Thốn Mang

Chương 241: Điền Cương đích sư môn




London, Anh quốc.
Trường ác mộng đêm đó khiến cho toàn bộ cảnh sát của London đều cảm thấy sợ hãi, đám người đông phương không sợ đạn pháo, không sợ vũ khí laze, không sợ xe bọc thép chuyên dụng đó thường xuyên xuất hiện trong giấc mộng của bọn họ.
Sau đó thì thành phố London vẫn giống hệt như cũ, tất cả mọi người đều ra đường đi lại, vì cuộc sống sau này của mình mà bôn ba.
Tại trang viên của nhà họ Lý.
Bên ngoài trang viên chỉ có một vài cảnh sát chuyên môn đang làm việc, hiển nhiên, sức mạnh của Lý Dương khiến cho đến cả quốc gia cũng phải cẩn thận, chuyện Lâm gia xảy ra chuyện chính là như vậy, đối với Lý gia mạnh hơn Lâm gia rất nhiều, nước Anh đương nhiên phải cẩn thận.
Lúc này hơn trăm nhân viên tinh anh của công tu bảo an Tuyết Lan đang đứng bảo vệ ngoài cửa, bởi vì lúc này mấy nhân vật cao cấp của Lý gia đều đang ở đó.
Trong đại sảnh.
- Sư huynh, đệ tới rồi, hi, sao không có ai hoan nghênh đệ vậy?
Jake xoẹt một tiếng trực tiếp từ ngoài cửa trang viên phá không lao thăngt vào, Jake tốt xấu gì cũng là lục cấp cao thủ, trên người không những có bảo y mà còn có phi kiếm, đương nhiên mấy thứ này đều là do năm xưa Trần Kiếm Phong đưa cho.
- Tên tiểu tử này, đúng rồi, phụ thân dệ đâu?
Lý Dương ngồi trên sofa trong đại sảnh mà uống Nhị Oa Đầu, thấy Jake tiến vào hắn liền tùy ý hỏi.
Jake nhảy tới bên cạnh Lý Dương rồi nằm xuống và bất đắc dĩ nói nói:
- Mấy ngày nữa, lần trước đệ nghe không rõ nên cho rằng phụ thân đã tới rồi, thì ra phụ thân chỉ là bảo đệ tử Thục Sơn kiếm phái thông chi cho chúng ta một chút thôi, mấy ngày nữa người mới đến cơ.
Lý Dương khẽ gật gật đầu.
Ngày độ kiếp của hắn đã không còn xa nữa rồi, bất quá trước nay lý Dương chưa từng công khai, cũng chưa hề có chút chuẩn bị nào. Dù sao trong mắt hắn thì độ kiếp thật sự chẳng có chút thách thức nào, đợi đến khi đến ngày độ kiếp thì ta sẽ tùy tiện bay đến một chỗ nào đó trên biển và độ kiếp là được rồi.
- Đúng rồi, Jake, Trúc Cơ đan của đệ ta xem qua rồi, hiệu quả thật không tồi. Xem ra đệ đối với luyện đan thuật đệ đã có thể coi là nhập môn rồi đó.
Lý Dương nhớ lại Trúc Cơ đan của Jake, Jake này không hổ là thiên tài, chỉ trong vòng mười mấy năm ngắn ngủi đã có thể tự mình luyện đan dược rồi. Cần phải biết rằng luyện chế đan dược không phải là một chuyện gian nan bình thường, chỉ riêng việc không chế độ lửa đã không phải là việc mà người thường có thể làm được rồi.
Khi khống chế lửa thậm chí phải mấy ngày không được ngủ, cần phải tập trung toàn bộ tinh thần để xem xét độ lửa, cần phải biết lúc nào nên thay đổi, hơn nữa phân lượng của đan dược, thừa một không được, thiếu một chút thì sẽ không cân bằng, có thể làm cho nó nổ tung.
- Hắc hắc, chỉ là thứ đồ chơi nhỏ thôi, Trúc Cơ đan bất quá chỉ là thao tác để bản thiên tài luyện tay thôi, thao tác luyện tay mà thôi, thiên tài chính là thiên tài !
Lời của Jake thì tựa hồ như chẳng hề để ý đến Trúc Cơ đan, nhưng trên thực tế thì nó đang rất tự hào.
