên người, hắn có thể tiếp tục đi hết con đường phía sau hay không?

Nàng cứu Dạ Quân Ly là sứ mệnh, nếu như sứ mệnh này hoàn thành, nam nhân này lại phải bỏ thiên hạ, như vậy nàng cứu hắn có ý nghĩa gì?

Nàng đang nghĩ ngợi, chợt nghe thanh âm Dạ Quân Ly trầm trầm nói: “Trường Lan từng hỏi ta lời như vậy, hắn hỏi ta thiên hạ với nàng ta chọn thế nào? Ta nói thiên hạ ta muốn, nàng ta cũng muốn! Tiểu cửu, kỳ thực trong lòng của ta rất rõ ràng, nếu như không có nàng, ta cần giang sơn này có lợi ích gì?”

Mạnh Thanh Hoan biến sắc, đáy lòng bỗng nhiên cả kinh, quả nhiên bị nàng đoán trúng!


Một người nam nhân dùng tình quá sâu, có thể không phải là một chuyện tốt! Nàng rũ tròng mắt, đáy lòng chợt rút lại đau, chợt nghe một đạo thanh u từ từ truyền vào trong tai của nàng.

“Thông linh ngọc là tồn tại để thủ hộ thiên hạ thương sinh, ngươi thân là chủ nhân của thông linh ngọc, đây sẽ là trách nhiệm của ngươi!”

Là Bạch Thời Nguyệt.

Mạnh Thanh Hoan bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc, nàng trừng mắt nhìn, ngẩng đầu nhìn Dạ Quân Ly, đang mỉm cười với nàng: “Dạ Quân Ly, chỉ có thành người đứng đầu thiên hạ, ngươi mới có năng lực bảo hộ ta không phải sao?”

Nàng nói, từ trong tay Dạ Quân Ly lấy lá bùa kia, nghiêm túc nói: “Con đường này không dễ đi, có lẽ chỉ có phản bội, có lẽ chỉ có ly biệt, có lẽ chỉ có thống khổ, nhưng ta mong muốn ngươi có thể kiên trì không ngừng dũng cảm tiến tới, tiếp tục chịu đựng!”

“Dạ Quân Ly, trước hết chúng ta bắt đầu từ chuyện Long Đằng quân bị diệt, Thượng Uyên chấp niệm đi!”