Thốn Mang

Chương 191: Độ Kiếp kỳ




Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Ngọc Minh chân nhân cùng Phụng Tân cung chủ thầm nuốt một hơi lạnh xuống dưới yết hầu.
"Vì thần kiếm Tử Điện, cho dù có hủy diệt chi phái ở Côn Luân tiên cảnh, cũng không nuối tiếc!" Ngọc Minh chân nhân cùng Phụng Tân cung chủ có thể từ đây mà cảm nhận được sự thèm muốn của đám tiền bối sư tổ trên Thượng Thanh cung Tiên giới với thần kiếm Tử Điện. Bọn họ cũng hiểu rõ, tại Phàm Nhân giới mà nói, một kiện tiên khí đã là rất trân quý, thần khí tương tự cũng chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn chứ không thể động vào được, một kiện bán thần khí, cũng được xem là bảo bối đỉnh cấp rồi.
Thần kiếm Tử Điện, đám tiền bối sư tổ trên Thượng Thanh cung Tiên giới đều đã tối mắt!
Ngọc Minh chân nhân đột nhiên nhớ tới Nguyên châu, liền nói:
- Sư thúc tổ, còn có một việc, người còn nhớ việc lần trước các vị tiền bối lưu lại Nguyên châu không?
Lão giả áo trắng gật đầu, lão giả áo trắng trong lòng cũng rất không thoải mái, thầm nghĩ "Quy Nguyên châu, chính là trung phẩm tiên khí, lão hủ ta tốt xấu gì cũng là Đại La kim tiên, mà trưởng lão trong cung bất quá chỉ cấp cho có một kiện hạ phẩm tiên khí. Hừ hừ, nếu như không phải tại Côn Luân tiên cảnh có thần kiếm Tử Điện, sao có thể lưu lại trung phẩm tiên khí được? Chỉ lưu một kiện hạ phẩm tiên khí thôi đã là rất tốt rồi."
- Sư thúc tổ, Quy Nguyên châu tại Côn Luân tiên cảnh căn bản là vô dụng!
Ngọc Minh chân nhân cười khổ, hắn thiếu chút nữa đã bị bảo bối của mình hại chết.
- Sao lại vô dụng? đây chính là trung phẩm tiên khí, Thượng Thanh cung ta bình thường chỉ có Cửu Thiên huyền tiên mới có trung phẩm tiên khí, Quy Nguyên châu sao có thể vô dụng được!
Lão giả áo trắng tức giận nói.
Ngọc Minh chân nhân thấy sư thúc tổ lộ vẻ tức giận, liền vội vàng nói:
- Sư thúc tổ, bất quá vấn đề của Quy Nguyên châu là do không gian tại Phàm Nhân giới quá bất ổn định, nếu một cao thủ cùng cấp với con toàn lực công kích con, mà con lại dùng Quy Nguyên châu tạo thành quy nguyên kim quang tráo để phòng ngự, vậy chấn động sẽ khiến cho không gian bị xé nát, vết nứt không gian đó sẽ hút đệ tử vào bên trong, sau đó nghiền nát!
Lão giả áo trắng sững người, hắn lập tức không nén được cười, hiển nhiên hắn đã hiểu được vấn đề ở đâu.
- Được, chuyện này ta biết rồi, đợi tới khi Thiên Nhàn tiên đế rời khỏi, sau khi chúng ta phái người hạ phàm, thuận tiện sẽ giải quyết luôn việc này.
Lão giả áo trắng cười nói.
- Đúng rồi, việc tranh đoạt thần kiếm Tử Điện, không thể dùng những đệ tử bình thường, cho nên cũng sẽ không thể làm cho chi phái tại Côn Luân tiên cảnh bị hủy diệt. Ta bất quá chỉ muốn khiến cho các ngươi và đám sư môn trưởng bối trên Tiên giới quyết tâm hơn mà thôi!
Lão giả áo trắng vội đính chính.
Ngọc Minh chân nhân cùng Phụng Tân cung chủ cũng cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Hôm nay, Lý Dương bế quan đã được gần một năm.
Trong mật thất.
- Xuy xuy...
