Thời Đại Mới, Địa Phủ Mới!

Chương 72: Chương trình diệt virus




Editor:  Lông

Tại hiện trường phát sóng, cha mẹ Tiểu Đinh và Phương Toàn đều bối rối, trong lúc nhất thời đều quên mất phải phản ứng thế nào, ngược lại là Tiểu Đinh hoảng sợ tránh khỏi cái ôm của Phương Toàn, quay người nhào vào trong lồng ngực của mẹ Đinh, chôn đầu trong lòng mẹ, gào khóc nói: “Mẹ, con sợ lắm.”

Trong khoảnh khắc đó, mẹ Đinh đột nhiên cảm giác được con gái của cô đã quay lại, cô vội vã ôm chặt Tiểu Đinh, nhẹ vuốt lưng bé: “Đừng sợ, đừng sợ. Có mẹ ở đây rồi con.”

Cha Đinh cũng lo lắng nhào tới hỏi: “Bảo bảo à, con sao vậy?”

Anh nhẹ nhàng ôm Tiểu Đinh trong lòng mẹ Đinh ra rồi ôm vào lòng, chỉ vào Phương Toàn hỏi: “Không phải lúc nãy con nhìn thấy… ông ấy còn rất vui vẻ sao?”

Tiểu Đinh được mẹ dỗ dành đã ngừng khóc, mắt đỏ ửng liếc nhìn Phương Toàn một cái rồi vội vùi đầu vào người cha Đinh, nhỏ giọng nói: “Con không quen biết ông ấy.”

Phương Toàn mới nãy còn tưởng mình nhận thân thành công nghe vậy thì sững sờ, nhìn Tiểu Đinh mờ mịt.

Thầy Tống thấy nội dung vở kịch chuyển biến đột ngột, hoàn toàn đi ngược với mong muốn của gã lập tức cuống cuồng lên, nói: “Tiểu Đinh, cháu làm sao vậy? Mới nãy không phải cháu còn nói ông Phương là con trai cháu kiếp trước sao?”

Tiểu Đinh từ trong lòng cha quay đầu nhìn thầy Tống, đột nhiên không đầu không đuôi nói rằng: “Cháu nhớ ra bác. Bác chính là người cho cháu xem qua hình của ông ấy…” Vừa nói bé vừa chỉ Phương Toàn.

Tiểu Đinh vừa nói xong thì toàn trường quay ồ lên.

Đặc biệt là cha mẹ Tiểu Đinh cũng thay đổi sắc mặt, cha Tiểu Đinh vội kéo Tiểu Đinh hỏi: “Bảo bảo, con nói vậy là sao? Nói rõ cho cha nghe xem.”

Tiểu Đinh tựa hồ cũng không nhớ rõ lắm, nghiêng nghiêng đầu lén nhìn thầy Tống, nhỏ giọng nói: “Lúc trước bác này tới nhà chúng ta cho con xem bức ảnh của người kia…”

Thầy Tống đã sớm gấp tới mức trán đổ mồ hôi lạnh, nghe đến đó không nhịn được mà quát lên: “Bạn nhỏ, cháu đừng nói bậy. Lúc trước bác cho cháu xem hình chỉ là vì để cháu sớm nhận thức, là chính cháu thừa nhận ông Phương chính là con cháu nên bác mới để cháu tới đây!”

Để bảo đảm toàn bộ quá trình quay không có sơ hở nào, thầy Tống không chỉ sớm gặp một nhà Tiểu Đinh mà còn lén cho Tiểu Đinh xem qua hình của Phương Toàn rồi từ trong miệng Tiểu Đinh xác nhận Phương Toàn xác thực là con trai của Tiểu Đinh kiếp trước.

Bởi vậy nên thầy Tống mới dám cho phát sóng trực tiếp, tại hiện trường mời cả Phương Toàn tới.

Chỉ là không ngờ đang tới đoạn cao trào, Tiểu Đinh đột nhiên lại mất trí nhớ kiếp trước.

Mà lúc bé khôi phục trí nhớ kiếp trước thì bản thân ký ức kiếp này với kiếp trước trộn lẫn với nhau, hiện giờ phần kiếp trước mất đi chỉ còn phần kiếp này hiện lên nên có phần hỗn loạn không rõ ràng.

Lại thêm bản thân bé chỉ mới là học sinh tiểu học 10 tuổi, nói năng không chuẩn xác nhưng vừa thốt ra lời này vào trong tai người khác lại hoàn toàn là một ý nghĩa khác.

Mà thầy Tống dưới tình thế cấp bách nói ra câu này giống như thừa nhận lời giải thích của Tiểu Đinh.

Do đó, không khí ở hiện trường rất vi diệu.

Bác sĩ Quách mới nãy còn không hiểu rõ tình trạng của Tiểu Đinh giờ bỗng nhiên lộ ra vẻ tỉnh ngộ, chậm rãi nói: “Nếu như vậy thì đã có lời giải thích cho bé. Bộ não của Tiểu Đinh bị chấn thương nên ký ức rất hỗn loạn, vào đúng lúc này thầy Tống cho bé xem một số thứ không nên xem nên dễ dàng nhiễu loạn trí nhớ của bé, khiến bé sản sinh một số ký ức không thuộc về mình và tin là thật.”

Cha mẹ Đinh gia ôm chặt Tiểu Đinh ở bên cạnh, vẻ mặt giận dữ nhìn thầy Tống, giọng điệu của cha Đinh lạnh xuống: “Thầy Tống, lúc trước ông nói với chúng tôi có cách chữa khỏi bệnh con gái tôi nên chúng tôi mới tin tưởng ông, dẫn bé tới phát sóng trực tiếp, không ngờ ông lại lấy chúng tôi để làm trò cho ông!”

Dân mạng cũng dồn dập khiển trách:

[Má nó, thầy Tống này thật sự là một tên lừa gạt!]

[Quá đáng rồi đấy, ông ta lại dám làm vậy với một đứa bé bị chấn thương não, lỡ đâu ông ta làm chậm trễ việc trị liệu của bạn nhỏ đó thì làm sao bây giờ!]

Thầy Tống tới cùng vẫn là một tên lừa đảo chuyên nghiệp, tới tận lúc này vẫn không rối, nhẹ giọng an ủi nhà Đinh gia: “Mong mấy vị tỉnh táo nghe tôi nói. Lúc trước tôi cho Tiểu Đinh xem bức ảnh của ông Phương không hề có ý gì khác ngoài việc muốn xác nhận bé có phải là bản thân Vương Xuân Bình không mà thôi. Nếu bé không quen ông Phương thì tôi cho bé xem hình cũng vô dụng, mọi người nói có đúng hay không?”

Cha Đinh chỉ hừ một tiếng nhưng không hoàn toàn phủ nhận.

Thầy Tống nhìn cha Đinh như vậy thì biết mình còn đất diễn, lúc này thay đổi suy nghĩ thật nhanh, giả vờ trấn định cười nói: “Hơn nữa mới nãy mọi người cũng nhìn thấy Tiểu Đinh có thể nói rõ ràng chuyện của ông Phương. Đây không phải là việc chỉ nhìn một tấm hình là có thể biết.”

Bác sĩ Quách ở bên cạnh cười lạnh: “Ai biết lúc ông cho Tiểu Đinh xem hình còn nói gì nữa chứ?”

“Bác sĩ Quách, lời này của ông hơi quá đáng rồi đấy.” Thầy Tống oán trách trừng mắt nhìn bác sĩ Quách, phản bác, “Những chuyện mà Tiểu Đinh nói có nhiều chuyện ngay cả ông Phương cũng không nhớ rõ. Nếu tôi nói với Tiểu Đinh thì từ đâu tôi biết được những chuyện đó?”

Thầy Tống vừa nói xong, toàn bộ cục diện lập tức trở về điểm xuất phát. Xét đến cùng vẫn là chuyện Tiểu Đinh nói lúc trước liên quan tới Vương Xuân Bình là những chuyện quá nhỏ nhặt, quá riêng tư, căn bản là không thể dùng lý luận của bác sĩ Quách giải thích tình huống này.

Thầy Tống nhìn thấy bộ dạng trầm mặc của mọi người liền biết thế cuộc đã ổn định lại, gã hiền từ nhìn Tiểu Đinh, cười híp mắt nói: “Tiểu Đinh, cháu nói với mọi người những chuyện cháu nói lúc trước đều là do cháu tự nhớ lại đúng không?”

Tiểu Đinh chôn chặt đầu trong lồng ngực cha Đinh, kêu lên: “Cháu không nhớ rõ.”

Thầy Tống: “…”

Mẹ Đinh lúc này mới ý thức tới cái gì, vội vã lại gần con gái, thấp giọng nói: “Bảo bảo, con nói mẹ nghe con không nhớ rõ cái gì?”

Tiểu Đinh buồn bã nói rằng: “Mẹ, con không biết mẹ đang nói cái gì.”

Cha Đinh cũng phản ứng lại, vội vã nâng mặt con gái lên: “Bảo bảo, vậy con có nhớ Vương Xuân Bình là ai không?”

Vừa nói vừa chỉ Phương Toàn: “Còn ông ấy nữa, còn chuyện trong thôn Vương Xuân Bình, không phải vừa nãy con còn nhắc tới sao?”

Tiểu Đinh nhíu mày: “Cha đang nói gì thế? Con nghe không hiểu.”

Lúc này trong mắt Tiểu Đinh đã không còn cảm giác già dặn nữa, lại khôi phục ánh mắt trong suốt, đơn thuần của trẻ con, bị người lớn hỏi liên tục mà ngây ngẩn.

Cha mẹ Đinh gia hai mặt nhìn nhau, bác sĩ Quách đúng lúc đi tới, nói: “Hai vị nếu không ngại có thể để tôi xem bé không?”

Đến lúc này, mọi người mới phát hiện Tiểu Đinh hình như đã quên hết chuyện của Vương Xuân Bình, Tiểu Đinh bây giờ giống như là đứa trẻ học tiểu học, vô ưu vô lo.

Mẹ Đinh sốt sắng ôm Tiểu Đinh, dẫn bé phối hợp với công tác kiểm tra của bác sĩ Quách, cha Đinh lạnh lùng nhìn thầy Tống: “Thầy Tống, ông giải thích thế nào?”

Thầy Tống căn bản không ngờ sự tình sẽ phát triển như vậy, nếu không phải còn đang phát sóng trực tiếp thì gã đã suýt nữa xông lên lay lay vai Tiểu Đinh lớn tiếng hỏi: “Tại sao?”

Cũng may gã đã làm lừa đảo trong thời gian dài, kinh nghiệm đầy mình, chỉ một hồi đã nghĩ xong đối sách, lúc này bày vẻ bí ẩn nhìn Tiểu Đinh, nói: “Tôi nói quả không sai, Tiểu Đinh chính là người tái sinh.”

Cha Đinh còn chưa nói, bác sĩ Quách đã tức giận đầu tiên suýt nữa thì cho gã một đấm, bác bỏ nói: “Họ Tống kia, ông đừng có nói hươu nói vượn. Não bộ Tiểu Đinh bị chấn thương tạo thành ký ức hỗn loạn, quan trọng nhất chính là giữ vững bình tĩnh, kiểm tra định kỳ sẽ từ từ tự nhiên khôi phục. Ông vì tư lợi của mình mà kéo bé tới quay trực tiếp, cho bé xem những thứ không nên xem khiến tinh thần của bé phải gánh chịu càng nhiều thứ, lỡ đâu chuyện đó ảnh hưởng tới sự khôi phục của Tiểu Đinh thì ông có gánh nổi trách nhiệm này không?”

“Bác sĩ Quách, tại sao ông lại nói như thế?” Thầy Tống không hề hoảng loạn, mặt không đổi sắc nói, “Tôi nói rồi ký ức của Tiểu Đinh tuyệt đối không phải do người ảnh hưởng. Nếu không thì ông giải thích xem những chuyện liên quan tới Vương Xuân Bình mà Tiểu Đinh từng kể lúc trước là ở đâu ra? Chỉ cần ông có thể giải thích thì phòng làm việc của tôi dưới sự chứng kiện của mọi người cùng cộng đồng mạng trực tiếp đóng cửa, ông thấy thế nào?”

Bác sĩ Quách thở dốc, hồi lâu sau không nói ra lời.

Nội tâm thầy Tống cũng âm thầm thở phào, gã dám nói ba hoa tự nhiên là đã sớm có chuẩn bị. Bất luận Tiểu Đinh biểu hiện thế nào thì gã có thể tuyệt đối chắc chắn chính là chuyện trong thôn của Vương Xuân Bình không hề có dấu tích gì trên mạng, chỉ với điểm này đã khiến bác sĩ Quách không thể nào đưa ra lời giải thích hợp lý cho trí nhớ của Tiểu Đinh.

Thầy Tống vừa nói xong thì dân mạng đã bình luận.

[Thầy Tống gắt thế, đánh cược cả sự nghiệp của mình! Bác sĩ Quách đừng sợ, xông lên!]

[Chỉ có tôi cảm thấy ông thầy này rất xảo quyệt sao? Việc của Tiểu Đinh căn bản không có cách nào giải thích.]

[Vậy chỉ có thể nói là họ Tống này có chút bản lĩnh đúng không?]

[Bác sĩ Quách thoạt nhìn trông chật vật ghê, thảm quá.]

[Thật ra tôi vẫn tin bác sĩ Quách nhưng việc này thật sự không có cách nào giải thích. Bác sĩ Quách xem như bị người ta hãm hại rồi.]

Thầy Tống thấy bác sĩ Quách nói không ra lời thì càng ngày càng dương dương tự đắc, thừa cơ nói: “Bác sĩ Quách, nếu ông không giải thích được cũng không cần miễn cưỡng. Tôi không làm khó ông, chỉ hy vọng sau này ông đừng bôi bẩn danh dự của tôi…”

Thầy Tống mới nói được một nửa thì nghe người dẫn chương trình thất thanh kêu lên: “Trời ơi, mọi người mau tới xem thử đây là cái gì?”

Mọi người bị dọa hết hồn, cùng quay đầu nhìn lại thì thấy người dẫn chương trình nhìn chằm chằm phần bình luận: “Mới nãy có người share liên tiếp nói là ở trên mạng tìm được cái gì mà hồi ký người cao tuổi thôn của Vương Xuân Bình, bên trong đó có ghi chép chuyện của Vương Xuân Bình khi còn sống…”

Thầy Tống: “…???”

Người dẫn chương trình vừa xem bình luận vừa điều chỉnh quy trình, mới nãy lúc thầy Tống cùng bác sĩ Quách cãi nhau thì đột nhiên có một người quăng lên đường link, nói là ở trên mạng tìm được ghi chép liên quan tới Vương Xuân Bình, những chuyện mà Tiểu Đinh nhắc tới đều nằm trong đó.

Lúc đó phần bình luận chẳng khác nào sấm sét đánh xuống đồng bằng, lập tức có nhiều người nhấn vào đường link đó, kết quả thật sự thấy được tập hồi ký khi còn sống của Vương Xuân Bình.

Nói đúng ra là hồi ký toàn bộ thôn của Vương Xuân Bình, trong đó không chỉ có chuyện của Vương Xuân Bình mà có rất nhiều câu chuyện của những ông bà lớn tuổi đã qua đời khác.

Địa chỉ link kia không biết là do ai tạo, nó rất đơn giản lại ở trong khu vực nặc danh, trên thanh công cụ không thể nào tìm ra được, có lẽ vì vậy nên dân mạng mới chậm chạp không phát hiện ra.

Đã như vậy, khởi nguồn của ký ức hỗn loạn ở Tiểu Đinh đã có thể giải thích.

Bác sĩ Quách và cha mẹ Đinh cùng vào đường link kia, một lát sau mọi người cùng nhau quay đầu nhìn thầy Tống.

Thầy Tống: “…”

Thầy Tống lựa chọn dừng quay trực tiếp.

Thế nhưng đã không còn kịp nữa rồi, video quay trực tiếp cùng đường link chứa hồi ký thôn Vương Xuân Bình đã được dân mạng lưu lại và share khắp nơi khiến cộng đồng mạng ồn ào, huyên náo.

Trước khi thầy Tống dừng quay đã nói chỉ cần bác sĩ Quách tìm được khởi nguồn trí nhớ của Tiểu Đinh sẽ lập tức đóng cửa phòng làm việc chẳng khác nào cắm flag cho mình rồi bị dân mạng vây lại treo lên bụp bụp, thầy Tống còn muốn giả chết nhưng không lâu sau bị dân mạng báo cáo khiến phòng làm việc không muốn đóng cũng phải đóng cửa.

Mà học thuật liên quan tới việc giải thích kiếp trước của bác sĩ Quách cũng được truyền bá rộng rãi khiến nhiều người hiểu rõ hơn về cái gọi là bí ẩn trí nhớ kiếp trước.

Sau này cha mẹ cũng xác nhận lời giải thích của bác sĩ Quách. Bọn họ tìm nhân viên chuyên nghiệp kiểm tra lịch sử lướt web máy tính trong nhà rồi cuối cùng phát hiện địa chỉ nặc danh kia đã bị xóa từ rất lâu, sự thật chứng minh rất có thể Tiểu Đinh đã vô tình vào địa chỉ trang web này nên phần trí nhớ ‘kiếp trước’ của bé đã có câu trả lời.

Bây giờ Tiểu Đinh được nghỉ ngơi, chấn thương của não bộ từ từ khỏi hẳn nên mấy thứ hỗn loạn kia cũng biến mất.

Dù đã chứng minh Tiểu Đinh không phải người tái sinh nhưng lúc phát sóng trực tiếp biểu hiện của bé cực kỳ giống Vương Xuân Bình khiến Phương Toàn xúc động. Sau khi chuyện này kết thúc, Phương Toàn đã trao đổi phương thức liên lạc với cha mẹ Đinh gia, chân thành hy vọng sau này có thể tới thăm Tiểu Đinh.

Mặc dù cha mẹ Đinh gia đối với chuyện ký ức nhiễu loạn của Tiểu Đinh vẫn còn bóng ma trong lòng nhưng khi đó cũng ít nhiều bị cảm động, đặc biệt là mẹ Đinh cũng là một người mẹ. Bởi vậy hai vợ chồng thương lượng quyết định Tiểu Đinh khỏi hẳn, xác định không sinh ra ký ức hỗn loạn thì có thể cho bé gặp mặt Phương toàn một lần.

Tuy sau này Phương Toàn chỉ được gặp Tiểu Đinh mỗi năm một lần, lần nào cũng chỉ vội vàng gặp mặt, không nói quá nhiều lời nhưng Phương Toàn vẫn duy trì, nhưng chuyện này là của sau này, không thể lắm lời.

Mà bây giờ địa chỉ nặc danh kia bị đưa ra ánh sáng, người cùng thôn Vương Xuân Bình đều vô kiểm tra, cuối cùng xác nhận ghi chép trong đây về mấy cụ già đã qua đời mười mấy năm trước đều là thật nhưng cuối cùng trang web này do ai tạo nên, hồi ký do ai chỉnh sửa thì vẫn không có kết luận.

Rất nhiều người đi nơi khác làm việc, không thể ở nhà làm bạn với cha mẹ thông qua trang web đó mà biết được cuộc sống khi còn trên trần thế của cha mẹ mình. Vùng đất đó có quá nhiều người già bị bỏ rơi và có người không thể đoàn tụ được mấy lần với con cái của mình, chuyện xưa của họ không người nào hiểu cũng không có cách nào kể ra được. Chuyện lần này đã gây xúc động rất lớn với họ khiến dân chúng Di Nam và khu vực xung quanh gây phong trào tưởng niệm, cũng làm cho nơi này được nhiều người chú ý.

