Thôn Thiên

Chương 59: Linh Lung thức dược




"Nguyên Linh Đại Thánh" bản ngã ý thức đã luyện hóa, hôm nay chỉ còn lại có một đoàn tinh thuần năng lượng. Năng lượng này thập phần huyền diệu, có thể phân hoá ra hàng tỉ đầu hóa thân, đồng thời có đặc tính thôn phệ tinh nguyên. Kỳ diệu chính là, Dương Lăng còn cảm thụ được Linh Cổ có thể chịu tải nguyên thần, đơn giản khi bị luyện hóa thành đệ nhị nguyên thần, dùng để mà ám toán địch nhân.

Dương Lăng ý niệm trong đầu khởi lên, truyền luyện cổ pháp môn. Ly Già phụng mệnh hướng Linh Cổ phun ra một ngụm ma tức, trong ma tức bao hàm ý niệm của Ly Già, trong nháy mắt liền đem Linh Cổ tế luyện thành công. Thông qua Ly Già, Dương Lăng có thể đơn giản khống chế Linh Cổ. Hơn nữa qua trung gian Ly Già như một cái cầu, Dương Lăng cũng không sợ La Thiết động tay động chân, cũng không sợ sau này Linh Cổ phản phệ.

*( tố thủ cước: động tay động chân, gian lận… ND)

Cổ Linh bỗng nhiên chấn động, dựa theo ý niệm trong đầu Dương Lăng biến hóa thành nghìn vạn đạo cổ quang, trong Kim Quang phiêu du bay lượn, chỉ huy như ý. Dương Lăng diễn luyện trong chốc lát, cảm giác không có gì không thích hợp, lúc này mới lại hỏi tới Độc Tiên Phương Đạo Nguyên lai lịch "Vạn Độc Chú Linh".

Phương Đạo Nguyên cũng biết thủ đoạn của Dương Lăng, mắt thấy La Thiết thành thật khai ra, hắn cũng không dám có chút nào giấu diếm, tiền tiền hậu hậu, đem chuyện tình biết được đều nói cho Dương Lăng biết.

"Vạn Độc Chú Linh" lai lịch so với "Linh Nguyên Đại Thánh" còn muốn lâu đời hơn, truyền từ thời đại thái cổ. Ngay cả Độc Tiên cũng không biết nguồn cội của vật ấy, chỉ là đại khái hiểu được Vạn Độc Chú Linh thời đại rất lâu, đã từng được vô số người trì tụng qua, bởi vậy dần dần biến hóa thông linh, trở thành Chú Linh.

Chú Linh có bản ngã ý thức yếu ớt, có thể vận chuyển tất cả độc tố thế gian, thống lĩnh quy tắc chung. Phàm bị Vạn Độc Chú Linh nhiễm vào người, toàn thân lập tức biến hóa thành kịch độc Chú Linh phân thân không gì sánh được. Độc Tiên Phương Đạo Nguyên chính là bằng vào vô số Chú Linh phân thân mà hại người.

Ức vạn Chú Linh phân thân được Phương Đạo Nguyên luyện chế thành ba đạo quang khí, phân biệt là hồng, lục, lam tam sắc, rất có diệu dụng. Ba đạo độc chú này Phương Đạo Nguyên đều lấy một cái tên dễ nghe. Hồng sắc quang khí gọi là "Hồng Trần Vạn Trượng ", lục sắc quang khí gọi là "Vụ Lung Giang Nam ", lam sắc gọi là "Bích Ba Đông Hải" .

Ba đạo quang khí phát sinh nhiều vẻ huyến lệ, nhưng đều là kịch độc không gì sánh được, dính một tí liền có thể làm cho hồn phi phách tán. Ba đạo quang khí đều không có cùng công dụng, "Hồng Trần Vạn Trượng" có thể chuyên về phòng ngự, có thể chống đở pháp khí công kích; "Vụ Lung Giang Nam" chuyên việc công kích, xuất quỷ nhập thần, xuất kỳ bất ý liền đem địch nhân vây khốn, quang khí có rất mạnh ăn mòn lực (hủ thực), nhiễm pháp khí; "Bích Ba Đông Hải" càng kỳ lạ, có thể nạp giới tử với tu di, trong nháy mắt biến hóa thành một đạo lục sắc hải diện, chiếm cứ phương viên nghìn vạn dặm, hình thành "Vạn Độc Kết Giới ", khiến địch nhân muốn trốn cũng không thể trốn.

