Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 193: Tham dự cuộc thi




Editor: Nguyetmai

Chung Minh cũng thực sự cạn lời, vấn đề là anh thật sự không chú ý tới cuộc thi này!

Bởi vì dạng cuộc thi này thường không có sức hút nhiều, dẫu sao đều là một vài người thiết kế game độc lập, dân studio tham gia thi, thậm chí còn phân chia thành bảng dành cho học sinh sinh viên và bảng chuyên nghiệp, trình độ không tới đâu, mức độ quan tâm trong ngành còn tạm ổn, nhưng sức hút trên mạng vốn không cao.

Hơn nữa, thời gian trước Chung Minh luôn bận việc game, cũng không đặc biệt quan tâm tới thông tin về mảng này.

Tóm lại, anh có rất ít thời gian rảnh…

Hơn nữa, không chỉ phải nhanh chóng thiết kế xong bản thảo ý tưởng, còn phải đích thân chạy đến cuộc thi một chuyến.

Theo lý thuyết, giai đoạn vòng loại như thế này đều cần gửi demo, cũng chính là bản chạy thử của game.

Có thể không cần làm ra game hoàn chỉnh, nhưng ít nhất có thể gửi một đoạn demo đơn giản, để ban giám khảo thấy khái quát cách chơi, sức hấp dẫn, phong cách mỹ thuật của game, v.v… từ đó họ có thể đánh giá bản game hoàn chỉnh cuối cùng có đáng tin cậy không.

Nếu không có demo, chỉ có bản thảo ý tưởng thiết kế, làm sao ban giám khảo xác định bạn có thể làm ra bản game hoàn chỉnh hay không?

Bản thảo ý tưởng thiết kế dễ viết, nhưng thực sự làm ra game hoàn chỉnh thì rất khó.

Cuộc thi lần này gần giống như một cơ hội, giai đoạn vòng loại tạm thời có thể không cần gửi demo, nhưng thí sinh gửi bản thảo ý tưởng thiết kế cần phải tới cuộc thi trả lời câu hỏi của ban giám khảo, trả lời tốt mới có thể lọt vào vòng trong.

Chung Minh lập tức bắt đầu viết bản thảo ý tưởng thiết kế, sau đó nói với Khương Uyển Na: "Vậy đặt hai vé máy bay, tôi cùng với Châu Sâm sẽ tới thành phố Quang Hoa một chuyến."

Cuộc thi lần này tổ chức tại thành phố Quang Hoa, các đơn vị hợp tác với cuộc thi có Học viện Nghệ thuật Quang Hoa tiếng tăm lẫy lừng.

Khương Uyển Na hơi ngạc nhiên: "Cậu thật sự muốn đi hả, demo thì không cần nói nữa, dù là bản thiết kế với thời gian ngắn ngủi như vậy cậu có làm kịp không?"

Chung Minh nói: "Không sao, bây giờ tôi bắt tay viết ngay, chắc là kịp đó."

Châu Sâm cũng nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người: "Hả? Sao trong chuyện này còn có phần của tôi nữa chứ? Đến thành phố Quang Hoa làm gì vậy?"

Chung Minh giải thích: "Có một cuộc thi thiết kế game, anh phải cùng tôi đến trả lời câu hỏi của giám khảo, tôi sợ lúc kiểm tra sẽ bị hỏi một số vấn đề về kỹ thuật tôi không trả lời được."

Châu Sâm vò đầu: "Cuộc thi thiết kế game? Tham gia cái này có nghĩa lý gì chứ, chúng ta vẫn phải tiếp tục làm game kiếm tiền…"

Chung Minh: "Tiền thưởng giải nhất là một trăm tám mươi vạn tệ."

Châu Sâm: "Lát nữa tan làm tôi sẽ về thu dọn hành lý!"

"Đặt vé xong rồi." Khương Uyển Na nhìn Chung Minh đang điên cuồng gõ bàn phím: "Cậu có chắc sẽ kịp không… Bỏ đi không làm phiền cậu nữa, cậu viết nhanh đi."

