Thốn Mang

Chương 307: Li Khai Phiêu Tuyết Sơn Mạch




Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Lý Dương nhắm mắt tĩnh tọa, tận lực hấp thu dược lực của Huyết Lăng Đan, lúc đầu, công lực tăng lên phi thường nhanh, đến lúc đạt tới cực hạn chịu đựng của thân thể, tốc độ liền giảm bớt, vừa củng cố vừa tăng lên.
Trong luyện đan thất, Jake, Hạng Vũ, Lưu Ly ba người chính là đang nhìn Lý Dương tĩnh tu.
- Sư huynh cuối cùng là muốn tu luyện tới khi nào đây? Chắc sẽ không ngồi như vậy suốt năm, cho đến khi đạt tới Ma Vương cảnh giới mới đình chỉ chứ.
Jake nghi hoặc nói.
Lưu Ly lắc đầu cười khẽ, sờ đầu Jake nói:
- Đừng lo lắng, Huyết Lăng Đan này lúc đầu tăng lên cực nhanh, đạt tới cực hạn thân thể, mới chậm lại. Phỏng chừng một hai canh giờ, sư huynh ngươi sẽ tỉnh lại thôi.
Jake gật đầu, ba người lại nhìn về phía Lý Dương đang an tâm tu luyện ở giữa.
Thân thể Lý Dương không ngừng phát ra từng đạo màu quang mang đỏ sậm, phía sau thậm chí xuất hiện lưỡng đạo tử hoàn (2 vòng ánh sáng màu tím), tán phát tử sắc quang mang nhè nhẹ, đồng thời từng đạo đao mang màu tím nhạt cũng tại bên ngoài thân Lý Dương thoắt ẩn thoắt hiện, Lý Dương toàn tâm hoàn toàn chìm đắm trong tu luyện.
Ám hồng sắc quang mang lưu chuyển càng thêm kịch liệt, đồng thời đao mang cũng lóe ra càng thêm dồn dập, cường đại năng lượng trên người Lý Dương không ngừng bành trướng, giờ phút này, công lực hắn chính là đang tăng lên bằng một loại tốc độ kinh khủng...
Quả thật giống như như lời Lưu Ly, một canh giờ sau Lý Dương chậm rãi mở mắt, trên gương mặt có tươi cười một tia hưng phấn.
- Sư huynh, dược hiệu này thế nào a, có đúng là rất lợi hại hay không?
Jake vừa nhìn thấy Lý Dương tỉnh lại, lập tức tiến lên hỏi, hắn không cách nào dụng thần thức dò xét tình trạng Lý Dương, chỉ có thể hỏi Lý Dương.
Lý Dương thở ra một hơi dài, cố gắng kềm chế kích động trong lòng, giữ vẻ mặt tươi cười như trước:
- Đúng vậy, dược lực thật sự phi thường mạnh, không phải mạnh bình thường, vừa rồi ngắn ngủi một canh giờ mà thôi, thân thể ta cùng với Đao Phách đều tăng lên không ít, đều đạt tới Ma Soái tiền kỳ đỉnh phong, chỉ còn một bước là đạt tới Ma Soái trung kỳ.
Ngắn ngủi một canh giờ, nhưng mà tương đương mấy ngàn năm công lực.
- Trời ạ, nhanh như vậy sao?
Jake mở to hai mắt nhìn.
Lý Dương gật đầu nói:
- Tốc độ quả thật rất nhanh. Bất quá bắt đầu từ bây giờ, tốc độ ta tu luyện sẽ không giống vừa rồi. Bởi vì... ta bây giờ phải không ngừng tinh luyện công lực, củng cố căn cơ.
- Củng cố căn cơ?
