Thốn Mang

Chương 154: Quỷ cốc tiên phủ




Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Trong sự ngẩn ngơ, Lý Dương đã bị luồng lốc xoáy hồng hắc cường đại hút xuống đất.
- Bịch!
Thân thể đang được thả lỏng của Lý Dương va ngay xuống mặt nham thạch phía dưới.
- Lẽ nào nơi đây chính là vùng đất bí mật?
Lý Dương lập tức đứng dậy rồi nhìn về phía trước, hắn cảm thấy vô cùng đau đầu. Một cái hang động ngầm thông đi bốn phương tám hướng, luồng khí lưu của ma sát lực màu đen và màu đỏ đang chậm rãi xoay chuyển khắp nơi. Chỉ riêng nơi Lý Dương đang đứng này cũng có thông với mấy chục động khẩu khác, Lý Dương thậm chí không biết nên đi như thế nào nữa.
Ma sát khí là cái gì đây? Nếu nói thiên địa linh khí là trung tính, tu ma giả hay tu tiên giả đều có thể hấp thụ thì ma sát khí chính là thứ chuyên dụng cho Ma đạo tu hành giả hấp thụ. Hiệu quả của nó còn tốt hơn thiên địa linh khí nhiều, giống như tiên linh chi khí đối với Tiên đạo tu hành giả vậy.
Đột nhiên Lý Dương kinh hỉ mà bật dậy.
- Ha ha… lão thiên a, đây là ma sát khí, nó lại còn nhiều như vậy nữa, thậm chí dùng mắt cũng có thể nhìn rõ được màu sắc nữa. Có nhiều ma sát khí như vậy, có lẽ ma sát khí trong "Ma Dương điển" của ta sẽ thuần tịnh và đậm đặc đến mức khiếp người, tuyệt đối có thể một ngày đi ngàn dặm! Trong mười năm ta tuyệt đối có thể đạt tới Độ Kiếp kỳ!
Lý Dương hưng phấn muốn chết, hắn đi tìm vùng đất bí mật chẳng phải là vì có thể mau chóng phi thăng sao?
- Tuyết, em hãy đợi anh, sắp rồi, sắp rồi, anh nhất định sẽ tìm được em!
Trong lòng Lý Dương rất kiên định nói, nhìn chỗ ma sát khí vô cùng vô tận này, tim Lý Dương cứ đập bùm bụp.
Bỗng dưng thanh âm của Hạng Vũ vang lên.
- Lý Dương, luồng hắc sắc ma sát khí này chính là ma sát khí cực âm, luồng khí lưu hồng sắc chính là ma sát khí cực dương. bản Bá vương cảm thấy… ở cái thế giới dưới đất này mà muốn ra ngoài có lẽ sẽ rất khó đấy!
Hạng Vũ có chút không vui nói.
Y cũng không hề nghĩ tới, vùng đất bí mật này lại là vùng đất trong truyền thuyết…
- Bá vương, sao vậy, nơi đây không phải rất tốt sao? Ma sát khí ở đây vô cùng đậm đặc, thậm chí dùng mắt cũng có thể nhìn thấy màu sắc nữa. Tôi tu luyện ở đây chẳng phải là vô cùng tốt sao?
Lý Dương vẫn có vẻ hưng phấn như trước nói.
Hạng Vũ thở dài nói:
- Trừ khi ngươi nguyện ý sau này không thấy huynh đệ của mình nữa, đệ đệ của ngươi Lý Thạc và phụ mẫu ngươi, ngươi sẽ không được gặp lại bọn họ nữa.
- Là ý gì vậy?
Lý Dương kinh ngạc, khi hắn chuẩn bị phi thăng, ít nhất cũng phải được cáo biệt với các huynh đệ và phụ mẫu chứ. Huống chi hắn còn chưa được gặp mặt phụ thân lần nào, không được nhìn thấy đấng sinh thành ra mình, Lý Dương sao có thể cam tâm chứ?
Hạng Vũ thở dài nói:
- Vừa rồi có phải là đến linh thức của ngươi cũng không thể xuyên xuống đất không?
Dứt lời Hạng Vũ lại thở dài.
Lý Dương gật đầu nói:
- Đúng vậy, đến linh thức cũng vô pháp xuyên qua, có cái gì có ngăn trở linh thức sao?
