Chín con chim làm từ chân khí màu vàng nhanh chóng băng qua đoạn đường không trung, hướng thẳng tới mục tiêu.
Lấy tốc dộ của chúng, đoạn đường này tốn mười lăm giây là cùng; hoàn toàn đầy đủ để tìm ra được tên bắn tỉa ẩn mình đó.
Uy lực của những con chim giả này không tầm thường, ngang với công kích toàn lực của cao thủ Tông Sư, nên tên kia bắt buộc phải phí thời gian đi bắn chúng mà không để ý tới hắn
Ít nhất, đó là những gì Giang Thiên Vũ hy vọng; hắn coi là người bắn tỉa chỉ có thể bắn hạ một hai con chim chân khí, cũng coi như đối thủ của hắn chỉ có chừng đó chuẩn bị mà thôi.
Không để ý xem có đồng bạn hay không, không để ý xem có mai phục hay không - trên chiến trường, thứ tính cách này này chỉ có thể giúp người tử vong sớm
Chín con chim chỉ có thể đi qua được nửa quãng đường trước khi hàng điểm sáng màu đỏ từ ngọn núi phóng ra - bầu trời tuyết trực tiếp bị bởi ánh lửa.
Chín con chim làm từ chân khí nổ tung ra, ném ra những nhát chém trên không trung; do những viên đạn hoàn toàn phá hủy cái "mạch chuyển động chân khí" của chúng.
Tựa như một loạt khối xếp hình được chồng lên nhau nhẹ nhàng ở một thế cân bằng; chỉ cần một chút ngoại lực là có thể đánh rụng chúng một cách dễ dàng.
Đây không phải là uy lực; mà là đơn giản đặc tính của công kích này bị hóa giải - phá hủy hạch tâm.
Dù sao, nếu muốn uy lực, hoàn toàn có thể sử dụng tên lửa chống tăng, đảm bảo uy lực gấp mười
Những con chim biến mất, kèm theo đó là hy vọng sử dụng chúng để đánh lạc hướng cùng tìm kiếm tay lính bắn tỉa kia; ít ra, nó cũng cho hắn thấy được rằng khu rừng rậm này đầy đủ mai phục cùng bẫy rập.
"Đáng chết" Giang Thiên Vũ thầm nghĩ, nhưng chân hắn vẫn không hề dừng lại.
Sai lầm đầu tiên của hắn là khinh địch - cái tâm thái hơn người của Giang Thiên Vũ lúc này hại hắn, khiến cho hắn suy tính không được đầy đủ, dẫn tới kế hoạch tác chiến tưởng hoàn thiện tan tác trong giây lát.
Dù sao, "Cửu Chuyển Thần Công" yêu cầu người tu luyện có tự tin vào bản thân, nhưng không ai nói là cái niềm tin đó phải có gốc rễ trên thực tế cả.
"Hệ thống, tỏa định vị trí của tất cả người sống trên ngọn núi này.
Ta muốn giết tất cả bọn hắn, tốn của ta hơn 300 điểm tích lũy rồi" hắn lại thầm mặc niệm.
Một làn gợn sóng vô hình lấy tốc độ âm thanh mở rộng ra, và Giang Thiên Vũ rốt cục có thể thấy được đối thủ của mình.
— QUẢNG CÁO —
Event
Thay vì một tiểu đoàn ngồi mai phục trên ngọn núi này, thì chỉ có được một người ở trên gần đỉnh núi, cách vị trí hiện tại của hắn khoảng bốn km.
Giang Thiên Vũ chưa kịp tìm hiểu tại sao lại chỉ có một tên ở đó, thì pháo tự động đã vang lên - hàng trăm viên đạn 30mm đánh tới, khiến cho cao thủ Tiên Thiên cũng phải tránh lui.
Thậm chí, Vô Cực Tông Sư cũng sẽ không muốn đứng chịu mũi sào mà ăn hơn vài trăm viên đạn như này.
Nhưng trong trạng thái hiện tại thì Giang Thiên Vũ cũng không phải là dạng ăn chay; bình thường Vô Cực Tông Sư chỉ sợ cũng không có được phòng ngự cao cấp như hắn lúc này.
Có thể nói, trong trạng thái hiện tại, Giang Thiên Vũ đã tiếp cận thực lực của một kẻ đạt tới nửa bước Trúc Cơ - cũng là cảnh giới mà năm vị Vô Cực Tông Sư của Trung Quốc hằng mơ ước.
Nếu xét theo hệ thống đánh giá nguy hiểm của CORE, thì hiện tại Giang Thiên Vũ đã đạt tới mức độ uy hiếp cấp 5; vẫn còn một khoảng cách nữa mới đạt tới cấp 6.
Chỉ thấy da dẻ của hắn được bọc trong một lớp "giáp" bằng chân khí - nhìn như một lớp hợp kim mạ vang vậy, đó chính là năng lực của Hộ Thể Kim Cang phù.
Hình thành màng chân khí, cũng như chuyển đổi tính chất của nó thành kim loại cứng rắn mà không làm tăng trọng lượng cơ thể cho người sử dụng.
Thêm vào Thanh Phong phù sử dụng năng lực của gió mà gia tốc, bẻ đi lực cản không khí và khiến cho người sử dụng hợp với khí động lực học nhất.
Hai cái "linh phù" của hệ thống này rất hiệu quả, giúp đỡ Giang Thiên Vũ có thể chống đỡ loạt công kích từ những chiếc pháo tự động.
Và đương nhiên, nếu choogns được thì cũng sẽ phản công được.
