Thời Không Lụi Tàn

Chương 70: Mất tích




Thoáng chốc, Thuốc Nổ đã ở lại nơi này được hơn 7 tháng. Cuộc sống hàng ngày của cậu cũng chỉ lặp đi lặp lại, thiết kế tên lửa KR-1, thí nghiệm ma pháp cùng với Kng Rthr, trò chuyện cùng với Liễu Nhu. Tuy nhiên, cậu vốn đã quen với kiểu nằm vùng dài lâu trong các nhiệm vụ cho nhà họ Diệp nên cũng không thấy nhàm chán.

Cuộc chiến tranh ngoài kia càng ngày càng ác liệt. Thuốc Nổ có thể thấy được rất nhiều xác người Latem bị ném xuống hồ nước trung tâm hàng ngày. Họ chỉ là binh lính bình thường, không được bảo quản thân xác tốt như những sĩ quan Latem. Thay vì chờ ngày Frrm hàng năm và để họ rỉ sét ngoài không khí, tốt nhất là cứ ném đại vào trong hồ Luân Hồi vậy.

Thuốc Nổ thậm chí thấy cả xác của người Namuh bị những kẻ làm nhiệm vụ nhặt xác quăng đại vào trong hồ nước. Khác với người Latem, khả năng bọn họ trở lại chính là một con số không tròn trĩnh. Tuy nói họ bao gồm đủ loại người, nhưng lần này, những người áo trắng vẫn bị chết nhiều nhất. Khuôn mặt của nhiều kẻ trong đó vẫn còn in hằn nguyên nỗi tuyệt vọng tột cùng trước khi nhắm mắt.

“Anh nhìn gì đấy? Khi nào thì chúng ta có thể bắt đầu dát kim loại hoàng gia cho KR-1 được?”

Thuốc Nổ đáp lại lời của Kng Rthr:

“Tôi cần phải chế tạo thêm một lớp carbon tổng hợp nữa, để làm giảm mức độ chịu nhiệt của lớp nhôm bên trong khi trở lại bầu khí quyển của Nori-V, nếu không chúng sẽ chảy ra mất. An tâm, hôm nay tôi sẽ xuất phát cùng đám người Tjn Zlm, kiếm được nguyên liệu cần thiết để làm Carbon tổng hợp.”

Trải qua vô số thí nghiệm cùng với Kng Rthr, cậu đã rút ra một điều hết sức quan trọng đối với sự tồn tại của ma pháp. Ma pháp không chỉ đơn thuần là một dòng chuyển động của các hạt Marvé. Ma pháp chính xác hơn là vị trí tương đối của hạt Marvé ở trong không gian đa chiều.

Đối với các ma pháp cấp một, hạt Marvé tồn tại trong đủ mười chiều không gian. Mỗi chiều lại có hai trạng thái là âm và dương, ví như chiều dài âm và dương, chiều rộng âm và dương, thời gian thuận và nghịch. Tổ hợp của tất cả hai loại trạng thái ở trong mười chiều không gian này tạo ra tổng cộng hai mũ mười, tức là 1024 ma pháp cấp một.

Đối với ma pháp bậc hai, hạt Marvé sẽ bị ép lại chỉ còn tồn tại trong không gian chín chiều. Tổ hợp của hai loại trạng thái tạo ra hai mũ chín, tức 512 ma pháp cấp hai. Cứ tương tự như vậy, có tổng cộng 256 ma pháp cấp ba, 128 ma pháp cấp bốn, tới bậc mười thì chỉ còn lại đúng hai loại ma pháp.

Đây hẳn là lý do cho lời đồn vì sao ma pháp bậc mười một Swip Tohras U Na (*Wish Upon a Star) là ma pháp duy nhất cho bậc này. Và cũng giải thích tại sao nó lại chỉ là truyền thuyết, bởi muốn thực hiện nó, phải ép hạt Marvé vào một vùng không có chiều không gian, điều mà Thuốc Nổ nghĩ thôi cũng đã thấy đau đầu, chẳng biết thực hiện như thế nào.