Lý Dương cũng bắt đầu nghi hoặc.
- Không những linh thức của ngươi không thể xuyên qua, đến linh thức của bản Bá vương cũng xuyên qua không nổi!
Lời này vừa nói ra, Lý Dương lập tức ngây người. Hạng Vũ là người thế nào chứ, cao thủ cấp Ma vương, trong Ma giới cũng là cao thủ. Địa cầu bất quá chỉ là một trong các tinh cầu của phàm nhân giới, sao lại có nơi mà thần thức của Ma vương cũng không xuyên qua nổi vậy?
Hạng Vũ cười khổ nói:
- Đáng tiếc! Nếu thực lực của bản Bá vương vẫn còn thì tuyệt đối có thể xông qua được, nhưng hiện nay bản Bá vương chẳng có biện pháp nào!
- Rút cục là có chuyện gì vậy? Đây rút cục là nơi nào? Bá vương hãy nói cho tôi đi!
Lý Dương bắt đầu lo lắng.
Hạng Vũ nói:
- Đây là nơi cực dương của tinh cầu, cũng là nơi mà ma sát khí trong tinh cầu tập trung lại, dương cực sinh âm, nơi này đã sản sinh ra cực dương ma sát huyệt (động huyệt) và cực âm ma sát huyệt, không biết nên đi cái hướng quái quỷ nào thì tốt nữa. Hai cái ma sát huyệt này, mẹ nó chứ, hai cái ma sát huyệt này lại hình thành nên "Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương đại trận." Nói đến đây Hạng Vũ không chỉ mắng thầm nữa.
Một đại trận như vậy, cho dù là có ở tại Ma giới y cũng mới nhìn thấy qua một lần, dù sao yêu cầu của trận pháp này cũng quá hà khắc. Muốn có được hai cái ma sát huyệt, một cái cực âm, một cái cực dương ở cạnh nhau để tạo thành "Thái Cực Âm Dương đại trận" thì khả năng cũng chỉ có một phần vạn mà thôi!
Chỉ có xác suất là một phần vạn, vậy mà nó đã được hình thành ở địa cầu này!
- Thái Cực Âm Dương đại trận thuộc vào loại siêu cấp đại trận, ngoài ra trận này do tiên thiên chân khí hình thành.
Nói đến đây Hạng Vũ cũng cảm thấy có chút khó chịu.
Y không hề ngờ đến, tại cái địa cầu này lại xuất hiện một nơi như vậy.
Uy lực của "Thái Cực Âm Dương đại trận" Hạng Vũ hắn đương nhiên biến rõ. Các cao thủ Ma giới bình thường đối với trận pháp đều không tinh thông lắm, tuy Hạng Vũ cũng biết một vài trận pháp cấm chế, cái đó tuy so với các tu chân giả phổ thông thì đã có thể coi là giỏi lắm rồi, nhưng hắn cũng vô pháp phá giải nổi các loại trận pháp cỡ như "Thái Cực Âm Dương đại trận" này.
Lại thêm cái này là tiên thiên thái cực trận, Hạng Vũ lại càng chẳng có cách nào để phá cả.
- Bá vương, vậy chúng ta làm thế nào? Lẽ nào chẳng có bất kỳ một biện pháp nào sao?
Lý Dương lập tức cảm thấy nóng ruột. Hắn không muốn cứ bị vây khốn mãi ở đây. Bên ngoài hắn còn có huynh đệ và phụ mẫu nữa.
- Có hai biện pháp để phá trận này!
Hạng Vũ trả lời.
- Hai biện pháp nào cơ Bá vương?
Lý Dương vội vã hỏi.
- Biện pháp thứ nhất là để bản Bá vương thu ma sát khí đề cao thực lực, sau đó sẽ một kích phá tan cái "Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương đại trận" này, đại trận này tuy ảo diệu nhưng trận cơ không mạnh, có thể cường hành phá được. Đáng tiếc là một khi bản Bá vương phá đi cái "Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương đại trận" là Tiên giới sẽ lập tức cảm nhận được khí tức của ta. Đến lúc đó...
Nói đến đây Lý Dương cũng hiểu rồi, con đường này chắc chắn không thể đi được.
- Biện pháp thứ hai là hoàn toàn dựa vào sự hiểu biết để phá cái đại trận này!