- Ha ha, Jake, đệ đến rồi, bọn ta đợi đệ lâu lắm rồi đó!
Điền cường từ trên lầu bước xuống.
- Tỷ phu!
Jake cười hì hì nói.
- Đệ đệ, khi nào phụ thân đến vậy?
Lily cũng từ trên lầu bước xuống.
- Không rõ, có lẽ chừng mấy ngày nữa thôi, bất quá cũng sắp rồi, trong điện thoại có nói chỉ vài ngày nữa thôi.
Jake cũng không xác định được Trần Kiếm Phong đó lúc nào đến, nếu như lão trực tiếp ngự tiên kiếm Thanh Hồng từ bay thẳng tới London thì sẽ nhanh hơn rất nhiều, nếu như ngồi máy bay thì sẽ chậm hơn nhiều.
Hai ngày sau.
Trong trang viên nhà họ Lý.
Ma Sách tứ lão đột nhiên xuất hiện trong đại sảnh, mấy người Lý Dương đâng ưn cơm không khỏi kinh ngạc. Ma Sách tứ lão bình thường đều tu luyện, rất ít khi ra ngoài, huống chi công lực đã tới cảnh giới như Ma Sách tứ lão thìcăn bản không cần ăn cơm cũng được, mấy người Lý Dương bất quá chỉ là do thói quen nên mới ăn mà thôi.
- Sao vậy?
Lý Dương nhíu mày hỏi.
Lão đại Trần Giáp trong Ma Sách tứ lão nói:
- Thiếu chủ, hình như vị chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái đó đến rồi.
Lý Dương vừa nghe thấy bèn lập tức triển kahi linh thức đi tìm kiếm, quả nhiên Trần Kiếm Phong vận một thân thanh y và cưỡi tiên kiếm Thanh Hồng đang dùng một tốc độ đáng sợ mà phá không bay thẳng về hướng London, đương nhiên tốc độ đó chẳng thể so sánh được với Thanh Vân của Lý Dương rồi.
- Đi, Trần Kiếm Phong chưởng môn đến rồi!
Lý Dương lập tức mở cửa đi ra.
- Tới rồi, đâu nào?
Jake cũng dùng linh thức thử dò xét xem sao, nhưng nó lại chẳng phát hiện được gì.
Lý Dương cười nói:
- Tên tiểu tử đệ, công lực của phụ thân đệ cao đến thế nào chứ, bằng vào linh thứcc ủa đệ thì chẳng thể phát hiện nổi đâu! Trong này chỉ có ta và bốn vị trưởng lão có thể phát hiện.
Đột nhiên Lý Dương nhìn sang bốn vị trưởng lão nói:
- Bốn vị trưởng lão, làm phiền mọi người thu liễm khí tức lại một chút, dù sao thì Trần Kiếm Phong đó cũng là tu tiên giả.
Ma Sách tứ lão gật đầu rồi thu liễm khí tức lại.
Ma Sách tứ lão chính là những tán ma đã vượt qua năm lần thiên kiếp, luận công lực thì có thể sánh với Thiên Tiên hậu kỳ, vượt xa Trần Kiếm Phong công lực mới đạt đến Đại Thành kỳ, chỉ cần Ma Sách tứ lão thu liễm khí tức thì Trần Kiếm Phong tự nhiên sẽ chẳng nhìn ra được chút nào.
Còn về Lý Dương, có lẽ trừ Tiêu Diêu tán nhân nghĩa phụ của Lý Dương ngày xưa ra thì khắp cả Phàm Nhân giới này chẳng có người nào có thể nhìn ra hư thực của hắn.
- Vù…
Chỉ thấy không khí chấn động một trận, ngay sau đó một thân ảnh vận thanh y ngự phi kiếm đã xuất hiện trên bầu trời phía trên trang viên của Lý Dương, chính là Trần Kiếm Phong, chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái, công lực đã đạt tới Đại Thành kỳ.
- Cha! Cha!
Jake và Lily lập tức hưng phấn lao đến chỗ Trần Kiếm Phong.
- A Vũ, Lily!
Nhìn thấy con trai con gái của mình, trên mặt Trần Kiếm Phong lập tức nở ra một nụ cười tươi rói.
