Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ

Chương 142




Lâm Phong gấp đến độ giậm chân bình bịch:

- Không được, Nhị sư tỷ Nhị sư tỷ làm ni cô, ta chẳng phải là phải sống cô quả à?

Đại cữu tử có chút tức giận, hắn ghét nhất là thằng ôn này cứ mang danh hiệu muội phu của mình, nhưng lại không dám động thủ đánh hắn, có trời mới biết muội muội nhà mình bị làm sao, suốt ngày xuất quỷ nhập thần, nhưng nếu mình bắt nạt tiểu tử này, lát nữa kiểu gì cũng bị ăn đòn.

Tuy nàng ta thường ngày sẽ đánh tiểu tử này cho vui, những loại đấu pháp này chỉ có thể gọi là đùa, nhưng đánh mình thì sẽ rút giầy ra đập, đánh cật lực, lại còn chuyên đánh vào mặt.

Lâm Phong tiếp tục nói:

- Đại cữu tử, ngươi có đánh thắng được hòa thượng đó không?

Đại cữu tử suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói:

- Nghe nói hắn là Nguyên Anh tam phẩm, ta là lục phẩm, chắc có thể được.

Lâm Phong cắn răng một cái nói:

- Được, ngươi có bao nhiêu linh thạch cửu phẩm, cho ta một chút.

Đại cữu tử có chút kỳ quái, thường ngày tiểu muội thương tên này như vậy, linh thạch cũng cho không ít, hiếu kỳ nói:

- Rất nhiều, ngươi cần linh thạch làm gì?

Lâm Phong nói:

- Ta đi tìm bang thủ, chúng ta cùng nhau đánh hòa thượng này một trận.

Tứ sư tỷ này nói như thế nào nhỉ, nói một cách tổng thể thì chính là loại không có tiết tháo, hai mươi viên linh thạch cửu phẩm là có thể khiến nàng ta dám dùng tu vi Kim Đan đi liều mạng với cao thủ Nguyên Anh kỳ.

Một trăm hai mươi viên linh thạch cửu phẩm, nàng ta sẽ dám chọc cả cao thủ Vạn Tượng kỳ, chỉ cần ngươi ra giá tốt, nàng ta ngay cả chính bản thân cũng có thể đánh cho ngươi xem.

Mấy người hợp kế, Lâm Phong chế định kế hoạch, Tứ sư tỷ bày trận cầm chân, đại cữu trực tiếp xắn tay áo xông vào.

Thuyết Bất Đắc đại sư là khổ hạnh tăng nhất mạch của Thiện Tâm tự, tu vi ở trình độ Nguyên Anh này là đỉnh cao, nhưng hổ khỏe cũng chẳng chịu nổi sói đông, bị mấy người liên thủ đánh cho phải bỏ chạy.

Sau đó ba người lén lút mừng công, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong của Tứ sư tỷ sáng rực, cứ như vậy một chốc một lát mà kiếm được hai mươi viên linh thạch cửu phẩm, so với giúp Tam tỷ đánh cao thủ Nguyên Anh kỳ cửu phẩm thì thoải mái hơn rất nhiều.

Chuyện đến đây vẫn chưa xong, người của Thiện Tâm tông đi rồi, người của Thần Nữ cung lại tới.

Thần Nữ cung cũng là một trong ngũ đại tiên môn, nhưng là thần bí nhất, nhưng lại không chịu tịch mịch tới chiêu mộ Nhị sư tỷ.

Đây cũng không hoàn toàn là ý tứ của Thần Nữ cung, dường như trong tiên môn siêu nhất lưu, cũng có không ít chi nhánh, lần này chỉ là là một chi nhánh trong đó nổi ý đồ mà thôi.

Đại cữu tử vỗ ngực lần này cứ để hắn tự mình xuất thủ, ra ngoài chưa tới một lát, liền nghe đồn người của Thần Nữ cung đã chạy mất rồi.

Lâm Phong tuyệt đối bội phục đại cữu tử này, hiệu suất quá lợi hại, nhưng sống chết vẫn không thấy đại cữu tử trở về, tới lúc nửa đêm hắn mới lén lút quay về, bị Nhị sư tỷ bắt sống, đang ngồi xổm ở góc kể lại đầu đuôi câu chuyện.

Lâm Phong lúc này mới hiểu ra, thì ra là đại cữu tử căn bản không đánh lại người ta, thua vô cùng thê thảm, nhưng hắn là hoàng tử Tần quốc, một thân bảo bối nhiều hù chết người.

