Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 141: Chương 141: Hữu Phúc Chi Nhân




CHƯƠNG 141: HỮU PHÚC CHI NHÂN

Editor: Luna Huang
Đoàn Thiên Duệ nhìn nàng, hơi há miệng lại nói: “Thần sa thảo chỉ dùng để giải độc rắn, đem thảo dược nhai nát một phần thoa ngoài da, một phần uống, nửa canh giờ sẽ có hiệu nghiệm.”

Mạnh Thanh Hoan cảm kích nhìn hắn, gật đầu: “Đa tạ công tử, vô cùng cảm kích.”

Đoàn Thiên Duệ cười lắc đầu, lại nghe bên ngoài thạch phong Ngọc Lăng Phong đang gọi hắn.

Mạnh Thanh Hoan không khỏi khẩn trương, có lẽ là bởi vì Dạ Quân Ly, đối với Ngọc gia nàng không có hảo cảm gì, tự nhiên không hy vọng ở chỗ này nhìn thấy Ngọc Lăng Phong.


Đoàn Thiên Duệ nhìn ra tâm tư của nàng, bất lộ thanh sắc nói: “Ta phải đi, tạm biệt.” Nói gật đầu với nàng, xoay người theo đường cũ đi ra ngoài.

Mạnh Thanh Hoan nghiêng tai nghe đối thoại bên ngoài thạch phong của Đoàn Thiên Duệ cùng Ngọc Lăng Phong, thấy Đoàn Thiên Duệ không nói ra sự tồn tại của nàng, lúc này mới thở dài một hơi.

Thanh âm phía sau thạch phong từ từ đi xam Mạnh Thanh Hoan đứng ở đằng xa nắm gốc thần sa thảo trầm tư.

Hôm nay nếu không có gặp phải Đoàn công tử này, chỉ sợ nàng lãng phí một ngày cũng tìm không được thần sa thảo. Nghĩ ngày sau nếu còn có thể gặp phải hắn, nàng định hảo hảo đáp tạ nhân gia.

Trở lại cạn động, Trường Lan vẫn còn đang hôn mê, nàng dựa theo biện pháp của Đoàn Thiên Duệ, đem thần sa thảo nhai nát thoa lên trên vết thương của Trường Lan.

Còn dư lại định cho Trường Lan uống, chỉ là lúc này hắn hôn mê không còn ý thức, căn bản là vô pháp nuốt, Mạnh Thanh Hoan suy nghĩ một chút, cũng chỉ có một biện pháp.

Nàng đem thảo dược còn dư lại nhai nát nữa, sau đó uy cho Trường Lan, nàng làm như vậy thuần túy là vì cứu người, cũng không có nghĩ quá nhiều, nửa phần thảo dược uy xong Mạnh Thanh Hoan mới đánh giá vết thương trên người Trường Lan.

Tuy rằng cũng chỉ là bị thương ngoài da, nhưng nhìn thấy mà giật mình, cũng may thảo dược cầm máu nàng là biết, liền một ít cho Trường Lan bó lại, xé nát góc váy trên người, băng bó vết thương cho hắn.

Xử lý tốt những thứ này, Mạnh Thanh Hoan có chút hư nhược tựa ở trên thạch bích đờ ra, lung tung nghĩ một sự tình.


Xuyên qua tới nơi này lâu như vậy, Mạnh Thanh Hoan cảm thấy đây là một ngày để cho nàng tâm lực lao quá độ, bởi vì Dạ Quân Ly, bởi vì Phong Nguyệt Nùng, cũng bởi vì Vệ Huyên.

Vọng Thư Uyển.com
Nàng nhắm mắt, bị xua tan hơi nước ở đáy mắt, nghe tiếng rên rỉ hơi yếu Trường Lan bên cạnh phát sinh ra, nàng vội vội vàng vàng lên tinh thần.

Trường Lan đang chậm rãi chuyển tỉnh, Mạnh Thanh Hoan cực kỳ cao hứng, nắm cánh tay của hắn thanh âm khẽ run nói: “Trường Lan, ngươi làm ta sợ muốn chết, ngươi biết không, ta thiếu chút nữa tìm không được thảo dược cứu ngươi.”

Kỳ thực Mạnh Thanh Hoan đoán được một ít, bọn họ ở dưới nhai, phía sau Trường Lan tràn đầy vết thương, mà nàng bình yên vô sự, nàng biết nhất định là Trường Lan cứu nàng.

“Nhưng ngươi vẫn tìm được, ta liền biết ngươi là người có phúc, nên ta là dính phúc khí của ngươi mới có thể sống lại.” Đây là lời trong lòng Trường Lan, hắn cảm thấy Mạnh Thanh Hoan thực sự là người thụ thượng thiên phù hộ, bọn họ rơi nhai, trúng nhiễu tình ti cùng mị quân hoan, nhưng bởi vì kim hoàn xà mới có thể bảo vệ tính mạng.

Mặc dù là hiểm trung cầu thắng, nhưng cũng may bọn họ vượt qua cửa ải khó khăn.


“Ta biết ngươi là đang an ủi ta.” Mạnh Thanh Hoan buồn bã, đáy lòng lan tràn bi thương nhàn nhạt.

Trường Lan thấy nàng như vậy, có chút đau lòng muốn khuyên nàng, đã thấy thần sắc Mạnh Thanh Hoan liễm liễm, vẻ mặt nghi hoặc nhìn hắn hỏi: “Trường Lan, đây xảy ra chuyện gì? Chúng ta tại sao lại ở chỗ này?”

Trường Lan không có ý lừa gạt, liền đem sự tình ngọn nguồn nhất nhất nói hết, bao quát trong bọn họ trúng mị dược tình độc song tuyệt.

Mạnh Thanh Hoan nghe Trường Lan nói những thứ này, lửa giận dưới đáy lòng thiêu đốt, đến tột cùng là ai muốn hại nàng?

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên nghe Trường Lan thở dài, ngữ sắc xin lỗi nói rằng: “Thanh Hoan, có một việc nhất định phải nói cho ngươi biết. Ta tuy rằng dùng máu của mình giải độc cho ngươi, nhưng thủ cung sa trên cánh tay ngươi lúc độc giải xong cũng đột nhiên tiêu thất. Ta không biết tại sao lại như vậy, nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ giải thích rõ với vương gia, hắn nhất định sẽ tin tưởng chúng ta.”