Jake có chút sửng sốt, suy nghĩ một chút, bỗng dưng con mắt sáng ngời, cười nói:
- Ha ha, ta minh bạch rồi, điều này cũng như việc xây nhà cơ bản là một dạng giống nhau, căn cơ càng vững chắc, nhà mới có thể xây càng cao. Nếu muốn nhà càng thêm cao, căn cơ phải càng thêm vững chắc mới được. Cho nên phải không ngừng củng cố căn cơ, tốc độ tự nhiên chậm lại.
Lý Dương gật đầu:
- Thông minh, thật không có nghĩ đến, sư đệ ngươi thông minh như thế. Bất quá... Kiến tạo cao lâu không chỉ căn cơ vững chắc, mà phẩm chất tài liệu kiến trúc cũng phải tốt. Nếu không cũng chỉ là công trình đậu hủ, cái đạo lý này của tu luyện giả, chính là ma nguyên lực càng tinh túy càng tốt.
Đích thật là như kiến tạo phòng bình thường, tu luyện, căn cơ yếu kém, ma nguyên lực không chỉ nhiều là được, còn cần chất lượng, tỷ như một người cấp bậc Ma Đế cao thủ, tùy tiện phát ra một cổ ma nguyên lực, chất lượng sẽ vượt xa một người ở cấp bậc Thiên Ma cấp biệt cao thủ cùng phát ra.
Rèn luyện, không ngừng rèn luyện, ma nguyên lực càng thêm tinh túy.
Giờ phút này, mặc dù Lý Dương không có ý tu luyện, tốc độ cũng không có như lúc đầu, nhưng cũng hơn quá khứ trăm vạn lần, đúng là Huyết Lăng Đan dược lực toàn bộ dung nhập thân thể Lý Dương, chậm rãi hấp thu tự nhiên thấy sảng khoái.
Huyết Lăng Đan một cổ dược lực chậm rãi thẩm thấu toàn thân Lý Dương, kể cả trong bảy khỏa tinh cực, công lực liền củng cố để từng bước đề cao...
Cảm thụ công lực phi tốc đề thăng, Lý Dương cảm thấy một trận thư sướng, hắn thích cảm giác như vậy.
- Lý Dương đệ đệ...
Lưu Ly nhẹ giọng nở nụ cười:
- Ngươi bây giờ coi như là phục dụng Huyết Lăng Đan, tỷ tỷ ta cũng an tâm, nếu có chuyện gì không quản đươc nhớ đi tìm tỷ tỷ, tỷ tỷ về trước. Nhớ kỹ, có chuyện gì nhất định phải tìm tỷ tỷ....
Lưu Ly hướng về Lý Dương yêu mị cười, tùy ý phất tay áo, biến mất tại đan thất.
Lý Dương vừa muốn chuẩn bị tiễn Lưu Ly thì đã biến mất không thấy tung tích.
- Lý Dương, ta hỏi ngươi một việc, Lưu Ly này đối với ngươi thật tốt, bổn Bá Vương thấy tựa hồ nàng đối với ngươi tốt có chút hơn bình thường đó.
Hạng Vũ đi tới trước mặt Lý Dương, nghi hoặc hỏi. Đối với việc này, hắn có chút nghi hoặc.
Lý Dương vô tội cười nói:
- Ta lần đầu tiên gặp Lưu Ly là lúc nàng bị ta trêu một chút, nhưng không có quá, nhiều nhất cũng hay nói giỡn mà thôi. Ngươi xem, lần này nàng cũng đưa một gã Ma Quân hậu kỳ cao thủ đến Bích Lan Sơn. Ta cũng có chút được yêu mà sợ a.
Lưu Ly vì sao đối Lý Dương tốt như thế?
- Chẳng lẻ Lưu Ly tỷ tỷ đối với sư huynh nhất kiến chung tình, coi trọng sư huynh?
Jake đột nhiên nhẹ giọng nói.
- Nói bậy!
