Thời Đại Mới, Địa Phủ Mới!

Chương 124: Biến đầu




Editor: Lông

Các hoạt động giải trí của La Phong diễn ra cả chiều, nhân viên và khách mời đều rất thỏa mãn, cuối cùng đã tới thời gian tiệc tối. Mọi người từ từ di chuyển tới hội trường chính, chuẩn bị bắt đầu buổi tiệc chính thức.

Ngụy Tiêu cũng quay lại phòng cho trẻ em đón Ngụy Mặc, thật ra trên đường hắn chỉ lo lắng con gái từ nhỏ ít ra ngoài không thích ứng được, mấy lần chạy đi xem Ngụy Mặc nhưng không ngờ Ngụy Mặc với những người bạn nhỏ khác chơi rất vui, có xu thế sắp thành bạn thân với Bội Kỳ, chơi vui tới mức quên trời quên đất, đã sớm ném cha mình lên tới chín tầng mây.

Ngụy Tiêu bị ép phải cảm nhận cảm giác con gái lớn không giữ được nữa, lòng chua xót mà chảy xuống giọt lệ của người cha già.

Nhưng như vậy lại khiến hắn dễ dàng xã giao với bạn bè khác và cũng tự mình thể nghiệm hoạt động của La Phong. Không thể không nói có rất nhiều chi tiết nhỏ khiến hắn ấn tượng sâu sắc và đã truyền linh cảm về bản đồ mới cho game Mộng Du Phong Đồ.

Ngụy Tiêu nắm tay Ngụy Mặc tới phòng yến hội, dọc theo đường đi Ngụy Mặc hưng phấn kể lại chuyện mình với Bội Kỳ, George chơi đùa như thế nào. Ngụy Tiêu nghe mà cảm khái: “Nếu con thích Bội Kỳ như thế thì sau này khi ba tới công ty của họ sẽ dẫn con theo cùng có được không?”

“Dạ được.” Ngụy Mặc gật đầu, nói, “Ba ơi, ba mau báo danh lớp phụ đạo toán cho con đi. Con muốn học toán.”

Ngụy Tiêu cảm thấy khó hiểu vô cùng, con gái của hắn từ khi bé đã học không ít lớp phụ đạo nhưng từ trước tới giờ không thích toán học, sao giờ lại đột nhiên chủ động muốn học toán chứ?

Ngụy Mặc lắc bím tóc nói: “Bội Kỳ nói hiện giờ bạn ấy đang học toán, con cũng muốn học, sau này có thể cùng bạn ấy làm bài với nhau.”

Ngụy Tiêu suýt nữa bị sặc nước miếng: “Bội Kỳ học toán?”

Ngụy Mặc gật đầu: “Thành tích của bạn ấy tốt lắm!”

Ngụy Tiêu hoảng hồn, không biết có nên nhắc nhở con gái là ngỗng bình thường sẽ không học toán hay không.

Ba và con gái dưới sự hướng dẫn của nhân viên cùng đi vào phòng tiệc.

Quy cách tổ chức tiệc được yêu cầu rất cao, môi trường và đồ ăn được ưu tiên hàng đầu nhưng công ty không yêu cầu những người tham gia phải mặc trang phục trang trọng nên nhìn mọi người thấy có vẻ khá thoải mái, đặc biệt là nhân viên của La Phong và công ty con Kinh Lộ Tương Lai chơi high vô cùng, tâm trạng hưng phấn không thể kìm nén. Trước khi buổi tiệc bắt đầu thì vội vàng cùng chụp ảnh với đồng nghiệp rồi đăng lên vòng bạn bè.

Ngụy Tiêu dẫn Ngụy Mặc tới chỗ khách quý ngồi, lúc xoay người đúng lúc thấy Triệu Nhược Lạp dẫn theo Tiêu Sơn Lam tới đây.