Điều này cũng giải thích được việc tại sao Thuốc Nổ không thể học được ma pháp cao hơn bậc năm. Bởi lẽ trong không gian năm chiều, ngoại trừ thời gian, cậu cũng chỉ tương tác được với trực tiếp bốn chiều mà thôi, những chiều còn lại đều đã bị vặn xoắn ẩn đi mất. Nếu cậu ép được hạt Marvé ra khỏi bốn chiều tồn tại mà cậu nhận thức được, cậu sẽ có được ma pháp bậc năm.

Thuốc Nổ không khỏi kinh ngạc về độ chuẩn hóa của hạt Marvé. Khác với các định luật vật lý khác, vốn thường xuyên bị tranh cãi và liên tục bị thay thế bởi những học thuyết tân tiến hơn, quy luật của hạt Marvé đơn giản tới mức, giống như được một ai đó thêm vào riêng biệt ở trong vũ trụ vậy.

Cứ theo kiểu, hai đoạn code trên máy tính được hai người khác nhau cùng viết vào một phần mềm!

Thuốc Nổ dằn xuống những suy nghĩ trong đầu, chào Liễu Nhu và Tjn Zlm đang chờ đợi cậu ở đằng xa:

“Kể hoạch hôm nay thế nào?”

“Chúng ta hôm nay sẽ đến hành tinh Nori-VII để lấy Argon từ đó. Em đã vẽ ra một lộ trình an toàn, tránh qua được các trạm kiểm soát của hai phe Latem cũng như Orcim rồi. Đến đó thì việc tách được Argon ra khỏi ArF2 đành phải trông cậy vào đại ca thôi!” – Tjn Zlm nhanh nhảu đáp lời.

Từ khi cậu ta cùng với đám bạn bị Thuốc Nổ sử dụng Tehatoh (*The Oath) lên người, họ đã trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều, không dám chọc phá Kng Rthr nữa. Không những thế, họ còn thường xuyên giúp đỡ Thuốc Nổ đi tìm kiếm những nguyên vật liệu cần thiết để hoàn thành tên lửa KR-1 nữa.

Thuốc Nổ tuy chẳng mấy tin tưởng đám vài người bọn họ cùng cậu, có thể hoàn thành một quả tên lửa trong điều kiện chẳng có chút số liệu nào về khí quyển hành tinh Nori, song, cậu cũng không đả kích sự nhiệt tình của bọn Tjn Zlm.

Về cái mỏ Argon Difluoride kia cũng chỉ là bọn Thuốc Nổ vô tình phát hiện được trong lúc đi thị sát tinh cầu Nori-VII. Nó nằm sâu trong một vết đứt gãy địa chất của tinh cầu này. Mà cũng bởi vì nhiệt độ cao và áp suất cực lớn nên chất này mới tồn tại ổn định được, chứ bản thân Thuốc Nổ cũng chưa từng thấy nó ngoài tự nhiên ở Liên Bang bao giờ.

Bởi bọn Thuốc Nổ đang cần một ít Argon cho phản ứng tạo Carbon tổng hợp, khí quyển Nori vốn lại không tồn tại loại khí hiếm này giống Hỏa Tinh, nên cách duy nhất cậu có là tới cái mỏ kia.

“Xuất phát thôi!” – Thuốc Nổ lớn tiếng.

Kng Rthr ban đầu vẫn còn hứng thú ra ngoài nhưng mấy tháng trở lại đây lại sống chết không chịu bước ra khỏi căn buồng ngầm dưới đất kia, nói gì cũng không nghe. Bởi thế, họ đành chỉ có ba người thăm dò. Tjn Zlm đều dành hết các việc khuân vác nặng nhọc khiến cho Liễu Nhu cười híp hết cả mắt mũi, giao hết đống hành lý, ngoại trừ hai khẩu súng laser, cho cậu ta.

Thuốc Nổ nhìn đống hành lý lỉnh kỉnh như đi dã ngoại của Liễu Nhu, không khỏi lắc đầu cười khổ. Cậu dặn dò với hai người:

“Lát nữa cứ theo phân công khi trước. Tôi sẽ vào trong vũng nước không gian trước. Nếu an toàn, tôi sẽ làm ma pháp ra hiệu cho mọi người đi qua.”