Lý Dương nhất thời trừng mắt, Jake lùi lại ám muội nói:
- Khó nói, nếu không Lưu Ly tỷ tỷ như thế nào đối với sư huynh tốt như vậy? Trên đời cũng chỉ có tình yêu mới làm cho người ta nhìn không thấu. A, ngay cả vương phẩm Thiên Linh Thạch Lưu Ly tỷ tỷ cũng bỏ ra.
- Rất có lý, nói không chừng Lưu Ly đại tỷ thật sự coi trọng Lý Dương huynh đệ ngươi! Lưu Ly đại tỷ đản sanh lúc khai thiên tích địa, tu chân đã cực kỳ, Lý Dương huynh đệ lại mới tu luyện thời gian gần đây? Cái này chính là "lão ngưu cật nộn thảo" (Trâu già ăn cỏ non) a.
Hạng Vũ ha ha cười lớn.
Lý Dương nhìn hai người bất đắc dĩ.
- Tình yêu a.... ma lực của ngươi to lớn a, có khả năng làm cho một Ma Đế cấp bậc cao thủ coi trọng một cái Ma Soái nho nhỏ cấp bậc nhân vật!
Jake ngửa đầu than thở.
Lý Dương cùng Hạng Vũ đều nhịn không được nở nụ cười, Jake này không có thích nữ tử, cũng không có biết gì về chuyện tình yêu, nhưng lại ra vẻ một chuyên gia có hiểu biết sâu xa, thật sự là làm cho người ta cười rớt răng.
- Sư huynh, có đúng là ngươi vừa tu đến Ma Vương cảnh giới sẽ li khai Phiêu Tuyết Sơn Mạch đi tìm Tuyết?
Jake đột nhiên nhìn về phía Lý Dương, vẻ mặt không có chút đùa cợt.
Lý Dương gật đầu, thở dài một tiếng:
- Tới Ma giới, ta là vì tìm kiếm Tuyết, một khi đạt tới Ma Vương cảnh giới, ta đương nhiên lập tức đi tìm Tuyết.
- Vậy...
Jake sắc mặt có chút khó coi:
- Vậy lúc nào có thể quay lại đây?
Lý Dương ngẩn ra, trầm mặc.
Trở về?
Con đường tìm kiếm mờ ảo vô định, đến Minh giới tìm Tam Sanh Thạch, ai biết kết quả? Tìm được Tam Sanh Thạch tồi lại vượt Bắc Minh hải, có thể thành công không? Nói không chừng sẽ chết tại Bắc Minh hải. Vậy xem như tới Quỷ giới rồi.
Quỷ giới cùng Tiên giới cùng một trận doanh, một khi thân phận bại lộ, để cho người khác biết mình là người ở Ma giới, nói không chừng bị "nghênh đón", có thể còn chưa tìm được Khương Tuyết, đã bị Quỷ giới cao thủ giết chết rồi.
Jake hỏi chuyện này, Lý Dương trầm mặc thật lâu, nhưng một câu nói cũng không đáp được.
Nữ Thần Phong.
- Cô cô…
Hung hăng nuốt ực ngụm lớn liệt tửu trong miệng , Lý Dương ngồi trên mặt đất, dựa nghiêng cự thạch, mắt khép hờ nhìn băng điêu "Khương Tuyết" trước mắt, trên mặt có chút phức tạp.
Trải qua mấy ngày tu luyện, Lý Dương phát hiện tốc độ mình tu luyện so với Hạng Vũ dự tính còn nhanh hơn nhiều. Lý Dương không biết, với người bình thường mà nói, Huyết Lăng Đan phải vài năm mới có thể hấp thu hết. Nhưng Lý Dương nguyên thần biến đổi thành công, nguyên thần ngược lại thôi động hấp thu nhanh hơn.
Nguyên thần chính là điều tối căn bản nhất, tối căn bản nguyên thần đã biến đổi thành công, tự nhiên tu luyện cũng nhanh hơn nhiều.