“Ồ, Landry.” Ngụy Tiêu cau mày lại, chế nhạo Tiêu Sơn Lam, “Cậu đây là còn chưa hết mơ tưởng muốn đào singer à? Hay là bị La Phong phản kích thành công nên tính đổi máng khác ăn?”

Chuyện phòng thực nghiệm của Tiêu Sơn Lam không ngừng chăm chỉ đào singer đã là chuyện ai cũng biết nhưng mọi người không biết là quan hệ của Tiêu Sơn Lam cùng singer vẫn như cũ, rõ ràng là Universe Factory không hợp tác gì với La Phong nhưng anh vẫn được mời tới tham gia cuộc họp thường niên của La Phong.

Tiêu Sơn Lam bất đắc dĩ đỡ trán: “Mọi người tính lấy chuyện này trêu tôi tới khi nào chứ?”

Ngụy Tiêu cười to ha ha, Triệu Nhược Lạp ở bên cạnh giải vây cho Tiêu Sơn Lam: “Ngụy tổng đừng nói bừa chứ, Landry cũng là khách VIP của công ty chúng tôi mà.”

Tiêu Sơn Lam hoảng sợ nhìn Triệu Nhược Lạp, cô khẽ mỉm cười: “Công ty bọn tôi có thể hợp tác với Universe Factory trong năm nay được hay không thì phải coi cậu.”

Tiêu Sơn Lam vô lực nói: “Tôi biết ngay là cậu sẽ không vô duyên vô cớ mời tôi tới đây mà…”

Công ty La Phong này cũng thật tà môn, trước đây Triệu Nhược Lạp đã từng công tác ở những doanh nghiệp lớn, dưới tay tùy tiện đều là hạng mục lên tới con số hàng triệu đô la, không ngờ sau khi nhận việc ở La Phong chỉ trong một đêm đã trực tiếp thăng lên cao, còn không quên kéo nghiệp vụ.

Triệu Nhược Lạp vỗ vỗ bờ vai anh, vẻ mặt đầy thâm ý: “Sau này cậu sẽ cảm ơn tôi đó.”

Đang trò chuyện, mấy lập trình viên của Kinh Lộ Tương Lai lén lút cọ lại: “Erica, Landry chụp hình với tụi tôi được không?”

Triệu Nhược Lạp cùng Tiêu Sơn đều là ngôi sao trong ngành Internet, trong cuộc họp thường niên đều bị cấp dưới kéo nhau chụp hình chung, hai người rất thành thục bắt đầu lộ ra nụ cười thương mại.

Tiêu Sơn Lam vừa chụp ảnh vừa cảm khái: “Tóc lập trình viên các cậu thật dày.”

Cũng có lập trình viên xếp hàng chờ được chụp hình chung liếc nhìn thấy Ngụy Tiêu, sau đó yên lặng cọ lại gần: “Ngụy tổng, chụp hình chung được không ạ?”

Ngụy Tiêu liếc mắt nhìn đối phương: “Tôi là giám đốc sản phẩm đấy.”

Giám đốc sản phẩm cùng lập trình viên thề không chung đường.

Lập trình viên kia ngẩng đầu ưỡn ngực: “Hãy để chúng tôi góp một phần sức lực vào nền hòa bình giữa lập trình viên và giám đốc sản phẩm đi!”

Ngụy Tiêu: “…Công ty của các cậu nói chuyện thực sự là khác biệt mà.”

Lập trình viên của Kinh Lộ Tương Lai đâu chỉ có cách nói chuyện khác biệt mà trình kéo thù hận cũng ở tầm cao mới, mới vừa chụp hình xong với các đại lão là mọi người bắt đầu đăng hình vào trong nhóm dẫn tới những tiếng rú ao ước của các lập trình viên khác.

Bữa tiệc tối nhanh chóng được bắt đầu, trước khi khai tiệc thì theo lẽ thường MC sẽ mời CEO lên để tổng kết hàng năm, cổ vũ tinh thần mọi người.

Thương Khuyết mở công ty ở nhân gian lâu như vậy rồi nhưng thật sự chưa từng lên tiếng trước nhiều người như vậy, hôm nay cũng là bị ép lên đài đây.

