Thời Đại Mới, Địa Phủ Mới!

Chương 54: Âm sơn bát cảnh




Editor: Lông

“Đây, chính là chỗ này.” Cao Đối Đối giơ điện thoại đang livestream lên, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, “Trời ạ, thì ra du hội lớn tới cỡ này sao?”

Cao Đối Đối là phát thanh viên của nền tảng phát sóng trực tiếp Big Eye chuyên làm về chủ đề thần ma quỷ quái, đôi khi cũng quay thám hiểm, sự kiện kinh dị linh tinh.

Gần đây nhân ngày lễ quỷ, Cao Đối Đối lên một loạt kế hoạch livestream chuyên đi tới một số thắng cảnh nổi tiếng ma quái thám hiểm, mặc dù không có gặp quỷ nhưng hiện trường âm u phối hợp với giọng kể sinh động của anh ta khiến mọi người dần để ý, độ nổi tiếng cũng liên tục tăng lên.

Nhưng hôm nay Cao Đối Đối biết được ở một nhà xưởng bị bỏ ở khu ngoại ô Phù Thành có chuyện ma, nghe đâu trước kia nơi đó là nghĩa địa. Hai năm gần đây, nhà máy này không còn được sử dụng nữa, bị bỏ hoang, từ đó dần truyền ra ngoài tin đồn ma quái, hơn nữa có xu thế càng ngày càng ghê hơn rồi trở thành truyền thuyết mới của Phù Thành.

Nơi hoang vu, nhà xưởng, mồ hoang, nhiều yếu tố kinh khủng hợp lại đã khiến Cao Đối Đối kỳ vọng rất cao ở nơi này. Trước mấy ngày đã sớm báo, còn đặc biệt ấn định hôm trước ngày Tết Trung Nguyên để chuẩn bị hành động, mở ra một bước ngoặt mới trong con đường livestream của anh ta.

Kết quả không ngờ tới, không những anh ta không đạt được hiệu quả mong muốn mà còn suýt bị người ta đánh – thì ra sự kiện nhát quỷ kia là do nhà máy ban đầu tung tin.

Mấy năm gần đây khu khai thác được lên kế hoạch kiến thiết lại, thì ra nhà xưởng kia vì vấn đề ô nhiễm môi trường mà bị ép rời đi, mà trong quá trình di chuyển lại không giải quyết được vấn đề bồi thường. Kết quả hai bên kết thúc không vui vẻ, sau đó nhà xưởng thuê một ít dân giang hồ làm loạn, vì chuyện xảy ra thường vào buổi tối nên sau này người ta truyền ra tin đồn ma quái, nhà xưởng đó thuận thế tung không ít lời đồn tương tự, chỉ đơn giản là muốn khiến người tiếp nhận mảnh đất đó bị tổn thất.

Cao Đối Đối muốn mượn lễ quỷ mà quay livestream tăng không khí, nhà xưởng kia cũng cùng ý nghĩ giống anh ta. Hai ngày nay tìm dân giang hồ tới gây sự. Kết quả Cao Đối Đối một mình đụng một đám lưu manh, làm gì còn có tâm thanh thản kể chuyện ma cho khán giả nghe, bị đối phương trừng mắt, giơ gạch dọa đã suýt tè ra quần mà chạy.

Buổi livestream vì sự cố mà bị dừng, Cao Đối Đối buồn bã, vốn muốn tắt livestream đi nhưng không ngờ tới trên mục bình luận lại có người nói xung qunh đó có một quảng trường đang mở du hội, trên vòng bạn bè đăng rất nhiều nhưng địa điểm ở đó thật sự hẻo lánh, lại trúng ngày đặc biệt, rất nhiều người động lòng nhưng không có cách nào tới được.

Đúng lúc Cao Đối Đối ở khu khai thác nên muốn qua nghía coi một chút để cho khán giả xem có đúng thật chơi vui như trên vòng bạn bè nói không.

Nói thật, lúc ban đầu Cao Đối Đối không có ôm kỳ vọng gì với du hội này. Dù sao trước kia cũng chưa từng nghe tới, đoán chừng có công ty nhỏ tổ chức lâm thời, mà lại ở nơi hoang vu như thế thì theo suy đoán của anh ta đoán chừng là hoạt động kiểu đồ ăn thức uống, chỉ là một mánh lừa bịp mà thôi.