Cuối cùng đại cữu tử thắng, bởi vì quần áo của hắn rách tươi phải ôm mặt chạy khắp thành hô cứu mạng, lại dọa cho cô nương nhà người ta sợ chạy.

Lâm Phong trợn tròn mắt, đại cữu tử khá quá!

Trong nhà của đại cữu tử ở Bạch Nguyệt thành có một linh mạch nhỏ, tuy không lớn, nhưng Lâm Phong phụ dùng đan dược để tu luyện, một tháng thời gian dã đã đột phá Trúc Cơ tam phẩm, xông tới cảnh giới tứ phẩm.

Hỗn Độn Biến Xuất phát từ bút tích của lão Tam bị Lâm Phong khắc trên pháp bảo bản mệnh, cảm giác thực lực được tăng phúc, so với Bạch Hổ Biến của Nhị sư tỷ còn mạnh hơn một chút, có thể thấy được lão Tam ở phương diện này lợi hại thế nào.

Nhưng ngay sau đó cả người Lâm Phong lại không được tốt, hàng tích trữ trên tay đã hết, nhưng mấy đại chân truyền khác vẫn chưa có ai có tin tức sáng tạo ra biến nào.

- Tứ sư tỷ, biến đó của ngươi lúc nào thì xong.

Lâm Phong nhân lúc Tứ sư tỷ dạy trận pháp liền hỏi.

Lâm Nhược Vũ lạnh lùng nói:

- Gấp cái gì, sắp xong rồi, cần thêm một chút thời gian.

Lâm Phong lo lắng nói:

- Nhưng ta sợ cảnh giới của ta không đợi được, ta không còn hàng dự trữ rồi.

Thứ mình biết, trước mắt trừ Huyền Thiên Cửu Biến, chính là tam đại đạo kinh, Thiên Phong Kiếm Pháp, còn có Phần Thiên Quyền, Tâm Ý Chưởng, Phi Sương Thối, Thiên Phong Kiếm Pháp cướp được trong Vạn Ma quật đều không thích hợp trúc cơ, ba loại võ kỹ Trúc Cơ khác Lâm Phong đều không thích.

- Sắp xong là sắp xong, ngươi gấp cái gì.

Bộ dạng của Lâm Nhược Vũ cứ như là lợn chết không sợ nước sôi.

Lâm Phong tức giận nói:

- Ngươi còn thiếu cái gì, nói ra để ta bổ sung cho.

Cái này cũng không phải là mạnh miệng, Thái Thượng Linh Bảo Giám giống như bách khoa toàn thư, ví dụ như trong kỳ môn độn giáp có chú giải chi tiết, chỉ có điều thứ này giống như là Đạo Đức Kinh, có một số người đọc một lần có thể thể hội được rất nhiều đạo lý, nhưng Lâm Phong thuộc về loại cứ phải xem chú giải mới hiểu được ý tứ.

Lâm Nhược Vũ hiếu kỳ nói:

- Ngươi có thể cho bổ sung cho ta cái gì.

- Thiếu gì thì bổ đó, ví dụ như kỳ môn độn giáp quy nạp tất cả thành bại của sự vật vào ngũ đại nhân tố, tức thiên thời, địa lợi, nhân hòa, thần trợ, vận mệnh.

Lâm Phong nói.

Lâm Nhược Vũ trừng mắt, phần này nàng ta chưa giảng, vậy mà Lâm Phong không ngờ vẫn nói ra được, quả thật khiến người ta tò mò.

- Ngươi tiếp tục đi!

Lâm Nhược Vũ bình tĩnh nói.

- Ta biết thuật tàng nhị thập tứ quyển, trước tiên giảng cho ngươi một quyển, Dương Độn Cửu Cục.

Lâm Phong tra một chút rồi chậm rãi nói ra, Lâm Nhược Vũ nghe mà trợn tròn mắt, quả thực là không thể tin được.

Truyền thừa của Kỳ Môn phong chính là kỳ môn độn giáp, nhưng cái này giống như là một nồi thập cẩm cái gì cũng có, mà Lâm Phong giống như là bản tóm lược, hoàn toàn là bộ phận trọng điểm, khiến đầu óc nàng ta được mở rộng.

Gần đây nàng ta đã cảm thấy muốn tiến thêm một bước cũng khó, thì ra là tư duy bị hạn chế, quy tất cả nội dungvề một loại, chứ không phải là tổng kết từng loại.

Nội dung Lâm Phong nói, trong truyền thừa của nàng ta cũng có, nhưng rõ ràng lối suy nghĩ lại giống như mở ra một cánh cửa tương lai cho nàng ta.