Thốn Mang

Chương 56: Hỗn độn đại la thiên đạo (thượng)




Đứng một bên quan sát trận đấu Điền Cương nhìn chằm chằm về phía Lý Dương, một lúc lâu sau, đến khi Lý Dương đi đến trước mắt, hắn mới than một tiếng rồi nói : "Mộc Dịch, nguyên bản ta còn nghĩ nếu ta nỗ lực huấn luyện thì có thể bắt kịp ngươi, nhưng… … nhưng hiện tại xem ra khoảng cách giữa ta và ngươi thật sự là quá lớn, quá lớn đi !"
Lý Dương ngớ người ra, rồi lập tức cười khổ, lần này hắn đối phó "Tê liệt giả" Carter tên tuyết lang nhân này có thể nói là đã động dụng toàn bộ năng lượng, mặc dù nói Điền Cương và các siêu cấp cao thủ của quyền đàn chỉ có hơn 1000 tinh năng lượng, những người này không thể nhìn ra được chân chánh thực lực của hắn và Carter, nhưng bọn họ tối thiểu có thể nhìn ra bản thân và Lý Dương có khoảng cách rất lớn.
"Điền Cương, ngươi… …"Lý Dương định khuyên nhủ Điền Cương.
Bất ngờ Điền Cương toàn thân sung mãn chiến ý, quang mang trong mắt lấp loáng nhìn Lý Dương, kiên quyết nói : "Nhất định sẽ có một ngày, nhất định có một ngày ta vượt qua ngươi, ta không bỏ cuộc việc khiêu chiến với ngươi đâu !" Nói xong, Điền Cương liền quay người li khai.
"Nhất định có một ngày vượt qua ta ?" Lý Dương không khỏi cảm thấy bất lực, "ai, ta có Bá vương Hạng Vũ giúp đỡ, hơn nữa còn phục dụng qua Tẩy tuỷ đan, chúng ta bản thân là không ở cùng một điểm xuất phát, ngươi so sánh với ta, căn bản là không công bình à !" Bất quá Lý Dương cũng biết tính khí quật cường của Điền Cương, đã quyết định là rất khó cải biến.
"Mộc Dịch, tiền đã được chuyển vào thẻ của ngươi, lần tới định thi đấu khi nào đây ? Ngươi đừng để lão già đáng thương này lại phải chịu cảnh thấy ngươi trốn trong phòng 100 ngày nữa chứ ?" Lão Kiệt Khắc chớp đôi mắt đáng thương nhìn Lý Dương.
Lý Dương nhè nhẹ cười nói : "Yên tâm, Lão Kiệt Khắc, lão cứ thoải mái an bài, tuy nhiên tốt nhất là 4-5 ngày một trận, tần suất như vậy là vừa !"
Lão Kiệt Khắc mắt sáng lên, tức thì liên thanh nói : "Tốt, 4-5 ngày một lần thì 4-5 ngày một lần, ngươi nhờ ta thuê người giúp việc ta cũng đã thuê rồi, là 3 vị nữ giúp việc người Philippin, đều chưa quá 30 tuổi, hơn nữa trình độ của ba người này rất tốt, đối với lễ nghi của xã hội thượng lưu cũng rất tinh thông, là loại nữ giúp việc mà đám phú hào xã hội thượng lưu rất thích, tiền lương cũng thường, một tháng 10 ngàn USD ! Hắc hắc, nói nhỏ với ngươi, ba nữ giúp việc này còn rất hấp dẫn, nam nhân mà, tìm kiếm vài nữ giúp việc hấp dẫn cũng là bình thường". Lão Kiệt Khắc tựa hồ có ý ám muội.
"Lão Kiệt Khắc, hừm hừm, phải rồi, tôi có nữ giúp việc nhưng không có quản gia thì làm sao ?" Lý Dương nghĩ đến một vấn đề, tối thiểu phải có người để quản thúc người giúp việc.
