Hải dương vô tận, gió nhẹ vi vu, sóng biển chập chùng, bốn người Lí Dương cùng Trần Kiếm Phong xé gió bay trên không ……
"Alisa yêu quí, đừng vội nhé, nàng đợi một chút, rất nhanh thôi, ta sẽ báo thù cho nàng !" Trần Kiếm Phong cưỡi kiếm tiên Thanh Hồng, miệng thì thào tự nhủ, trên người sát khí cuồn cuộn, đồng thời bắt đầu gia tốc, quên phắt Lí Dương phía sau có công lực không bằng hắn.
Nhưng bất luận Trần Kiếm Phong gia tốc ra sao, Lí Dương vẫn có thể vượt qua.
Dưới chân Lí Dương thoạt nhìn chỉ là một đao mang thật lớn, nhưng bên trong đao mang lại là Thanh Vân. Lí Dương đem Thanh Vân biến thành một vật có vẻ như trường kiếm, sau đó dùng đao mang bao phủ bên ngoài, nhưng Trần Kiếm Phong đang đắm chìm trong hồi ức và cừu hận, nên không hề chú ý tới việc này.
Về phần Jake và Lily, lần lượt do Lí Dương và Trần Kiếm Phong kéo theo, vì tốc độ của họ quá chậm.
"Giáo Hoàng đáng thương, tánh mạng của ngươi xem ra cũn không còn dài nữa đâu." Lí Dương nhìn ba người Trần Kiếm Phong cùng với Lily Jake sát ý đằng đằng, không khỏi thầm than trong lòng. Bất quá hắn cũng biết, lúc trước hắn diệt Lâm Gia, sát ý cũng chẳng kém gì Trần Kiếm Phong lúc này.
"Hút!"
Thân ảnh bốn người một lần nữa gia tốc, trong nháy mắt biến mất trên bầu trời sâu thẳm.
Trời xanh ngắt, mây trắng trôi.
Xung quanh chuyên cơ màu trắng bạc của Giáo Hoàng có hơn mười máy bay chiến đấu bảo vệ, đang bay về phía Paris của nước Pháp.
Chuyên cơ của Giáo Hoàng được chế tạo đặc biệt, có tính phòng ngự rất cao, so với máy bay chiến đấu bình thường của các quốc gia tiên tiến còn mạnh hơn. Để làm được chuyên cơ này lão đã phải tốn không ít tiền, trên mười tỷ đô la để chế tạo loại phi cơ đặc biệt này, cũng chỉ có Giáo Hoàng mới có tư cách ngồi trên máy bay đó mà thôi.
Bên cạnh chuyên cơ xa hoa đó có hơn mười máy bay chiến đấu của quân đội Mỹ bay theo hộ vệ, phải hoàn toàn đảm bảo sự an toàn của Giáo Hoàng.
Giáo Hoàng địa vị tôn sư, một khi có gì trục trặc, sẽ có ảnh hưởng rất lớn, còn lớn hơn cả những cuộc tập kích của bọn khủng bố.
Trong chuyên cơ.
Trang trí nội thất cực kỳ xa hoa tôn quý, tất cả đều là thiết kế như một căn nhà. Lúc này Giáo Hoàng đang ngồi trong đại sảnh.
Lúc này Giáo Hoàng cũng chỉ mặc áo ngủ mong manh, mái tóc vàng xõa ra phiêu tán, nhưng mái tóc vàng của Giáo Hoàng hơi khác với người bình thường, vì mái tóc vàng của hắn phát ra hào quang, giống như tóc của hắn thật sự được làm ra từ vàng ròng nguyên chất.
Trong lòng hắn đang ôm một mỹ nữ tóc bạch kim, Giáo Hoàng cũng là người thôi ? Tự nhiên cũng cần có đàn bà.
"Giáo Hoàng đại nhân, Ốc thân gia tộc của thiếp vừa mới bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để mua một mỏ dầu, nhưng tập đoàn tài chính Hoa Kim lại tranh đoạt mỏ dầu này với nhà thiếp, thật sự quá bất công. Xin Giáo Hoàng ủng hộ thiếp !" Kim phát mỹ nữ nũng nịu nói.
Trên mặt Giáo Hoàng xuất hiện vẻ lạnh nhạt.