Sau sự kiện trí nhớ kiếp trước này, điểm đầu thai Di Nam cũng rất vui vẻ. Rất nhiều người vốn không muốn tải app cũng ý thức được có thể thông qua app này nhớ lại chuyện của mình khi còn sống.

Âm hồn trong lúc đợi đầu thai không có gì làm, mỗi ngày có thể cùng bạn bè cõi âm nhảy quảng trường, kể chuyện khi còn sống, bốc phét,… mà tuổi tác càng lớn khó tránh khỏi không nhớ nổi nhiều chuyện, còn có người nói nhưng không ai tưởng. Hiện giờ thì tốt rồi, mọi người tải app xuống là có thể đọc lại những mốc thời gian quan trọng của mình, tùy tiện có thể tán gẫu thêm mấy ngày mấy đêm, có người nói thật bị người khác cười nhạo khoác lác thì có thể mở app ra để chứng minh.

Đối với Bạch Chí Nam mà nói so với chuyện trong lúc vô tình giải quyết được vấn đề phổ biến app thì có một chuyện khác khiến anh để ý hơn.

“Thật thần kỳ, thực sự là quá thần kỳ!” Bạch Chí Nam giơ ngón tay cái với Dụ Tranh Độ, ánh mắt lộ vẻ tôn trọng nói, “Không ngờ hệ thống sổ Sinh Tử có thể giải quyết được nan đề thiên cổ của chúng ta.”

Sau sự kiện xóa đi trí nhớ kiếp trước của Tiểu Đinh, Dụ Tranh Độ kiểm tra lại toàn bộ cơ chế hoạt động của sổ Sinh Tử, phát hiện những người nắm giữ trí nhớ kiếp trước đều có điểm chung là sau khi khôi phục trí nhớ kiếp trước thì phần tư liệu ký ức này cũng sẽ bị phục chế trong kho dữ liệu kiếp này.

Nói cách khác, nếu sau này ở dương gian lại xuất hiện tình huống ‘người tái sinh’ thì cõi âm không cần giống như trước đây khổ sở tìm cách cứu vãn thì giờ có thể thông qua hệ thống dữ liệu của số Sinh Tử xóa bỏ trí nhớ kiếp trước của người tái sinh. Làm như vậy vừa có thể có thể bảo vệ bí mật âm dương luân hồi vừa là một cách giải thoát đối với bản thân người tái sinh.

“Ừm.” Thương Khuyết gật đầu, trong mắt mang theo ý cười nhìn Dụ Tranh Độ, “Sau này xuất hiện chuyện tương tự thì chúng ta có thể giải quyết đơn giản hơn nhiều.”

Bạch Chí Nam: “Nhưng chỉ vất vả cho anh Dụ nếu gặp phải thì phải phiền anh tự mình xóa.”

Hệ thống dữ liệu sổ Sinh Tử không mở cho người ngoài, lại có nhiều điều kiện mã hóa, bây giờ người có quyền hạn mở ra chỉ có Thương Khuyết và bản thân Dụ Tranh Độ.

“Không vất vả.” Dụ Tranh Độ vung tay, “Tôi nghiên cứu thấy cách vận hành của loại ký ức cứng đầu này có chút tương tự với virus, tôi sẽ tạo chương trình diệt virus cho hệ thống. Sau này nếu xuất hiện tình huống phục chế ký ức này thì trực tiếp giết virus là được.”

Cứ như vậy, những ký ức này một khí bị phục chế là có thể lập tức bị tiêu diệt. Nói theo cách khác là sau này khả năng dương gian sẽ không còn xuất hiện tình huống người tái sinh, dĩ nhiên là không cần tự mình xóa.

Bạch Chí Nam: “…”

Thương Khuyết đã tập mãi thành với thao tác của Dụ Tranh Độ, gật đầu: “Vậy càng tốt, có thể trực tiếp giải quyết ngọn nguồn vấn đề.”

Bạch Chí Nam: “…”

Năng lực tiếp nhận của Quỷ vương có phải quá tốt không?