Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 313: Chương 313: Điều Kiện




CHƯƠNG 313: ĐIỀU KIỆN

Editor: Luna Wong – Mấy hôm nay bị gãy mắt kính lại trễ chương của mọi người, thật lòng áy náy

Mạnh Thanh Hoan chợt phục hồi tinh thần, nàng nhớ tới trước khi Tiêu Cảnh Lương chết đã nói, nhớ tới chuyện Lâu Vũ Thần đã làm, vô hình trung đáy lòng sinh ra lửa giận rất nồng, nàng nâng mắt khẽ quét Lâu Vũ Thần một mắt, cũng không nói gì.

Ánh mắt của Lâu Vũ Thần dừng lại trên người nàng chốc lát, con ngươi sâu thẳm như mực kia hơi gợn sóng, lại có chút đen tối.

Hắn thu hồi mắt, kéo khóe môi nhìn về phía Dạ Quân Ly, đi đến chỗ hắn.

Lâu Vũ Thần giơ tay lên kéo ống tay áo, chỉnh đốn trang phục thi lễ với Dạ Quân Ly nói: “Bổn tướng phụng hoàng mệnh tới tìm tung tích của Hiên vương, thấy Hiên vương bình yên vô sự, bổn tướng cũng có thể bàn giao kết quả công tác rồi.”


Dạ Quân Ly hừ cười một tiếng, ánh mắt nhỏ vụn đảo qua Lâu Vũ Thần thanh âm nhàn nhạt nói: “Lâu tướng cực khổ.”

Lâu Vũ Thần ngẩng đầu, ánh mắt quét về phía mọi người, khẽ cười một tiếng hỏi: “Vương gia đây là dự định hồi kinh sao a?”

“Lâu Vũ Thần, không cần vòng vo, bổn vương cho ngươi thời gian nửa nén hương, đi theo ta!” Dạ Quân Ly xoay người đưa cho Mạnh Thanh Hoan một ánh mắt, ý bảo nàng không cần lo lắng.

Mạnh Thanh Hoan hiểu ý nhẹ nhàng gật đầu, nàng nhìn Dạ Quân Ly mang theo Lâu Vũ Thần đến phòng khách.

Trường Lan đi tới, nhìn thân ảnh bọn họ rời đi, mi tâm thu lại nhẹ giọng nói: “Không hổ là Lâu hồ ly, một ngày ngắn ngủi, đã tìm được đến đây!”

Mông Lung nghe lời này, trong lòng thất kinh vội nói: “Không phải do hôm qua chúng ta bị người theo dõi chứ? Đều tại ta quá sơ suất!”

Ngày hôm qua nàng mới gặp Lâu Vũ Thần, ngày hôm nay, Lâu Vũ Thần liền tìm đến đây. Nàng nghĩ như thế nào đều cảm giác mình bị Lâu hồ ly này tính kế!

“Ngươi không cần tự trách, lấy tính cách xảo quyệt của Lâu Vũ Thần, ngươi không có phát hiện cũng bình thường! Cũng không biết mục đích chuyến này của hắn đến tột cùng là cái gì?” Trường Lan an ủi Mông Lung, ánh mắt nhìn về phía phòng khách cách đó không xa.

Vọng Thư Uyển.com
Nghĩ đến sau khi hồi kinh, tình thế Dạ Quân Ly phải đối mặt, hắn không khỏi có chút lo lắng. Thái tử, Ngọc gia, an quốc công, nếu như lại thêm Lâu Vũ Thần. . . Khốn cảnh của Dạ Quân Ly có thể nghĩ!


Hơn nữa Lâu Vũ Thần còn tồn tâm tư với Mạnh Thanh Hoan, hồ ly này làm sao có thể tùy ý Mạnh Thanh Hoan gả cho Dạ Quân Ly được?

Xem ra, Dạ Chiêu quốc lại sắp có một trận mưa gió!

Trong phòng khách.

Dạ Quân Ly đứng chắp tay, dáng người cao to vô cùng chú mục, chỉ là khí thế toàn thân tản ra, tự dưng làm cho lòng người phát lạnh.

Hắn xoay người nhìn Lâu Vũ Thần chậm rãi đi tới, khẩu khí u lãnh nói: “Nói đi, hôm nay tìm đến bổn vương vì chuyện gì?”

Lâu Vũ Thần không hề vòng vo với hắn, nói thẳng ý đồ đến: “Nói vậy vương gia đã biết ba ngày trước kinh thành chuyện đã xảy ra, lúc này ngươi mang theo Thanh Hoan hồi kinh, đã nghĩ ra cách đối phó chưa?”

Tin tức này, hôm qua hắn mới biết.


May mà ngày hôm qua hắn để lại một tâm tư để Niếp Phong âm thầm theo Mông Lung các nàng, tìm được chỗ đặt chân của Dạ Quân Ly.

Dạ Quân Ly cũng đoán được Lâu Vũ Thần là vì Mạnh Thanh Hoan mà đến, hắn ngồi xuống ghế, khéo ống tay áo, cười nhạt một cái nói: “Vẫn chưa, lẽ nào Lâu tướng có cách đối phó rồi.”

Đuôi lông mày của Lâu Vũ Thần khẽ nhúc nhích dư quang quét Dạ Quân Ly một mắt, con ngươi sâu thẳm lóe lên, khóe môi rút một cái nói: “Vương gia nên biết địa vị của bổn tướng ở trong triều, nếu muốn cứu Thanh Hoan, cũng không phải là không có biện pháp. Chỉ là có một điều kiện, mong rằng vương gia có thể đáp ứng!”

Dạ Quân Ly nhấp môi, trả lời: “Nguyện nghe rõ!”

“Bổn tướng muốn thú Thanh Hoan vi thê!” Lâu Vũ Thần liễm liễm mâu quang, thanh âm trầm trầm vẻ mặt thành thật nói rằng.

(Luna: . . .!!!)