Không khí xung quanh không ngừng phát ra những tiếng xuy xuy, quang mang màu đỏ sẫm không ngừng lấp lóe trong cơ thể của Lý Dương, không khí tựa như không ngừng phun trào.
Trong não của Lý Dương.
Viên cầu màu đỏ sẫm phong cuồng xuay tròn, đạo đạo tử sắc quang hoa bao trùm lên thân người Lý Dương. Từng đạo tử sắc phù triện bắt đầu hình thành, dung hợp tới từng ngóc ngách trong cơ thể hắn.
Trong tim Lý Dương, ma điểm công pháp cũng vẫn chuyển tới cực trí, ma khí chi khí trong đan điền được Hắc Diệm linh châu chuyển hóa ra cũng không ngừng bị hấp thu, sau khi bị trái tim chuyển hóa thành ma sát lực màu đỏ sẫm, liền không ngừng dung hợp tới từng bộ phận trong cơ thể, lúc này Lý Dương không hề che dấu khí thế của mình.
Trên người hắn là Hắc Linh Viêm Y không ngừng phát ra quang mang màu đỏ giống như một ngọn lửa cháy bùng lên.
Cơ thể tựa như nóng rực lên, đạo đạo hồng sắc năng lượng lưu truyển bên trong, tử sắc quang mang không ngừng biến hóa thành phù triện dung nhập vào trong cơ thể. Nhưng cơ nhục vẫn cứ rung lên giống như một ngọn núi lửa đang sát bộc phát, may mà Hắc Linh Viêm Y là bảo y nếu không đã bị nhiệt độ cực cao của thân thể Lý Dương hiện tại đốt cháy rồi.
- Hô!
Lý Dương trong nháy mắt đã thu Hắc Linh Viêm Y vào trong cơ thể, nếu tiếp tục để ở ngoài, cho dù là Hắc Linh Viêm Y cũng có thể bị Lý Dương hủy mất.
Cởi trần, toàn thân đỏ rực, cơ nhục Lý Dương khôgn ngừng rung lên, giống như một con hồng hoang cự thú, năng lượng trong cơ thể hắn không ngừng trùng kích vào trong.
- Hống...
Mồ hôi tuôn ra như suối trên trán Lý Dương. Bỗng nhiên hắn gầm nhẹ một tiếng, cơ nhục toàn thân chấn động, chấn động không ngờ khiến cho không khí cũng bị rung lên, rung động mạnh mẽ tới mức sinh ra cả bạo khí.
Độ Kiếp kỳ!
Lý Dương cuối cùng cũng đã đạt tới rồi!
- Bá Vương, tu luyện thân thề tựa như có không ít khó khăn a!
Lý Dương thở dài một tiếng, trên trán đầm đìa mồ hôi lạnh, Hắc Linh Viêm Y vừa bị thu vào giờ đã lại bao trùm lên thân thể.
Hạng Vũ cười:
- Thân thể, ngươi vì có Hắc Diệm linh châu nên tu luyện quá nhanh, thân thể ngươi trở nên mạnh mẽ quá sớm, đương nhiên đau đớn không ít. Bất quá hiệu quả thật không tồi, theo như quan sát của ta thì hiện nay nhục thể năng lượng ngươi đã đạt tới một trăm năm mươi vạn tinh gì đó, lần đột phá vừa rồi hiệu quả rất tốt.
Lý Dương cũng mỉm cười.
- Đúng rồi, Bá Vương, ngươi nói nhục thể ta vừa rồi đạt tới Độ Kiếp kỳ, cũng là bát cấp cao thủ cảnh giới. Nếu như ta trở lại thế tục, ngươi nói xem đao phách liệu có thể đột phá đạt tới hoàng sắc đao phách cảnh giới không (tương đương Độ Kiếp kỳ)?
Lý Dương hỏi.
Hạng Vũ suy nghĩ một lúc mới nói:
- Việc này, việc này bổn Bá Vương cũng không rõ.
- Theo đạo lý, thân thể ngươi đã đạt tới Độ Kiếp kỳ thì xem như là bát cấp cao thủ. Có lẽ đao phách của ngươi rất có thể sẽ dễ dàng đột phá cực hạn của thế tục, chỉ là bổn Bá Vương cũng chưa gặp qua trường hợp này cho nên không dám khẳng định. Ngươi tốt nhất cứ ở đây tu luyện đao phách, sau khi thành công trở lại thế tục vẫn chưa muộn!