Lý Dương lập tức đi lên trước chắp tay nói:
- Bái kiếm Trần Kiếm Phong chưởng môn.
Trần Kiếm Phong nhìn Lý Dương, mắt lão không khỏi trợn tròn lên nói:
- Cậu, cậu còn sống sao?
Năm đó Lý Dương đã rơi xuống Hoàng Tuyền hải, việc đó vô số tu tiên giả tu yêu giả đều đã nhìn thấy. Chỉ cần rơi xuống Hoàng Tuyền hải thì sẽ chẳng thể trở lại, đây là chuyện mà cơ hồ tất cả các tu chân giả đều biết.
Tuy Tiêu Diêu tán nhân có thể trở lại từ Hoàng Tuyền hải nhưng các tu tiên giả chẳng hề để ý, dù sao Tiêu Diêu tán nhân cũng đã vượt qua chín lần thiên kiếp tán tiên, đến cả Đại La Kim Tiên cũng có thể giết chết, công lực như vậy có thể trốn thoát khỏi Hoàng Tuyền hải cũng là chuyện bình thường, nhưng Lý Dương có thể đi ra thì thật sự khiến cho người ta phải chấn kinh.
Lý Dương cũng chỉ mới trở lại thế tục có vài ngàu, Tinh Cực tông cũng chỉ mới biết được tin tức này không lâu, bất quá Tinh Cực tông tịnh không hề đem tin tức này truyền ra ngoài cho nên Thục Sơn kiếm phái cũng chẳng biết rõ được.
- Sư huynh vừa mới trở về không lâu, có lẽ trong Côn Luân tiên cảnh còn chưa ai biết nữa!
Lily nói.
Lý Dương khẽ gật đầu nói:
- Vãn bối cũng là cửu tử nhất sinh, bất quá cũng gặp phải không ít chuyện, công lực cũng được đề thăng không ít.
Lý Dương chỉ có thể nói như vậy, dù sao hắn cũng còn chưa muốn nói cho người khác biết hắn là tu ma giả.
Trần Kiếm Phong gật gật đầu.
Lý Dương nói "gặp phải không ít chuyện" rõ ràng là có ý muốn lấy cớ, bất quá Lý Dương đã không muốn nói nhiều, Trần Kiếm Phong cũng không tiện hỏi nữa.
- Lý Dương a, mục đích lần này ta tới chắc các mọi người cũng đã biết rồi nhỉ!
Trong mắt Trần Kiếm Phong lóe lên một tia sát ý.
Trần Kiếm Phong là kiếm tiên.
Kiếm tiên ở Tiên giới chuyên môn chém giết, là những tiên nhân có sát ý cực kỳ nặng nề, công kích lực không chỉ là mạnh mà còn là cực mạnh, Trần Kiếm Phong đã muốn báo thù từ rất lâu rồi. Đáng tiếc là đã xảy ra chuyện tiên nhân giáng thế, chuyện về thần kiếm đã phát sinh. Mà sau này Tiêu Diêu tán nhân phát cuồng hủy diệt cả Thượng Thanh cung khiến cho cả Côn Luân tiên cảnh chấn động, đợi sau khi Tiêu Diêu tán nhân phi thăng Côn Luân tiên cảnh mới trở lại an tĩnh. Lúc này Trần Kiếm Phong lão mới có thể ra ngoài báo thù.
- Giết giáo hoàng, vãn bối tự nhiên là biết! Trần chưởng môn không cần vội vã, vãn bối đã tra ra hành tung của giáo hoàng rồi, ba ngày sau hắn sẽ ngồi chuyên cơ từ Trung quốc bay đến Anh quốc, đến lúc đó chúng ta có thể một đòn giết chết hắn rồi.
Lý Dương vừa cười vừa nói.
Trần Kiếm Phong lại cười lạnh lắc đầu.
- Không, tại sao phải đợi? Trực tiếp đến giết chẳng phải là xong sao?
Điền Cương và Lý Dương trong lòng kinh hãi, Trần Kiếm Phong chưởng môn này sát khí thật không phải chỉ là mạnh bình thường, đến ba ngày cũng không muốn đợi. Điền Cương và Lý Dương nhìn sang Jake và Lily bên cạnh, lúc này Jake và Lily trong mắt cũng đầy hân ý, hiển hiên họ đang nhớ lại cảnh mẫu thân bị giết chết.