"Tiểu bảo bối, ngươi biết là không thể tỏ vẻ khôn vặt trước mặt ta. Người phương đông một câu, quan công diện tiền sái đại đao, đúng là không tự lượng sức! Mỏ dầu đó thuộc về Ốc thân gia tộc của các ngươi sao? Nguyên trước đây nó thuộc về tập đoàn tài chính Hoa Kim, các ngươi tốn mất "một khoản tiền khổng lồ" à? Mười tỷ đô la mà mua được sao? Thế mà cũng gọi là "một khoản tiền khổng lồ?" Giáo Hoàng cười nói.
Kim phát mỹ nữ nhất thời hoảng sợ nói: "Giáo Hoàng đại nhân bớt giận !"
Giáo Hoàng cười khoát tay, tỏ vẻ không quan tâm nói: " Bất quá chỉ là việc nhỏ ! Lần này cho qua, ta sẽ phái người nói với tập đoàn tài chính Hoa Kim vài câu. Sau này đừng giỡn mặt ta như vậy."
Thân là quyền lực tối cao, một câu của Giáo Hoàng còn hữu hiệu hơn vô số tiền tài.
"Cám ơn Giáo Hoàng đại nhân." Kim phát mỹ nữ ngọt ngào cười.
"Cộc, cộc ……"
Giáo Hoàng khẽ cau mày, xô mỹ nữ trong lòng sang một bên, khẽ sửa sang lại hình thức một chút, bình thản nói: " Vào đi !"
Một lão già đầu bạc cung kính đứng trước cửa nói: " Bệ hạ, vừa mới nhân được tin của đức hồng y đại chủ giáo Garfield, tại Mỹ họ vừa mới khám phá một nhóm lang nhân, bắt được mấy trăm lang nhân. Vì số lượng quá lớn, nên đặc biệt xin chỉ thị của bệ hạ xem nên đối xử với những lang nhân này như thế nào ?"
Giáo Hoàng vừa nghe, lạnh lùng nói: " Giết sạch cho ta!"
Thanh âm lạnh như băng, kim phát mỹ nữ bên cạnh khẽ rùng mình.
Lão già đầu bạc cũng khẽ nhíu mày. hắn cũng là hồng y đại chủ giáo, địa vị cực kỳ tôn quý, hắn thấy hơi khó chấp nhận mệnh lệnh của Giáo Hoàng lần này.
"Bệ hạ, có thực muốn giết chết toàn bộ không ?"
Mắt Giáo Hoàng bỗng dưng lóe ra kim quang, lúc này đồng tử trong mắt Giáo Hoàng khác hẳn thường nhân, một đồng tử hình chữ thập! Hơn nữa là kim sắc, vừa cực kỳ quỷ dị vừa kinh người. Sắc mặt lão già đầu bạc nhất thời trắng bệch đi. Hắn biết Giáo Hoàng đã rất tức giận rồi.
"Bệ hạ thứ tội, bệ hạ thứ tội."
Lão già đầu bạc đổ mồ hôi lạnh, ngoại nhân có thể không biết thực lực của Giáo Hoàng, nhưng lão thì biết rất rõ. Giáo Hoàng không hề giống như những hồng y đại chủ giáo bình thường, muốn trở thành Giáo Hoàng phải có truyền thừa, còn phải có những tính chất đặc thù, có thể nói - Không thể xem Giáo Hoàng là con người.
"Còn không đi truyền lệnh."
Giáo Hoàng lạnh lùng nói, như nói với một con kiến vậy.
"Dạ!"
Vị hồng y đại chủ giáo đáng thương lập tức tuân mệnh. Còn kim phát mỹ nữ bên cạnh Giáo Hoàng cũng vô cùng hoảng sợ, vừa rồi Giáo Hoàng tỏa ra khí thế thật là kinh khủng cái này là, là ….
Thái độ của Giáo Hoàng với lang nhân và huyết tộc là - giết hết không tha. Khi hắn còn tại vị, vô luận hữu bắt được bao nhiêu lang nhân, đều xử quyết hết. Vừa rồi vị hồng y đại chủ giáo đó còn tưởng rằng lần này số lang nhân quá lớn, Giáo Hoàng có thể sẽ do dự, nhưng hắn đã hoàn toàn sai lầm.
Khi đang chuẩn bị thông báo về mệnh lệnh vừa rồi của Giáo Hoàng -
"Bất hảo !"
