Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 248: Chương 248: Lấy Mạng Đổi Mạng




CHƯƠNG 248: LẤY MẠNG ĐỔI MẠNG

Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan nhìn đạo quan tĩnh dật tường hòa dưới ánh trăng, trước mắt là một đường đá, nối thẳng đại điện phía trước.

Nhìn từng khối gạch đá màu xanh, Mạnh Thanh Hoan sờ lên cằm nghĩ nghĩ, một cước giẫm xuống có phải sẽ có cơ quan ám khí chẳng hạn đi? Dù sao cửa này là mình mở!

Mặc kệ, dù là lấy cái mạng này hôm nay nàng cũng muốn gặp Thương Minh.

Mạnh Thanh Hoan hít sâu một hơi, người can đảm lên, chỉ là nàng mới mại ra cước thứ nhất, chỉ thấy đá hai bên đường phát sáng lên, mà mỗi một bước của nàng đi đến đâu thì đá sáng đến đó cho đến khi đến trước đại điện.


Nương ánh nến, Mạnh Thanh Hoan thấy tấm biển trên đại điện ghi ba chữ “Thái Cực cung”.

Nàng đang nhìn, thấy kia ánh nến trong đại điện phát sáng lên, từ bên trong truyền đến thanh âm tao nhã ôn thuần của nam tử: “Vào đi!”

Mạnh Thanh Hoan nghe thanh âm này, đã cảm thấy có một cổ ôn tuyền xẹt qua nội tâm, hết sức thoải mái, căng thẳng sợ hãi cùng với bất an mới vừa rồi bị tẩy đi, còn lại chỉ có bình yên.

Nàng đi trên thềm đá, đẩy cửa đi vào.

Trong đại điện bài trí tinh giản, phong cách cổ xưa độc đáo, một nam tử thân mặc đạo bào bạch sắc đang nhắm mắt lại khoanh chân đả tọa. Hắn ngọc quan buộc tóc, mi phong nhập kế, ngũ quan dương cương tuấn lãng, trên người có loại khí mát lạnh độc đáo, rất có tư thái tiên phong đạo cốt, ngang với Linh Hư nàng từng gặp.

Mạnh Thanh Hoan cũng không có sốt ruột nói rõ ý đồ đến, nàng chỉ lẳng lặng nhìn hắn, thẳng đến Thương Minh mở hai tròng mắt, Mạnh Thanh Hoan cả kinh!

Đôi mắt của Thương Minh không ngờ là u lam sắc, hình như biển khơi vô ngần, một mắt có thể làm cho người ta sa vào.

“Ngươi là vì thông linh ngọc mà đến?” Thanh âm của Thương Minh để Mạnh Thanh Hoan phục hồi tinh thần lại từ trong khiếp sợ, nàng gật đầu, đáy mắt lóe ra hào quang hi vọng, Thương Minh biết ý đồ đến của nàng, cũng biết thông linh ngọc, như vậy nam nhân này nhất định có thể giúp đỡ nàng!


Khóe môi của Thương Minh hơi dương lên, cười nói: “Ta thật có thể giúp ngươi, bất quá, ngươi cũng biết cái giá cho việc cứu Dạ Quân Ly rất lớn chứ?”

Mạnh Thanh Hoan cảm thấy hơi giật mình, nam nhân này có thể nhìn thấu tâm tư của nàng? Là thuật đọc tâm? Mạnh Thanh Hoan không dám nghĩ nhiều, nàng vội vàng liễm tâm tư hỏi hắn: “Có cái giá nào?”

“Mạng của ngươi!” Ngắn gọn ba chữ, lộ ra một cỗ lực lượng vô hình truyền đến, Mạnh Thanh Hoan cho là mình nghe lầm.

Liền nghe Thương Minh lại nói: “Ngươi không có nghe lầm, trên đời này không có phương pháp có thể làm cho người chết sống lại, chỉ có lấy mạng đổi mạng!”

“Lấy mạng đổi mạng? Ý của ngươi là nói ta cùng Dạ Quân Ly, giữa chúng ta chỉ có thể có một người sống?” Tâm tư của Mạnh Thanh Hoan có chút hỗn loạn, nhưng nàng vẫn là nghe hiểu ý tứ của Thương Minh.

Vọng Thư Uyển.com
Mí mắt của Thương Minh nhẹ nhàng nhấc lên trả lời: “Ngươi phải tìm u vương huyết đó là ta, nhưng ngươi cũng biết đoàn tụ lệ là cái gì không?”


Còn không chờ đợi Mạnh Thanh Hoan lắc đầu, thấy Thương Minh chỉa về phía nàng, trầm giọng nói: “Đó là mạng của ngươi!”

Tâm thần của Mạnh Thanh Hoan chấn động, trong óc có chút hỗn độn, nàng nhíu mi tâm, ánh mắt sáng nhìn chằm chằm Thương Minh lạnh nhạt nói: “Ngươi có thể nói rõ ra không?”

Thương Minh vỗ về ống tay áo, xoay người sang chỗ khác, thanh âm thanh nhã chậm rãi nói: “Thông linh ngọc là thần vật trấn quốc của Thiên Linh quốc, mà thủ hộ thông linh ngọc chính là hai đại thần tộc Vu tộc cùng Cương tộc, bọn họ đại biểu âm dương, các bên thủ hộ một nửa thông linh ngọc. Vu tộc thuần dương, thủ hộ chính là thông linh bạch ngọc, Cương tộc thuần âm, thủ hộ thông linh mặc ngọc!”

“Nhiều năm trước tới nay, hai tộc Vu Cương thủ hộ thông linh ngọc, đều tuân theo âm dương. Tộc trưởng Vu tộc thuần dương sinh nam tửm tộc trưởng Cương tộc thuần âm sinh nữ tử. Nhưng lại tại bốn mươi lăm năm trước, phu nhân của tộc trưởng Vu tộc lại sinh long phượng song tử!”

“Mà đúng tại lúc này, thông linh ngọc ra chỉ thị, vận mệnh quốc gia của Thiên Linh quốc vận số đã hết, phải vong trong tay một nữ tử, Mà nữ tử này, đúng là nữ nhi Vu Lê Sinh sinh!”