Mà giờ vẫn còn sớm, anh ta nghĩ dù sao cũng đến rồi, dù sao cũng không có gì nguy hiểm hơn nữa nên hỏi địa điểm, lấy chiếc xe đạp đi tới.

Anh ta không thể nào nghĩ tới buổi du hội này lại có quy mô lớn tới thế này, được trang trí công phu rồi lại đông người tới đến thế.

“Đờ mờ, đây đâu thể nào mà là hoạt động của công ty nhỏ được. Gắt thế!” Cao Đối Đối vừa đi vừa thốt lên kinh ngạc, đầu tiên anh ta đi từ Quỷ thị, chưa đề cập tới kiến trúc xa hoa, đèn lồng giấy bay bay hay các loại sản phẩm kỳ lạ, chỉ với quỷ quái muôn hình muôn vẻ ở đây đã khiến anh ta chụp hình không ngừng.

Mục bình luận cũng phản ứng rất nhiệt liệt:

[Oa oa oa, con quỷ bên trái mọc ra hai cái răng nanh màu xanh thật là khủng khiếp, hù chết tôi rồi!!!]

[Khủng bố cái con khỉ, bộ chưa nhìn thấy nó đang so cò kè với du khách à!!!]

[Nhưng mà vẫn chưa buồn nôn bằng cái đứa đang dùng ruột ghìm chặt cổ kia…]

[Má ơi, người kia bán quan tài thu nhỏ đấy à??? Thật tinh xảo, hình như tôi có chút động tâm…]

[Thực không dám giấu, tôi hơi thích thích hũ tro cốt sứ Thanh Hoa kia kìa… Tay thợ thật khéo quá.]

[AAAA, lúc xem vòng bạn bè tôi còn chưa muốn đi nhưng hiện giờ coi livestream lại càng ngứa ngáy hết người.]

[Hahaha, tôi đã thay xong quần áo ra ngoài…]

[Tôi ở nơi khác đố kỵ muốn chết… Đối Đối, anh nhớ quay nhiều lên.]

Cao Đối Đối cũng rất hưng phấn, từ khi tiến vào du hội, trong phòng livestream bắt đầu có nhiều người hơn, mục bình luận có nhiều người còn tag thêm bạn bè để cùng sang đây xem.

Kỳ thực dù không phải livestream, chỉ tới đây chơi cũng rất tốt, chất lượng của du hội này thật sự vượt xa khỏi suy nghĩ của anh ta. Không phải phóng đại chứ dù là khu danh lam thắng cảnh chuyên nghiệp cũng chưa chắc có thể làm được tới trình độ này.

Bất luận là kiến trúc, bán hàng rong, thương phẩm, hoạt động,… đều rất tinh tế, rất đặc biệt. Trang phục hay make up của nhân viên càng chân thực hơn, ngay cả phát thanh viên Cao Đối Đối chuyên làm về mục thần quái cũng không nhìn ra sơ hở gì.

Cao Đối Đối cảm thấy tối nay mình đúng là nhân họa đắc phúc (trong họa có phúc), nhẫn nại cũng tốt nữa, hầu như là trong bình luận có yêu cầu là đều đáp ứng hết, vừa coi bình luận vừa theo phản ứng của khán giả mà di chuyển ống kính.

Kỹ thuật livestream của anh ta cũng không tệ lắm, từ đèn lồng bồng bềnh, tiền giấy bay tán loạn, rồi kiến trúc tinh mỹ mà âm u, lại tới nhóm yêu ma quỷ quái đáng yêu đều đưa hết vào trong ống kính.

Chờ Cao Đối Đối rời khỏi Quỷ thị thì nhân khí (độ nổi tiếng) phòng của anh ta đã vượt qua con số kỷ lục quay livetream từ trước tới nay.

Cao Đối Đối giơ một chuỗi quan tài nhỏ trước mặt màn hình, cười nói: “Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người. Đây là đồ tôi vừa mới mua ở Quỷ thị. Chờ sau này lấy đó làm giải thưởng, phúc lợi đặc biệt của chương trình lễ quỷ nha.”

Các khán giả không thể tới được đều hưng phấn, spam bình luận mong streamer nhìn tới mình.

Cao Đối Đối thuận thế tương tác lại một phen rồi mới tiếp tục đi: “Du hội này thật lớn, không biết là do doanh nghiệp nào làm nữa, thực lực thật mạnh.”