Chỉ là một đạo cuối cùng "Bích Ba Đông Hải" chưa luyện thành, nếu muốn phát huy uy lực, thực lực Phương Đạo Nguyên phải đạt được Đạo Quân cảnh giới. Tuy rằng như vậy, Dương Lăng nghe xong lại lấy làm kinh hãi. Đối đãi như Nguyên Linh Đại Thánh giống nhau, Kim Quang cũng là nhất xuyến, đem pháp lực Phương Đạo Nguyên từ trong tam sắc quang khí nhiếp ra, ném vào trong góc.

Phương Đạo Nguyên pháp lực cùng nguyên thần hợp làm một, pháp lực là nguyên thần, trong giấu hồn phách. Lúc này bị Dương Lăng lấy ra, hắn ngược lại có vài phần an tâm. Nếu Dương Lăng thật sự muốn giết hắn, trực tiếp dùng Kim Quang đem hắn luyện hóa, cũng không phải làm điều thừa.

Kim Quang kế tục luyện hóa Chú Linh, nhè nhẹ khói đen toát ra, Chú Linh này dần dần tinh thuần. Khiến Dương Lăng có vài phần thất vọng chính là, Chú Linh này độc tính quá mạnh mẽ, cư nhiên ngay cả oán niệm cũng có thể bị nó hòa tan tiêu hóa, biến thành pháp lực bản thân. Bằng không, ma đầu Thấp Bà có thể ăn no nê, rồi tăng trưởng vài phần thực lực.

Kim Quang luyện hóa Chú Linh bản ngã ý thức, đạo ý thức này thập phần nhỏ yếu, bị Dương Lăng đơn giản luyện hóa. Còn lại ba đoàn tam sắc quang khí hoàn toàn tinh thuần, một chuyện không phiền hai chủ, Dương Lăng cũng lập tức hỏi pháp quyết, sau đó khiến Ly Già tế luyện.

Dương Lăng tâm niệm khẽ động, tam sắc quang khí tràn ra khoảng không bay lượn, phiên diễn luyện khống chế như ý. Dương Lăng lệnh Ly Già dừng tay, nghĩ thầm: "Hai dạng này đều thập phần thâm độc, so với Lục Mi Châm còn muốn lợi hại hơn, lúc đối địch thật ra là trợ lực lớn nhất."

Dương Lăng xử lý hoàn tất lưỡng dạng đông tây, lúc này rốt cục có thời gian để ý tới Phương Đạo Nguyên cùng La Thiết. Suy nghĩ một chút, Dương Lăng hỏi: "Ta có hai con đường cho các ngươi tuyển chọn, một cái là tạm thời bị câu cấm nơi đây, cho đến khi ta nghĩ ra phương pháp an trí hai người các ngươi; hai là bị ta luyện hóa, hồn phi phách tán."

Phương, La hai người âm thầm kêu khổ, cũng không dám cải lại, biết nếu cải lại, trở tay đã bị Dương Lăng sát diệt, vội vã đều nói: "Chúng ta nguyện ý tạm lưu nơi đây." Hai người cũng không biết Dương Lăng "Tạm thời" là có ý tứ gì, vận khí quá tệ, ngày sau cũng bị luyện hóa, vận khí tốt, còn có thể lưu lại một mạng nhỏ.

Xử lý toàn bộ sự tình xong, Dương Lăng rời khỏi Ma Vực, theo thường lệ đưa cho Tiểu Hồ Ly vài mai đan dược, bắt đầu suy nghĩ dự định ngày sau. Dương Lăng tự nhiên sẽ không bị Phương Đạo Nguyên, La Thiết đầu độc, đi cướp giật Linh Nguyên Thánh Thai.

Hiện nay Linh Nguyên Thánh Thai đối với Dương Lăng mà nói tác dụng không lớn, ngoại trừ có thể luyện ra một quả cực phẩm đan dược, Dương Lăng chí ít phải tu luyện đến Địa Tiên Cảnh, mới có thể mượn vật ấy luyện chế phân thân. Nhưng Địa Tiên Cảnh đối Dương Lăng mà nói, vẫn là thập phần xa xôi, tịnh không đáng để mạo hiểm.

Dương Lăng hôm nay có luyện khiếu đi đường tắt, lại có Kim Quang luyện đan, còn có ma đầu hộ thân, cũng coi như có vài phần chứng đạo trường sinh trông cậy vào, tự nhiên sẽ không xá cận cầu viễn, quyết định trước tiên lập tức đem chuyện tình làm tốt.