Cũng may phòng Kế hoạch của La Phong đã sớm chuẩn bị bài phát biểu cho hắn, Thương Khuyết chỉ cần đọc theo là được.

Thương Khuyết một thân nghiêm chỉnh, khí độ bất phàm đọc xong bài phát biểu, cuối cùng còn không quên lộ ra nụ cười chuẩn tinh anh, đây là huấn luyện mà Dụ Tranh Độ đã đặc biệt chuẩn bị cho hắn trước buổi tiệc.

“…Vô cùng cảm ơn sự nỗ lực của mọi người trong một năm vừa qua, cũng hy vọng công ty có thể vì mọi người kiến tạo một tương lai càng tốt đẹp hơn, cùng nhau cố gắng hơn trong năm mới.”

Dưới đài vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Thương Khuyết phát biểu xong xuôi thì không chút lưu luyến lui xuống hậu đài, MC Hồ Tiểu Nguyệt vội vàng đuổi theo, thuận lời của hắn mà nói: “Cảm ơn CEO đã phát biểu, là nhờ có sự cố gắng không ngừng nghỉ cùng sự đoàn kết của mọi người nên công ty mới có thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay. Năm mới sắp tới, mong mọi người tiếp tục cố gắng, sáng tạo hơn, tân tiến hơn để soạn ra một chương mới cho tất cả mọi người.”

Dựa theo nhu cầu tương tác, Hồ Tiểu Nguyệt cũng phải nhắc tới các vị đồng nghiệp bên dưới: “Các bạn đồng nghiệp ơi, mục tiêu của chúng ta là!”

Nhân viên tổng bộ cướp lời trước, la lớn: “Hiện đại hóa hoàn toàn quy trình làm việc!”

Dẫn tới sự khinh bỉ quy mô lớn của nhóm lập trình viên công ty con.

“Tổng bộ giác ngộ cao ghê thế!”

“Biết nịnh bợ gớm nhỉ!”

“Cái giề vậy? Hiện đại hóa hoàn toàn? Sao không nói luôn là ‘bốn điều hiện đại’ luôn đê?”

“Không được, không thể thua, phải để cho họ nghe được tiếng lòng của chúng ta!”

Sau khi tổng bộ hô xong, nhóm lập trình viên huýt gió cùng hét lớn.

“Mục tiêu của chúng ta là – không hói đầu!”

“Cưới Hồ Tiểu Nguyệt làm vợ, bước tới đỉnh cao của nhân sinh!”

Vốn dĩ mục tiêu cùng vinh quang của hồ ly tinh là khơi gợi con sói trong lòng đàn ông nhưng lúc này Hồ Tiểu Nguyệt chỉ cảm thấy toàn thân run lên, ánh mắt liếc nhìn bên dưới, quả nhiên đôi mắt CEO đang nheo lại và đang nhìn chằm chằm CTO để quan sát phản ứng của cậu.

Hồ Tiểu Nguyệt rút kinh nghiệm xương máu, dùng hết sức bình sinh mà nói: “Thật ra tôi thích nữ.”

Nhóm lập trình viên: “…” Đù móa!

Kết thúc phần phát biểu, chính thức khai tiệc.

Tiệc tối của La Phong giống với các công ty khác, cũng vừa ăn vừa xem biểu diễn. Chương trình có đặc biệt mời khách quý từ bên ngoài tới biểu diễn và mỗi phòng cũng tự mình chuẩn bị.

Nhóm quỷ tổng bộ lợi dụng ưu thế của bản thân chuẩn bị không ít màn ảo thuật với xiếc, cũng coi như có điểm sáng nhưng cuối cùng lại thua công ty con.

Nếu nói lầy lội thì phải kể tới nhóm thằng nam, bình thường lập tình viên bị nghẹn tới chết rồi giờ được phép tung hết cánh nên nếu không phải sợ hù tới khách quý thì suýt nữa là Lưu Uy cùng tổ mình đem lưới đánh cá thật ra trận nhưng cân nhắc tới sự ảnh hưởng nên lùi lại, đổi quần áo thủy thủ biểu diễn.