Vừa mới nói xong thì đột nhiên anh ta trợn mắt lên, trên mặt lộ vẻ khiếp sợ, lúc nói chuyện còn hơi lắp bắp: “Má ơi, đây, chuyện này… Đây chẳng phải là ‘Âm Sơn Bát Cảnh’ sao?”

Là một streamer tương đối chuyên nghiệp cũng khá dụng tâm, Cao Đối Đối làm về chủ đề thần quái không chỉ là vì lấy lòng mọi người mà bản thân cũng cảm thấy khá hứng thú và làm khá nhiều bài học tương quan.

Khi anh ta livestream thường phổ cập kiến thức khoa học có liên quan, giống như lúc này nhắc tới Âm Sơn Bát Cảnh, lúc trước anh đã từng giới thiệu qua với khán giả.

Âm Sơn Bát Cảnh chính là chỉ mấy chỗ nổi tiếng của Minh giới, thường sẽ xuất hiện trong truyện chí quái hay cố sự dân gian, theo thứ tự là: Quỷ Môn Quan, cầu Nại Hà, đình Bác Y, đài Vọng Hương, thôn Ác Cẩu, núi Phá Tiền, ao Huyết Ô cùng tiệm Mạnh Bà.

Những địa điểm đó được lưu truyền từ xưa tới nay và hay xuất hiện với địa phủ, đặc biệt là Quỷ Môn Quan, cầu Nại Hà, đài Vọng Hương. Những nơi này được nghe kể nhiều tới quen thuộc, tuy ngày nay xã hội hiện đại cho rằng mấy nơi đó chỉ là do cổ nhân tạo nên nhưng vẫn có một nhóm người cho rằng những nơi này có thể lưu truyền tới hơn một nghìn năm, trong các triều đại cũng có bóng dáng thì tuyệt đối không phải là tin đồn thất thiệt.

Tuy Cao Đối Đối không phải thật sự tin tưởng, nếu tin thật thì chắc không dám đi livestream về mấy chuyện quỷ quái đâu nhưng khi làm bài thì anh ta lại cảm thấy hứng thú với những câu chuyện cổ xưa này, trước kia đã nhiều lần nhắc qua với khán giả.

Mà dù là anh ta hay là khán giả cũng chưa từng thật sự nghĩ qua sẽ có một ngày được nhìn thấy Âm Sơn Bát Cảnh trong truyền thuyết.

Cao Đối Đối cho fan nhìn thấy cảnh tượng chỉ xuất hiện trong sách vở và tranh vẽ, hơn nữa chất lượng còn cực kỳ cao khiến ai ai cũng kích động.

“Mọi người xem nơi này đi. Đây chính là đài Vọng Hương. Chắc chắn mọi người đã nghe tới rồi, cổ đại còn có người viết thành thơ, là gì ta…”

Trong bình luận có khán giả hằng ngày luyện văn lập tức nhớ ra: [Hồi thủ lâm xuyên quy bất đắc, minh trung hư trúc vọng hương thai*]

(*Dịch nghĩa đại khái là: Quay đầu mà chẳng thể về được Lâm Xuyên, đành đứng ở đài Vọng Hương chốn u minh với tấm lòng trung trinh với nước.

Thơ trên là của Nhiếp Xương (1078 – 1127) là đại tướng những năm cuối thời Bắc Tống.)

Cao Đối Đối: “Đúng đúng đúng, chính là câu này. Trước đây tôi đã nói với mọi người, đài Vọng Hương nằm ở lối vào Minh giới, sau khi quỷ hồn leo lên có thể nhìn thấy cố hương của mình khi còn sống. Ở đây cách biệt với nhân thế nên được gọi là ‘nỗi nhớ nhà’, hiện tại tôi dẫn mọi người đi xem…”

Cao Đối Đối bước lên đài cao hùng vĩ, đưa điện thoại hướng phía trước, nói đùa: “Sao rồi, mọi người có thể nhìn thấy cố hương của mình không?”

Bình luận lập tức tăng lên:

[Xem cái mông ấy, đen thui thùi lùi có thấy gì đâu.]

[Chờ chút, hình như tôi thất ngọn núi kia giông giống ở quê tôi? Là ảo giác phải không?]

[Tui thấy có ánh đèn mơ hồ lắm, nhìn không rõ nhưng thật sự có cảm giác quen quen?]

[Tôi hình như cũng thấy gì đó thật quen thuộc mà… nhưng lại không nhìn rõ.]