Nháy mắt Chung Minh đã rơi vào trạng thái giống yêu quái xúc tu, gõ bàn phím phát ra âm thanh lạch cạch.

Cuộc thi lần này là cuộc thi lớn về ý tưởng game nghệ thuật.

Đọc tên thôi cũng biết, game thông thường không dễ giành được phần thưởng.

Game tham gia dự thi cần phải có tính nghệ thuật rất cao, hơn nữa còn là sự kết hợp giữa thể hiện nghệ thuật và game, những ý tưởng thể hiện được xu hướng phát triển game trong tương lai càng có khả năng đoạt giải.

Nói theo cách khác, tầm quan trọng của doanh thu có thể chỉ xếp vào vị trí thứ ba thậm chí thấp hơn, chủ yếu là thành công về nghệ thuật.

Trong tay Chung Minh lại không có game đặc biệt thích hợp, nhưng anh vẫn có thể sáng tạo.

...

Buổi tối, Chung Minh lấy toàn bộ quả thư pháp trong đồng hồ ra, lần lượt ăn hết.

Sau khi ăn xong, cảm giác đầu tiên của Chung Minh là… có hơi căng bụng.

Mười một quả đó ăn như trái cây, nó cũng rất no bụng. Lúc vừa rút thưởng xong, Chung Minh đã ăn không ít quả âm nhạc, quả văn học, thật sự không còn bụng để chứa nữa.

Sau khi ăn xong, Chung Minh cảm giác được các kiến thức thư pháp đều nạp vào đầu mình, không chỉ kiến thức thư pháp, còn có rất nhiều kỹ năng, phương thức viết thư pháp đẹp.

"Như vậy chắc là đủ rồi, có lẽ ngày mai ban giám khảo cũng không hỏi sâu quá đâu."

...

Bận rộn rất lâu, cuối cùng cũng gửi đi bản thảo ý tưởng thiết kế game trước thời gian kết thúc đăng ký, sau đó thuận lợi thông qua.

Nhưng có thể lọt vào vòng kế tiếp hay không còn phải phụ thuộc vào bài phỏng vấn tại chỗ, xem đánh giá của ban giam khảo dành cho game.

Chung Minh và Châu Sâm quên cả nghỉ ngơi lập tức lên máy bay đi từ thành phố Minh An đến thành phố Quang Hoa.

Hai thành phố này đều thuộc nhóm thành phố lớn, thành phố Quang Hoa có thể còn lớn hơn thành phố Minh An một chút. Trước đây, Công ty Giải trí Tương tác Tinh Hoa cũng tổ chức cuộc thi thần tượng ảo tại thành phố Quang Hoa này.

Hơn nữa, thành phố Quang Hoa còn có Học viện Nghệ thuật Quang Hoa danh tiếng lẫy lừng, là trường đào tạo nghệ thuật chuyên sâu hạng nhất trong văn hóa Hoa Hạ thậm chí toàn thế giới, ngành thư pháp và thiết kế game của trường này đều rất nổi tiếng.

Xuống máy bay, Chung Minh và Châu Sâm trực tiếp chạy tới đặt phòng khách sạn nhân lúc còn thời gian rảnh.

Đến phòng khách sạn tiêu chuẩn, mỗi người bỏ hành lý xuống, Châu Sâm bắt đầu xem bản thảo ý tưởng thiết kế trên đồng hồ do Chung Minh gửi qua.

Ngày mai, người diễn thuyết chắc chắn là Châu Minh, nhưng dù gì thiết kế là một chuyện, cụ thể có làm ra được sản phẩm hay không lại là một chuyện khác.

Trong dàn giám khảo có vài lập trình viên chuyên nghiệp, có thể sẽ đặt câu hỏi về tính khả thi đối với một vài chi tiết trong thiết kế, cho nên Chung Minh vẫn phải đi cùng Châu Sâm, giảm bớt rủi ro.