Đương nhiên là một công ty khoa học kỹ thuật thì ông chủ phải biểu diễn cơ hồ là nhận thức chung của mọi người trong nghề, đây đã là thông lệ rồi, ai cũng không trốn được.

Bên trong các khách hàng VIP ngồi dưới đài, phàm là xuất thân từ quản lý của công ty Internet thì mỗi một người đều từng bị bắt biểu diễn như Ngụy Tiêu năm nay trong cuộc họp thường niên của Song Giác đóng vai Thủy thủ Mặt trăng, Tiêu Sơn Lam cũng trong cuộc họp thường niên của Universe Factory nhảy bài của nhóm nữ.

Tất cả mọi người đều mong chờ Thương Khuyết với Dụ Tranh Độ sẽ biểu diễn cái gì, trên mục chương trình chỉ ghi thứ tự chứ không ghi nội dung biểu diễn là gì.

Rất nhanh đáp án được công bố.

Thương Khuyết, Dụ Tranh Độ và ngỗng Bội Kỳ cùng nhảy điệu: Calorie*

(*Calorie dance: là một bài hát của Rocket Girls 101 và là điệu nhảy khá nổi tiếng trên Tik Tok, mọi người tự tra để xem nhé.)

Dưới đài vang lên tiếng hoan hô rung trời, nhóm lập trình viên cùng hưởng ứng: “Bội Kỳ, em yêu chị!”

“Bội Kỳ, fighting!”

“Bội Kỳ, chị rống to nhất đấy!”

Chịu thôi, dù fan của CEO rất đông nhưng ở trong công ty vẫn rất quyền uy, mọi người tuy lén lút chơi trò CEO thay quần áo nhưng trước mặt hoàn toàn không dám lấy hắn làm trò đùa.

Mà Bội Kỳ lại không giống vậy, tuy bé hung dữ nhưng đáng yêu không chịu nổi. Tuy bị bé giẫm mặt nhưng chỉ có thể chịu đựng thì ít nhiều gì cũng có thể sờ sờ được mấy cái.

Tức khắc có người lấy điện thoại ra mở chức năng quay video nhắm ngay vũ đài.

Trong tiếng nhạc sôi động, một nhà ba người CEO bắt đầu từ từ chuyển động.

Thật ra với quyền uy của Thương Khuyết thì phòng Kế hoạch nào dám nhắc tới việc kêu hắn lên sân khấu biểu diễn, thế nhưng Dụ Tranh Độ là người trẻ tuổi lại là đắm chìm trong văn hóa Internet mà trưởng thành, từ khi Kinh Lộ Tương Lai thành lập vẫn luôn tiến về hướng phát triển, bởi vậy nhóm lập trình viên đưa ra hy vọng boss giống với CTO công ty khác cùng biểu diễn ở cuộc họp thường niên, cậu đương nhiên không do dự liền đồng ý.

Không ngờ Thương Khuyết cũng không hề có gì mâu thuẫn mà cùng phối hợp với bạn trai tập nhảy, điều này khiến Dụ Tranh Độ khá bất ngờ.

“Mỗi ngày thức dậy, trước tiên phải cổ vũ bản thân cho khí thế…”

“Mỗi lần ăn thêm một hạt cơm đều phải xin lỗi chính mình…”

Ngỗng bự vung cánh, chân ngỗng đạp theo nhịp, Dụ Tranh Độ cùng Thương Khuyết đều đổi đồ thành áo sơ mi trắng và quần thường cho thoải mái, cùng nhảy theo ngỗng bự, trái giẫm giẫm, phải đạp đạp, xoay xoay vòng, lắc lư cái đầu.