Hắn múa may Cửu Kiếp Kiếm, đánh ra hàng chục sợi kiếm khí, bắn thẳng vào chỗ mà đạn tới.
"Coi như sự tình có giải quyết" hắn vừa nghĩ như vậy, thì tiếng súng lại một lần nữa vang lên; chỉ là vị trí có chút khác biệt - có vẻ là những sợi kiếm khí đó không trúng mục tiêu.
Đến đây, thì Giang Thiên Vũ cũng triệt để nổi giận, Cửu Kiếp Kiếm đánh ra liên tiếp, cũng như có một số ánh sáng vàng nhạt xen lẫn đen kịt đậu lại ở thân kiếm, Lần này, những sợi kiếm khí khổng lồ cắt đứt những nhánh cây, đâm hỏng súng pháo; hầu hết những con robot chiến đấu đang di động đều trúng chiêu, mất đi năng lực chiến đấu.
— QUẢNG CÁO —
Event
"Hừ, đó là cái giá phải trả khi đối đầu với ta" chưa kịp ăn mừng được bao lâu, thì cảm giác nguy cơ lại ập tới, và may mắn là Thanh Phong phù cũng giúp tăng cường cảm giác của hắn.
Giang Thiên Vũ nhảy sang bên tay trái đúng lúc một mũi "phi tiêu" đánh tới, với vận tốc gấp mười bốn lần âm thanh.
Chỉ riêng không khí hỗn loạn bị thứ này cắt ra là đủ để chứng tỏ viên đạn này mang theo bao nhiêu động năng; với Thanh Phong phù, hắn có thể cảm nhận rõ ràng viên đạn này khủng bố tới thế nào.
"Chết tiệt" chưa kịp hồi phục, thì viên đạn thứ hai đánh tới.
Giang Thiên Vũ theo bản năng giơ Cửu Kiếp Kiếm lên đỡ, và một tiếng động chói tai vang ra.
Thứ này không hổ là thần binh, ăn trọn một viên đạn như vậy mà không bị tổn hại gì.
Động năng phần lớn là bị Cửu Kiếp Kiếm hấp thụ đi, nhưng phần còn lại vẫn đủ để ném Giang Thiên Vũ ra một đoan, vang hắn ra một đoạn; khiến hắn gặm tuyết.
Tốn mất nửa giây mới có thể đứng dậy được; chỉ thấy vị thanh niên tài tuấn này hiện tại chật vật không chịu nổi.
Hộ Thể Kim Cang phù có thể nâng cao phòng ngự của hắn, nhưng về cơ bản, những khía cạnh khác cũng không có nâng cao là mấy; cùng lắm thì khi chiến đấu hăng hơn mà thôi.
Cho nên hiện tại, Giang Thiên Vũ liền ăn thua thiệt; Cửu Kiếp Kiếm có thể ngăn cản công kích, nhưng không thể cản được định luật tự nhiên - hắn vẫn là quá nhẹ, nên gặp phải một vật có động năng như vậy, đương nhiên là sẽ bị ném văng ra.
Trừ khi tu luyện tới Trúc Cơ, đem chân khí biến thành những cái cọc vô hình cắm rễ xuống mặt đất để mươn lực; nếu không thì cũng không cần mơ tưởng đối đầu với vật lý.
Kể ra, võ giả tu luyện đúng thật là bắt chước theo những đời trước, ít người có thể vượt ra ngoài khuôn mẫu cũ kỹ, nên đương nhiên sẽ khá "gân gà".
Ít nhất, đó là đánh giá đối với những môn võ cổ truyền không chịu cải tiến để bắt kịp thời đại; chứ có một đống võ thuật đang liên tục hoàn thiện, cải tiến.
"Đáng chết, đáng chết, đáng chết" lửa giận của hắn đã hoàn toàn bị kích ra - từ lúc trọng sinh tới bây giờ hắn chưa bao giờ chật vật tới vậy.
Hắn là thiên mệnh chi tử, đáng lẽ chuyện gì cũng phải thuận lợi chứ; kể cả có khó khăn, thì cũng không phải chịu nhục thế này - tên địch nhân hèn hạ kia thậm chí còn chưa từng lộ mặt, mà cũng đã đánh lén hắn mấy lần.
"Nếu không có hệ thống, chỉ sợ ta đã chết" Giang Thiên Vũ thầm nghĩ, "Đáng giận; hệ thống, cho ta một viên Bạo Khí Đan; ta không tin tên kia có thể bắn ra nhiều đến viên đạn đến thế"
— QUẢNG CÁO —
Event
Chỉ thấy chân khí của Giang Thiên Vũ gia tốc, chuyển sang màu đỏ vang, và tiến vào một trạng thái đặc thù - cải thiện toàn thể trong một khoảng thời gian nhất đinh.
Hắn giẫm xuống tuyết rồi phóng đi, nhanh không thể tả được - hiện tại, hắn chính thức có thể đánh ngang với một vị tu sĩ mới vào Trúc Cơ.
"Để ta xem hắn làm thế nào khi đối mặt với thần linh đây" Giang Thiên Vũ cười lạnh rồi phóng đi thẳng lên đỉnh núi; mục tiêu đã xác định được, bây giờ chỉ cần lên đó đánh gần chết tên lính bắn tỉa rác rưởi này mà thôi.
"Đi chết đi" cách mục tiêu ba trăm mét, Cửu Kiếp Kiếm vung lên, một sợi kiếm khí đen kịt phóng thẳng ra; hướng về phía người bắn tỉa.
Đến cả Vô Cực Tông Sư cũng khó mà tránh được công kích này - tên kia chắc chắn sẽ không né được.