*( xá cận cầu viễn,: bỏ gần tìm xa ND)

Kế tiếp, Dương Lăng như trước dùng ba canh giờ đả thông huyền khiếu. Lúc công khóa xong, đi hướng tây bắc thu thập linh dược, tiệm hành tiệm viễn.

Nhoáng cái vừa hơn tháng, Dương Lăng hái thuốc thu hoạch rất nhiều, còn thu thập được hai trăm vị linh dược trong Nhân Phương. Ngoại trừ trong Nhân Phương sưu tập linh dược, thu thập các linh dược khác số lượng càng nhiều, đều là Dương Lăng thuận lợi hái được.

Tiểu Hồ Ly cùng Dương Lăng phối hợp càng ngày càng ăn ý, Dương Lăng một bên hái thuốc, một bên truyền thụ cho Linh Lung Hồ nhận rõ các loại linh dược. Tiểu Hồ Ly thập phần thông minh, một ngày đêm ghi nhớ hơn mười vị, dần dần nhận biết linh dược càng ngày càng nhiều. Nguyên bản Tiểu Hồ Ly chỉ biết là cái dược vật gì hữu hiệu, nhưng cũng không biết nhân loại cấp các dạng tên cho linh dược. Bởi vậy Dương Lăng báo thượng dược linh, Tiểu Hồ Ly không thể hiểu, không có nhận biết.

Thẳng đến khi Tiểu Hồ Ly biết đến linh dược càng ngày càng nhiều, một khi nghe thấy được dược hương nào đó, lập tức là có thể phán đoán loại linh dược ra sao, có hay không linh dược thuộc về Dương Lăng muốn thu thập. Linh Lung Hồ đi khắp Cửu Châu, cái dạng linh dược gì mà không có gặp qua? Chỉ cần nó đã biết dược danh, Dương Lăng hái thuốc hiệu suất lập tức tăng gấp bội, hái "Nhân Phương" linh dược tự nhiên cũng càng ngày càng nhiều.

Đối với một ít linh dược giá trị không phải rất cao, Dương Lăng thẳng thắn buông bỏ, linh dược bình thường căn bản không đập vào trong mắt nó. Cứ như vậy, Dương Lăng hái thuốc tốc độ càng ngày càng ... nhanh hơn. Thẳng đến khi Dương Lăng đem Nhân Phương linh dược số lượng hơn phân nửa, cảm giác ở Nam Cương có thể hái được "Nhân Phương" linh dược càng ngày càng ít, liền quyết định đi tới Đông Hải thử vận khí.

Một ngày nay, Dương Lăng dùng ba canh giờ đả thông năm chỗ huyền thiết. Quen tay hay việc, tuy rằng huyền khiếu còn lại đả thông không đổi, nhưng Dương Lăng đả thông thủ đoạn càng ngày càng tinh diệu, đả thông huyền khiếu tốc độ tự nhiên cũng có tăng lên.

Sau ba canh giờ, Dương Lăng triệu hoán ra Kim Tàm, chuẩn bị lấy một ít Thái Ất chân kim tu luyện Kiền Nguyên Kiếm Trận. Dương Lăng tại đây hơn một tháng ngoại trừ đả thông huyền khiếu, nghiên cứu đan trận, bản thân đối với Kiền Nguyên Kiếm Trận cũng rất có lĩnh ngộ.

Dương Lăng lại đả thông hơn một trăm chỗ huyền khiếu, trong cơ thể nguyên khí rất nồng hậu, so với trước gia tăng gấp đôi. Đồng thời Dương Lăng năng lực lĩnh ngộ tăng cường thật lớn, đầu óc càng ngày càng thanh minh, cảm ngộ lực đồng dạng nước lên thì thuyền lên. Có thể nói, lúc này tư chất Dương Lăng, đã vượt lên trước Tự Ma chân nhân ngày trước rất nhiều.

Nguyên khí càng dày đặc, cảm ngộ lực càng mạnh, Dương Lăng nắm chắt khống chế Kiền Nguyên Kiếm Trận lại càng lớn. Ngày gần đây, Dương Lăng nghĩ đã miễn cưỡng có thể tu luyện Kiền Nguyên Kiếm Trận, liền bắt đầu nhớ tới trong cơ thể Kim Tàm có Thái Ất chân kim.

[