Đúng như những gì cậu nói, tới vũng nước, chưa đợi hai người kia kịp lên tiếng gì, Thuốc Nổ đã nhảy ùm vào trong. Chỉ còn lại hai người Tjn Zlm và Liễu Nhu ngồi trên bờ đang tám chuyện. Tjn Zlm lấy từ trong túi áo ra một thanh sắt rỉ, bắt đầu gặm như ăn đồ ăn vặt nói:

“Chà, đại ca vì Kng Rthr hăng hái như vậy, không biết có phải là có tình ý gì với cô nàng hay không nữa.”

“Cậu đừng có đùa, anh ta cũng không tới nỗi có kiểu yêu đương xuyên chủng tộc như vậy chứ.”

Lời tuy nói là thế, nhưng vẻ mặt hơi thất thần đã bán đứng Liễu Nhu. Tjn Zlm cười cười:

“Chị đại nói vậy cũng đúng, thằng em này thì thấy hai người đại ca và chị đại rất hợp với nhau, bảo đảm sau này có thể sinh ra những đứa trẻ khỏe mạnh, trở thành sứ giả Eguh vĩ đại nhất… Mà không đúng, đại ca vốn đã là sứ giả Eguh vĩ đại nhất rồi, vậy những đứa trẻ kia nên xếp vào đâu đây… Chà chà!”

“Cậu chỉ được cái nói nhăng nói cuội. Không phải người Latem các cậu không cần phải duy trì nòi giống à? Hiểu thế nào là hợp với chả không hợp?”

Liễu Nhu nói giọng châm chọc nhưng trong ngữ điệu lại không giấu nổi vẻ thích thú.

“Chị đại cứ tin em đi. Mắt em nhìn tuyệt đối là không thể sai được. Đại ca chắc chắn cũng có ý với chị đấy, chỉ là đại ca hơi mất tập trung vào mấy chuyện lặt vặt thôi. Những lúc thế này, chị phải tấn công chủ động, đánh phủ đầu mới được. Tuyệt đối là trăm trận trăm thắng.”

“Cái gì trăm trận trăm thắng cơ?” – Lời nói của Thuốc Nổ bỗng vang lên làm hai người giật bắn cả mình.

Tjn Zlm vội vàng nói tránh:

“Tụi em đang bàn tới chiến thắng lớn gần đây của quân Latem ngay trước cửa ngõ vào Nori-VII. Điệu này thì sẽ phải rất lâu nữa, quân đội Orcim mới có thể tổ chức được đợt tiến công mới vào trong thành phố.”

Thuốc Nổ mỉm cười cân nhắc, trả lời:

“Được rồi, đầu phía bên kia chỉ là một cái bình nguyên trống trơn, chẳng có ai hết cả. Hai người cũng qua đi.”

Nói đoạn, hình ảnh của cậu tan biến vào trong không khí. Tjn Zlm thở ra một hơi lạnh gáy trong khi Liễu Nhu lẩm bẩm:

“Anh ta lại học được ma pháp quỷ quái gì đi hù dọa mọi người rồi!”

Sau những thí nghiệm ma pháp thành công, về cơ bản, Thuốc Nổ đã có thể tái tạo được gần như một nửa tất cả các loại ma pháp từ cấp năm trở xuống, ngoại trừ những cái mà hạt Marvé nằm ở thời gian nghịch đảo - vốn không tồn tại trong Kim Giới này. Sức chiến đấu của cậu ở trong không gian năm chiều lúc này đã mạnh hơn 7 tháng trước rất nhiều.

Trận chiến lớn của hai phe đã kết thúc được gần một tuần, vậy mà khi họ tiến sát tới biên giới của Nori-VII, vẫn có hàng loạt chốt kiểm soát của người Latem được dựng lên rải rác khắp xung quanh khu vực. Tjn Zlm chép chép miệng vang lên những tiến kim loại cọ xát:

“Chậc, lần trước chúng ta tới đây cũng không đông như thế này. Chúng ta vẫn phải tương đối vất vả mới vòng qua hết được đám trạm kiểm soát kia. Lần này, tuyệt đối là không dùng cách cũ được rồi. Đại ca nghĩ sao?”