- Bề ngoài thì người của giáo đình có vẻ rất đàng hoàng, nhưng trong bóng tối thì đã làm ra không biết bao nhiêu chuyện thương thiên hại lý. Hừ, cho dù không vì mãu thân thì cũng phảu giáo huấn cho chúng một trận.
Bây giờ Lily là nhân vật cao cấp của Lý gia, đối với một số làm làm trong bóng tối của giáo đình cũng khá rõ ràng.
- Nhưng...bây giờ giáo hoàng đang ở New York, một ngày sau mới từ New York bay đến Pari Pháp quốc, hay là chúng ta sẽ chặn đánh trên biển?
Lý Dương chỉ đành đề nghị như vậy.
Giáo hoàng coi như đã làm được một chuyện tốt, gần đây hắn thường xuyên tới các nước theo đạo. Nếu giáo hoàng hắn mà ở trong đại bản doanh của giáo đình, khi Trần Kiêms Phong diết tới đó sẽ không biết có bao nhiêu người bị giết đây! Dù sao nhân ma ở đại bản doanh cũng rất nhiều, nhưng đối mặt với Trần Kiếm Phong và tiên kiếm Thanh Hồng trong tay, có càng nhiều người thì càng nhiều người chết mà thôi.
- Được rồi, vậy đợi đến ngày mai!
Trần Kiếm Phong suy nghĩ một chút rồi gật gật đầu, dù sao lão cũng muốn ở cùng với con trai và con gái mình.
Lý Dương không khỏi gật gật đầu.
Lily lấy tay kéo kéo Điền Cương, Điền Cương lập tức hít sâu một hơi, lần đầu tiên gặp nhạc phụ nên hắn rất khẩn trương, mà lúc này Trần Kiếm Phong cũng đã chú ý đến Điền Cương.
- Vị này là…
Trần Kiếm Phong chỉ vào Điền Cương hỏi.
Nhưng Điền Cương vẫn cứ ấp úng hồi lâu, mãi cuối cùng mứi dồn hết dũng khí, sắc mặt trở nên nghiêm túc nói:
- Nhạc phụ đại nhân!
Trần Kiếm Phong vừa nói xong thì sắc mặt Điền Cương đang trở nên nghiêm túc lập tức trả lời, hai ngươi nói liên tiếp nhau thành câu "vị này là nhạc phụ đại nhân!" Tựa hồ như Điền Cương là nhạc phụ của Trần Kiếm Phong vậy.
Lập tức mấy người Lý Dương cười lên ha hả.
- Ha ha… Điền Cương a, tên tiểu tử đệ, ha ha, ha ha…
Lý Dương cười đến gập cả bụng lại. Lý Thạc cũng vỗ vai Điền Cương mà ha ha cười lớn.
Jake lại làm ra vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Vị này là…nhạc phụ đại nhân!
Jake mô phỏng rất giống, nhưng thoáng một cái nó cũng cười ầm cả lên rồi nói:
- Tỷ phu, huynh thực là, thực là quá buồn cười đó.
Điền Cương lập tức đỏ bừng mặt lên.
Lần đầu tiên nhìn thấy nhạc phụ hắn đương nhiên có chút khẩn trương, nhưng không ngờ lại phạm vào sai lầm lớn như vậy.
- Nhạc phụ đại nhân, con…
Điền Cương lập tức cảm thấy lo lắng.
Trần Kiếm Phong lại nở nụ cười, lão gật gật đầu với vẻ rất mãn ý. Lão Đương nhiên nhìn ra Điền Cương là tu ma giả, hơn nữa mấy người Lý Dương cũng không giúp đỡ hắn che giấu khí tức, đây đương nhiên không phải là do sơ sót mà là do bọn họ cố ý làm vậy. Dù sao Lily cũng là lang nhân, cũng thuộc loại tu ma giả, Điền Cương và Lily đã là phu thê, Điền Cương là tu ma giả được nhiên là tốt nhất.
Đối với chuyện này Trần Kiếm Phong vô cùng mãn ý.