[Ey mấy bạn kia, đùa hay thật vậy? Tôi chẳng nhìn thấy cái gì được không?]

[Đừng bình luận dọa người thế, suýt nữa tui nghĩ là tui mù rồi…]

Cao Đối Đối đọc bình luận cũng không hiểu rõ lắm, gãi đầu nói: “Haha, chắc là mọi người bị ánh đèn lừa rồi. Du hội này rất tinh ý, có nhiều nơi rõ ràng không rộng lắm nhưng đâu đâu cũng có ánh đèn mờ mờ khiến từ đây lại không nhìn rõ được bên kia…”

“Giống cầu Nại Hà mà chúng ta vừa đi qua ấy. Rõ ràng cầu không dài nhưng đứng đầu này lại không thấy được đầu bên kia, quá thần kỳ. Tôi cho bối cảnh của công ty này làm 100 điểm.”

Anh ta vừa đi xuống đài Vọng Hương vừa theo bản năng quay đầu lại nhìn, không biết sao mà ở trong mắt anh là một mảnh đen nhánh lại đột nhiên có loáng thoáng bóng mờ, giống như có ánh đèn đuốc sáng lên rồi nhanh chóng tắt. Mà ánh đèn chợt lóe đó lại dường như rất quen thuộc như trong ký ức xưa cũ nào đó, không thể nói rõ là nơi nào nhưng lại lập tức đánh trúng vào nội tâm của anh.

Không biết lý do nhưng trong lòng anh ta bỗng nhiên dâng lên cỗ cảm xúc buồn rười rượi cùng thẫn thờ.

“Ài ~” Cao Đối Đối không tự chủ mà thở dài một tiếng, chờ sau khi rời khỏi đài Vọng Hương một khoảng khá xa mới bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại.

Tâm lý Cao Đối Đối có chút khác lạ nhưng không nói rõ được đã xảy ra chuyện gì, cuối cùng chỉ gãi đầu nói với khán giả: “Buổi du hội này thật sự rất tuyệt. Tôi kiến nghị nếu bạn nào có thời gian thì có thể tới chơi một chút. Nhiệt liệt đề cử, không lấy tiền quảng cáo đâu!”

Có lẽ là chịu sự tác động của đài Vọng Hương, Cao Đối Đối càng dụng tâm giới thiệu về buổi du hội này hơn, chậm rãi đi thăm thú từng nơi của Âm Sơn Bát Cảnh.

Anh biết rất nhiều kiến thức về phương diện này, vừa đi vừa phổ cập, nói về các cố sự dân gian, như “Giả Mẫu thăm thú cảnh lạ ở thôn Ác Cẩu, Phượng tỷ hất đổ vại dấm cũ ở Vọng Hương Đài*” trong ‘Bổ Hồng Lâu Mộng”, sau đó quay lại một số hoạt động đặc sắc với nhóm quỷ quái bên cạnh. Sau mấy tiếng livestream mà nội dung không hề khô khan mà theo thời gian lại càng hấp dẫn người xem hơn.

(*bản gốc là: Cổ mẫu ác cẩu thôn ngoạn tân cảnh, phượng tỷ vọng hương thai bát cựu thố. Đây là tên của hồi thứ 17 trong tác phẩm “Bổ Hồng Lâu Mộng” do Lang Huyên Sơn Tiều viết.)

Chờ sau khi đi hết Âm Sơn Bát Cảnh, Cao Đối Đối nhìn lại số người coi thì bất ngờ là đã thành streamer hot nhất của Big Eye.

Cao Đối Đối kinh ngạc tột độ, nhìn kỹ mới phát hiện trợ lý của anh nhắn tin cho anh là vì hồi trước kênh của anh không được coi trọng, nay lại vì độ tương tác cao nên lần đầu tiên được đề cử ở trang chủ Big Eye. Mà đây chính là điều mà anh không dám nghĩ tới.

Cao Đối Đối rất hài lòng, qua một lúc thì anh ta mới phát hiện đã sắp tới nửa đêm nhưng anh ta vẫn chưa thấy đã. May mà phía ban tổ chức muốn làm tới hết ngày lễ quỷ nên dù tới đêm vẫn không có ý đóng cửa. Nhân viên thì càng tươi tắn, tinh thần sáng láng nhưng du khách lại không chịu nổi nữa mà về nhà, thế nhưng nhìn mặt bằng chung vẫn có rất nhiều nhóm người mới tới, đặc biệt là giới trẻ không sợ thức khuya.