Liễu Nhu cũng đang nhìn chăm chăm về người Thuốc Nổ. Cậu xoa cằm cảm thán:

“Cũng may là không có máy dò nhiệt hay máy dò kim loại gì. Dẫu sao bọn Orcim kia cũng là sinh vật lượng tử. Dò nhiệt chắc chắn chẳng dò ra được cái gì, dò kim loại thì còn dở hơi hơn, chẳng bằng dùng mắt mà nhìn.”

“Mà sao người Orcim không bỏ cái máy móc đi, tự dùng cơ thể đột nhập vào trong Nori-VII nhỉ?”

“Cô vui tính rồi. Pico mét nhỏ tới cỡ nào. Nếu bò bằng cái thân xác kia vào trong Nori-VII thì bao giờ mới tới nơi. Mà cứ cho là tới đi nữa rồi làm gì? Chẳng nhẽ chui vào dạ dày chọc cho đối phương bị đau bụng?”

Tjn Zlm bật cười một tiếng, rồi đột nhiên im bặt sau khi nhìn thấy ánh mắt đầy sát khí của Liễu Nhu. Cô nàng vẫn vẽ ra ý tưởng của mình:

“Nói vậy, chẳng lẽ họ không có những thứ nhỏ hơn à? Ví dụ như bọ nano hay một thứ gì đó, chui qua được hệ thống bảo vệ.”

“Cái này chắc cô phải hỏi người Orcim rồi. Đến làm sao họ điều khiển được đám máy móc kia tôi cũng chẳng biết chứ đừng nói tới vận hành bọ Nano ra sao. Chắc chắn đó là một cơ chế bên dưới hạt cơ bản. Mắt của tôi cũng không nhìn ra được.”

“Xì! Suốt ngày chưng ra bản mặt dương dương tự đắc, tưởng cái gì anh cũng biết chứ! Hóa ra cũng không biết như tôi mà thôi.”

Thuốc Nổ bỗng có cảm giác nằm không cũng dính đạn này. Cậu gạt đi:

“Được rồi. Chuyện đó cũng chẳng phải mối lo của chúng ta lúc này. Đi vào Nori-VII trước đã rồi tính. Ilitisinibiv! (*Invisibility)”

Hình dáng của mọi người đều ngay lập tức biến mất. Nếu người khác cũng có Tổ Nhãn Lausiv như Thuốc Nổ, sẽ đột ngột thấy được ba vùng không gian đặc biệt, xung quanh đó ánh sáng đi tới thì bị bẻ cong thành cung tròn, sau đó tiếp tục di chuyển thẳng hướng ở phía đối diện. Đây chính là ma pháp tàng hình, thành quả thí nghiệm mấy tháng qua của Thuốc Nổ. Nó là một trong số những thứ hữu dụng nhất.

Tjn Zlm thấy cực kỳ thú vị với cảm giác mới lạ này, trong khi đó Liễu Nhu thì đã bị đem làm chuột bạch nhiều tới chết lặng.

Ba người nhẹ nhàng lách qua từng hàng chốt kiểm soát của người Latem mà chẳng gặp bất cứ một khó khăn gì. Khi họ đi tới gần một vũng nước không gian để tiến vào Nori-VII, trước mặt họ chỉ còn lại một tên sĩ quan Latem và một người lính, đột nhiên Thuốc Nổ nhíu mày.

Doanh trại của Latem vang lên tiếng cảnh báo dồn dập. Bọn ba người Thuốc Nổ đều giật điếng người, nâng cao giác quan, sẵn sàng chiến đấu nếu cần thiết. Từ đằng xa, hai người lính Latem cầm một chiếc máy quét qua quét lại, đang tiến gần khu vực của bọn họ. Tay sĩ quan tỏ thái độ bực dọc ra mặt:

“Chuyện quỷ quái gì thế?”