Giáo Hoàng đột nhiên biến sắc, hắn cảm ứng được rõ ràng ở ngoài trăm dặm có bốn người đang bay nhanh tới, vẻn vẹn chỉ vài giây đã tới phía ngoài một dặm thôi. Hiển nhiên, mục tiêu chính là chuyên cơ của Giáo Hoàng.
"Người tu chân phương đông !"
Giáo Hoàng rốt cục luống cuống. Nếu nói người có thể làm cho Giáo Hoàng khẩn trương, có lẽ cũng chỉ có người tu chân phương đông thần bí khôn lường. Hắn không biết rằng bọn người Trần Kiếm Phong căn bản không thèm che dấu khí tức, nếu không bằng vào năng lực cảm ứng của Giáo Hoàng, căn bản không có khả năng phát hiện ra họ.
Trần Kiếm Phong đã phát hiện chuyên cơ của Giáo Hoàng từ xa, sát khí trên người lúc này đã hóa thành thực, sát khí trên kiếm tiên của tiên nhân đứng vào hàng thứ nhất. Kiếm tiên có thể sát phạt chi tiên, đâu phải lời nói có thể diễn tả được?
"đệ nhất thiên Chương của Cửu Thiên kiếm điển - ' Vô Thượng ' Kiếm Điển !"
Gầm nhẹ một tiếng , trong cơn giận dữ của Trần Kiếm Phong, hắn trực tiếp xuất ra công kích cường đại nhất.
Nhất thời, kiếm tiên Thanh Hồng vang lên thánh thót. Không gian bắt đầu chấn động dù kiếm tiên Thanh Hồng còn chưa công kích. Chỉ với năng lượng cường đại đã khiến cho cả không trung chấn động, khiến cho mọi thứ chung quanh bắt đầu biến hóa. Nhất thời mười máy bay chiến đấu của quân đội Mỹ bắt đầu hoảng loạn.
"Hưu!"
Một cổ kiếm khí cường đại vờn quanh kiếm tiên Thanh Hồng, kiếm khí dài đến hơn trăm trượng, dưới công kích của Thanh Hồng, nhất thời hơn mười máy bay chiến đấu bị nghiền nát. Trong nháy mắt đã bị tiêu diệt, không hề có lực phản kháng nào.
Đối mặt với kiếm tiên Thanh Hồng, máy bay chiến đấu bình thường của phàm nhân làm sao có thể phản kháng nổi?
Còn chuyên cơ chế tạo đặc biệt của Giáo Hoàng dưới kiếm khí của kiếm tiên Thanh Hồng cũng giống như một miếng đậu hũ, trong nháy mắt vỡ toang ra …… đám cao thủ của giáo đình bắt đầu điên cuồng bạo phát năng lượng bản thân, muốn giữ lấy mạng của mình.
"Giáo Hoàng đại nhân cứu mạng !"
Kim phát nữ tử gào lớn vẻ sợ hãi, nhưng Giáo Hoàng lúc này tự lo cho mình còn chưa xong, làm thế nào có thể cứu được nàng chứ?
"Ông ông -"
Đột nhiên từng đợt chấn động vang lên, từng đạo kim quang từ trong cơ thể Giáo Hoàng bộc phát ra, mắt Giáo Hoàng một lần nữa biến thành đồng tử hình chữ thập, kim quang lòe lòe, quỷ dị vô cùng. Mái tóc vàng trên đầu Giáo Hoàng bay tung lên, đột nhiên một hình chữ thập xuất hiện trên đầu Giáo Hoàng.
Trần Kiếm Phong vì muốn giết hết người của giáo đình, do đó chiêu vừa dùng công lực phân tán để công kích. Do đó mới xuất hiện một kiếm khí dài trăm trượng. Phải biết rằng năng lượng càng tụ tập thì uy lực càng lớn. Trần Kiếm Phong muốn một lần tính giải quyết tất cả tiểu lâu la, sau đó từ từ hành hạ Giáo Hoàng một phen nên mới làm như vậy.
Theo như tính toán của hắn, trong cơ thể Giáo Hoàng ắt phải có thánh khí hộ thân, rốt cục sẽ bảo vệ được tính mạng của mình.
"Tõm tõm, bùm!"
Xác các phi cơ rơi xuống biển rộng, dưới sự công kích kinh khủng của kiếm khí, ngoại trừ Giáo Hoàng không còn có bất kỳ người nào khác còn sống.