Phòng Kế hoạch còn đặc biệt thuê người để biên đạo lại bài hát này lần nữa, điệu nhảy mới đơn giản nhẹ nhàng, Dụ Tranh Độ với Thương Khuyết tay dài chân dài nhưng bất ngờ là không hài hước như những gì mọi người tưởng tượng mà tương phản lại rất linh hoạt, dễ nhìn.

Mà kiểu này lại không hề có vẻ khô cứng vì ở giữa Dụ Tranh Độ và Thương Khuyết còn có một bé ngỗng màu trắng rất thu hút.

Ở đây có không ít người đã sớm biết Bội Kỳ biết nhảy, lúc trước Bội Kỳ nhảy ballet bị người qua đường quay lại rồi được chèn thêm nhạc tung lên mạng dẫn tới không ít người chú ý, cũng khiến người trong Kinh Lộ Tương Lai náo loạn một phen.

Nhưng vì đoạn video kia đã được edit nên khó tránh khỏi có người hoài nghi chỉ là trùng hợp, mà lần này không giống vậy. Đây là video quay trực tiếp, còn có CEO và học trưởng cùng nhảy nên kia tất nhiên đều là thật rồi.

Ai nấy đều sôi trào, người nào người nấy không ngừng share trong nhóm dẫn tới sự thán phục của nhóm bằng hữu.

[Cuộc họp thường niên của các cậu lại còn có ngỗng Bội Kỳ biển diễn?]

[Má ơi, ngỗng này thật sự biết nhảy!!!]

[Đờ mờ, ngỗng Bội Kỳ nhảy còn hoàn hảo hơn cả cháu gái tôi nữa???]

[Bội Kỳ thật là đáng yêu, tôi quyết định sẽ đổi nghề sang Kinh Lộ Tương Lai!]

Có người không kiềm chế nổi dẫn video lên weibo, phản ứng của dân mạng lại không giống với đám lập trình viên thẳng nam.

[Aaaa, là CEO với học trưởng!]

[Tại sao CEO có thể nhảy vũ điệu ngu ngốc kia lại trông đẹp trai tới vậy!!!]

[Quả nhiên ông chủ của công ty Internet đều không tránh khỏi kiếp nạn này!]

[Hmmmmm, tôi nói này hình như chỉ có tôi thấy CEO, học trưởng và ngỗng Bội Kỳ trông giống một nhà ba người sao?]

Ông chủ biểu diễn không là gì cả nhưng CEO không giống ông chủ khác mà là ông chủ nắm giữ thịnh thế mỹ nhan. Sau đó đoạn video nhỏ ngỗng Bội Kỳ múa ballet lại bị đào lên khiến đoạn video này nhanh chóng tăng độ thảo luận.

Dân mạng kêu gào làm thế nào mới có thể gia nhập La Phong.

Ông chủ tuấn mỹ cùng linh vật đáng yêu biểu diễn mang tới lực sát thương vô cùng lớn nhưng mà khi MC báo buổi biểu diễn tiếp theo, nhân viên Kinh Lộ Tương Lai cùng dân mạng đang chăm chú quan sát mới thật sự sôi trào.

Khách quý biểu diễn: Đồng nghiệp tổng bộ giải trí: nhóm nhạc Nhân Mã

Chương trình biểu diễn: Biến đầu

Tập thể nhân viên Kinh Lộ Tương Lai đều kinh ngạc: “Cái gì, nhóm nhạc Nhân Mã là đồng nghiệp tổng bộ của chúng ta á?”

“Bà mọe nó, công ty có cần khiêm tốn như vậy không?”

“Tôi yêu cầu đồng nghiệp của tôi ký tên cho tôi!”

Dân mạng ai cũng khiếp sợ nhưng sau khi kinh ngạc đều đồng loạt bình luận ở dưới video cuộc họp thường niên La Phong là:

[Á á á á á, cầu phát sóng trực tiếp!]

[Là nhóm Nhân Mã kìa! Đây là công ty thần tiên gì vậy! Blogger cầu phát sóng trực tiếp!]

