Thôi Miên Sư Đích Tính Phúc Sinh Hoạt

Chương 28




Cảm giác phía sau bị côn th*t nóng rực tiến vào làm cho Khương Uyển bắt đầu giãy dụa.

Cho dù lúc trước bị đối đãi tồi tệ như thế, y vẫn ôm một tia ảo tưởng —— vậy là đủ rồi đi, sẽ không phát sinh thêm chuyện gì quá phận hơn nữa trên người mình đi?

“Còn chưa học được ngoan ngoãn nghe lời a.” Lý Vân Thiên dùng sức phát mông Khương Uyển, một bên mạnh mẽ tiến vào.

“A…” Khương Uyển dùng sức lắc đầu, như muốn cự tuyệt chuyện đang xảy ra với mình.

Lý Vân Thiên lấy tay giữ đầu y, ngón tay nắm cằm mang theo lực đạo bạo ngược tàn khốc.

“Khóc?” Hắn một bên phi nhanh thẳng tiến, một bên cười lạnh.

“Ra, đi ra ngoài… Không cần…” Khương Uyển nước mắt vỡ đê ào ào chảy xuống.

“Đừng nói mớ, tiểu thâu tiên sinh. Không như miệng ngươi nói, hậu huyệt của ngươi lại rất hoan nghênh ta a, hấp ta chặt như vậy, lúc ta rút ra còn co rút như muốn giữ lại…”

Khương Uyển khóc lắc đầu.

“Trừ khóc ra, ngươi không làm được gì khác sao… Vậy thì tận tình khóc đi, làm ta có khoái cảm khi khi dễ ngươi.”

Tiếng khóc dần dần nhỏ, xem ra Khương Uyển cũng hiểu được khóc chỉ phí công, lại càng kích phát tính thi ngược của đối phương.

Lý Vân Thiên bắt tay tìm được phía trước của Khương Uyển, nắm lấy phân thân đã bán đứng thẳng của y.

“Xem đi, rõ ràng thân thể cao hứng với ‘trừng phạt’ của ta như vậy không phải sao? Trước kia chưa từng bị người tiến vào sao? Vậy ngươi thật đúng là dâm đãng trời sinh thích bị nam nhân thao a.”

Khương Uyển thở ồ ồ bị khoái cảm ba ba dũng mãnh đánh vào óc, cái gì cũng nói không nên lời. Không lâu sau, tràng đạo liền co rút nhanh, phía trước bắn đi ra.

Khoái cảm khi nội bích vì cao trào mà gắt gao vây lấy, Lý Vân Thiên mãnh liệt xông vào, dục vọng lúc trước ở trừu sáp trong miệng Vương Lập Hải nửa ngày nay phóng ra trong cơ thể Khương Uyển.

Khương Uyển nhắm mắt lại, tựa vào vách tường gạch men lạnh như băng, phía sau vẫn hàm chứa côn th*t không nhỏ đi bao nhiêu của Lý Vân Thiên.

Lý Vân Thiên không rút ra, ngược lại càng đỉnh sâu vào.

Dòng nước mãnh liệt chảy trong cơ thể khiến Khương Uyển không dám tin trợn to mắt ——

Đối phương cư nhiên bài tiết trong cơ thể y!

Lý Vân Thiên gắt gao chế trụ thắt lưng Khương Uyển, không cho y giãy. Thẳng đến khi nước tiểu đều chảy vào tràng đạo của Khương Uyển, hắn mới chậm rãi rút phân thân ra.

“Cảm giác thế nào? Đây chính là tặng phẩm nóng hổi của ta nha!” Lý Vân Thiên ghé vào bên lỗ tai Khương Uyển, nhẹ giọng nói.

“Đừng như vậy, cầu ngươi …” Khương Uyển cầu xin, cho dù lúc trước bị súc ruột thảm thiết như vậy, cũng không sỉ nhục mãnh liệt bằng bị người trực tiếp tiểu bên trong thân thể.

Lý Vân Thiên không thèm nghe, lại lấy giang tắc, cẩn thận nhét vào hậu huyệt của Khương Uyển.