Lão Kiệt Khắc cười ha ha nói : "Mộc Dịch thân ái của ta, không ngờ ngươi ngay cả tiểu thư Lỵ Lỵ khả ái của chúng ta lúc trước làm gì cũng không biết sao ? Nàng ta nguyên lai là nữ quản gia của một nhà phú hào, tuyệt đối là rất tinh minh, có người mà không chịu dùng, thật đúng là lãng phí à !"
Lý Dương ngớ người, hắn biết Lỵ Lỵ đã từng làm việc cho một nhà phú hào, sau đó bị phú hào muốn cưỡng bách, khiến cho Lỵ Lỵ thức tỉnh biến thân giết chết. Nhưng Lý Dương thực sự là không biết Lỵ Lỵ làm công việc gì trong căn biệt thự đó.
"Lỵ Lỵ không ngờ lại làm quản gia, thực nhìn không ra à, vậy cũng tốt, để cô ấy quản lý nữ giúp việc. Điền Cương sau này cũng không đi tìm ta nữa !" Lý Dương nhớ đến lúc khi mình vừa mới xuất quan thì đã thấy bộ dạng phẫn nộ của Điền Cương khi nhìn thấy mình.
"Ừm, thời gian cũng đến lúc rồi, nên tu luyện thôi !" Lý Dương trong lòng suy nghĩ, liền đó chào tạm biệt Lão Kiệt Khắc.
Tại tầng quản lý của địa hạ quyền đàn trong một căn phòng bí mật
"Sư tôn, trong trận đấu vừa rồi cả hai vị tuyển thủ đều không phải là người bình thường, tuyển thủ của địa hạ quyền đàn chúng ta đều không vượt qua tứ cấp, hiện tại bất ngờ xuất hiện ngũ cấp cao thủ, căn bản là bất bình hành, điều này ảnh hưởng đến tính công bình của võ đài, chúng ta có nên trục xuất tuyển thủ Mộc Dịch đó khỏi địa hạ quyền đàn không ?" Một nam tử mày thô thân mặc thanh sắc Tây phục cung kính nói với một lão giả.
Thanh bào lão giả này chính là lão giả ngày đó dùng linh thức sưu tra Lý Dương.
Thanh bào lão giả nhẹ nhàng cười nói : "Trận đấu đó ta mặc dù không có xem, nhưng linh thức của ta đã chú ý đến hắn, nội lực của hắn chắc là đã đạt đến tiên thiên đại thành cảnh giới, cũng khá lắm. Hắn lại là tộc nhân người Hoa chúng ta, Mafia Mỹ không nói trục xuất hắn khỏi địa hạ quyền đàn, Thanh Bang chúng ta vì sao muốn trục xuất hắn ? Hà huống người Trung Quốc có tu luyện nội công thì đều có bối cảnh, ngươi biết được bối cảnh hắn sao ?"
Đại hán mày thô tức thì ngớ người.
Sau lưng địa hạ quyền đàn là Thanh Bang và Mafia Mỹ cùng điều khiển, Mafia Mỹ không có trục xuất Lý Dương, Thanh Bang bọn họ vì sao lại cần xuất thủ ? Hơn nữa Mộc Dịch còn là người Trung Quốc !
"Hài tử ngươi, còn phải nỗ lực nhiều, đừng có chuyện gì nghĩ không ra thì lại nói cái đó, phàm chuyện gì cũng đều cần suy nghĩ cẩn thận, không thể lỗ mãng được. Bằng không cái ghế trong trưởng lão đoàn ngươi khó mà đạt được à !" Thanh bào lão giả than.
"Tạ sư tôn, đệ tử xin nghe theo lời giá huấn của sư tôn !" Đại hán mày thô lập tức cúi đầu nói, liền đó cung thân li khai.
Lúc này thanh bào lão giả một mình ở trong phòng.
"Mộc Dịch này sao lại giống như sư đệ lúc còn trẻ vậy ? Ừm, có lẽ phải tìm thời gian đến xem xem Mộc Dịch này rốt cục là từ đâu đến !" Thanh bào lão giả khẽ lẩm bẩm.
