Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Chúng Ta

Chương 4




Đúng 7 giờ tối, cô đi bộ tới nhà phong cung thần. vì ở trong cùng một ngõ nên 2 nhà cũng không cách nhau xa lắm, tầm 20 bước chân là đến. cô bấm chuông cửa, không lâu sau thì thấy anh chạy ra, hôm nay, tiết trời mùa thu, hơi có chút lạnh, phong cung thần mặc chiếc áo phông dài tay màu trắng trên áo có ghi chữ tiếng anh, mặc chiếc quần bò màu đen, gương mặt luôn rất sáng, mái tóc ướt, chắc là vừa tắm, bộ dạng vô cùng chỉnh tề. Cô đột nhiên phát hiện, phong cung thần từ trước tới nay, cô chưa từng thấy lần nào anh có chút không chỉnh tề. anh luôn hoàn mỹ ở mọi khía cạnh, không có chỗ nào để chê. anh mở cửa, nhìn cô mỉm cười:

"Đến rất đúng giờ, thực hiện rất tốt nề nếp quy cũ"

cô hất tóc, chề môi bước qua mặt anh, đi thẳng vào trong nhà, nói:

"hứ!chẳng qua là tôi không muốn cậu lại đi mách lẻo với mẹ tôi thôi"

anh cười, bước theo phía sau cô đi lên tầng, nói:

"ai da, nhưng cũng chỉ cách đó mới hàng phục được cậu"

Cả 2 người ngồi xuống ghế đối diện với nhau, anh đưa cho cô một tờ giấy, nói:

"đây là quy định trong giờ học thêm, bắt buộc phải tuân theo, nếu không...tôi sẽ gọi điện cho mẹ cậu nói là cậu không chịu hợp tác. Đến lúc đó, chắc cậu cũng tự biết kết cục của mình"

Cô nhìn anh, trong lòng căm tức phẫn nộ, muốn xé xác hắn ra trăm mảnh. Ngoài mặt thì mỉm cười đưa tay ra nhận tờ giấy:"tất nhiên là phải tuân theo rồi"

Cô cầm tờ giấy lên đọc, cái gì thế này, điều thứ nhất trong giờ học tuyệt đối nghe lời. điều thứ hai, không được than vãn trong giờ học. điều thứ ba, tuyệt đối nghiêm túc, không được ngủ gục, không được chơi điện thoại, nói chung không được làm việc riêng, trừ phi tôi cho phép. cô mỉm cười, nhìn anh, nói:

"tuyệt đối nghe lời, không được than vãn, không được làm việc riêng. Quy định gì mà ghê vậy hả? Cậu đùa tôi đó à?"

phong cung thần cười, dùng tay xoa đầu cô, nói:

"không đùa, cố gắng học tập cho thật tốt, đàu tiên, cậu làm bài kiểm tra này đi, thời gian là 60 phút"

cô cầm lấy bài kiểm tra, nhìn qua một lượt, nói:

"khó như vậy, sao mà làm hết trong 60 phút được?"

anh cười:"bắt buộc phải làm xong, tôi xuống dưới nhà trước, lát nữa sẽ lên kiểm tra cậu"

nói xong anh quay lưng bước xuống dưới tầng, gương mặt vô cùng vui vẻ, để mặc người nào đó đằng sau đang khóc lóc cầu xin.

Cô đang làm bài, đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, bụng đau quằn quại,"thôi xong rồi, từ buổi trưa đến giờ mình vẫn chưa ăn gì, mệt quá, không phái là sẽ tụt huyết áp đó chứ? thôi vậy, cứ ngủ trước đã rồi tính"

anh ngồi dưới nhà, nhìn lên đồng hồ đeo tay, thấy vừa đúng 60 phút, mỉm cười, bước lên lầu, không biết tiểu tình nhà ta làm bài thế nào rồi nhỉ? Ai mà ngờ đi lên anh thấy cô đang ngủ ở trên bàn ngon lành. phong cung thần bước tới bất mãn, dùng tay gõ đầu cô, nói:

"tường thương tình,cậu quân mất điều thứ ba rồi sao?"

Cô không nói gì, vẫn yên lặng như vậy, anh lo sợ, nâng gương mặt cô lên nhìn, chán cô ướt đẫm mồ hôi, gương mặt nhợt nhạt, không sức sống, anh vươn tay sờ lên chán cô, sốt cao quá. anh vội vã lục trong tủ ra vĩ thuốc sốt, đem đến một cốc nước ấm, nâng người cô ngồi thẳng dậy, cho cô tựa vào lòng mình, giúp cô dễ dàng uống thuốc. Cô nhanh chóng nuốt viên thuốc vào. anh nhẹ nhàng, bế cô lên giường nằm, anh quay lưng đi, đột nhiên bị cô với tay giữ lại, kéo ngồi xuống giường:

"đừng đi mà, đừng đi mà"

Anh nhìn cô một lúc, quyết định ngồi lên giường, để cô nắm tay mình ngủ. Thực ra, anh vẫn luôn thích cô, ngay từ lần đầu gặp nhau hồi 5 tuổi, trông thấy bộ dạng ngốc nghếch của cô ngồi khóc trước nhà anh, anh đã muốn mình là chàng hoàng tử bảo vệ, che chở cho cô. giống như bây giờ, ân cần chu đáo, ở bên, chăm sóc cô, chỉ cần cô cần, anh nhất định sẽ ở lại.