Hạng Vũ nói với vẻ rất khí thế, nhưng hắn cũng biết, muốn vượt qua được cái đại trận ảo diệu này thì cho dù là tiên nhân chuyên môn nghiên cứu về trận pháp trên Tiên giới cũng chẳng có mấy người có thực lực đủ để làm được.
Lúc này Lý Dương cảm thấy vô cùng do dự.
- Vụt…
Đột nhiên Lý Dương chỉ cảm thấy đầu óc như mê đi, một nhân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn. Đúng vậy, là đột nhiên xuất hiện, không hề có một dấu hiệu nào báo trước cả.
Nhân ảnh này cao chừng gần hai mét, trong hổ mục lấp lánh tinh quang.
Bá khí, là bá khí vô cùng mạnh mẽ từ trên người bá giả tán phát ra. Thậm chí Lý Dương cảm thấy đối mặt với loại bá khí này mà tâm thần mình run rẩy, trong lòng hắn không khỏi sinh ra cảm giác sợ hãi. Tâm thần của hắn cường đại đến mức nào hắn được nhiên hiểu rõ, theo lời Hạng Vũ, khi so sánh với cao thủ chuẩn bị phi thăng, tâm thần của hắn cũng không hề kém hơn!
Nhưng vị bá giả trước mặt hắn đây chỉ cần dùng khí thế cũng đã đủ khiến cho tâm thần hắn run rẩy rồi. Lẽ nào bá giả này còn mạnh hơn cả những cao thủ Phi Thăng kỳ?
Bất quá, đối với người trước mặt này Lý Dương không thể khiến chi địch ý nổi lên được, có một cảm giác rất quen thuộc và thân thiết lởn vởn trong đầu hắn.
- Ngài là…
Lý Dương nhíu mày lại suy nghĩ, nhưng có nghĩ thế nào cũng không nhớ ra được mình có quen biết một cao thủ như thế này.
- Ha ha, tên tiểu tử Lý Dương ngươi, đến bản Bá vương ta cũng không nhận ra sao?
Tiếng nói của Hạng Vũ lại phát ra từ trong miệng người trước mặt.
- Ngài là Bá vương?
Trên mặt Lý Dương lộ ra vẻ khó mà tin nổi, tuy người này cho hắn cảm giác rất quen thuộc nhưng Hạng Vũ đã từng nói không thể rời khỏi thân thể của hắn. Một khi rời khỏi là cao thủ Tiên giới sẽ lập tức phát hiện.
- Bá vương, sao ngài lại có thể rời khỏi thân thể tôi vậy? Không phải ngài đã từng nói ngài không thể rời khỏi thân thể tôi sao?
Hạng Vũ mỉm cười rồi đi đến bên cạnh Lý Dương và vỗ vỗ vào vai hắn rồi nói:
- Ngươi không chịu nghĩ xem đây là nơi nào sao, nơi đây là "Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương đại trận". Một đại trận như vậy thì cho dù là thần thức của bản Bá vương cũng không thể xuyên qua, cho dù là bản Bá vương có đi ra thì bọn người ở Tiên giới cũng chẳng phát hiện ra được!
Hạng Vũ đương nhiên có tự tin, đến thần thức của hắn cũng chẳng thể xuyên qua nổi, chẳng lẽ thần thức của các tiên nhân giám sát phàm gian lại có thể nhìn xuyên qua sao?
- Oa, Bá vương. Thân thể này của ngài là do năng lượng hình thành sao?
Lý Dương nhìn cái thực thể này của Hạng Vũ mà cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Hạng Vũ gật đầu nói:
- Đúng vậy, đây hoàn toàn là do năng lượng của bản Bá vương tạo thành, ngươi phải biết là đám tán tiên nhân cũng chẳng hề có nhục thể mà phải dùng năng lượng để hình thành nên thân thể. Bất quá, hạch tâm của tán tiên là nguyên anh, còn của bản Bá vương lại là nguyên thần, bản Bá vương có thể chỉ hấp thu năng lượng, sau đó đợi năng lượng tụ tập tới cực hạn rồi sẽ hình thành nhục thể. Còn đám tán tiên kia thì không có được cái thủ đoạn đó!
Thủ đoạn tái tạo nhục thể này chỉ có các cao thủ đã độ kiếp thành công mới có, bởi vì hạch tâm của bọn họ chính là nguyên thần.