"Độn !"
Lý Dương tay kết pháp ấn, lập tức thân thể dung nhập nền đất, trực tiếp từ biệt thự thoán nhập vào lòng đất, liền đó hướng tới sông Hudson.
Trong lòng đất, Lý Dương hoà cùng vạn vật thành nhất thể, với tốc độ khủng bố xuyên việt tất cả chướng ngại, "may mắn ở đây là không có thiên tài địa bảo gì, bằng không ta đã đụng vào chúng !"
Độn thuật Lý Dương mặc dù lợi hại, được xưng là có thể độn vạn vật, nhưng không phải cái gì cũng có thể độn, ví như Bắc Hải huyền băng thiết, xích dương hoả tinh cương, những thiên tài địa bảo này không thể độn, cho dù vật thể có quán thâu chân khí cũng không thể độn, vạn vật ở đây phần lớn là phàm vật.
"Tuy nhiên nếu đụng phải thì cũng là một chuyện tốt, tốt xấu gì cũng có thể lấy được một kiện thiên tài địa bảo, ta không thể luyện chế pháp khí, một là công lực không đủ, hai là không có tài liệu !" Lý Dương trong lòng than.
Bất ngờ, một cổ thanh lương sung xích toàn thân, Lý Dương đã tiến nhập vào sông Hudson.
Sông Hudson rộng lớn, Lý Dương ở trong nước không nhìn thấy bờ biên đâu, đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là vì tầm nhìn trong nước không xa, nhưng cũng có thể nói lên sự rộng lớn của sông Hudson.
"Lý Dương, lặn xuống cho ta, tiếp tục xuống ! Cho đến khi bổn Bá vương bảo ngừng thì ngươi hãy ngừng, chỉ một chút thuỷ áp này, căn bản là không có tác dụng gì cho việc tu luyện !" Tiếng Bá vương Hạng Vũ quở trách vang lên trong đầu, doạ Lý Dương lập tức lặn xuống.
Bất quá toàn thân Lý Dương được tiên thiên chân khí bao lấy, hình thành nên "hộ thể cương khí", nước cũng không thể thấm vào trong y phục, Lý Dương mặc dù ở dưới sông nhưng y phục vẫn khô ráo.
Càng đi xuống, Lý Dương cảm nhận được áp lực nước càng lúc càng lớn, may mắn là khi đạt đến tiên thiên cảnh giới thì có thể từ hậu thiên hô hấp chuyển thành tiên thiên thai tức, Lý Dương không cần phải để ý đến vần đề dưỡng khí, đợi khi đạt đến Kim Đan cảnh giới, khi đó hoàn toàn không cần hồ hấp, trực tiếp hấp thu thiên địa tinh hoa để bổ sung cho bản thân.
"Ông trời ạ, áp lực nước khiến tôi sắp chịu không nổi rồi, Bá vương à, sắp đến lúc rồi, hộ thể cương khí của tôi thừa thụ không nổi rồi !" Lý Dương lập tức nói với Bá vương Hạng Vũ.
Hạng Vũ giận dữ trách mắng : "Đồ ngốc, ngươi dùng hộ thể cương khí làm gì ? Chẳng phải chỉ là một bộ y phục thôi sao ? Dưới nước sâu thế này có ai nhìn người đâu ? Đem tiên thiên chân khí bố trí ngoài cơ thể, tiên thiên chân khí của ngươi tiêu hao đương nhiên là nhanh rồi ! Đồ khùng, mau thu nhập tiên thiên chân khí vào thể nội, y phục không cần quản đến, ngươi phải dùng toàn bộ năng lượng để tu luyện, chứ không phải là để bảo hộ một bộ ý phục !"
"Biết rồi !" Lý Dương lập tức thu nhập tiên thiên chân khí vào thể nội, tức thì áp lực cường đại bố ráp toàn thân, Lý Dương tức thì tiếp tục lặn xuống… …

Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn