Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia

Chương 138: Chương 138: Thủ Cung Sa Biến Mất




CHƯƠNG 138: THỦ CUNG SA BIẾN MẤT

Editor: Luna Huang
Kim hoàn xà, độc tính kịch đại, mặc dù không dẫn đến cái chết nhưng sẽ cho người toàn thân tê dại, người bị nặng còn sẽ biến thành tàn tật. Trường Lan biết rõ độc tính của rắn này, nhưng hắn lại làm làm cử động kinh người.

Dạ Quân Ly rất nhanh thì sẽ tìm đến đây, chỉ cần hắn tới độc mị quân hoan Mạnh Thanh Hoan trúng sẽ được giải, trước lúc này, hắn không thể đến gần Mạnh Thanh Hoan nửa phần.

Trường Lan hạ quyết tâm, đột nhiên đánh tới phía con kim hoàn xà kia.

Kim hoàn xà đơn giản sẽ không công kích người trừ phi gặp phải nguy hiểm, thấy Trường Lan xông đến, kim hoàn xad không chút khách khí phun ra xà tín cắn một cái trên cánh tay hắn, sau đó nhanh chóng chạy trốn.


Trường Lan bưng vết thương bị kim hoàn xà cắn, ngồi dưới đất, hắn vén tay áo lên nhìn độc tính trên miệng vết thương từ từ khuếch tán.

Rất nhanh, độc tính của kim hoàn xà trong cơ thể hắn gặp nhiễu tình ti, cả người Trường Lan vô lực ngã trên mặt đất, thừa nhận hai loại độc lan tràn trong cơ thể hắn sinh ra thống khổ.

Khi thì cực nóng khi giá rét, cả người đau đớn, miệng khô lưỡi khô, khó thở, có loại cảm giác tử vong.

Mà cách đó không xa Mạnh Thanh Hoan cũng là khó chịu, nàng nằm trên mặt đất không ngừng giãy giụa, trong miệng phát sinh thanh âm thống khổ.

Trường Lan chưa hề cảm thấy bất lực như vậy, đối mặt tình độc bá đạo này, hắn lần đầu tiên cảm giác được cái danh y tiên này của hắn thực sự là buồn cười.

Hắn cứu không được Mạnh Thanh Hoan, cũng cứu không được bản thân, mới có thể đánh mất tính mạng của hai người bọn họ.

Trường Lan không cam lòng nhắm mắt lại, lại vào lúc này, hắn cảm thấy hai loại độc trong cơ thể tựa hồ dung hợp, tuy rằng thân thể vẫn là vô lực, nhưng cảm giác đau đớn giảm bớt không ít, thần trí cũng khôi phục rất nhiều.

Hắn nhớ lại kim hoàn xà chính là hàn tính, tương khắc với nhiễu tình ti hắn trúng.

Trường Lan thấy được hy vọng, mừng rỡ trong lòng: “Ta biết giải độc thế nào rồi.” Hắn giùng giằng đi tới bên người Mạnh Thanh Hoan, móc ra chủy thủ trong lòng, cắt cổ tay của mình, đem máu nhiễm hai loại nhiễu tình ti cùng độc của kim hoàn xà của mình cho Mạnh Thanh Hoan.


Sau đó hắn móc ngân châm ra, ghim kim trên mấy huyệt đạo trên người Mạnh Thanh Hoan, tốc độ của nọc độc ở trong người lưu động nhanh hơn.

Chỉ chốc lát, ửng hồng trên mặt Mạnh Thanh Hoan đang chậm rãi tiêu thất, Trường Lan âm thầm thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị gỡ ngân châm xuống, đã thấy trên cánh tay của cắm ngân châm, viên chu sa chí màu máu đỏ kia tiêu thất.

Đó là thủ cung sa chứng minh trinh tiết của nữ tử!

“Tại sao như vậy?” Trường Lan kinh hãi, hắn giật mình, vội vội vàng vàng dò mạch đập của Mạnh Thanh Hoan, mặc dù có chút mặc dù có chút mất trật tự, nhưng độc tính cũng đã giải.

Vọng Thư Uyển.com
Thế nhưng vì sao thủ cung sa trên cánh tay nàng lại đột nhiên tiêu thất, đến tột cùng là tác dụng của lấy độc trị độc, hay hiện tượng bình thường khi giải độc, hắn nhất thời đoán không ra.

Đang nghĩ ngợi, Mạnh Thanh Hoan đột nhiên nỉ non một tiếng, mở hai mắt ra. Nàng cảm thấy tứ chi vô lực, cháng váng đầu não trướng, đường nhìn cũng có chút không rõ, toàn thân đều khó chịu.


Người chính mơ hồ, chợt nghe thanh âm quen thuộc truyền đến: “Ngươi đã tỉnh, có chỗ nào khó chịu?”

Mạnh Thanh Hoan nháy mắt một cái, mới nhìn rõ người trước mắt: “Lưu Cảnh?” Nàng kinh ngạc nhìn hắn.

Trường Lan hơi ngạc nhiên, nhớ tới mình bây giờ dịch dung thành Lưu Cảnh, hắn vội vàng đưa tay gỡ mặt nạ xuống nói: “Là ta.”

Mạnh Thanh Hoan ngẩn người, trực câu câu nhìn chằm chằm Trường Lan, thấy hắn một thân chật vật bất kham không khỏi hiếu kỳ: “Trường Lan, xảy ra chuyện gì?” Nàng giùng giằng ngồi dậy, thấy mình thân ở đáy vực bụi cỏ sum xuê, không khỏi nghi hoặc. Nàng chỉ nhớ rõ mình ở trong nhà Vệ Huyên hôn mê, lúc sau xảy ra chuyện gì nàng hoàn toàn không có ấn tượng, chỉ có thể nhìn chằm chằm Trường Lan chờ hắn giải thích nghi hoặc.

Trường Lan muốn nói cho nàng biết chuyện từ đầu đến cuối, chỉ là còn chưa chờ hắn mở miệng, hắn lại đột nhiên che ngực phun ra một ngụm máu đen tinh nùng, cảm giác tê dại bắt đầu lan tràn cả người, thân thể hắn mềm nhũn ngã xuống trước mặt của Mạnh Thanh Hoan.