Lý Dương vội nói:
- Bá Vương, ta chỉ là hỏi một chút mà thôi. Huống chi nghĩa phụ sắp phải độ kiếp, ta cũng không yên tâm, ít nhất cũng phải đợi tới khi nghĩa phụ độ kiếp phi thăng xong, ta sẽ rời đi. Trong thế tục cũng không có chuyện gì, cũng chỉ có một con ruồi Lâm Thiên Vũ mà thôi.
- Huống chi, lúc trước ta rời đi, đã dặn dò phải "chăm sóc" tập đoàn Thánh Lâm cho tốt, có lẽ giờ đây Thánh Lâm tập đoàn đã phá sản, còn Lâm Thiên Vũ cũng sớm đã phát điên rồi, đợi khi hành hạ hắn đủ, ta mới trở về trực tiếp giết hắn, kể cả linh hồn của hắn!
Lý Dương thực sự không thể bỏ mặc nghĩa phụ của mình, huống chi thời gian nghĩa phụ độ kiếp cũng không còn bao lâu nữa.
- Lý Dương, còn có một việc nhất định phải nhắc nhở ngươi một chút, hiện tại ngươi không cần phải lo việc tu luyện nhục thể mà cứ chuyên tâm tu luyện đao phách. Tới lúc độ kiếp, nếu như đao phách cảnh giới không đủ mà chỉ dựa vào nhục thể, xem ra sẽ có chút khó khăn.
Lý Dương bỗng hỏi:
- Bá Vương, ngươi nói ta có phải độ kiếp hai lần không?
- Đương nhiên là chỉ một lần, làm sao có thể hai lần được? Ngươi là người tu ma đạo, tuy ngươi có đao phách, nhưng đao phách của ngươi là do ma sát chi khí luyện thành, tu luyện ma sát lực, tuy khi công kích, đều là đao mang, không có khác biệt, nhưng căn bản năng lượng đều là ma sát lực, vô luận là tu luyện nhục thể hay tôi luyện đao mang, cho nên việc này không cần lo lắng.
Lý Dương suy nghĩ một chút, cũng đã minh bạch.
Tu luyện công pháp căn bản của bản thân là Ma Dương điển, còn như Thất Diệu tinh cực, bất quá chỉ là đem năng lượng chuyển hóa thành đao phách mà thôi. Tinh Cực tông sở dĩ là một tông phái tu tiên chính bởi vì tu luyện công pháp tối cơ bản của bọn họ là Hạo Đình Thanh Minh pháp quyết.
Hạo Đình Thanh Minh pháp quyết tuyệt đối là một pháp quyết tu tiên.
Một năm sau, Lý Dương đã bế quan được hai năm.
Tinh Cực tông! Trong dãy Thiên Vân.
- Hài, Tiêu Diêu, bổn chân nhân đến rồi, bẩn chân nhân đến rồi!
Một bóng hình giống như quả bóng chợt lóe lên, đã tới trước chỗ ở của Tiêu Diêu tán nhân.
- Oanh!
Một khối nhục cầu thật to rơi xuống mặt đất, thì ra là Thiết Oa chân nhân, lúc ngự không phi hành với hình thể của hắn so với một quả bóng cũng không khác biệt là bao.
Tiêu Diêu tán nhân không hề thu liễm khí tức bản thân cho nên Thiết Oa chân nhân lập tức phát hiện ra chỗ ở của Tiêu Diêu tán nhân.
- Tiểu tử béo Thiết Oa, sao tới tận bây giờ mới tới?
Tiêu Diêu tán nhân bước ra.
Thiết Oa chân nhân lập tức nhăn mặt, hắn ghét nhất là bị người ta kêu là bàn tử (mập mạp), nhưng người gọi lại là Tiêu Diêu tán nhân, hắn cũng không dám nói gì.
- Luyện đan thôi, mau chuẩn bị Hạnh Linh Thất Sắc hoa để cho bổn chân nhân luyện chế linh đan. Hạnh linh đan rất sao cũng là bảo vật, có được nó, bổn chân nhân cũng nắm chắc độ được tán tiên thiên kiếp lần thứ chín!