Trền Kiếm Phong liếc nhìn Ma Sách tứ lão, trên mặt bốn người họ lại chẳng có chút biểu tình gì. Trần Kiếm Phong không khỏi nhíu máy, dù sao lão cũng chẳng thể nhìn thấu được bốn vị cao thủ trước mặt này, nên biết lão chính là cao thủ Đại Thành kì, lão đã không nhìn thấu được thì chứng tỏ đối phương phải lợi hại hơn lão, trong lòng Trần Kiếm Phong không khỏi cảm thấy Lý Dương này càng thêm thần bí.
Đêm đó.
Lily, Jake, Điền Cương, Lý Dương và Trần Kiếm Phong ở chung một chỗ.
- Điền Cương a, con rể ngoan của ta, sau này bọn Lily tới Ma giới con phải chiếu cố bọn họ cho tốt đó. Người thân của ta nay chỉ còn Lily và Jake thôi, Ma giới lại cực kỳ hỗn loạn, kẻ làm phụ thân ta thật chẳng thể yên tâm.
Thái độ của Trần Kiếm Phong đối với Điền Cương tốt đến bất ngờ.
Lý Dương mỉm cười, chuyện hắn không ẩn giấu khí tức của Điền Cương đi xem ra là một cách làm chính xác.
- Nhạc phụ yên tâm, kẻ nào muốn khi phụ Lily thì phải vượt qua con trước đã.
Điền Cương vỗ ngực nói.
- Cham người yên tâm đi!
Lily cười hì hì nói.
Trần Kiếm Phong lại sa sầm nét mặt nói:
- Yên tâm? Làm sao mà yên tâm được? Phụ thân con là chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái, thường xuyên liên hệ với Tiên giới. Đối với chuyện ở Ma giới cũng biết được không ít, tại Ma giới tuyệt đối là cường giả vi tôn, giết choc cướp đoạt là chuyện bình thường, một nữ hài như con đến đó thì làm sao ta yên tâm nổi cơ chứ? Có Điền Cương thì ta còn hơi yên tâm một chút.
Tuy nói vậy nhưng Trần Kiếm Phong vẫn chẳng thể yên tâm nổi, dù sao trong Ma giới, không hợp nhau một câu là lao vào động thủ chém giết ngay.
- Được rồi, Điền Cương, con là tu ma giả, chắc chắn cũng có sư môn đúng không, thế lực của sư môn con tại Ma giới thế nào?
Trần Kiếm Phong gợi ra cho Điền Cương một chủ ý, dù sao khi những đệ tử có sư môn tới Ma giới thì nhất định sẽ có những tiền bối trong sư môn hỗ trợ, đến lúc đó thì sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Lý Dương lập tức ngắt lời:
- Trần chưởng môn yên tâm! Sư tôn của Điền Cương là một cao thủ đã phi thăng lên Ma giới, sư môn của y tại ma giới là một đại thế lực dưới trước Xi Vưu đại tôn, đến Ma giới rồi bọn họ nhất định sẽ an toàn.
Lý Dương nói cũng gần như là sự thật, sư tôn của Điền Cương là Hạng Vũ, sư tôn của Hạng Vũ là Xi Vưu đại tôn. Bất quá Xi Vưu đại tôn đối đãi với đệ tử của mình đều rất quan tâm, y tự mình chém giết chứ tuyệt không để đệ tử làm vây cánh dưới trướng mình.
Những tiểu ưng dưới cánh của lão ưng thì vĩnh viễn chẳng thể bay lên chín tầng trời.
- Ha ha, thật sao?
Hai mắt Trần Kiếm Phong lập tức sáng lên, nếu thật sự là như vậy, con gái lão kiếm được người chồng như vậy thì thật sự là có lời rồi.
Cho tới giờ Điền Cương vẫn chưa biết Hạng Vũ là ai! Bất quá, đối mặt với Trần Kiếm Phong hắn vẫn gật gật đầu, đáng thương cho Điền Cương, kẻ chưa bao giờ nói dối.
Ngày thứ hai, một làn gió nhẹ thổi qua.
- Vù…
Dưới ánh sáng ban ngày, Lý Dương mang theo Jake, Trần Kiếm Phong mang theo Lily, bốn người phá không mà đi trong nháy mắt, không khí chấn động một trận, bốn người đã mất hút khỏi tầm mắt. Lần này mấy người Điền Cương đều không đi.
Mục tiêu lần này là…giáo hoàng!
Tập 7: Kim sắc huyết dịch