“Bẩm tư lệnh, máy dò từ trường phát hiện những nhiễu loạn từ trường bất thường ở trong khu vực này. Rất có nguy cơ là kẻ thù xâm nhập, chúng tôi đang rà soát xung quanh để tìm kiếm dấu hiệu của người Orcim.”

Thuốc Nổ nhìn vào Tjn Zlm, đôi mắt hằm hằm trông bụng của hắn ta vẫn còn ít kim loại nào đấy chưa tiêu hóa xong. Hẳn đây là nguyên do khiến cho từ trường của Tjn Zlm không được kiểm soát hoàn toàn trong cơ thể, mà vẫn cỏn một ít nhiễu loạn bị người Latem bắt sóng.

Tjn Zlm tuy không trông thấy Thuốc Nổ, song cảm giác như bị thú dữ nhìn chằm chằm thì không thể tránh khỏi, nóng tới nỗi cứ như cơ thể đang chảy ra vài giọt kim loại lỏng của mồ hôi. Trái với dự đoán của Thuốc Nổ, tay sĩ quan phản ứng bất thường hơn nhiều:

“Người Orcim cái gì! Làm gì có người Orcim ở đây. Cút đi, toàn bọn ăn no dửng mỡ.”

Tay sĩ quan này có vẻ rất có danh ở trong quân đội đồn trú, còn danh tiếng hay là xú danh thì họ không biết được. Chỉ thấy hai tên lính nghe xong đã run như cầy sấy mà vội vàng rời khỏi nơi này. Tay sĩ quan quay đầu lại tên lính kia, nói nhỏ:

“Chuyện này xảy ra từ khi nào?”

“Là giữa ca gác của chúng tôi, tính ra là vào khoảng một tới hai tiếng đồng hồ Nori trở về trước.”

“Đã báo cáo chuyện này với ai khác chưa?”

“Chưa, thưa ngài, ngài là sĩ quan chỉ huy đầu tiên chúng tôi báo cáo.”

Tay sĩ quan ra vẻ sốt ruột:

“Thế có dấu hiệu gì không? Cảnh báo tấn công chẳng hạn?”

“Không thưa ngài, chắc chắn là không hề có thứ gì như thế!” – Tay lính Latem khẳng định.

“Được rồi, chuyện này cứ như vậy đi. Ta sẽ báo cáo lại với Hoàng Gia sau. Nhất định các ngươi phải giữ kín như bưng, cấp trên sẽ giải quyết. Ta có thể khẳng định rằng chỉ cần ta nghe được một lời bàn tán nào trong doanh trại, ngay ngày hôm sau, các ngươi sẽ được đặc cách trở lại vòng tuần hoàn của những cơn mưa sắt. Rõ chưa?”

“Rõ, thưa ngài.”

“Ngươi lí nhí cái gì thế? Rõ chưa?”

“RÕ! Thưa ngài!”

“Tốt lắm, bây giờ tất cả lối vào Nori-VII sẽ bị phong tỏa, lập tức triển khai đi!”

Thuốc Nổ cảm thấy e là phía bên kia đã xảy ra chuyện chẳng lành. Cậu nhìn vào nét mặt lo lắng của Tjn Zlm và Liễu Nhu thì khẽ vỗ vai động viên họ. Họ không có Tổ Nhãn của người Lausiv nên không thể nhìn thấy Thuốc Nổ. Tuy nhiên, thấy một bàn tay vỗ mình từ không khí thì họ cũng đoán được đó là ai, tâm trạng bình ổn hơn một chút.

Họ nhanh chóng hành động trước khi Latem bịt kín lối đi tới thành phố Nori-VII. Họ cũng chẳng mấy lo lắng tới đường về, bởi một khi Thuốc Nổ còn có thể sử dụng được Orpeatolitten (* Teleportation), họ sẽ không thể mắc kẹt ở Nori-VII. Thuốc Nổ giống như ban nãy, là người tiến vào trong Nori-VII trước, sau đó ra hiệu cho hai người kia tiến vào.

Trái với tưởng tượng của Thuốc Nổ, Nori-VII yên bình hơn cậu nghĩ rất nhiều. Không có khói, không có lửa, không có âm thanh, không có mùi chết chóc.