Thiết Oa chân nhân tựa như rất hưng phấn, lần này tới đây chính là vì luyện chế Hạnh Linh Thất Sắc hoa.
Tiêu Diêu tán nhân ngược lại không hề vội vã, liền hỏi lại:
- Thời gian ngươi độ kiếp xong đã hơn một năm rồi, sao tới bây giờ ngươi mới tới?
Thiết Oa chân nhân thoáng có chút không hài lòng nói:
- Việc này, ai bảo tán tiên thiên kiếp lần thứ tám uy lực quá lớn chứ? Bổn chân nhân cuối cùng phải dùng tới Hỗn Nguyên Nhất Khí Diệu Dung oa mới có thể chống đỡ, cho nên, Hỗn Nguyên Nhất Khí Diệu Dung oa gặp phải chút vấn đề.
Tiêu Diêu tán nhân vừa nghe, nhất thời lo lắng nói:
- Tiểu tử béo nhà ngươi, sao lại làm hỏng Hỗn Nguyên Nhất Khí Diệu Dung oa cơ chứ? Vậy làm sao để luyện chế Hạnh linh đan đây?
Tiêu Diêu tán nhân bắt đầu thầm nghĩ, nếu không cách nào luyện chế, cho dù một lần nuốt hết Hạnh Linh Thất Sắc hoa, tác dụng chỉ giống như Hạnh linh đan, bản thân vẫn có thể vượt qua được tán tiên thiên kiếp lần thứ chín.
Nhưng còn Lý Dương thì sao? Còn nghĩa tử của mình thì sao?
"Nếu không có cách nào luyện chế Hạnh linh đan, cứ đem Hạnh Linh Thất Sắc hoa cho Lý Dương đi. Tiêu Diêu tán nhân ta dù đối mặt với Đại La kim tiên cũng không sợ hãi, tâm cảnh đã đạt tới cánh cửa của Tiên quân mà vẫn không thể độ kiếp, vậy cứ xem như là vận mệnh!"
Lúc này, Tiêu Diêu tán nhân quả thực đã nghĩ tới việc đem Hạnh Linh Thất Sắc hoa tặng cho Lý Dương.
Nếu Lý Dương biết, nói không biết chừng sẽ cảm động muốn chết cũng nên.
Thiết Oa chân nhân bỗng nhiên cười đắc ý nói:
- Cho nên bổn chân nhân giờ mới tới được, chỗ hỏng này bổn chân nhân phải tiêu hao gần hết toàn bộ năng lượng trong cơ thể sửa chữa. So với lần độ tán tiên kiếp còn khó khăn hơn, phải mất hơn một năm, cuối cùng mới phục hồi được Hỗn Nguyên Nhất Khí Diệu Dung oa.
Tiêu Diêu tán nhân sững người, rồi lập tức thở ra một hơi, nếu như quả Hỗn Nguyên Nhất Khí Diệu Dung oa bị phá hủy, hắn dù có đem Hạnh Linh Thất Sắc hoa cấp cho Lý Dương, Lý Dương có lẽ cũng sẽ không nhận.
- Tiểu bàn từ ngươi, không ngờ lại trêu ta. Được rồi, cứ nghỉ ngơi trước đi, còn như chuyện luyện đan, không cần vội, một năm sau mới bắt đầu luyện chế.
Tiêu Diêu tán nhân cười nói.
Thiết Oa chân nhân lúc này liền nghi hoặc:
- Tiêu Diêu, ngươi chỉ còn ba năm nữa là sẽ độ tán tiên thiên kiếp lần thứ chín, luyện chế Hạnh linh đan, càng sớm càng tốt, tuy một năm nữa mới luyện chế cũng không có vấn đề gì, nhưng vì sao không luyện chế sớm một chút?
- Nghĩa tử Lý Dương của ta giờ vẫn đang bế quan, việc ta đã hứa sẽ cho ngươi hai khỏa Hạnh linh đan ngươi có yên tâm, còn năm khỏa còn lại, ta giữ hai khỏa, ba khỏa kia sẽ để lại cho nghĩa tử của ta, quá trình luyện chế, cũng nên cho tiểu tử nó đến xem thử để mở rộng tầm mắt.