"Phốc phốc ~~~"
Phía sau Giáo Hoàng xuất hiện đôi cánh chim thật lớn trắng như tuyết, tựa như cánh chim của thiên sứ trong truyền thuyết, năng lượng của Giáo Hoàng đột nhiên tăng mạnh, đạt tới cảnh giới cao thủ bát cấp, giống như một cao thủ Độ Kiếp kỳ.
Trần Kiếm Phong nhìn Giáo Hoàng cười lạnh.
"Tại sao, trước nay giáo đình chưa hề đắc tội với người tu chân phương đông các ngươi ? Tại sao lần này lại đến đối phó với giáo đình chúng ta?" Giáo Hoàng cảm thấy hơi sợ, không nói những người khác, chỉ cần áp lực của nam tử áo xanh đứng đầu đã làm tầm hồn hắn gần như băng hoại rồi.
"Không đắc tội ?" Trần Kiếm Phong cười lạnh. " Ta hỏi ngươi, ở New York, các ngươi có giết chết một nữ tử bộ tộc lang nhân không."
Giáo Hoàng ngây người.
Lang nhân? Có giết lang nhân không ?
Trong khi hắn tại vị, hắn đã hạ lệnh giết chết không phải một vạn thì cũng mấy ngàn lang nhân, ai biết được người tu chân áo xanh đó nói về người nào chứ?
"Lang nhân, hỏi về lang nhân làm gì ? Bọn họ chỉ là một chủng tộc hạ tiện. Người tu chân phương đông tôn kính sao lại có quan hệ với đám lang nhân hạ tiện chứ?" Giáo Hoàng có vẻ rất cung kính, hắn biết, nếu không cẩn thận, hôm nay có thể hắn sẽ phải trăng trối ở đây rồi.
Luận về vũ lực ?
Cho dù vận dụng thánh khí, có thể giết người trước mắt, nhưng người tu chân phương đông không phải chỉ có một người, đó là một tập thể, giết một người là đụng cả ổ! Kể cả Giáo Hoàng lẫn Ông Trùm của hắc ám nghị hội đều tâm niệm một điều, ngàn vạn lần đừng đắc tội với người tu chân phương đông.
Nếu không, chỉ cần xuất động một môn phái, có thể dễ dàng quét ngang đạp bằng tất cả bọn họ.
"Ngươi ra lệnh giết một nữ tử bộ tộc lang nhân, nàng là thê tử của ta, người yêu của ta !" Trên mặt Trần Kiếm Phong có vẻ rất hung dữ, hắc sắc khí lưu cuồn cuộn chung quanh, đó là sát khí hóa thành thực chất, nếu hôm nay không giết được Giáo Hoàng, chỉ cần sát khí này cũng sẽ làm cho Trần Kiếm Phong sau này sinh ra ma tính.
"Thê tử ! Người yêu !"
Giáo Hoàng ngẩn người. Hắn không thể tưởng được người tu chân phương đông lại phát sinh tình yêu với một nữ tử bộ tộc lang nhân, thê tử bị giết chết, trượng phu của nàng trả thù cũng là việc bình thường thôi.
Trước nay, Giáo Hoàng giết vô số lang nhân mà chưa có ai tới báo thù. Vì cho dù là lang vương, cũng không là phải đối thủ của Giáo Hoàng, nhưng lần này hắn gặp phải người tu chân.
Giáo Hoàng còn chưa biết thân phận chính thức của địch nhân hắn.
Chưởng môn Thục Sơn kiếm phái - Một siêu cấp đại phái ở Côn Lôn tiên cảnh, cao thủ Đại Thành kỳ, ngoài ra còn có kiếm tiên Thanh Hồng!
Lần này, hắn thật quả là va đầu vào đá rồi, hơn nữa còn là loại đá hoa cương cứng rắn kinh người (nguyên văn: va vào bàn sắt, là loại sắt cứng như bắc hải huyền thiết).
"Không biết người tu chân phương đông tôn kính có thể tha mạng cho ta không, chỉ cần tha mạng cho ta, cần bao nhiêu tiền xin ngài cứ nói, ngàn ức đô la? Cho dù là nghìn tỷ đô la, giáo đình cũng có biện pháp lo được? Mỹ nữ, quyền thế ? Tổng thống? Ngài muốn gì, cứ nói đi ! Ta nhất định sẽ dùng hết sức để ngài được thỏa mãn." Giáo Hoàng luống cuống, từ sau khi biết người yêu Trần Kiếm Phong là lang nhân, hắn bắt đầu cuống cuồng.