Không đúng! Không có gì cả!

Thuốc Nổ đã từng đi qua Nori-VII một lần, thành phố này lớn không kém gì so với thành phố Nori-V mà Thuốc Nổ lần đầu tiên lặn vào Kim Giới đã đi qua. Vậy mà giờ đây, nó chỉ rặt một bầu không khí im lìm đáng sợ.

Thuốc Nổ vẫn giữ nguyên ma pháp tàng hình, kéo tay hai người Tjn Zlm và Liễu Nhu cùng đi. Nếu bây giờ cậu ngừng ma pháp, trở lại nơi có vũng nước, cậu mới sử dụng tiếp được. Phải một lúc sau, bọn họ mới tìm được một ngôi nhà đủ cao tầng để quan sát được toàn bộ khung cảnh của thành phố.

“Người dân ở đây, họ đã đi đâu hết rồi?” – Liễu Nhu lẩm bẩm.

Một cảm giác rùng rợn, quái dị lan tràn trong lòng Thuốc Nổ. Thành phố Nori-VII giờ đây giống như một thành phố ma. Tất cả mọi người đều biến mất. Nhà cửa, kiến trúc, những công trình xây dựng thì lại hoàn toàn bình thường. Không hề có cảm giác một đợt đột kích của người Orcim đã tấn công vào trong thành phố này.

Liễu Nhu tiếp tục nghi vấn:

“Anh nói xem, liệu khẩu trọng lực pháo của người Orcim có cách nào gây ra được sự việc này không?”

Thuốc Nổ suy nghĩ một chút, mặc dù Liễu Nhu không thấy được mình nhưng cậu vẫn theo bản năng lắc đầu một cái:

“Không thể nào, khác với nhân loại chúng ta, về cơ bản người Latem và các công trình dân dụng của họ có nguyên liệu giống nhau. Không có cách nào để một thứ vũ khí định hướng có thể chừa các công trình xây dựng ra và chỉ tiêu diệt hoàn toàn người dân của Latem cả. Nếu là pháo trọng lực thì càng không phải. Nếu nó đã từng được khai hỏa, lượng bức xạ Hawking còn lại sẽ rất lớn, chắc chắn tôi sẽ nhìn thấy được.”

Tjn Zlm nói với một giọng run run:

“Hay là do trùng ma gây ra?”

“Trùng ma cậu nói là cái gì?”

“Chính là thứ khiến cho người Latem chúng tôi bị rỉ sét đó.”

Thuốc Nổ lắc đầu ngao ngán:

“Thật vớ vẩn, mấy tinh cầu Nori này đều tràn đầy khí oxy và nước, nếu người Latem các cậu mà không bị rỉ sét mới là chuyện viễn tưởng đấy. Đừng có tự mình dọa mình nữa, đi xung quanh đây xem một vòng ra sao.”

Bọn họ dạo quanh những khu phố của Nori-VII một vòng lớn. Những khu vực họp chợ, buôn bán nhộn nhịp của thành phố Nori-VII giờ đột nhiên trở nên trống hoang trống hoác, trông hết sức thảm thương. Nhiều bộ phận hàng hóa trong số đó còn đang được xử lý dang dở, chứng tỏ rằng chủ nhân của chúng phải rời đi khỏi nơi này một cách cực kỳ bất ngờ, hoàn toàn không có bất cứ một giây do dự nào cả.

Liễu Nhu đưa mắt nhìn vào không khí chỗ có Thuốc Nổ:

“Anh có rút ra được kết luận gì không?”

“Quá sạch sẽ, không hề có một dấu vết chiến đấu để lại, thậm chí nhiều người còn không có dấu vết đã từng di động khỏi vị trí ban đầu. Cứ như là họ đột ngột bốc hơi ra khỏi nhân gian vậy.”

“Có lần anh từng nói với tôi, vũ khí phản vật chất có thể tiêu diệt người Orcim hoàn toàn mà không để lại dấu vết, chính là cách tốt nhất để Latem thắng cuộc chiến này. Liệu rằng thứ này là do vũ khí phản vật chất gây ra?”