Làm xong, hắn túm tóc Khương Uyển bắt y đứng lên.

“Đã quen vểnh mông lên với ta rồi sao? Nhìn qua ngươi vẫn không thể thích ứng với tư thế đứng thẳng đâu!”

Hắn vừa nói, vừa trói cổ tay y vào gốc đùi, sau đó cột chân y vào ống dẫn nước.

“Vì không ngoạn hỏng ngươi, ta có thể cho ngươi nghỉ ngơi một chút, kiểu trói này không khiến ngươi khó chịu đi? Nếu ngươi có một tia xấu hổ, liền nhớ rõ ngươi không cần tùy tiện bài tiết, chờ ta trở lại biểu diễn trước sau cùng bài tiết cho ta.” Hắn một bên tàn khốc nói, một bên lấy một cái đĩa sâu, đổ đầy nước vào, đặt bên cạnh Khương Uyển.

“Uống đi, uống còn thừa ta trực tiếp đổ vào bàng quang của ngươi đi.”

Trên mặt lộ ra thần sắc khuất nhục, Khương Uyển nhắm mắt lại, sau đó như nhận mệnh mở mắt ra, thấp giọng nói, “Ta sẽ uống hết.” Tay bị trói chặt trên đùi, khiến Khương Uyển chỉ có thể quỳ xuống, đầu ghé vào cạnh đĩa, vì bảo trì cân bằng, mông y vểnh lên cao cao.

Đầu lưỡi y vươn ra, như chó từng chút từng chút liếm nước, phát ra tiếng nước làm cho Khương Uyển nhục nhã hận không thể lập tức ngất xỉu đi.

Lý Vân Thiên nhàn nhã nhìn, thường thường dùng chân đi giày đế cao su không thấm nước đá vào mông y.

Bị đá xa khỏi đĩa nước, Khương Uyển cũng chỉ có thể yên lặng dùng đầu gối bò lại chỗ cũ, tiếp tục cúi đầu liếm nước.

Sau khi uống hết toàn bộ, Lý Vân Thiên thu hồi đĩa, tắt đèn phòng tắm, để Khương Uyển lại về trong bóng đêm.

Hắn có cảm giác mãnh liệt, bên người vẫn khuyết thiếu nô lệ. Tổng giám đốc Tư Đồ Trường Phong, minh tinh Lục Á Sanh phi thường bận rộn, vài ngày nữa Viên Bằng Phi sẽ phải về đơn vị, hắn cũng hỏi qua Vương Lập Hải, lúc trước làm chuyển phát nhanh là làm thêm vào kỳ nghỉ đông, đến lúc khai giảng, Vương Lập Hải cũng sẽ trở lại trường đại học tiếp tục bài vở.

Bằng không, liền thu cả hai phụ tử nhà họ Vương làm nô lệ? Lý Vân Thiên tính toán, lái xe đến nhà họ Vương.

Ngày hôm qua nhận được chìa khóa, Lý Vân Thiên không gọi cửa, trực tiếp vào nhà.

Vương Kiến Quốc đang tổng vệ sinh, bởi vì mệnh lệnh của Lý Vân Thiên, y không có mặc quần áo. Giờ phút này y quyệt mông, súy đến súy đi cây lau nhà, làm cho Lý Vân Thiên nở nụ cười.

“Đại thúc thực chăm chỉ a.” Hắn nói.

“A, là tiểu huynh đệ đến đây!” Vương Kiến Quốc kinh hỉ quay đầu lại, nhìn thấy Lý Vân Thiên, vội vàng buông cây lau nhà, đứng bên Lý Vân Thiên như đang chờ mệnh lệnh.

“Ân, tới kiểm tra đại thúc, cùng con trai ngươi có tư chất làm người thuê phòng ta động lòng hay không.” Lý Vân Thiên thản nhiên nói.