- Lý Dương, ngươi đã nghĩ ra cách gì để rời khỏi đây chưa?
Hạng Vũ hỏi lại Lý Dương.
Lý Dương lại ngồi xếp bằng xuống và nhắm mắt lại nói:
- Đã chẳng thể ra ngoài được thì cứ ngồi đây mà từ từ tu luyện! Tôi không tin khi tôi đạt tới Độ Kiếp cảnh giới, khi thiên kiếp giáng xuống mà cái Tiên Thiên Thái Cực trận pháp này vẫn còn ngăn trở được.
Dứt lời Lý Dương bèn bắt đầu tu luyện.
Hạng Vũ thì lại lắc đầu cười nói:
- Làm sao ngươi hiểu nổi uy lực của cái "Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương đại trận" này, thiên kiếp ư? Có lẽ vẫn chưa đủ đâu.
Hạng Vũ biết rõ nhưng loại đại trận như tiên thiên đại trận này, uy lực tuyệt đối vượt xa sự tưởng tượng của thường nhân. Tuy trận cơ chỉ có hai cái ma sát huyệt khá là bạc nhược, nhưng với sức mạnh vốn có của nó, thiên kiếp là căn bản không thể phá được trận này.
Kỳ thực vẫn còn một phương pháp đơn giản khác, đó chính là trực tiếp phá đi cực dương ma sát huyệt và cực âm ma sát huyệt. Đáng tiếc là trong cái "Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương đại trận" này phảng phất như đã tự hình thành một giới, cho dù thần thức của Hạng Vũ có lợi hại đến thế nào cũng không thể xuyên qua, do đó cũng chẳng thể tìm được vị trí của ma sát huyệt.
Nhìn Lý Dương đang an tâm tu luyện Hạng Vũ không dám rời đi. Hắn lo rằng một khi rời khỏi đây, nói không chừng sẽ không tìm được đường quay lại nữa.
Nhục thể năng lượng của Hạng Vũ hắn tuy cũng khá mạnh, nhưng đối với sự hiểu biết về trận pháp thì hắn chỉ có thể đắc ý với đám tu chân giả ở hạ giới mà thôi. Gặp phải một cao thủ trận pháp thực sự thì hắn căn bản chẳng là cái gì. Có lẽ chỉ cần hắn đi lại trong cái "Thái Cực Âm Dương đại trận" này một lát là chẳng còn phân biệt nổi phương hướng nữa.
Đột nhiên…
Trong tay Hạng Vũ có một ánh sáng lóe lên, một tia sáng tinh túy phảng phất như tia laze bắn thẳng tới xung quanh thân thể Lý Dương, sau nháy mắt nó đã hình thành một cấm chế.
- Nhiếp!
Hạng Vũ đưa tay ra bắt ấn, một đạo quang mang đột nhiên xuất hiện trên cấm chế. Đạo quang mang đó dần dần lan tỏa ra và cuối cũng phảng phất giống như một cái lồng lớn chụp Lý Dương vào trong đó.
- Lý Dương, ngươi hãy yên tâm ở trong cấm chế của bản Bá vương mà tu luyện, bản Bá vương phải đi thăm dò cái trận pháp này một chút!
Hạng Vũ vung tay ra một cái, Lý Dương đã chậm rãi bay đến trên đỉnh đầu hắn.
- Vù…
Nếu như Lý Dương mở mắt ra thì chắc chắn hắn sẽ biết được cái gì mới thật sự là "xuyên vân tỏa vụ" rồi.
Hạng Vũ chân đạp lên không mà lao đi như thiểm điện, hắn một hơi bay qua luôn mấy trăm cái động. Cho dù phương hướng của các cái động này không ngừng cải biến nhưng thân hình của Hạng Vũ cũng có thể trong một phần trăm triệu giây mà cải biến theo, tốc độ của Hạng Vũ quả thật là quá nhanh.
Hắn căn bản không cần dùng tâm thần khống chế mà là sử dụng những cảm ngộ đối với thiên đạo của mình, tất cả đều thuận theo tự nhiên. Trong khi đó Lý Dương vẫn đang ở trong cái lồng lớn trên đầu Hạng Vũ, hơn nữa hắn còn chẳng lay động một chút nào.