"Nói không chừng mấy tháng nửa, ta liền đạt tới Ma Vương cảnh giới. Quái , ta tốc độ hấp thu như thế nào so với lời Bá Vương bọn họ nhanh thế? Bất quá, cho dù như thế nào, cũng là chuyện tốt." Lý Dương trong lòng âm thầm có chút cao hứng, vốn phải hơn một năm, bây giờ mấy tháng liền có thể, nhưng Lý Dương chính mình cũng không biết chính nguyên thần mình là nguyên nhân.
- Hô!
Một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Lý Dương. Chính là Hạng Vũ.
- Ồh, là Bá Vương a.
Lý Dương cùng Hạng Vũ vẫy gọi, tiếp tục một ngụm rồi một ngụm chậm rãi uống rượu, ai cũng không biết Lý Dương đang suy nghĩ cái gì, cứ như vậy uống rượu.
Hạng Vũ đột nhiên nói:
- Lý Dương, ta có một việc muốn nói cho ngươi.
- Chuyện gì?
Lý Dương như trước dựa vào cự thạch, không có để ý.
Hạng Vũ mỉm cười:
- Ngươi cho dù đạt tới Ma Quân cảnh giới, có nắm chắc vượt Bắc Minh hải sao? Bắc Minh hải không có dễ vượt qua. Bất quá, bây giờ có một phương pháp có thể làm ngươi vượt Bắc Minh hải dễ dàng thêm thuận lợi.
- Sao?
Lý Dương con mắt sáng ngời, thu tửu bình đứng lên.
- Tới Ma Thần Cung, Xi Vưu Đại Tôn tương trợ giúp ngươi một chút. Chuyện này ta đã cùng Xi Vưu Đại Tôn nói qua, hơn nữa hắn đã đồng ý, ngươi có hay không nguyện ý, ngươi tự mình quyết định.
Hạng Vũ thản nhiên nói.
Lý Dương ngẩn ra.
Xi Vưu Đại Tôn?
Chính là Đại Tôn cấp biệt nhân vật, Ma giới đỉnh phong cường giả, chí cao vô thượng! Cao thủ như vậy cũng nguyện ý trợ giúp mình một tay?
- Có đi hay là không?
Hạng Vũ hỏi.
Lý Dương trừng mắt:
- Đi, đương nhiên đi, không đi là ngu ngốc, dù sao ta đạt tới Ma Vương cảnh giới còn cần một đoạn thời gian, có thể đi Ma Thần Cung, được Xi Vưu Đại Tôn chỉ đạo, tự nhiên vượt Bắc Minh hải càng thêm nắm chắc một chút.
Đại Tôn a, Đại Tôn chỉ đạo, phỏng chừng cả Ma giới tất cả mọi người đều mong mỏi, cơ hội tốt như vậy như thế nào bỏ qua cho được đây?
Huống chi, tự mình trên đường tìm Khương Tuyết , vô luận là Minh giới, hay là Bắc Minh hải, hoặc là Quỷ giới, đều phải tự trông vào cường đại thực lực. Đặc biệt Ma Thần Lục Tuyệt do Hạng Vũ truyền dạy chỉ lĩnh ngộ trong giới hạn Ma Vương hậu kỳ, hôm nay Lý Dương đã không sai biệt lắm hoàn toàn lĩnh ngộ.
Nếu Xi Vưu Đại Tôn truyền thụ nguyên bản Ma Thần Lục Tuyệt, vậy đối với hắn liền có chỗ tốt lớn lao.
- Được rồi, lúc nào có thể đi đây?
Lý Dương quay về phía Hạng Vũ hỏi.
Hạng Vũ cười nói:
- Ta biết Lý Dương ngươi sẽ không bỏ qua cơ hội này. Ân, lúc nào đi? Ngươi muốn đi lúc nào thì đi lúc đó. Được rồi, Điền Cương tiểu tử này hiện tại ở tại Ma Thần Cung tu luyện, ngươi cũng có thể đi cùng hắn đồng thời tiếp nhận Đại Tôn chỉ đạo.