“Đầu tiên, đại thúc đảm nhiệm làm điêu khắc đi.” Lý Vân Thiên nói, “Hiện tại thân thể của ngươi sẽ không thể động, trừ phi là ta chạm vào ngươi, bày ngươi thành các loại tư thế, nếu không ngươi không thể tự thay đổi động tác, cho đến hai giờ sau.”

“Vâng!” Vương Kiến Quốc khẩn trương lại hưng phấn nói.

Lý Vân Thiên nâng bàn trà nhỏ trong phòng khách lên, đưa đến phòng ngủ của y, thả bàn cạnh giường, cho y nằm trên đó.

—— Vương Tiện Lâm còn nằm trên giường, ngủ thực trầm.

“Hắn đêm qua lại đi làm, buổi sáng mới trở về.” Vương Kiến Quốc nhẹ giọng giải thích.

Lý Vân Thiên từ chối cho ý kiến, nói với Vương Kiến Quốc: “Mặt hướng trần nhà, hai tay ôm lấy đầu gối, đùi tách ra, mông hướng trần nhà.”

Vương Kiến Quốc ngoan ngoãn bày ra tư thế, Lý Vân Thiên lấy dây thừng, trói tay và bắp chân y với nhau.

“Đây là lần đầu tiên ngươi làm điêu khắc, có thể sẽ vì thiếu kinh nghiệm mà không thể bảo trì tư thế, để giúp ngươi, ta sẽ trói những bộ vị dễ buông lỏng lại.” Lý Vân Thiên giải thích.

Vương Kiến Quốc gật đầu ý bảo hiểu được.

“Thắt lưng có thể bảo trì này tư thế sao? Mông hoàn toàn hướng lên trên mới dễ xem.” Lý Vân Thiên một bên vuốt PI ‘YAN Vương Kiến Quốc tùy tiện bại lộ ở dưới ánh mặt trời, một bên hỏi.

Vương Kiến Quốc còn thật sự suy tư một chút, nói: “Có thể thực khó khăn, tiểu huynh đệ trói cả thắt lưng của ta đi, tránh để mông của ta buông xuống.”

Lý Vân Thiên lại lôi ra một sợi dây thừng, lách qua cổ Vương Kiến Quốc, cũng cột qua chân y, buộc chặt trên dưới thân mình lại với nhau, Vương Kiến Quốc liền không thể không giữ tư thế mông hướng về trần nhà.

“Không tồi.” Lý Vân Thiên cười cười, lấy ra một cái công cụ khác ——

Đây là một cái phân thân thô to, mặt trên toàn là gai mềm thật nhỏ, đáy là cái chuôi đặc chế, có thể dùng dây thừng trói chặt.

“Thả lỏng.” Hắn nói xong, đổ dầu bôi trơn lên phân thân giả, liền chậm rãi sáp nhập vào hậu huyệt Vương Kiến Quốc.

Hậu huyệt không được khuếch trương khó khắn nuốt lấy phân thân giả, trong lúc đó Vương Kiến Quốc vẫn nhẫn nại không phát ra âm thanh, nhưng Lý Vân Thiên thấy được trên trán y đã nổi đầy gân xanh. Nhất là trên phân thân giả còn có gai mềm dài nhỏ, đối với nội bích non mềm mà nói, tuyệt đối là kích thích nóng bỏng.

“Sau khi nhét vào toàn bộ, vị trí gai mềm vừa lúc đặt trước liệt tuyến, chất silicone làm nó dù bị áp cong cũng sẽ lập tức bắn lên, kích thích liên tục không ngừng vào hậu huyệt của đại thúc, thế nào, chờ mong đi?” Lý Vân Thiên cười nói, nhét phân thân giả vào, dùng dây thừng buộc chặt chuôi, một đầu khác cột vào phân thân của Vương Kiến Quốc, lại dùng sợi dây thừng khác cột phân thân giả với hai chân Vương Kiến Quốc khiến phân thân giả đứng thẳng.

“Như vậy sẽ không rớt, hơn nữa đại thúc nếu không thể duy trì tư thế, chân di chuyển, thì phân thân giả sẽ cho ngươi một kích thích khó quên a!”