Bởi vậy dù đã tới giờ này nhưng ở du hội vẫn náo nhiệt như trước, không có dấu hiệu giảm nhiệt.

Cao Đối Đối liên tục livestream mấy tiếng, khó tránh khỏi tinh thần xuống dốc, cũng may anh ta đã sớm chuẩn bị mang theo mấy cục sạc dự phòng, pin điện thoại lại có thể theo kịp.

Anh ta không nỡ tắt livestram, không biết làm gì nên tìm cục đá dưới gốc cổ thụ ngồi xuống, nói chuyện phiếm với khán giả:

“Buổi du hội này thật sự chơi rất vui. Ban tổ chức không chỉ có thực lực mà cũng rất có thành ý, các chi tiết nhỏ đều được làm tỉ mỉ. Nếu có thể luôn được mở cửa thì quá tốt.”

“Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tôi. Nếu như mọi người thích thì sau này nhớ ghé thăm livestream của tôi nhiều hơn, tôi sẽ tiếp tục giới thiệu cho mọi người nhiều kiến thức về phương diện này hơn…”

“Haha, nếu nói có gì chưa được hoàn mỹ thì chắc là buổi livestream này không có gì đáng sợ cả…”

“Tôi biết mọi người rất hy vọng được gặp quỷ, bản thân tôi cũng thật sự muốn gặp quỷ một lần cho mọi người xem mới không uổng công thân phận streamer thần quái của mình, mà tối nay lại không có cơ hội…”

Cao Đối Đối vừa tự đùa vừa giơ điện thoại thật cao, nói: “Mọi người xem bên kia, đó chính là Quỷ thị. Nhiều người như vậy thì có quỷ thật cũng không dám ra ngoài.”

Anh ta nói xong thì cầm điện thoại về, vừa nhìn màn hình thì phát hiện bình luận đầy màn hình lít nha lít nhít, tốc độ bắn tin khiến anh ta hoang mang.

“Có chuyện gì thế? Sao mọi người lại kích động như vậy…” Cao Đối Đối vừa nói vừa đọc bình luận.

[Đờ mờ đờ mờ đờ mờ!!!!!!!!!!!]

[fuck your mother!!! Hù chết bố mày rồi!!!!!!!]

[Đối Đối, chạy ngay đi!!! Trước khi mọi việc dần tồi tệ hơn!!!]

[Má, ném điện thoại luôn rồi.]

[Hù chết ông rồi, streamer tự cầu phúc đi!!!]

[Đối Đối đừng nhìn lên trên, tuyệt đối đừng!]

[Đối Đối, nhắm mắt chạy đi!]

[Tin tưởng tui, đừng nhìn lên, thật đó!]

[Đừng ngẩng đầu! Tuyệt đối không được!]

Phía sau cơ hồ đều là khuyên Cao Đối Đối đừng ngẩng đầu khiến anh ta bối rối, trong lòng mơ hồ ý thức được cái gì, mà bình luận càng nói không được thì anh ta lại càng hiếu kỳ.

Cuối cùng lòng hiếu kỳ chiến thắng dục vọng cầu sinh, dưới sự ngăn cản của mọi người, anh ta từ từ ngước đầu lên.

“Duma!!!” Cao Đối Đối phát ra tiếng gào sợ hãi, thân thể mềm nhũn, cả người không khống chế được mà ngả ra sau, điện thoại cũng tự động bay.

Vì muốn trò chuyện với khán giả mà Cao Đối Đối tìm một góc khá vắng vẻ nhưng không biết tại sao có một cái cây bị che ở dưới cây cổ thụ, xung quanh không thấy du khách.

Mà lúc anh ta ngẩng đầu lên, đập vào mắt đầu tiên là một đôi giày cao gót màu đỏ xinh đẹp và cẳng chân xám lạnh của nữ nhân.

Chờ anh ta ngã xuống đất ngước lên nhìn thì chủ nhân của đôi chân kia mới hoàn chỉnh xuất hiện trong tầm mắt của anh ta.

Đó là một người phụ nữ trẻ tuổi mặc một thân đồ đỏ, từ quần áo tới giày rồi móng tay với son môi cũng đỏ chót.

Trái ngược với màu chói mắt đó là làn da của cô ấy đã xám xịt tới mức sắp biến thành màu đen, trên da nhô lên mạch máu màu tím, con ngươi lồi ra cùng với toàn thân tỏa ra hơi lạnh màu xanh.