[Không cướp được vé buổi biểu diễn của nhóm Nhân Mã, có thể nhìn thấy được Nhân Mã hay không phải xem lương tâm của chủ lầu!]

Cuối cùng có người không kiềm nổi tâm khoe khoang nên mở livestream trên weibo.

Nhóm Nhân Mã khác với CEO nổi mạng, ngỗng lưu lượng. Đây là minh tinh của giới giải trí chính hiệu, nhóm nhạc quốc dân chân chính, rất nhanh có fan nghe thấy tiếng gió mà tới.

Cuộc họp thường niên La Phong, nhóm nhạc Nhân Mã suýt nữa đều lên hot search.

Fan chen chúc vào phòng trực tiếp của nhân viên nhưng khi nhìn thấy tên gọi của buổi biểu diễn thì mọi người đều hoang mang.

[Biến đầu? Biểu diễn gì vậy?]

[Là ca khúc mới sao? Hay là nhảy?]

[Tui theo dõi tất cả hành trình công khai của Nhân Mã nhưng trước giờ chưa từng nghe nói tới biểu diễn này cả?]

Trong khi người khác đang suy đoán, nhóm Nhân Mã đã ra trận nhưng không phải là trang phục rock and roll thường thấy mà là trang phục diễn hí kịch, cả hai đều không mang theo nhạc cụ bên mình. Nam Khẩn Na La vẫn mang đầu ngựa biểu tượng của mình nhưng đầu ngựa cùng hí phục lại trông hoàn toàn không ăn khớp gì với nhau.

Mọi người ở đây đều nghi hoặc, khi âm nhạc vang lên cũng không phải bản nhạc của nhóm Nhân Mã mà là bản nhạc tuyệt kỹ kịch Tứ Xuyên đổi mặt nổi tiếng thế giới.

Trong tiếng ca ‘biến biến biến biến biến biến biến biến nhìn xem, nhanh như gió, nhanh như điện, nhanh như điện’, đạn mạc đều là:

[????]

[Đổi mặt? Tại sao lại là đổi mặt?]

[Lần này nhóm Nhân Mã không tự mình hát? Đổi cách diễn?]

[Không phải mà, biểu diễn cũng có thể là ca hát. Này là chuyện gì xảy ra?]

[A, đừng nói là nhóm Nhân Mã muốn biểu diễn đổi mặt nha? Bọn họ còn có skill này ư?]

[Chờ đã, mọi người quên mất tên tiết mục này rồi à?]

[Biến đầu??? Đờ mờ, đừng nói giống như tôi nghĩ đó nha?]

Khi dân mạng vừa mới lóe suy đoán, còn chưa kịp thảo luận thì trong phòng trực tiếp nghe tiếng ‘oành’ nổ ra, khán giả bên trong nổ tung.

Trên sân khấu, đấu bồng của nam Khẩn Na La rung lên, trong nháy mắt thay đổi một đầu ngựa khác.

[!!! Vãi lúa thật sự là đổi đầu à?]

[Không phải nói đầu ngựa của anh ta không rút ra được sao? Sao có thể đổi được?]

[Biến đổi liên tục kìa! Ngựa trắng!]

Vào giờ phút này, dù là khán giả ngay tại hiện trường hay là cư dân mạng xem livestream đều trợn mắt há mồm.

Trên sân khấu, đầu ngựa từng bị truyền thông đưa tin trắng trợn là ‘không thể rút ra được’ lại trong nháy mắt thay đổi.

Đầu ngựa màu nâu đổi thành ngựa đen.

Ngựa đen đổi thành ngựa trắng.

[Trâu, trâu bò]

[Sao làm được vậy!]

Âm nhạc trên sân khấu vẫn mãnh liệt như trước.

“Không quá trễ nhưng cũng không quá chậm, người khác sẽ khó thấy được, mặc người nhìn xa nhìn gần, nhìn đằng trước đằng sau, nhìn trái nhìn phải, ngó trên ngó dưới, liếc ngang liếc dọc…”

Tập thể khán giả rơi lệ đầy mặt: Hoàn toàn là không thấy được mà!