Châu Sâm xem lại toàn bộ bản thảo ý tưởng thiết kế một lượt: "Chắc không có vấn đề gì, nội dung game không phức tạp lắm. Nhưng có một điểm chưa tốt, game này phải chơi trên thiết bị đặc biệt, có phải là hơi… quá khắt khe không?"

Chung Minh giải thích: "Thật ra không chơi trên thiết bị đặc biệt cũng được. Nếu là người chơi bình thường, chỉ vào ngắm cái đẹp, vậy dùng bàn phím và chuột hay điện thoại đều có thể chơi được. Sử dụng bút cảm ứng và bảng vẽ điện tử để chơi chỉ dành riêng cho các cao thủ trong nghề thôi."

Châu Sâm gật đầu: "Được, dù gì cậu quyết định chuyện thiết kế là được, về mặt kỹ thuật chắc không có vấn đề gì, cũng không hỏi khó được tôi."

Hai người cùng so sánh lại một chút, cảm thấy không còn vấn đề gì to tát.

Đợi cuộc phỏng vấn với giám khảo ngày mai thôi.

...

Sáng ngày thứ Hai.

Hai người Chung Minh và Châu Sâm sửa soạn như chó ngao… À không, sửa soạn bảnh bao, đi về hướng Học viện Nghệ thuật Quang Hoa.

Đây chỉ là buổi phỏng vấn vòng loại, chắc chắn không phải giám khảo nào cũng tới đầy đủ, điều đó không cần thiết, bởi vì giai đoạn vòng loại, số lượng thí sinh không gửi demo mà chỉ gửi bản thảo ý tưởng thiết kế không nhiều lắm.

Toàn bộ tác phẩm tham gia giai đoạn vòng loại của cuộc thi khả năng có hai ba trăm bài, trong đó, số lượng gửi demo chiếm khoảng hơn một nửa rồi.

Cho nên, cuộc phỏng vấn lần này chỉ mượn một trung tâm tổ chức sự kiện của Học viện Nghệ thuật Quang Hoa, cũng không có khán giả, chỉ có vài giám khảo vừa tới thành phố Quang Hoa, tiến hành hỏi vài câu đơn giản với thí sinh đăng ký vòng loại lần này.

Còn về hỏi cụ thể cái gì.

Thứ nhất, hỏi một số chi tiết thiết kế viết chưa rõ ràng trong bản thảo ý tưởng thiết kế. Dẫu sao thì đây cũng chỉ là bản thảo ý tưởng, không phải tài liệu thiết kế chi tiết nên sẽ có nhiều chỗ viết chưa rõ ràng, nhưng những chi tiết này sẽ ảnh hưởng tới toàn bộ game nên giám khảo cảm thấy chỗ nào giải thích chưa tới, đều sẽ hỏi.

Thứ hai, hỏi một vài vấn đề liên quan tới kỹ thuật, nếu các chi tiết trong thiết kế đều khả thi thì sau này thí sinh có thể thuận lợi phát triển ra game hoàn chỉnh.

Những thí sinh gửi demo vốn đã chứng minh trình độ kỹ thuật của mình không quá tệ, còn nhóm người không gửi demo chỉ gửi một bản thảo thiết kế rốt cuộc có thể làm ra sản phẩm hoàn chỉnh hay không, điều này không ai nói chắc chắn được.

Ngoại trừ vấn đề trên, còn một số thứ linh tinh nữa, ví dụ nếu đây là game coi mỹ thuật là thế mạnh của mình, vậy trình độ mỹ thuật của các bạn có đạt tới mức đó không? Đã có bản vẽ ý tưởng chưa? Nếu chưa có, vậy ít nhất bạn phải cho chúng tôi thấy khả năng mỹ thuật của mình từ những dự án đã qua, để giám khảo tin các bạn đủ năng lực để hoàn thành.