Thiết Oa chân nhân sững người nhìn Tiêu Diêu tán nhân giống như nhìn một tên ngốc:
- Ồ, Tiêu Diêu? Tên gia hỏa lãnh khốc vô tình nhà ngươi từ khi nào lại biết quan tâm tới người khác thế? Ngươi bị điên sao? Hạnh linh đan, một khỏa đã tương đương với một tính mạng, ngươi không ngờ lại chuẩn bị đem ba khỏa cho tiểu tử kia?
Tiêu Diêu tán nhân liền xuất một đạo cấm chế, thở dài nói:
- Nói thật với ngươi, Thiết Oa, ta và ngươi đã có quan hệ hơn mấy ngàn năm, ta tin tưởng ngươi, kỳ thật nghĩa tử của ta là tu ma giả!
Thiết Oa chân nhân sửng sốt:
- Tu ma? Sao lại như thế? Tu ma không phải đều ở trong Tử Vong chi hải sao? Sao có thể tới được đây?
Tiêu Diêu tán nhân cười nói:
- Đừng quản làm sao nó tới được đây, nghĩa tử của ta đúng là tu ma, sau khi ta phi thăng ta cùng với nó coi như không thể gặp lại nhau được nữa, cho dù có gặp lại có lẽ cũng phải đợi hàng chục vạn năm, trăm vạn năm sau.
Thiết Oa chân nhân gật đầu nói:
- Đúng vậy, Ma giới cùng Tiên giới đối địch với nhau, hơn nữa Ma giới cũng không khác biệt so với Yêu giới bọn ta, đều cực kỳ hỗn loạn, luôn luôn xảy ra chém giết. Hắn tới Ma giới quả thực là nguy hiểm, ngươi cho hắn ba khỏa Hạnh linh đan cũng không nhiều, không nhiều!
Thiết Oa chân nhân hiểu rõ, sau khi Tiêu Diêu tán nhân phi thăng đã là Đại La kim tiên, hơn nữa với bản lĩnh của Tiêu Diêu tán nhân, cùng với việc Tiên giới vốn không có nhiều tranh đấu, hai khỏa cũng đã là đủ rồi.
Thiết Oa chân nhân phi thăng Yêu giới, hắn một khi phi thăng, trực tiếp đạt Yêu soái (tương đương Đại La kim tiên), tại Yêu giới còn có chỗ dựa. Nhưng Lý Dương một khi phi thăng, bất quá bắt đầu mới chỉ là Thiên ma (tương đương với Thiên tiên), dưới hoàn cảnh của Ma giới thì bị người ta giết cũng là bình thường.
- Tiêu Diêu, Yêu giới và Ma giới là một nhà, bổn chân nhân sau này phi thăng, nhất định sẽ thay ngươi chiếu cố hắn!
Thiết Oa chân nhân thân là Thiết Quắc, Hồng Hoang yêu thú, thiên sinh đã có ký ức của tiền bối trong tộc, cho nên dối với việc của Ma giới cũng nắm được đôi chút.
- Ừm, vậy đành nhờ ngươi, bất quá, nghĩa tử của ta không phải vô dụng, hắn tiến nhập Ma giới cũng đã có chỗ dựa!
Tiêu Diêu tán nhân cười nói, hắn nghĩ tới nguyên thần của Hạng Vũ trong đầu Lý Dương.
Hạng Vũ năm đó là cao thủ Ma Vương hậu kỳ, tại Ma giới nhất định có thế lực của riêng mình, thuộc hạ của mình, tới lúc đó, muốn bảo vệ Lý Dương, cũng là rất dễ dàng.
- Đi, bổn chân nhân đợi ở đây một năm, chơi đùa với ngươi cho vui, đợi một năm sau mới bắt đầu luyện đan!
Thiết Oa chân nhân dù sao cũng không nóng nảy, hắn vừa vượt tán tiên thiên kiếp lần thứ tám, cự ly tới lần thứ chín còn xa!
Lập tức, ở trong chỗ ở của Tiêu Diêu tán nhân lại có thêm một người to béo.
Thời gian trôi đi, chỉ chờ tới ngày Lý Dương xuất quan.
Đón chào lão Lãnh Diện Nhân ra Hà Nội tửu sát
Tập 6: Phong khởi vân dũng