Nhưng sau khi sự khiếp sợ đi qua thì mọi người lập tức kích động.

Tuy tiết mục đổi đầu này khá vi diệu nhưng đúng là buổi biểu diễn ngoạn mục. Đầu ngựa của Cận La vốn là đề tài nóng trong giới giải trí, vô số người muốn nhìn bên dưới đầu ngựa của hắn rốt cuộc là gì.

Thậm chí có truyền thông còn giật tít: Khi còn sống còn có thể nhìn thấy bên dưới đầu ngựa Cận La không?

Hiện giờ có thể trả lời rồi: Có thể.

Chỉ có điều là mấy cái đầu ngựa khác.

Sau khi nghĩ thông suốt, đạn mạc lập tức cười phá lên:

[Mấy người cứ luôn đăng tin bên dưới đầu ngựa, giờ thì người ta biểu diễn luôn cho mấy người xem!]

[Cận La gắt vãi, người khác đổi mặt còn anh thì đổi đầu luôn!]

[Nên tối nay Cận La tính đổi bao nhiêu cái đầu?]

[Chắc chỉ có mấy cái thôi, mới nãy đổi ngựa nâu, ngựa đen rồi ngựa trắng, còn ngựa nào nữa?]

Bên này vừa mới thảo luận xong, trên sân khấu lập tức cho câu trả lời.

Cận La xoay một vòng thật đẹp rồi khi quay đầu lại, trên đầu đã là đầu ngựa trắng đen đan xen: Ngựa vằn.

Bên dưới ồ lên, tiếng vỗ tay không ngừng vang lên.

Đạn mạc: [……………………..]

[Tui phục rồi!!!]

[Không ngờ tới còn có thể đổi thành ngựa vằn!?]

[Lần này chắc xong rồi chứ?]

[Xong rồi, âm nhạc sắp kết thúc rồi.]

Ở hiện trường, khách VIP được mời tới tham gia cũng dồn dập hỏi Dụ Tranh Độ: “Sao có thể biểu diễn được thế vậy?”

Dụ Tranh Độ chỉ có thể mỉm cười bí hiểm: “Bí mật thương mại.”

Không phải là cậu không muốn nói mà là không có cách nào.

Này còn có thể làm sao nữa, đương nhiên là phép thuật che mắt rồi.

Tuy phép thuật của Khẩn Na La kém, lúc thường khó có thể duy trì trạng thái đổi đầu nhưng vào những lúc quan trọng thì thỉnh thoảng vẫn có thể làm được.

Ngụy Mặc nhìn không chớp mắt, kéo tay Ngụy Tiêu hỏi không ngừng: “Ba ơi ba, còn có thể biến thành ngựa gì nữa vậy ba?”

Ngụy Tiêu nào có biết đâu nhưng hắn tính toán chắc cũng đủ rồi, có cả ngựa vằn thì chắc xong rồi?

Nhưng lo lắng về trách nhiệm trả lời con gái nên hắn vẫn hỏi Dụ Tranh Độ: “Dụ tổng, đây có phải là đầu ngựa cuối cùng chưa?”

Dụ Tranh Độ cũng không rõ lắm, chỉ nói: “Hình như lúc kết thúc còn có thể đổi một lần nữa?”

Ngụy Tiêu nghi ngờ: “Còn ngựa gì chưa từng đổi sao?”

Dụ Tranh Độ lắc đầu: “Tôi cũng không rõ lắm.”

Mới vừa nói xong thì âm nhạc trên sân khấu đột nhiên dừng lại, Dụ Tranh Độ cùng Ngụy Tiêu vội vã quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy nam Khẩn Na La nhảy lộn nhào về sau, khi rơi xuống đất đầu ngựa trên cổ quả nhiên lại đổi.

Con hà mã.

Mọi người: “…”

[Cái lùm má, hà mã cũng là ngựa (mã).]