Lý Dương gật đầu.
Lúc nào đi đây?
- Bá Vương, sự tình quan trọng, không bằng, sáng sớm ngày mai chúng ta xuất phát, được không?
Lý Dương giờ phút này trong mắt quang mang lấp lánh.
- Sáng mai?
Hạng Vũ suy nghĩ một chút:
- Tốt, vậy ngày mai, sáng sớm ngày mai trực tiếp xuất phát, ngươi hãy cùng bằng hữu nói vài câu từ biệt đi.
Hạng Vũ nói xong, thân hình chợt lóe, biến mất trên đỉnh Nữ Thần Phong.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Trong đại sảnh Bích Lan Sơn.
Một đám người lúc trước cùng Lý Dương đến Ma giới đang ở tại đại sảnh.
Lý Dương nhìn quanh, Lily, Hầu Tĩnh, Hầu Sơn, Hổ Đại, Hổ Nhị, Jake, Cát Hân, vợ chồng Cát Phổ, Lily… bọn họ tựa hồ cũng có dự cảm, cả đám vẻ mặt đều có điểm phức tạp.
- Các vị, ta sẽ rời khỏi Phiêu Tuyết Sơn Mạch, lần này đi, cũng không biết lúc nào có thể quay lại.
Lý Dương buồn vô cớ nói.
- Sư huynh...
- Sư tôn...
Tất cả mọi người nhìn Lý Dương, muốn nói gì đó, nhưng nói không nên được một câu, bọn họ đi theo Lý Dương tới Ma giới, có nguy hiểm, đều là Lý Dương ra tay giải quyết, Lý Dương phảng phất như cái dù bảo hộ bảo vệ bon họ.
Hơn nữa mọi người cùng Lý Dương có cảm tình cũng đều rất sâu, nếu không cũng sẽ không đi theo đến Ma giới.
Mọi người cũng đều biết chuyện của Lý Dương, Lý Dương sẽ có một ngày rời đi, nhưng ai cũng không có nghĩ đến, ngày này tới sớm như thế.
- Sau khi ta rời đi , chuyện của Bích Lan Sơn này cứ giao cho Lily quản lý, A, thật ra lúc ta ở địa cầu, mọi sự tình cũng là Lily giải quyết.
Lý Dương cười nói.
Lily gật đầu kiên định nói:
- Sư huynh, ngươi yên tâm, Bích Lan Sơn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu
- Ngươi làm việc, ta cho tới bây giờ đều rất yên tâm.
Lý Dương cười quay đầu hướng ánh mắt về phía La Đức Thành:
- La Đức Thành, trong hàng đệ tử, anh em Jesse không cách nào tu luyện Thất Diệu Tinh Cực, mà ngươi lại là trong bốn đệ tử tu luyện nhanh nhất, cũng xử lý công việc ổn thỏa nhất. Khi ta rời đi, chuyện của Tinh Cực Tông đệ tử cũng giao do ngươi quản lý. Ngươi chú ý quản lý cho tốt.
La Đức Thành làm việc đều cố gắng, Tinh Cực Tông bình thường chủ yếu yên ổn là do hắn quản lý.
- Sư tôn yên tâm, đồ nhi nhất định không phụ lòng sư tôn mong đợi.
La Đức Thành trong mắt lấp lãnh lệ quang, lần này từ biệt, cũng chẳng biết có ngày gặp lại hay không.
- Không nói nữa, được rồi, mọi việc ta đã phân phối xong. Mọi người cũng không cần tiễn, nếu ta mạng lớn, có lẽ mọi người còn có ngày gặp lại.
Lý Dương trực tiếp đi ra đại sảnh, một chút quay đầu cũng không, hắn sợ chính mình không cầm được nước mắt.
Lần này từ biệt, cũng không biết ngày nào gặp lại.
- Hết Tập 8 -
Tập 9: Lôi viêm địa ngục