Tốc độ của Hạng Vũ lại tiếp tục tăng lên, Lý Dương thì vẫn luôn bị khống chế trong cái lồng trên đầu y. Hạng Vũ không dám để Lý Dương rời khỏi bản thân mình, bởi vì đối với "Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương đại trận" hắn chẳng hiểu được chút nào.
Cái thế giới dưới lòng đất này quả thật rất lớn, bất quá tốc độ của Hạng Vũ lại quá...
- Vù…
Hạng Vũ đột nhiên dừng lại.
- Ngươi là kẻ nào mà dám tới Quỷ Cốc Tiên phủ của ta giương oai hả?
Một tiếng quát lạnh lùng bỗng từ đâu truyền tới.
Hạng Vũ lập tức cười lên.
- Một con viên hầu như ngươi cũng dám khoa trương trước mặt bản Bá vương sao?
Hạng Vũ vừa liếc mắt cái là đã nhìn ra kẻ trước mặt chính là do một con khỉ hóa thành.
Bất quá Hạng Vũ cũng có chút kinh ngạc, có thể hóa thành nhân hình, công lực của con viên hầu này cũng không kém.
- Có thực lực Nguyên Anh hậu kỳ, Ân! Là kẻ tu ma, một con viên hầu lại có được thực lực thế này, vậy chủ nhân của nó thì sao?
Trong lòng Hạng Vũ thầm nghĩ. Bất quá tại phàm gian giới này Hạng Vũ còn sợ ai chứ, sự lý giải đối với thiên đạo của Hạng Vũ còn cao hơn Lý Dương rất nhiều, lại thêm các loại bí kỹ ma đạo mà hắn học được ở Ma giới, lại còn ma nguyên lực với nguồn năng lượng cực kỳ tinh thuần nữa.
Ma sát lực là năng lượng cùa tu ma giả, ma nguyên lực là năng lượng mà người độ kiếp thành công mới có.
Cho dù có là tán tiên cũng không phải là địch thủ của hắn, trừ phi là tiên nhân hạ phàm.
Lý Dương cũng từ từ mở to mắt ra.
Hạng Vũ vừa cung tay ra Lý Dương đã từng trong cấm chế hạ xuống mặt đất.
"Quỷ cốc tiên phủ!" Lý Dương ngẩng đầu lên nhìn, trước mắt hắn là một tòa động phủ cao gần mười trượng được dùng đá tạo thành, khí thế của đại hán trước của cũng không nhỏ, điểu này khiến Lý Dương trong lòng chấn động.
- Chủ nhân của ngươi là kẻ nào? Dám to gan ở tại "Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương trận" này mà tu luyện thì chắc là rất giỏi đó!
Hạng Vũ hỏi tên đại hán do viên hầu hóa thành trước mặt.
Viên hầu liếc mắt nhìn qua Hạng Vũ rồi bỗng dưng quát lớn:
- Hổ Đại, Hổ Nhị, có kẻ tới Quỷ Cốc tiên phủ của chúng ta giương oai này!
- Là kẻ nào to gan dám đến Quỷ Cốc tiên phủ của ta giương oai vậy?
- Thật là chán sống rồi!
Hai thanh âm lần lượt vang lên, tiếp đó hai đại hán siêu cường tráng xuất hiện, độ cường tráng của thân thể bọn chúng thậm chí có thể so sánh được với Grim.
- Là hai tên tiểu tử các ngươi sao?
Hai đại hán ngạc nhiên đến ngây ngốc hỏi.
"Hừm!" Hạng Vũ hừ lạnh một tiếng, lại có kẻ dám gọi Hạng Vũ là "tiểu tử"! Hạng Vũ liền lập tức vung một ngón tay ra, lập tức một luồng năng lượng ngập trời ào ra như triều thủy.
- Oành!
Hai đại hán Hổ Đại và Hổ Nhị loáng một cái đã bị đẩy đến bên một khối đá, đầu chúng va vào khiến khối đá nát vụn. Con viên hầu kia sớm đã thấy bất diệu vì vậy bèn lập tức muốn chạy trốn.
Hạng Vũ vung trảo ra một cái, lập tức con viên hầu kia đã bị túm gọn vào trong.
- Tại nhân gian giới này còn chưa có kẻ nào dám to gan kiêu ngạo trước mặt Hạng Vũ ta đâu!
Hạng Vũ lạnh lùng quát.
Tập 4: Cực thối Đạo quán