Cô ấy bị treo cả người trên cây, tựa hồ cơ thể đã khô queo mà còn nhẹ nhàng lả lướt trong gió nữa.

Một người phụ nữ treo cổ tự tử.

“Aaa!!!” Cao Đối Đối hoảng sợ mà kêu thành tiếng, giãy dụa cố gắng bò dậy nhưng tay chân đã nhũn ra hết, thử mấy lần cũng chỉ nhích được một khoảng chứ không đứng dậy nổi.

“Cứu mạng, nơi này có quỷ – thật sự có quỷ!” Cả người Cao Đối Đối toát mồ hôi lạnh, muốn lớn tiếng gọi người nhưng cổ họng bỗng dưng lạnh cóng, cuối cùng chỉ có thể phát ra tiếng kêu như muỗi.

Cùng lúc đó, nữ nhân treo trên cây tựa hồ bị tiếng kêu sợ hãi của anh ta hấp dẫn lực chú ý, nhãn cầu nhô ra chậm rãi xoay tròn, lạnh lùng nhìn anh ta.

Cao Đối Đối:!!!!!!!!!!!!

Lần này, anh ta không thể phát ra tiếng kêu nữa.

Đúng là đi đêm nhiều có ngày gặp ma, Cao Đối Đối tuyệt vọng nhắm mắt lại, chờ ma nữ tới. Nhưng đúng lúc này ở bên cạnh bỗng nhiên có người đỡ anh ta, sau đó là giọng nói ngọt ngào của một cô bé: “Anh gì đó ơi, anh bị ngã rồi, để em dìu anh.”

Cao Đối Đối hoảng loạn quay đầu nhìn lại mới phát hiện ở bên cạnh không biết từ khi nào xuất hiện ba đứa trẻ.

Dìu anh ta là một bé gái chừng năm, sáu tuổi, vẻ ngoài rất đáng yêu, vừa kéo anh ta ngồi dậy vừa nói với bé trai ở bên cạnh: “George, cậu cũng dìu anh ấy với tớ chứ, làm vậy mới tích đức được!”

Cao Đối Đối không rảnh chú ý tới lời của bé gái, chỉ vội vã hét lên với ba đứa nhỏ: “Bạn nhỏ, các cháu mau chạy đi! Mau gọi nhiều người tới, nơi này nguy hiểm!!!”

Anh ta sợ mình hù tới đứa nhỏ nên không dám trực tiếp nói với bọn nó ở đây có quỷ, khóe mắt lại không nhịn được mà liếc nhìn lên cây, chỉ sợ ma nữ đó sẽ ra tay với trẻ con.

Trong lòng anh ta gấp gáp không thôi nhưng bé gái lại quay đầu nhìn về phía cây bên kia, sau đó lộ ra nụ cười tươi rói, giơ tay vẫy vẫy, vui vẻ nói: “Em chào chị gái treo cổ, sao chị lại chạy tới đây rồi?”

Cao Đối Đối: “…???”

Anh ta chưa kịp suy nghĩ thì ma nữ trên cây cũng lộ ra tươi cười, phất tay với bé gái: “Chào Bội Kỳ, nơi này rất cao, không khí thoáng đãng, tầm nhìn cũng tốt nữa…”

Cô vừa nói vừa chỉ phía xa xa: “Chị vừa mới thấy anh của em nắm tay với Thương tổng đi về hướng bên kia kìa.”

Bé gái gật đầu: “Em biết rồi, chú Khang nói lát nữa có diễu hành, chắc chắn là họ tới xem cái này đó. Chị gái treo cổ có muốn đi xem cùng tụi em không?”

Quỷ treo cổ lắc đầu: “Bên kia chen lấn lắm, chị ở đây xem là được rồi.”

Mắt thấy bé gái nói chuyện vui vẻ với ma nữ treo cây như thế thì Cao Đối Đối cảm thấy nghẹn họng, ngốc lăng hỏi: “Thì ra cô không phải là quỷ à?”

“Đúng mà, là quỷ treo cổ đấy, bộ không thấy sao?” Ma nữ lườm anh ta một cái, ghét bỏ nói, “Anh thật đáng sợ, vô duyên vô cớ la ó khiến bà đây suýt nữa bị ghìm chết lần hai!”

Cao Đối Đối: “…”

Không thể không nói, quỷ quái buổi du hội này thật sự quá chân thực, cũng quá nhập diễn.