Tjn Zlm vội vàng bổ sung:

“Đúng thế, còn những đám sao băng tử thần kia chính là vũ khí do người Orcim tiến hành thử nghiệm lên tinh cầu Nori của chúng ta.”

Thuốc Nổ nhẹ lắc đầu:

“Xin tuyên bố với hai nhà thuyết âm mưu học đây luôn. Không có khả năng đâu. Tôi chỉ nói chúng bị tiêu diệt hoàn toàn, đó chính là xóa bỏ đi sự tồn tại và lượng thông tin chúng mang theo, chuyển đổi thành bức xạ, chứ không phải là quá trình đó hoàn toàn im hơi lặng tiếng không để lại vết tích gì. Với khối lượng khổng lồ của toàn bộ cư dân Nori-VII, còn nhân với bình phương tốc độ ánh sáng, lượng nhiệt tỏa ra từ thứ vũ khí hư cấu kia, đáng lẽ đã quét bay toàn bộ thành phố này rồi.”

Thuốc Nổ ngẫm đi ngẫm lại những giả thuyết của mình, chẳng có cái nào đủ sức thuyết phục để lý giải cho sự biến mất kỳ cục của đám cư dân Nori-VII cả. Kể cả khi Hoàng Gia Latem đột nhiên dở chứng, tổng động viên toàn bộ bọn họ đi đâu đó, nhất định cũng phải để lại một dấu vết nào đó, không thể cứ như tan vào không khí như vậy được.

“Hay là một đại ma pháp Orpeatolitten với phạm vi toàn thành phố?”

Đây là giả thuyết khả dĩ nhất mà Thuốc Nổ có thể nghĩ ra cho tới lúc này. Tuy nhiên phạm vi của ma pháp này lớn tới độ, kẻ thi triển nó nhất định phải là một sinh vật quyền năng khủng bố. Nếu giả sử như Thuốc Nổ thi triển một ma pháp như thế, não cậu sẽ bị nướng cháy và nổ lách tách như pháo bông trước khi kịp đem bất kỳ một ai trong số cư dân này đi.

Trong những người cậu quen biết từ trước tới nay, chỉ có hai người chắc chắn đủ sức thực hiện được ma pháp này. Một là Weiblanka Lefkobaise và hai là Schwarznero Mavrosheise. Bọn họ chính là thần linh đích thực của vũ trụ, thực hiện được điều này không có gì lạ cả.

“Vậy không loại trừ khả năng là một sinh vật quyền năng kiểu như người Nogard đã nhúng tay vào cuộc chiến này.”

Tuy vậy, có một trở ngại rất lớn đang cản suy nghĩ của Thuốc Nổ. Đó chính là thông tin có được từ người Namuh về Kim Giới. Từ khi bắt đầu lặn vào Kim Giới tới nay, chưa bao giờ họ thoát ra được khỏi kỷ nguyên của chiến tranh. Thuốc Nổ không tin lần này lại là ngoại lệ trong vô số lần lặn. Nếu một sinh vật mạnh mẽ tới vậy xuất hiện, cuộc chiến tranh này cũng không cần đánh nữa.

Mọi thứ chìm dần trong làn sương mù mờ mịt. Thuốc Nổ nhận thấy binh lính Latem đã bắt đầu xuất hiện điều tra sự cố xảy ra tại tinh cầu Nori-VII này. Cậu khẽ thì thầm với hai người kia:

“Chuyện này không lo nhiều thế được. Trời sập thì đã có người phía trên cao chống đỡ trước. Chúng ta cứ quan sát xem thông tin của quân đội Latem sau này điều tra ra được gì. Trước hết bây giờ cứ tạm thời đi lấy Argon rồi rời khỏi nơi đây trước đã. Tjn Zlm, tôi không nhớ rõ lắm, cậu dẫn đường như lúc trước đi.”

“Vâng, đại ca!”

Truyện về bác sĩ, nghề y. Cvt Ép Tiên Sinh làm, cái tên có làm mấy lão xao xuyến...hehe. Mời đọc