Trần Kiếm Phong lắc đầu lạnh lùng, đồng thời kiếm tiên Thanh Hồng một lần nữa rung lên.
"Ngao ~~~"
Một tràng thanh âm quái dị đột nhiên bộc phát từ miệng Giáo Hoàng, nhất thời đạo đạo kim sắc quang mang hiện ra, Giáo Hoàng rốt cục quyết định sử dụng thánh khí rồi. Hắn biết thánh khí vô cùng lợi hại.
Một khối bảy bàn tay, đúng, bảy bàn tay. Một khối Thất Thủ (bảy bàn tay) vọt ra từ thân thể Giáo Hoàng.
Rồi sau đó tay cầm của Thất Thủ bỗng hóa thành đỏ như máu, đỏ đến mức kinh người.
"Tiên khí !"
Lí Dương và Trần Kiếm Phong nhất thời cả kinh. Bọn họ không ngờ thánh khí của hắn lại lại là tiên khí (ma khí), chỉ cần xem khí thế cũng không kém gì so với kiếm tiên Thanh Hồng. Ít nhất cũng là cấp bậc hạ phẩm tiên khí, mà cho dù là cấp bậc gì đi nữa, chỉ cần là tiên khí chắc chắn phải có chỗ bất phàm.
Cứ như Trần Kiếm Phong, mặc dù không có Đao Phách, nhưng bằng vào kiếm tiên Thanh Hồng, có thể chiến đấu không phân cao thấp với Ảo Quang chân nhân.
Với Đao Phách và Phi Đao Nhập Đạo, cũng giống như một loại vũ khí có tính liên tục phát triển. Đao Phách của Lí Dương lúc này cũng có thể so sánh được với hạ phẩm tiên khí. Với việc Đao Phách không ngừng biến đổi, cấp bậc màu sắc không ngừng đề cao, khi công lực của hắn đạt tới Ma Tướng Ma Soái, Đao Phách sẽ tương đương với trung phẩm tiên khí (ma khí). Đến khi công lực đạt tới Ma Vương Ma Quân, Đao Phách sẽ tương đương với thượng phẩm tiên khí, còn khi công lực Lí Dương đạt tới Ma Đế, Đại Tôn, thì sẽ tương đương với thần khí.
Nói cách khác, cao thủ Phi Đao Nhập Đạo, cho dù không có vũ khí, nhưng tự thân Đao Phách của họ có thể tiến hóa không ngừng.
"Nhìn vào hình dáng, cũng tương đương với kiếm tiên Thanh Hồng của ta mà thôi, còn thực lực của ngươi chỉ khoảng chừng đến Độ Kiếp kỳ, hừ !" Trần Kiếm Phong cười khinh thường, rồi nhìn Jackson nói, "Con trai, xem cha giết hắn nhé. Sau khi đoạt được thanh tiên khí đó, cha sẽ tặng cho con." Trần Kiếm Phong cũng sợ con cái mình tới Ma Giới sẽ gặp nhiều nguy hiểm, nên tiên khí này là nảy sinh ý định cướp đoạt ngay.
Dù sao giết xong Giáo Hoàng, tiên khí cũng tự nhiên rơi vào tay ta.
"Chịu chết đi!" Trần Kiếm Phong quát lạnh một tiếng.
"Cửu Thiên kiếm điển, đệ nhất thiên Chương - ' Vô Thượng ' Kiếm Điển!"
Lúc này, Trần Kiếm Phong tập trung toàn bộ tất cả lực công kích lại, chỉ thấy tất cả quang mang đều tụ lại trên kiếm tiên Thanh Hồng, rồi lóe ra hào quang sáng rực, sáng chói như mặt trời giữa trưa, kiếm tiên Thanh Hồng mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa, trong nháy mắt bắn về phía Giáo Hoàng.
Lí Dương nhìn Thất Thủ trên tay Giáo Hoàng, trong lòng cười thầm: "Đây đúng là truyền thừa thánh khí rồi, cuối cùng cũng rơi vào tay ta. À, thánh khí của giáo đình là tiên khí, thế còn Hắc Ám nghị hội thì sao nhỉ?" Mắt Lí Dương sáng lên.
Lưu ý: Jake có chỗ bị viết nhầm thành Jackson hay Kiệt Khắc, cái này để mai sửa!
Tập 7: Kim sắc huyết dịch